"Nhiều năm không gặp, Tào phu nhân đã tiến vào Chân Tiên trung kỳ, với nội tình của Tào gia, tiến vào Kim Tiên kỳ chỉ là vấn đề thời gian mà thôi!"
Vẻ mặt Vương Mạnh Bân tràn đầy hâm mộ, lẩm bẩm.
Lời này đương nhiên là nói cho Tôn Vũ nghe, đây là mượn lực.
"Không nghĩ tới Vương đạo hữu lại quen biết Tào phu nhân, ngươi không nói sớm."
Tôn Vũ nhiệt tình nói, vẻ mặt tươi cười.
Mặc kệ Tào Ngọc Chân có thể tiến vào Kim Tiên kỳ hay không, chỉ bằng việc Vương Trường Sinh đã cứu Tào Ngọc Chân, Tôn Vũ cũng không dám chậm trễ.
"Ta cũng không nghĩ tới có thể gặp được Tào phu nhân ở chỗ này, ta chỉ gặp qua Tào phu nhân vài lần, bà ta và lão tổ tông lui tới nhiều hơn một chút."
Vương Mạnh Bân giải thích.
Hắn nói thật lòng, hắn và Tào Ngọc Chân không có thâm giao, Vương Trường Sinh đã cứu Tào Ngọc Chân, giao tình phải sâu hơn một chút.
Tôn Vũ bừng tỉnh đại ngộ, âm thầm ghi nhớ việc này.
"Vương đạo hữu muốn mua đồ sao?"
Tôn Vũ khẽ cười nói.
"Ta muốn mua một ít Tiên đan tinh tiến Tiên Nguyên lực."
Vương Mạnh Bân thành thật nói.
"Vương đạo hữu tới thật đúng lúc, vừa mới đến một nhóm nhất giai tiên đan, chúng ta vào trong nói chuyện."
Tôn Vũ nhiệt tình nói, mang theo Vương Mạnh Bân đi vào Cửu Tiên lâu.
Đi vào tầng chín, bố trí lầu chín rất tao nhã, trên vách tường treo một số tranh sơn thủy.
Một gã thanh niên mặc áo vàng dáng người trung đẳng ngồi bên cạnh một cái bàn trà màu xanh, nhìn khí tức của gã rõ ràng là tu sĩ Chân Tiên.
"Tôn sư tỷ, vị đạo hữu này là?"
Thanh niên áo vàng thấy Vương Mạnh Bân, hơi sững sờ.
Có thể khiến Tôn Vũ nhiệt tình như vậy, Vương Mạnh Bân khẳng định không phải người bình thường.
"Vương đạo hữu là bạn tốt của Tào phu nhân, lão tổ tông Thái Hạo Chân Nhân của hắn đã cứu Tào phu nhân. Lần này Vương đạo hữu tới đây là để mua tiên đan tinh tiến tiên nguyên lực."
Tôn Vũ giải thích nói.
Thanh niên áo vàng bừng tỉnh đại ngộ, sắc mặt ngưng tụ, cười nói: "Thì ra là thế, tại hạ Lý Hiến, Tiên đan tinh tiến Tiên Nguyên Lực có rất nhiều loại, Vương đạo hữu có thể từ từ chọn lựa."
Hắn lấy ra một mặt khay ngọc lấp lóe kim quang, đưa cho Vương Mạnh Bân.
Vương Mạnh Bân chọn một loại tiên đan tên là Ngũ Lôi Ngọc Nguyên Đan. Tiên đan này dùng Ngũ Lôi Ngọc Tham ba mươi vạn năm làm chủ dược luyện chế thành, đặc biệt thích hợp cho hắn dùng.
Tôn Vũ và Lý Hiến bắt chuyện với Vương Mạnh Bân, bọn họ nói bóng nói gió nghe ngóng tin tức Vương Trường Sinh cứu Tào Ngọc Chân.
Vương Mạnh Bân không có nói tỉ mỉ, chỉ nói Vương Trường Sinh đã cứu Tào Ngọc Chân.
"Nói trở lại, Tào tiên tử hẳn cũng đã phi thăng Tiên giới, cũng không biết khi nào mới có thể gặp lại nàng."
Vương Mạnh Bân cảm khái nói.
"Tào tiên tử? Vương đạo hữu nói là ai? Có thể nói ra toàn bộ tên người này, chúng ta có lẽ biết."
Tôn Vũ khách khí hỏi.
"Tào Phượng Phượng Tiên Tử, các ngươi biết nhau à?"
Vương Mạnh Bân hỏi.
Tôn Vũ và Lý Hiến hai mặt nhìn nhau, đệ tử Chân Tiên kỳ của Tào gia rất nhiều, bọn họ chưa từng nghe nói tới Tào Ngọc Phượng.
Vương Mạnh Bân hơi sửng sốt, lẽ nào Tào Ngọc Phượng không thể vượt qua cửu cửu lôi kiếp? Không phải chứ! Tào Ngọc Phượng là thầy bói.
"Vương đạo hữu lại quen biết Tào tiên tử, xem ra quan hệ giữa ngươi và Tào tiên tử không tệ."
Một giọng nói nữ tử như chuông bạc vang lên.
Vừa dứt lời, một thiếu nữ dáng người yểu điệu đi tới.
Thiếu nữ mặc một bộ váy màu xanh nhạt, đôi mắt to tròn, miệng anh đào mũi ngọc, trên đầu cắm một sợi tóc xanh biếc.
"Ninh sư muội, sao muội lại tới đây, có việc gì cứ gọi một tiếng là được."
Tôn Vũ khẽ cười nói.
Cô gái váy trắng tên là Ninh Vi, hậu nhân của tông chủ Cửu Tiên Tông Ninh Hào, tiên nhân y nguyên có thể sinh hạ dòng dõi, chỉ là tỷ lệ rất thấp mà thôi, có một ít tiên đan có thể đề cao tỷ lệ.
"Không có việc gì, ta đi ngang qua đây."
Ninh Vi giải thích, nhìn về phía Vương Mạnh Bân, mỉm cười, nói: "Nếu như biết Vương đạo hữu quen biết Tào tiên tử, lần trước tụ hội liền gọi ngươi."
"Tào tiên tử cũng ở Hỗn Độn Đại Lục?"
Vương Mạnh Bân hơi sửng sốt.
"Nàng ở Vân Lang thành, ta cũng đi theo Đỗ sư thúc đến Vân Lang thành, kết bạn với nàng trong một buổi tụ hội, sớm biết thế đã gọi đến Vương đạo hữu rồi."
Ninh Vi mỉm cười nói.
"Ta cùng Tào tiên tử giao tình không sâu, lão tổ tông chúng ta cùng Tào tiên tử giao tình sâu hơn một chút."
Vương Mạnh Bân giải thích, hắn đã gặp Tào Ngọc Phượng, chưa nói tới thâm giao.
Một người hầu áo xanh bước nhanh lên, lấy ra năm bình sứ màu bạc, đưa cho Lý Hiến.
"Vương đạo hữu, đây là đan dược ngươi muốn."
Lý Hiến đưa bình sứ cho Vương Mạnh Bân.
Vương Mạnh Bân trả tiên nguyên thạch, cáo từ rời đi.
"Ninh sư muội, sao ta chưa từng nghe nói qua Tào Ngọc Phượng này? Ta ở Hỗn Độn đại lục nhiều năm như vậy, cũng quen biết một ít con cháu Tào gia."
Tôn Vũ nghi ngờ nói.
"Nàng điều tới Hỗn Độn Đại Lục không lâu, là tộc nhân hạch tâm của Tào gia, nếu không phải ta theo Đỗ sư thúc đến Vân Lang thành tham gia tụ hội, cũng không có cách nào biết nàng."
Sắc mặt Ninh Vi trở nên ngưng trọng.
Cùng là tu sĩ Chân Tiên, luận thân phận bối cảnh, nàng kém hơn Tào Ngọc Phượng.
"Tác gia tộc nhân hạch tâm!"
Tôn Vũ bừng tỉnh đại ngộ, mặt mũi tràn đầy hâm mộ.
Vương Mạnh Bân lại quen biết với người của Tào gia, tựa hồ giao tình không cạn.
"Đúng rồi, sao hắn lại quen biết Tào tiên tử?"
Ninh Vi nhớ tới cái gì, hỏi.
Tôn Vũ đem sự tình trải qua kể lại một lần, sắc mặt Ninh Vi trở nên ngưng trọng.
Phần giao tình này quá lớn, điều kiện tiên quyết là Tào Ngọc Chân tán thành.
Ân tình lớn nhỏ, cũng phải xem người trong cuộc thấy thế nào, ngươi cứu một mạng, có người cho ngươi thù lao, từ nay về sau thanh toán hết, có người cảm ơn mang ơn, cả đời không quên.
"Trong phạm vi năng lực của chúng ta, cố gắng chăm sóc Vương gia, nếu như Thái Hạo chân nhân và Tào Ngọc Phượng có giao tình rất sâu, nói không chừng chúng ta có thể giao hảo với Tào Ngọc Phượng, nàng là một thầy bói."
Ninh Vi nói.
Sư bói toán Chân Tiên kỳ chính là thơm ngát, Cửu Tiên tông cũng không có nhân tài như thế.
"Biết rồi, Ninh sư muội, chúng ta biết phải làm sao."
Tôn Vũ đáp ứng.
Ninh Vi đang muốn nói gì đó, lấy ra một mặt ngọc bàn lấp lóe bạch quang, đánh một đạo pháp quyết, mặt lộ vẻ mừng rỡ.
"Tần sư tỷ tiến vào Kim Tiên kỳ rồi, thật tốt quá."
Ninh Vi vui mừng khôn xiết.
Trong năm vạn năm, Cửu Tiên tông đã tổn thất rất nhiều tu sĩ Kim Tiên, nguyên khí đại thương.
Tần Vô Song tiến vào Kim Tiên kỳ, đây là chuyện tốt đối với Cửu Tiên tông.
Nói chuyện phiếm một lát, Ninh Vi cáo từ.
Rầm rầm
Huyền Âm Tiên Vực, Thiên Thi Tông.
Cửa mật thất mở ra, Phương Mộc đi ra, mặt mũi tràn đầy vẻ uể oải.
Trước khi Diệp Hải Đường cùng tộc nhân Vương gia rời khỏi Ma giới đã cho Phương Mộc một khoản tài nguyên tu tiên lớn, dù sao nàng cũng không dùng được.
Dựa vào nỗ lực của bản thân, Phương Mộc tu luyện tới Đại Thừa hậu kỳ, vượt qua Cửu Cửu Lôi Kiếp, thuận lợi phi thăng Tiên giới, rơi vào Huyền Âm Tiên Vực, gia nhập Thiên Thi Tông.
Thiên Thi Tông có Thái Ất Kim Tiên tọa trấn, thực lực hùng hậu, ở Hỗn Độn Đại Lục cũng có địa bàn.
Phương Mộc lấy được bí pháp mở khiếu, thật vất vả mới tập hợp đủ tài liệu khai khiếu thứ tư, đã thất khiếu thất bại, chỉ có thể đi tìm tài liệu.
Phương Mộc lấy ra một pháp bàn lấp lóe hắc quang, đánh vào một đạo pháp quyết, một giọng nói trầm thấp vang lên: "Phương sư đệ, ngươi thật sự muốn tiến về Hỗn Độn Đại Lục?"
"Ừm, Hỗn Độn Đại Lục tài nguyên tu tiên phong phú, ta đã sớm muốn đi."
Phương Mộc nói.
"Được rồi! Ngươi thu thập một chút, ba ngày sau theo chúng ta xuất phát."
Nam tử nói.
"Đã biết, Tần sư huynh."
Phương Mộc đáp ứng, thu hồi pháp bàn, lẩm bẩm: "Cũng không biết có thể gặp được Diệp tiên tử hay không."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK