Mục lục
[Dịch] Thanh Liên Chi Đỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn hai mươi con nhị giai khôi lỗi thú nhao nhao phóng thích pháp thuật công kích tu sĩ Lưu gia. Tu sĩ Lưu gia cũng không yếu thế, lấy ra khôi lỗi thú phản kích. Không sai, tu sĩ Lưu gia cũng có không ít nhị giai khôi lỗi thú. Dù sao bọn họ đã diệt năm chủ nhân đảo Hồng Liên, thu được rất nhiều khôi lỗi thú.

Lưu gia truyền thừa hơn năm trăm năm, lịch sử còn lâu đời hơn cả Thiên Khôi môn.

Lưu Nhược Dung là tu sĩ Lưu gia có tu vi cao nhất trên đảo, Trúc Cơ tầng bảy.

Nàng điều khiển ba con khôi lỗi thú nhị giai công kích tu sĩ Vương gia.

Liên tiếp tiếng oanh minh vang lên, linh quang pháp thuật các màu thiêu đốt, một cỗ khí lãng cường đại quét ra bốn phương tám hướng.

Một thanh phi xoa màu đỏ bao bọc hỏa diễm đánh tới, khí thế hung hăng đánh về phía Lưu Nhược Dung.

Lưu Nhược Dung không chút hoang mang, lấy ra một tấm thuẫn màu lam, trong nháy mắt biến lớn, chắn trước người.

Leng keng leng keng leng keng!

Một tiếng trầm đục vang lên, phi xoa màu đỏ vỡ nát ra, hóa thành mấy trăm con Kim Ban Viêm Trùng, quay tít một vòng, hóa thành mấy chục con hỏa nhận màu đỏ, hung hăng trảm lên linh quang hộ thể của Lưu Nhược Dung.

"Bang bang" một tiếng trầm đục, một mảng lớn hỏa diễm màu đỏ nhanh chóng lan tràn ra, cách linh quang hộ thể, Lưu Nhược Dung đều có thể cảm nhận được một cỗ nhiệt độ nóng bỏng.

Một tiếng chim hót thanh thúy vang lên, một con ưng lớn màu xanh từ trên cao đáp xuống, mục tiêu chính là Lưu Nhược Dung.

Lưu Nhược Dung không chút hoang mang, thả ra một con cự điêu màu đỏ hình thể to lớn, hai cánh vỗ mạnh đánh về phía cự ưng màu xanh.

Xích Dương Điêu, hộ tông linh cầm của Lưu gia, đã là nhị giai thượng phẩm.

Cự ưng màu xanh bất quá chỉ là Nhị giai Trung phẩm, không phải đối thủ của Xích Dương Điêu. Tuy nhiên tốc độ phi hành của cự ưng cực nhanh, Xích Dương Điêu nhất thời cũng không giết chết được cự ưng màu xanh.

"Bang" hai tiếng, hai đạo quang trụ màu vàng thô to đánh vào trên linh quang hộ thể của Lưu Nhược Dung, phát ra một trận trầm đục, linh quang hộ thể của Lưu Nhược Dung ảm đạm đi không ít.

Một thanh cự chùy vàng rực từ trên trời giáng xuống, đánh về phía Lưu Nhược Dung.

Lưu Nhược Dung không dám chậm trễ, vội vàng lấy ra một cái khăn tay màu lam, trong nháy mắt phồng lớn, nâng cự chùy màu vàng lên.

Ầm ầm!

Mặt đất bỗng nhiên nổ bể ra, hai cái hình thể to lớn màu vàng mà bỗng nhiên từ lòng đất chui ra, mở ra miệng to như chậu máu, nhanh như tia chớp cắn về phía Lưu Nhược Dung.

Linh quang hộ thể của Lưu Nhược Dung không nhịn được cắn xé của hai con Hủ Cốt Ngạc Nhị giai Trung phẩm, một tiếng kêu thê thảm thảm vang lên, hai con Hủ Cốt Ngạc đều cắn một chân của Lưu Nhược Dung, xé thân thể thành hai nửa, tình cảnh vô cùng tanh máu.

Lưu Nhược Dung vừa chết, Xích Dương Điêu không ai chỉ huy, hơn mười đạo pháp thuật linh quang thô to bắn nhanh đến, mấy đạo pháp thuật linh quang bắn trúng Xích Dương Điêu, cánh trái của Xích Dương Điêu bị bẻ gãy, một quả cầu lửa khổng lồ to bằng gian phòng ập tới trước mặt.

Ầm ầm!

Một đám mây màu đỏ to lớn hiển hiện giữa không trung, sóng khí cuồn cuộn.

Cự ưng màu xanh vỗ mạnh hai cánh, vô số phong nhận màu xanh bay ra, đánh về phía đám mây nấm màu đỏ trong hư không.

Thi thể của Xích Dương Điêu từ trong đám mây hình nấm rơi ra, khí tức hoàn toàn biến mất.

Hủ Cốt Ngạc không ăn uống gì, mà tiếp tục công kích những người khác.

Lưu Nhược Dung vừa chết, sĩ khí Lưu gia giảm mạnh, nhao nhao phóng tới vị trí Truyền Tống Trận, đám người Vương Thanh Linh thừa cơ truy kích, điều khiển Khôi lỗi thú phóng thích pháp thuật công kích tu sĩ Lưu gia.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, hơn hai mươi tu sĩ của Lưu gia nằm trong vũng máu.

Một phần may mắn đi tới trước truyền tống trận, kinh ngạc phát hiện truyền tống trận không cách nào sử dụng, một đầu khác bị người phá hư.

Lưu Nhược Vân là một tu sĩ Trúc Cơ còn sống sót của Lưu gia, hắn biết địch nhân đã có chuẩn bị mà đến, chỉ cần hắn còn sống, sẽ có cơ hội báo thù.

Hắn lấy ra một tấm phù lục màu vàng, linh khí của phù lục màu vàng bức người, đây là một tấm Độn Thuật Phù tam giai.

Đúng lúc này, một tiếng xé gió yếu ớt vang lên, hắn cảm thấy đầu truyền đến một cỗ đau nhức, liền nhắm hai mắt lại.

Diệp Lâm ngồi xổm xuống, nhặt tấm phù lục màu vàng này lên, thu vào túi trữ vật.

Ba gã tu sĩ Trúc Cơ vừa chết, tu sĩ Luyện Khí của Lưu gia càng không phải là đối thủ của đám người Vương Thanh Linh.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, trên đảo không còn một vị Lưu gia tu sĩ nào còn sống.

Vương Thanh Linh chỉ huy tộc nhân vơ vét tài vật, nàng chạy thẳng đến một toà viện chiếm diện tích mấy mẫu, cửa treo một tấm bảng hiệu, trên đó viết ba chữ to "Linh Thú Viên".

Linh Thú Viên rất lớn, giam giữ không ít linh cầm linh thú nhất giai.

Những linh cầm linh thú này bị Lưu gia dùng bí pháp nhận chủ, người tu tiên có huyết mạch của Lưu gia mới có thể sử dụng, Vương gia không thể sử dụng, Vương Thanh Linh để Hủ Cốt Ngạc và Băng Phong mãng ăn sạch những linh thú linh cầm này, xem như cho chúng ăn thêm.

Cũng không lâu lắm, Vương Thanh Linh xuất hiện ở cửa một tòa thạch lâu màu xanh cao ba tầng, trên bảng hiệu viết ba chữ to màu vàng "Dưỡng Linh lâu".

Chỉ cần nghe tên đã biết nơi này là nơi nuôi dưỡng linh thú.

Vương Thanh Linh đẩy cửa phòng, đi vào.

Đại sảnh rộng mở sáng ngời, ngoại trừ vài cái bàn thì không còn thứ gì khác.

Đi vào lầu hai, có mười mấy gian thạch thất, mở ra thạch thất xem xét, bên trong có linh trùng, linh thú, linh cầm, hầu hết đều không có ấp nở, có một ít ấp nở, đều là màu phổ thông.

Lầu ba có sáu gian thạch thất, trong gian thạch thất thứ nhất có hai con Xích Dương Điêu, có Nhị giai Hạ phẩm, gian thạch thất thứ hai có hai con hải báo trải rộng lân phiến màu đỏ, Nhị giai Hạ phẩm. Bởi vì Vương gia đột nhiên giết tới cửa, trận pháp hình dạng cũng không có tác dụng. Lưu gia tu sĩ không kịp thả ra Linh thú linh cầm đối địch, bất quá thả ra cũng không có tác dụng gì.

Vương Thanh Linh đẩy gian thạch thất thứ ba ra, bên trong có một quả trứng màu bạc to bằng quả dưa hấu. Mặt ngoài quả trứng có một tia hồ quang điện màu bạc, có vẻ hết sức kỳ lạ. Trên mặt đất phủ lên một đống linh thạch trung phẩm, hơn phân nửa linh thạch đã biến thành màu xám trắng.

"Trứng linh thú thuộc tính Lôi?" Vương Thanh Linh hai mắt sáng ngời, bước nhanh về phía trước, thu quả trứng linh thú này vào, linh thạch trên mặt đất cũng không buông tha.

Nàng nuôi rất nhiều linh thú, không thể nuôi thêm nữa, nhưng có thể nộp lên cho gia tộc, nếu tiềm lực không tệ thì lấy ra làm linh thú hộ tộc để bồi dưỡng.

Mặt khác ba gian thạch thất kia trống không, cái gì cũng không có.

Hơn một canh giờ sau, Vương Thanh Linh dẫn người rời Đông Hoa đảo, chạy tới Hắc Dương đảo, đó là nơi đóng quân của gia tộc Dương gia.

Đảo Hồng Liên, bầu trời vạn dặm không mây bỗng nhiên mây đen giăng đầy, cuồng phong gào thét, linh khí trong phạm vi mấy chục dặm dồn dập lao về phía đảo Hồng Liên, hình thành một vòng xoáy khổng lồ.

Thiên địa linh khí biến hóa khiến Vương Thu Hồng chú ý. Hắn lao ra khỏi chỗ ở, kinh ngạc phát hiện, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện trên bầu trời Hồng Liên đảo.

"Có người đang kết đan? Thất bá, là Thất bá đang trùng kích Kết Đan kỳ."

Vương Thu Hồng lộ vẻ vui mừng, vội vàng phân phó tất cả tộc nhân, không được tới gần chỗ ở của Vương Thanh Sơn.

Trong mật thất, Vương Thanh Sơn ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, cởi trần, trên người bôi lên một ít chất lỏng màu xanh da trời, trước người có hai cái bình trống.

Trên ngực Vương Thanh Sơn có một cái khóa nhỏ màu xanh tỏa ra linh khí dao động kinh người, đây là hình thức ban đầu của một loại pháp bảo phòng ngự.

Hắn bấm pháp quyết, bên ngoài thân sáng lên một trận thanh quang chói mắt. Vòng xoáy trên Hồng Liên đảo chậm rãi đáp xuống chỗ Vương Thanh Sơn.

Vương Thu Hồng tim nhảy lên cổ họng, vẻ mặt khẩn trương.

Một khi Vương Thanh Sơn tiến vào Kết Đan kỳ, Vương gia sẽ có vị tu sĩ Kết Đan kỳ thứ ba, rất có ích đối với sự phát triển của gia tộc.

Đan điền Vương Thanh Sơn có một vòng xoáy màu xanh nhạt, không ngừng thôn phệ thiên địa linh khí tụ tập đến. Tốc độ vòng xoáy màu xanh xoay tròn càng lúc càng nhanh, thể tích trở nên càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng ngưng thực, cuối cùng biến thành một viên cầu màu xanh to bằng quả trứng gà.

Kim Đan đã thành, chỉ còn lại Tiểu Lôi Kiếp.

Ầm ầm!

Một trận tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một đoàn mây đen lớn mấy trăm trượng xuất hiện trên bầu trời chỗ ở của Vương Thanh Sơn.

Ánh bạc lóe lên, một tia chớp màu bạc to lớn bay ra, bổ về chỗ ở của Vương Thanh Sơn.

Một mảng lớn hỏa diễm màu đỏ trống rỗng hiển hiện, hóa thành biển lửa cuồn cuộn, bao lại chỗ ở Vương Thanh Sơn.

Hồng Liên đảo có Địa Hỏa Linh Mạch, bố trí trận pháp phòng ngự tam giai thuộc tính hỏa, lực phòng ngự sẽ mạnh hơn.

Một tia chớp màu bạc thô to bổ vào trong biển lửa, như bùn đất biển rộng, thế lửa không giảm ngược lại tăng lên.

Thời gian từng chút trôi qua, từng tia chớp màu bạc thô to lần lượt từ trong mây đen bay ra, bổ về phía biển lửa.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, ngọn lửa đã tắt, Vương Thanh Sơn chia năm xẻ bảy, một màn sáng màu bạc nhạt bao phủ toàn thân y. Tiểu khoá màu bạc trên ngực y nở rộ ra từng trận ngân quang chói mắt.

Ầm ầm!

Mấy tia chớp màu bạc thô to từ trong mây đen bay ra, chuẩn xác bổ vào màn sáng màu bạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK