Trên Thiên Thú đảo, hơn vạn đệ tử Thiên Thú Tông chia làm nhiều đội ngũ, bọn họ hoặc là sử dụng linh thú linh cầm phóng thích pháp thuật công kích đám người Vương Thanh Sơn, hoặc điều khiển bảo vật.
Có hộ tông đại trận bảo vệ, bọn họ có thể an tâm công kích đám người Vương Thanh Sơn, đám người Vương Thanh Sơn công kích không đả thương được bọn họ.
Trên tay một gã kim sam đại hán dáng người khôi ngô cầm một mặt kim nao, hai mặt kim nao chạm nhau, truyền ra một trận tiếng thú rống vang dội, từng đạo sóng âm màu vàng quét ra, thẳng đến đám người Vương Thanh Sơn.
Một trong huyễn âm huyễn âm của ngũ đại trấn tông chi bảo của Thiên Thú Tông, âm luật tiên khí, người tu tiên nghe thời gian dài, dễ lâm vào trong ảo cảnh, sẽ không dễ dàng vận dụng.
Hạ Khải Dao giơ tay phải lên, một viên châu màu vàng rực rỡ bay ra, đánh vào một đạo pháp quyết. Viên châu màu vàng lập tức toả ra kim quang chói mắt, hóa thành một đạo kim quang dày đặc, bao lại Vương Thanh Sơn và hơn hai mươi người.
Trấn Tiên bảo châu chuyên khắc chế huyễn âm, Hạ gia và Thiên Thú Tông là lão oan gia nhiều năm, đối với lá bài tẩy của nhau đều rất quen thuộc.
Hạ gia muốn tấn công Thiên Thú đảo tự nhiên là có chuẩn bị.
Có Trấn Tiên bảo châu trong tay, bọn họ không sợ huyễn âm công kích, bất quá cái này cũng có một cái tai hại, bọn họ bị ép tập trung cùng một chỗ, không thể rời khỏi phạm vi bảo hộ của Trấn Tiên bảo châu, nếu không rất dễ lâm vào huyễn cảnh.
Mặt biển cuồn cuộn kịch liệt, nhấc lên từng đạo sóng lớn kình thiên, từng cây thủy mâu màu lam dài hơn trăm trượng lao thẳng đến đám người Vương Thanh Sơn.
Huyền Ngọc kiếm trong tay Đổng Tuyết Ly nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, một hồi tiếng kiếm minh thanh tịnh vang lên, một mảng lớn kiếm khí màu trắng quét ra, đánh tan thủy mâu màu lam.
Tay phải Đổng Tuyết Ly run lên, một viên châu màu lam to bằng quả trứng gà bắn ra, đánh vào một đạo pháp quyết. Viên châu màu lam lập tức sáng rõ, bay vào đáy biển không thấy.
Một màn kinh người xuất hiện, mặt biển cuồn cuộn lập tức khôi phục bình tĩnh, một đạo bọt nước cũng không cuốn lên.
Trấn Hải Châu, Tiên khí Thủy thuộc tính, Vương Thanh Phong luyện chế bảo vật cho Đổng Tuyết Ly phòng thân.
Một tiếng long ngâm từ đáy biển truyền ra, mặt biển nổ ra một cái động lớn, Hàn Giao ba đầu từ đó bay ra, mở ra miệng to như chậu máu, phun ra một đạo bạch quang thô to, thẳng đến đám người Vương Thanh Sơn.
Hư không trên đỉnh đầu bọn người Vương Thanh Sơn ba động cùng một chỗ, một cái vuốt rồng màu trắng to lớn trống rỗng hiển hiện, đánh về phía màn sáng màu vàng, từng cây băng mâu màu trắng dài hơn trăm trượng bắn nhanh đến. Cái này còn chưa hết, từng đạo vòi rồng màu trắng xuất hiện trên mặt biển, thẳng đến bọn hắn, thanh thế thật lớn.
Vùng thế giới này phảng phất như biến thành băng, Vương Thanh Phong hừ lạnh một tiếng, vung đao chém một cái, một mảng lớn đao quang màu đỏ quét ra, đánh tan thuật pháp đang tập kích tới.
Lam quang lóe lên, một con dấu lớn cỡ bàn tay xuất hiện trên đỉnh đầu đám người Vương Thanh Sơn.
Ấn màu lam sáng lên một trận lam quang chói mắt, hình thể tăng vọt, một cỗ trọng lực cường đại đập xuống mặt nạ.
Thân thể Lý Thiên Hà truyền ra một hồi tiếng xương cốt "Rầm rầm", thân thể tăng vọt, bên ngoài thân đại phóng kim quang, hai tay khẽ động, đánh về phía con dấu màu lam.
Song quyền của hắn va chạm cùng con dấu màu lam, truyền ra hai tiếng trầm đục, sắc mặt phồng lên đỏ bừng.
Diệp Huyên giơ tay phải lên, một tấm phù lục lấp lóe ánh sáng tím bay ra, tất cả phù văn sáng rõ, hóa thành một đoàn lôi vân màu tím to lớn, sấm sét vang dội, có thể nhìn thấy vô số hồ quang điện màu tím, mang theo một cỗ khí tức hủy thiên diệt địa, thẳng đến đám người Vương Thanh Sơn.
Tử Tiêu Diệt Tiên Phù, đây là một trong số ít nhị giai tiên phù trong bảo khố của Thiên Thú Tông, có thể so với một kích của Kim Tiên kỳ Lôi tu, uy lực cực lớn, bỏ ra hai ngàn khối Tiên Nguyên thạch, từ hội đấu giá dưới mặt đất lấy được.
Đám người Vương Thanh Sơn sợ hãi kêu lên một tiếng, dự định tránh đi. Đúng lúc này, một tiếng gào thét ồn ào vang lên.
Bọn hắn cảm giác thần hồn của mình sắp vỡ ra, mặt lộ vẻ thống khổ, đứng cũng không vững, kém chút từ giữa không trung ngã xuống.
Công kích thần hồn!
Đàm Hổ lộ vẻ đắc ý, một thanh niên áo đen dáng người cao gầy đứng bên cạnh hắn ta, yêu khí ngút trời.
U Hồn Mãng của Chân Tiên kỳ, bản mệnh linh thú của Đàm Hổ, nhưng hắn rất ít khi thả U Hồn mãng ra đối địch, một khi thả ra sẽ tiêu diệt địch nhân.
Chờ đám người Vương Thanh Sơn lấy lại tinh thần, lôi vân màu tím đã đến trước người.
Vương Thanh Phong tay phải hướng về hư không một cái, thả ra một đạo đao quang màu đỏ kình thiên, chém về phía lôi vân màu tím.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, lôi vân màu tím bị kình thiên đao quang chém nát bấy, hóa thành một đoàn lôi quang màu tím to lớn, che mất phương viên mười vạn dặm, khí lãng cường đại đánh nứt hư không, hư không xuất hiện lượng lớn lỗ đen, cương phong nổi lên bốn phía.
Đàm Hổ lộ vẻ vui mừng. Đúng lúc này, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, cả tòa Thiên Thú đảo kịch liệt đung đưa, linh quang trên màn sáng màu vàng ảm đạm xuống. Ngay sau đó, màn sáng màu vàng như bọt khí vỡ nát.
"Làm sao có thể!"
Đàm Hổ trợn mắt há mồm, hộ tông đại trận tốt xấu gì cũng là nhất giai tiên trận, mặc dù vận dụng trung phẩm Tiên khí, cũng không nhanh như vậy mà phá được nhất giai hãm trận! Dù sao tu sĩ Chân Tiên cũng không thể phát huy ra toàn bộ uy lực của trung phẩm Tiên khí.
Hắn không kịp suy nghĩ nhiều, ngân quang lóe lên, một cái chùy nhỏ màu bạc quanh quẩn lôi quang hiện ra, trong nháy mắt biến lớn, đập xuống.
Đàm Hổ phản ứng rất nhanh, thân hình rút lui. Hắn hoảng sợ phát hiện, một cỗ trọng lực cường đại một mực đem hắn bám vào mặt đất.
Pháp tắc Trọng Lực!
Bên ngoài thân Đàm Hổ linh quang đại phóng, cùng thanh niên áo đen hợp thành một thể, hai tay thanh niên áo đen khẽ động, đánh về phía cự chùy màu bạc.
Hai tiếng trầm đục vang lên, hắn nâng cự chùy màu bạc rơi xuống, cự chùy màu bạc tuôn ra một mảng lớn hồ quang điện màu bạc, che mất thân thể của Đàm Hổ.
Một đạo đao khí màu vàng kình thiên cuốn tới, chui vào trong lôi quang, cự chùy màu bạc nện xuống.
Hư không cách đó vạn dặm sáng lên một đạo linh quang, hiện ra thân ảnh của Đàm Hổ, ánh mắt gã hoảng sợ.
Hắn ta là tông chủ của Thiên Thú Tông, đương nhiên phải thế kiếp tiên khí.
Đàm Hổ vừa hiện thân, hư không trên đỉnh đầu nổi lên một hồi rung động, một bàn tay lớn màu trắng lăng không hiện ra, đánh về phía Đàm Hổ.
Đàm Hổ muốn tránh đi, nhưng một cỗ lực lượng giam cầm vô hình lăng không hiển hiện ra, giam cầm gã ngay tại chỗ.
"Pháp tắc giam cầm!"
Đàm Hổ kinh hô. Loại pháp tắc này rất khó tìm hiểu. Linh trùng linh cầm có thể nắm giữ được thần thông không gian dễ dàng tìm hiểu hơn.
Bản Mệnh Linh Thú Di Nguyên Thú của tông chủ tiền nhiệm của Thiên Thú Tông chính là tìm hiểu pháp tắc giam cầm, cũng chết ở Hỗn Độn Đại Lục.
Đàm Hổ cũng không thể tránh được, lấy ra một tấm phù lục màu vàng nhạt vỗ lên người. Kim quang lóe lên, một kiện chiến giáp màu vàng dày đặc hiện lên, mặt ngoài chiến giáp có một ít hình vẽ yêu thú trông rất sống động.
Thú giáp hóa linh phù, nhị giai tiên phù, xuất từ Thú linh môn, đây là át chủ bài bảo mệnh của hắn.
Bàn tay lớn màu trắng vỗ vào trên chiến giáp màu vàng, truyền ra một tiếng vang trầm.
Một đạo đao quang màu vàng chống trời bắn nhanh đến, trảm lên chiến giáp màu vàng, truyền ra một tiếng vang trầm, trên chiến giáp màu vàng nhiều thêm một vết chém nhẹ.
Ngân quang chợt lóe, cự chùy màu bạc hiện ra, đập xuống trước mặt.
Đàm Hổ há mồm phun ra một mảng lớn hồng quang đánh vào hư không, hư không vỡ nát, giam cầm chi lực biến mất, nhưng mà trọng lực vẫn còn đó.
Hai tay Đàm Hổ nâng cự chùy màu bạc lên, cự chùy màu bạc lần nữa tuôn ra một mảng lớn hồ quang điện màu bạc, che mất thân thể của gã.
Một đạo ánh đao màu vàng to lớn cuốn tới, chui vào trong lôi quang, truyền ra một tiếng hét thảm. Nguyên Anh mới từ trong lôi quang bay ra, đã bị một tia chớp màu bạc đánh trúng, tan thành tro bụi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK