Một đạo lôi quang màu bạc sáng lên, Vương Mạnh Bân vừa hiện ra, toàn thân bọc lấy vô số hồ quang điện màu bạc.
Tay phải của hắn giương lên, một tia chớp màu bạc vô cùng thô to bắn ra, chuẩn xác đánh lên trên người Lục Sắc Hỗn Độn Thú.
Tay phải của Vương Mạnh Bân đánh về phía Lục Sắc Hỗn Độn Thú, một tiếng trầm đục vang lên, Lục Sắc Hỗn Độn Thú bay rớt ra ngoài, đập ầm ầm trên mặt đất.
"Muốn chết!"
Thất Sắc Hỗn Độn Thú vọt nhanh tới, mấy đạo quang trụ thô to đánh lên trên người nó, giống như gãi ngứa vậy.
Dùng thân thể cường đại của Thất Sắc Hỗn Độn Thú, mấy khẩu Trung phẩm Diệt Tiên pháo rất khó làm nó bị thương, chớ nói chi là trọng thương.
"Thanh Phong, các ngươi ở lại Huyền Ngọc thành, bảo tộc nhân Hoàng thành khác rút lui, chúng ta dẫn nó đến nơi khác, thi triển Dung Khiếu quyết giải quyết nó."
Vương Thanh Sơn truyền âm nói, nếu không dùng bí quyết Dung Khiếu, bọn họ căn bản không thể giết được Hỗn Độn thú bảy màu.
Vương Thanh Sơn bấm kiếm quyết, phi kiếm màu đỏ khẽ run lên, một đạo kiếm quang màu đỏ lăng lệ quét ra, chém lên người Thất Sắc Hỗn Độn Thú, một chút dấu vết cũng không lưu lại.
Đám người Vương Đao nhao nhao tăng cường độ công kích, bất quá không có tác dụng gì, đều không thể đả thương thất sắc Hỗn Độn Thú.
Bọn hắn vừa đánh vừa rút lui, thất sắc Hỗn Độn Thú đuổi theo.
Sau nửa canh giờ, bọn họ đi tới một cánh đồng hoang vu rộng lớn vô biên.
Vương Thanh Sơn, Vương Anh Kiệt, Vương Đao, Diệp Hải Đường, Liễu Hồng Tuyết, Vương Mạnh Bân sáu người ngón trỏ sáng lên một đạo hắc quang, nhẹ nhàng điểm một cái về phía Thất Sắc Hỗn Độn Thú, có một đạo hắc quang bắn ra, Thất Sắc Hỗn Độn Thú tránh được bốn đạo, hai đạo hắc quang đánh vào trên người nó, căn bản không bị ảnh hưởng.
"Ta còn tưởng là Thần Hồn pháp tắc, chỉ là thần hồn thần thông, Ban Môn lộng búa."
Thất sắc Hỗn Độn Thú châm chọc nói.
"Hừ, chỉ là dao mổ trâu mà thôi, đừng lưu thủ, làm thịt nó."
Vương Thanh Sơn nói, tay phải hiện ra sáu loại linh quang màu sắc khác nhau, chém về phía hư không, đám người Vương Mạnh Bân thi triển Dung Khiếu Quyết, công kích Thất Sắc Hỗn Độn Thú.
Vương Nhất Đao phục dụng Thanh Liên Hóa Linh Đan, Thánh Linh Hạnh cùng Thất Tinh Kim Cương Đan, cũng tu luyện thành Chân Linh, có thể thi triển Dung Khiếu Quyết.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, linh quang chói mắt sáng lên, sóng khí như thủy triều.
Đám người Huyền Ngọc thành, Vương Thanh Phong đứng trên tường thành.
Một lượng lớn Hỗn Độn thú ngã ở ngoài thành, phần lớn đều đã chết, một số ít còn chưa chết, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, máu chảy thành sông.
"Đại sự không hay rồi, Thanh Phong lão tổ, Hạo Dương thành, Ngọc Quang thành và Thiên Vân thành bị Hỗn Độn thú công phá, hơn ba mươi tu sĩ Chân Tiên kỳ bị Hỗn Độn thú bắt đi, mười người là tộc nhân của chúng ta."
Vương Hoa Duyệt bước nhanh tới, báo cáo.
Số lượng Hỗn Độn thú công kích Hoàng thành tăng gấp bội, phần lớn đều có Hỗn Độn Thú năm màu dẫn đội, Hạo Dương Thành, Ngọc Quang thành và Thiên Vân thành đều có ngũ sắc Hỗn Độn Thú biến dị dẫn đội.
Lần công thành này khác với lúc trước, Hỗn Độn Thú đồng loạt xông lên, căn bản không có từ từ tiêu hao lực lượng của bọn họ, đánh cho bọn họ trở tay không kịp, Hỗn Độn thú biến dị rất nhanh công phá thành trì, rất nhiều Hỗn Độn Thú nhảy vào trong thành.
Bọn chúng giết chết một bộ phận tu sĩ Chân Tiên, bắt đi một phần tu sĩ Chân Tiên.
"Tuyết Ly, Ngọc Kỳ, chúng ta chia đường đuổi theo, cướp người về, Tuyết Dao giữ Huyền Ngọc thành, giữ liên lạc."
Vương Thanh Phong nói.
Hắn có thể kết luận, lần này Hỗn Độn Thú triều chính là Tiên Vẫn đại kiếp, Hỗn Độn Thú bắt đại lượng Tiên Nhân tế tự chính là Tiên Vẫn Đại Kiếp, chỉ là không biết quy mô lớn nhỏ của Tiên Vẫn Đại Kiếp, cái này phải xem ý định của Hỗn Độn Thú, Tiên Nhân không quyết định được.
Tiên Vẫn đại kiếp cỡ nhỏ, Hỗn Độn Thú chủ yếu là bắt Kim Tiên và Chân Tiên, đại kiếp nạn Tiên Vẫn cỡ lớn, Thái Ất Kim Tiên đều là đối tượng Hỗn Độn Thú bắt.
Ba người Vương Thanh Phong, Đổng Tuyết Ly và Bạch Ngọc Kỳ chia nhau hành động, truyền tống đến ba tòa Hoàng Thành.
Vương Thanh Phong truyền tống đến Hạo Dương thành, đại lượng kiến trúc sụp đổ, trên đường phố có không ít thi thể, tường thành đông sụp, hơn trăm con Hỗn Độn Thú đang ở trong thành phá hoại.
Hắn hừ lạnh một tiếng, tay phải hóa đao, vung đao chém một cái, một đạo đao quang màu đỏ lăng lệ quét ra, chém về phía Hỗn Độn Thú.
Những nơi ánh đao màu đỏ đi qua, từng con Hỗn Độn Thú bị chém thành hai nửa, ngã xuống.
Tay áo Vương Thanh Phong run lên, một chiếc phi toa màu đỏ lập loè bay ra, trung phẩm Tiên Khí Liệt Dương Toa.
Hắn đi đến trên Liệt Dương Toa, bấm pháp quyết, liệt dương toa lập tức sáng lên một đạo hồng quang chói mắt, chở Vương Thanh Phong bay về phía xa, tốc độ đặc biệt nhanh.
Chưa tới nửa khắc, Vương Thanh phong đã đuổi kịp bầy Hỗn Độn thú, một con Hỗn Độn Thú năm màu tướng mạo cực giống Viên Hầu cõng năm tên tu sĩ Chân Tiên, xương sườn năm tên tu sĩ Chân Tiên bị một sợi dây leo màu đen xuyên thủng, trói trên người Ngũ Sắc Hỗn Thú, bên ngoài thân bọn chúng máu tươi đầm đìa, sắc mặt tái nhợt, thần sắc uể oải.
"Để lại cho ta!"
Vương Thanh Phong hét lớn một tiếng, liệt dương toa dưới thân đại phóng hồng quang, thẳng đến đàn Hỗn Độn thú.
Một đạo đao mang màu đỏ quét qua, trên trăm con Hỗn Độn Thú hóa thành một mảnh mưa máu.
Ngũ Sắc Hỗn Độn Thú phản ứng rất nhanh, lập tức cúi đầu xuống, tránh được một đạo đao mang màu đỏ.
Một đạo hắc quang bắn nhanh đến, đánh trúng ngũ sắc Hỗn Độn Thú, nó phát ra một tiếng gào thét thống khổ đến cực điểm.
Một tiếng xé gió vang lên, một đạo đao quang màu đỏ kình thiên quét ra, chém lên trên đầu Hỗn Độn Thú năm màu, truyền ra một tiếng vang trầm, trên đầu nó nhiều thêm một vết máu thật dài.
Chín thanh phi đao lấp lóe hồng quang bay vụt đến, trong nháy mắt hợp làm một thể, hóa thành một thanh cự nhận màu đỏ, trảm lên đầu ngũ sắc Hỗn Độn Thú, đầu của nó lăn xuống, máu vẩy ra tại chỗ.
Những con Hỗn Độn thú khác trốn chạy tứ phía, Vương Thanh Phong cũng không thèm để ý đến chúng.
"Vân Hạo, Vân Thần đâu!"
Vương Thanh Phong nhìn về phía một gã thanh niên mặc bạch sam thanh tú, hỏi.
"Thanh Phong lão tổ, Vân Thần ca bị bọn họ mang đi, Hỗn Độn Thú bắt không ít tu sĩ Chân Tiên, phân tán chạy trốn, chúng ta bị thứ này cầm cố lại Tiên Nguyên lực, muốn thi triển độn thuật chạy trốn cũng không được."
Vương Vân Hạo mở miệng nói, giọng điệu suy yếu.
Vương Thanh Phong vung đao chém về phía dây leo màu đen, chỉ để lại một vết chém nhàn nhạt. Y có chút kinh ngạc, một kích của trung phẩm Tiên khí cũng không thể chặt đứt, đây rốt cuộc là thứ gì.
Hắn cẩn thận từng li từng tí cởi bỏ dây leo màu đen, phát hiện phía trên dính vết máu màu đen, hiển nhiên dây leo màu đen có kịch độc, đoán chừng là kịch độc đã giam cầm Tiên Nguyên lực của bọn hắn.
Vương Thanh Phong thu bọn hắn vào Huyền Thiên Chi Bảo loại không gian, đuổi theo hướng xa xa.
Hơn nửa canh giờ sau, Vương Thanh Phong trở về, chau mày, hắn đuổi theo hai con Hỗn Độn Thú, tổng cộng giải cứu tám tên tu sĩ Chân Tiên, Vương Vân Thần không ở bên trong, bị Hỗn Độn Thú mang đi.
Việc đã định xong, hiện tại nói gì cũng đã muộn, chỉ có thể trở về Huyền Ngọc thành trước.
Vương Thanh Phong trở về Hạo Dương thành, lợi dụng truyền tống trận truyền tống về Huyền Ngọc thành.
Vào lúc này, đám người Vương Thanh Sơn cũng giải quyết xong bảy màu Hỗn Độn Thú, bọn họ bị thương không nhẹ.
Diệp Hải Đường, Vương Nhất Đao và Liễu Hồng Tuyết bị đánh trọng thương. Vương Thanh Sơn, Vương Mạnh Bân và Vương Anh kiệt bị thương nhẹ.
Cũng may Vương Trường Sinh để lại một ít Cửu Thải Tiên Thủy, ba người Diệp Hải Đường bôi Cửu Thải Tiên Thủy lên vết thương, trong nháy mắt liền khỏi hẳn.
Bạch Ngọc Kỳ và Đổng Tuyết Ly cũng chạy trở về. Bọn họ cứu được một phần tu sĩ Chân Tiên bị bắt đi, nhưng vẫn có không ít tu sĩ Chân Tiên bị bắt đi.
Phòng ngự của Vương gia Hoàng thành đã rất mạnh, vẫn bị Hỗn Độn thú công phá, chớ nói chi là Hoàng thành của các thế lực khác.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK