Thiên Trúc đảo, phòng nghị sự, Liễu gia cùng hơn bốn mươi tộc lão tụ tập một chỗ, thần sắc bọn họ ngưng trọng.
Một lát sau, một trận cuồng phong gào thét lướt qua, Liễu Thiên Tiêu bay vào, mọi người nhao nhao đứng dậy.
"Thú triều cỡ lớn bộc phát, dựa theo kế hoạch trước đó, các ngươi hãy chia ba mươi sáu tòa phó đảo đi! Tận lực diệt sát thêm một ít yêu thú, làm suy yếu uy lực của thú triều."
Liễu Thiên Tiêu dùng một loại ngữ khí nghiêm khắc phân phó nói.
Liễu gia phát triển nhiều năm, kinh nghiệm ứng đối thú triều phong phú, trước kia bộc phát thú triều cỡ lớn, Liễu gia sẽ tận hết khả năng ngăn cản yêu thú ở phó đảo, thật sự không thể làm suy yếu uy lực của thú triều, giảm bớt áp lực cho Thiên Trúc đảo.
Lần trước bộc phát thú triều cỡ lớn, Liễu gia có mười tám tòa phó đảo, hơn phân nửa bị Yêu thú xông phá. Lần này, Liễu gia thiết lập ba mươi sáu tòa phó đảo, không ngừng cường hóa lực phòng ngự của phó đảo, có thể làm suy yếu uy lực thú triều, vượt qua cửa ải này hẳn là không khó.
"Vâng, lão tổ tông."
Mọi người đồng thanh đáp ứng, lục tục rời đi.
Hư không hiện ra từng điểm ánh sáng màu lam, hóa thành một thiếu phụ váy lam diễm lệ, trên mũi có một nốt ruồi đen, nhìn sóng pháp lực của nàng, rõ ràng là tu sĩ Luyện Hư.
Liễu Vân Tuyền, Luyện Hư sơ kỳ.
"Chuyện kia đích thân ngươi đi làm, cẩn thận một chút, đừng để yêu thú lục giai theo dõi."
Liễu Thiên Tiêu phân phó, trước mắt trên Thiên Trúc đảo có bốn vị Luyện Hư, cộng thêm đại trận phòng ngự, ngăn lại đợt thú triều cỡ lớn này hẳn là không có vấn đề gì.
Hắn lấy ra một hộp ngọc màu vàng tinh xảo, mở hộp ngọc ra, bên trong có một mùi đàn hương màu đỏ như máu, tản mát ra một mùi đặc thù, mặt ngoài đàn hương có bảy cái tiêu ký màu bạc.
Thất Tinh dụ yêu hương, sinh ra từ Thiên Hương Tông ở hải vực Thanh Ly, hương thơm này sau khi đốt lên sẽ tản mát ra một mùi thơm đặc thù, đại bộ phận yêu thú lục giai ngửi được mùi thơm, sẽ mất đi lý trí.
Thời điểm Liễu Thiên Tiêu đi đến hải vực Thanh Ly du lịch, dưới cơ duyên xảo hợp, chụp được một gốc Thất Tinh dụ yêu hương, vốn định dùng để dẫn dụ yêu thú lục giai tới, giảm bớt áp lực.
Hiện tại Liễu Thiên Tiêu dự định lợi dụng cây hương này dẫn dắt yêu thú lục giai, công kích Thanh Liên đảo, tạo thành tổn thất trọng đại cho Vương gia, nếu Vương gia bị một con thú triều cỡ lớn tiêu diệt, vậy là tốt nhất, Trấn Hải Cung muốn trách đến trên đầu Liễu gia cũng khó.
Mượn đao giết người, kế này mưu kế cay độc, chỉ hao phí một cây Thất Tinh dụ yêu hương, cuộc mua bán này rất có lời.
"Yêu thú ngũ giai cũng bị hương thơm này hấp dẫn sao?"
Liễu Vân Tuyền truy vấn.
"Không nhất định, hương này đối với đại bộ phận yêu thú dưới cấp bảy đều có tác dụng. Ngươi phải trốn kỹ, đừng bị Vương gia phát hiện. Vương Trường Sinh thực lực rất mạnh, rất khó đối phó."
Liễu Thiên Tiêu dặn dò, vẻ mặt nghiêm túc.
Liễu Vân Tuyền lên tiếng, thu hồi Thất Tinh dụ yêu hương, hóa thành từng điểm ánh sáng màu lam biến mất không thấy.
Rầm rầm
Thiên Xu đảo, một trong bảy tòa phó đảo của Vương gia.
Thiên Xu đảo dài hơn năm ngàn dặm, rộng hơn ba nghìn dặm, trên đảo có hơn hai ngàn tu sĩ trấn giữ, Vương Thanh Phong là thủ lĩnh.
Vương Thanh Phong trước mắt là Hóa Thần trung kỳ, tốc độ tu luyện này cũng không nhanh, hắn từ Hóa Thần sơ kỳ tiến vào Hóa Thần trung kỳ đã mất hơn sáu trăm năm, so với tốc độ tu luyện của Vương Thanh Thành thì nhanh hơn một chút.
Trừ việc tìm kiếm linh đan diệu dược chữa thương cho Uông Như Yên, Vương Thanh phong nhàn hạ, cùng Đổng Tuyết Ly dẫn đội săn giết yêu thú, thanh trừng ngũ giai yêu thú trong khu quản lý gia tộc, hỗ trợ tiêu diệt ngũ giai yêu thú trên hoang đảo, từ đó để tộc nhân khai phá hoang đảo.
Nếu không phải thế, Vương Thanh Diệp đã sớm tiến vào Hóa Thần trung kỳ.
Bảy hòn đảo, Vương Thanh Phong, Đổng Tuyết Ly, Vương Mạnh Bân, Bạch Ngọc Kỳ, Vương Thu Thủy, Vương Thu Thủy, Vương Sâm mỗi người tọa trấn một hòn đảo, bọn họ đều có một bộ ngũ giai khôi lỗi thú trợ lực.
Mấy chục vạn con Yêu thú đang công kích Thiên Xu đảo, có hơn ba mươi con Yêu thú Ngũ giai, Yêu thú và Yêu cầm đều có.
Thiên Xu đảo bị một màn nước màu lam nhạt bao lại, mặt ngoài màn nước trải rộng phù văn huyền ảo, chính là trận pháp Lục giai Thất Tinh Khốn Yêu Trận, bảy tòa phó đảo cùng bố trí trận pháp này, từ trên cao nhìn xuống, một màn nước màu lam to lớn bao lại phương viên mấy chục vạn dặm, bảo hộ Thanh Liên đảo vào bên trong.
Thú triều muốn xông tới Thanh Liên đảo, Thất Tinh khốn yêu trận chính là phòng tuyến đầu tiên, muốn đột phá phòng tuyến này cũng không dễ dàng.
Vương Thanh Phong không xem cuộc vui, nhiệm vụ của gã là giết nhiều yêu thú, giảm bớt áp lực do thú triều gây ra.
Vương Thanh Phong đứng trên một đỉnh núi cao, hơn ba trăm tên tu tiên giả đứng ở phía sau gã, tu vi từ Trúc Cơ đến Nguyên Anh không giống nhau, phần lớn là Kết Đan kỳ.
Trên tay những tu sĩ này đều có một thanh trường đao màu sắc khác nhau, trường đao tạo hình khác nhau, có Mạch Đao, Trảm Mã Đao, Ly Nguyệt Đao, Hoàn Thủ Đao...
Dưới chân bọn họ đều có một tòa pháp trận lớn gần trượng, phù văn chớp động.
"Chém."
Vương Thanh Phong hét lớn một tiếng, Phần Thiên đao trong tay bổ một phát vào hư không, những người khác nhao nhao noi theo.
Từng đợt tiếng xé gió chói tai vang lên, từng đạo đao khí lăng lệ quét ra, bỗng nhiên hợp làm một thể, hóa thành một đạo cửu sắc đao quang dài hơn vạn trượng, mang theo một cỗ khí tức hủy thiên diệt địa, chui vào trong bầy thú.
Những nơi ánh đao chín màu đi qua, yêu thú ngũ giai trở xuống bị chém thành hai nửa, hơn một ngàn con yêu thú bị chém thành hai nửa, khí thế đao quang chín màu như cầu vồng, xông ngang không trở ngại.
Hai con cá voi màu vàng dài hơn trăm trượng đều phun ra một đạo kim quang, đánh về phía đao quang chín màu. Hai đạo kim quang như tờ giấy bị đao quang chín màu chém nát bấy, đao quang chín màu chém vào trên thân một con cá voi màu vàng, lập tức nhiều thêm một vết máu kinh khủng, mơ hồ có thể thấy được xương trắng.
Đây là chiến trận, Vương gia chọn lựa một nhóm tu sĩ để chăm chỉ rèn luyện, như vậy có thể đề cao hiệu suất giết chết yêu thú cấp thấp, khuyết điểm là hao phí pháp lực tương đối lớn.
Vương Thanh Phong lần nữa huy động Phần Thiên Đao, các tu sĩ khác đều noi theo. Mỗi khi một đạo cửu sắc đao quang bay ra, ít nhất cũng có một ngàn yêu thú ngũ giai trở xuống bị giết, hơn nữa còn làm vài con ngũ giai yêu thú bị thương.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, sắc mặt đám người Vương Thanh Phong tái nhợt lại, mấy vạn con yêu thú bị giết, yêu thú còn có mấy chục vạn, muối bỏ biển.
Vương Thanh Phong lấy ra một viên dược hoàn màu lam nhạt nuốt xuống, pháp trận dưới thân sáng lên một trận bạch quang nhu hòa, sắc mặt tái nhợt của y chậm rãi khôi phục hồng nhuận phơn phớt, những tu sĩ khác cũng vậy.
Bọn họ lần nữa vung trường đao trong tay công kích yêu thú, mỗi lần xuất kích tất có hơn một ngàn con yêu thú bị giết chết.
Không có yêu thú lục giai dẫn đội, mấy chục con ngũ giai căn bản không cách nào đánh tan màn nước màu lam.
Nương theo một tiếng gào thét đinh tai nhức óc vang lên, mặt biển kịch liệt quay cuồng, một con bạch tuộc to lớn màu đỏ toàn thân nổi trên mặt biển, nó có mười tám xúc tu màu đỏ thô to, trên đầu có bao nhiêu tròng mắt màu đỏ.
Cùng lúc đó, trên không trung truyền đến một trận tiếng hổ gầm, một con hổ lớn hơn trăm trượng hai cánh bỗng nhiên xuất hiện trên không trung, đầu hổ thân ưng, hai móng sắc bén như đao.
"Yêu thú cấp sáu, Hổ Ưng, Bách Mục Diễm Chương!"
Vương Thanh Phong sắc mặt ngưng trọng, theo lý mà nói, số lượng yêu thú lục giai không quá nhiều, chỉ có thể chọn một hòn đảo nào đó tập kích. Gã không nghĩ tới vận khí của mình lại kém như vậy, yêu thú lục giai đã chọn gã làm cửa đột phá.
Hai con yêu thú cấp sáu đồng thời xuất hiện, đại lượng yêu thú nổi trên mặt biển, không trung cũng xuất hiện lượng lớn yêu cầm.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK