"Vèo" một tiếng, mũi tên màu đỏ bắn ra, những nơi đi qua lưu lại một vết tích thật dài trong hư không, phảng phất hư không bị cắt đứt ra.
Cùng lúc đó, bàn tay phải của hư ảnh Cự Nhân vỗ nhẹ về phía hư không, hư không chấn động vặn vẹo, vô số ánh lửa màu đỏ hiện lên, trong nháy mắt ngưng tụ thành một bàn tay màu đỏ lớn hơn ngàn trượng, mang theo nhiệt độ kinh người, đánh về phía vòi rồng màu xanh.
Lấy lão giả mặc hồng bào làm trung tâm, hư không mấy trăm dặm xuất hiện đại lượng hỏa quang màu đỏ, trong nháy mắt hóa thành từng hỏa cầu màu đỏ to lớn, mặt đất hiện ra một cỗ hỏa diễm màu đỏ, phương viên mấy trăm dặm phảng phất biến thành một mảnh biển lửa màu đỏ, nhiệt độ cao dọa người, hư không chấn động vặn vẹo.
Hơn vạn quả cầu lửa màu đỏ giống như nhận được chỉ dẫn nào đó, đánh về phía lốc xoáy màu xanh.
Hỏa diễm trên mặt đất bỗng nhiên ngưng tụ, hóa thành từng đạo hoả trụ màu đỏ thô to, như từng cây hỏa mâu màu đỏ, đánh về phía vòi rồng màu xanh.
Bên trong lốc xoáy màu xanh bỗng nhiên bay ra hơn vạn đạo kiếm khí màu xanh mênh mông, chém vỡ toàn bộ công kích đánh tới, tiếng nổ đùng không ngừng, sóng khí như nước thủy triều.
Mũi tên màu đỏ chui vào vòi rồng màu xanh, như bùn đất như biển rộng, biến mất vô tung vô ảnh.
Tốc độ lốc xoáy màu xanh tăng vọt, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt lão giả mặc hồng bào.
Sắc mặt lão giả áo đỏ hoảng hốt, vội vàng thôi động pháp tướng, cánh tay phải hư ảnh cự nhân hiện ra cuồn cuộn liệt diễm, đánh tới vòi rồng màu xanh.
Một tiếng vang thật lớn qua đi, vòi rồng màu xanh bạo liệt ra, hiện ra một lão giả cao gầy áo xanh, gương mặt lão giả áo xanh gầy gò gầy gò, hai mắt tràn đầy sát ý, trên thân tản mát ra sát khí nồng đậm.
Trên tay hắn nắm một thanh Mạch Đao thanh quang lập lòe, trên chuôi đao khắc một con mãng xà màu xanh nhỏ. Trên thân đao khắc hoa văn tinh xảo, linh khí kinh người, hiển nhiên là Thông Thiên Linh Bảo.
Khí tức lão giả áo xanh so với lão giả mặc hồng bào còn cường đại hơn, hiển nhiên là tu sĩ Luyện Hư trung kỳ.
Hư không trên đỉnh đầu lão giả áo xanh có một hư ảnh cự nhận, mũi cự nhận loé lên thanh quang, giống như thực thể, pháp tướng cô đọng một phần năm.
Trên người gã bao phủ một mảnh hào quang màu xanh, một cỗ hỏa diễm màu đỏ bám vào trên hào quang màu xanh, toát ra từng đợt khói xanh.
Thanh Mạch đao trong tay hắn toả ra linh quang chói mắt, chém về phía hồng bào lão giả, cùng lúc đó hư ảnh cự nhận chém về phía hư ảnh cự nhận.
Lão giả áo đỏ phản ứng rất nhanh, há miệng phun ra một đạo hồng quang, hóa thành một thanh trường đao hồng quang lập lòe, lão vung đao nghênh đón.
"Keng keng keng!"
Một tiếng vang trầm, hai đao chạm vào nhau, bộc phát ra một cỗ khí lãng cường đại, trực tiếp chấn vỡ phương viên mấy chục dặm mặt đất, khói bụi cuồn cuộn.
Hư ảnh cự nhận va chạm cùng hư ảnh cự nhân, đồng dạng bộc phát ra từng cỗ khí lãng cường đại.
Pháp tướng của lão giả áo xanh cô đọng một phần năm, mà hồng bào lão giả pháp tướng bất quá chỉ hơn một phần mười, mà hồng bào lão giả tu vi lại cao hơn hồng bào lão giả, hồng bào lão giả hiển nhiên không phải đối thủ.
Cũng không lâu lắm, hư ảnh người khổng lồ bị hư ảnh cự nhận chém nát bấy, lão già áo đỏ phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
Hư ảnh cự nhận chém xuống trước mặt, linh quang trên thanh sắc thùy đao trong tay lão giả áo xanh đại phóng.
Sau một tiếng hét thảm, hồng bào lão giả phân thành hai, một Nguyên Anh nhỏ từ trong thi thể bay ra.
Tay áo lão giả áo xanh run lên, một cỗ hào quang màu xanh quét ra, bao lại Nguyên Anh, thu vào trong tay áo không thấy.
Từ lúc lão giả áo xanh ra tay, đến lúc diệt sát một vị Tinh Hoả tộc Luyện Hư sơ kỳ, không đến mười cái hô hấp.
Thần sắc Đổng Tuyết Ly có chút phức tạp, mọi người tự mình chiến đấu, căn bản không quan tâm đến người khác.
Nàng cũng không biết người này, tu vi Luyện Hư trung kỳ, lại là đao tu, lại ở thời khắc mấu chốt bảo vệ nàng, chỉ có Đoạn Thông Thiên.
Chắc Đoạn Thông Thiên sợ bị người nhận ra nên thay đổi dung mạo.
Đổng Tuyết Ly không để ý đến Đoạn Thông Thiên, bay đến bên cạnh Vương Thanh Phong, mặt mũi tràn đầy vẻ quan tâm.
"Phu nhân yên tâm, ta không có gì đáng ngại."
Vương Thanh Phong mở miệng an ủi, ánh mắt nhìn về phía lão giả áo xanh, mặt mũi tràn đầy hoang mang.
"Hắn là ai?"
Vương Thanh Phong thăm dò hỏi.
Đổng Tuyết Ly nhẹ gật đầu, nói: "Là hắn, không nghĩ tới hắn vẫn luôn ở bên cạnh chúng ta."
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một đoàn kiêu dương màu vàng cực lớn xuất hiện trên không trung, mơ hồ xen lẫn một hồi tiếng kêu thê thảm của nam tử.
Đổng Tuyết Ly và Vương Thanh Phong không tự chủ được nhìn lại phía kiêu dương màu vàng, mặt trời màu vàng bỗng nhiên ngưng tụ, hóa thành một con chim lửa màu vàng, bay vào ống tay áo của một gã thanh niên khôi ngô dáng người khôi ngô.
Trên mặt và cánh tay thanh niên áo vàng đều có một ít Linh văn màu vàng, tai dài mũi cao, đúng là Tinh Hỏa tộc, nhìn khí tức gã rõ ràng là một gã tu sĩ Luyện Hư hậu kỳ.
Một trong những tinh anh của Tinh Hoả tộc, Kim tỉm, Tinh Hoả tộc.
Một tiếng kêu thê thảm của nữ tử vang lên, một hư ảnh đầu sư tử thân người nện lên người một thiếu phụ váy vàng dáng người thướt tha, thân thể thiếu phụ váy vàng trong nháy mắt nổ tung, hóa thành huyết vụ đầy trời.
Một Nguyên Anh nhỏ bé bay ra, một cỗ kim sắc hà quang cuồn cuộn lấy Nguyên Anh, cuốn vào trong miệng một gã thú nhân tộc đầu sư thân người.
Trên mặt người này có một ít Linh văn màu vàng, trên cánh tay mọc đầy lông bờm màu vàng, còn có một cái đuôi màu vàng thô to, trên thân tản mát ra sát khí nồng đậm.
Sư Mông, một trong những tinh anh của Thú tộc, có tu vi Luyện Hư hậu kỳ.
Lâm Tử Lân khu sử một thanh cự phủ lóng lánh kim quang, chém nát một khô lâu to lớn cao ba trượng, một cỗ hỏa diễm màu vàng quét ra, bao phủ thi cốt, hài cốt tan thành tro bụi.
Một chùm sáng màu xanh lục rời thân thể bay ra, còn chưa bay được bao xa đã bị lưỡi búa màu vàng đuổi kịp, chém thành hai nửa.
Một hư ảnh Cự Nhân ngũ sắc to lớn vung tay phải, đập nát hư ảnh một thụ nhân. Một thiếu phụ váy xanh, dáng người thướt tha, làn da có màu xanh lá phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt có vẻ tái nhợt.
Hư không trên đỉnh đầu ba động cùng một chỗ, một phương linh quang ngũ sắc tiểu ấn trống rỗng hiển hiện, trong nháy mắt phồng lớn lên, hóa thành một cự ấn kình thiên, đánh tới thiếu phụ váy xanh.
Một tiếng kêu thê thảm của nữ tử qua đi, đất rung núi chuyển.
Cự ấn năm màu bay lên, mặt đất hiện ra một cái hố to, trong hố lớn có một khối tinh thạch lấp lóe thanh quang.
Song phương đều có tử thương, Nhân tộc bên này có cao thủ, Tinh Hỏa tộc, Thú tộc bên kia cũng có cao thủ.
Sự chú ý của mọi người là tu sĩ Luyện Hư hậu kỳ, tu sĩ Luyện Hư sơ kỳ như Vương Thanh Sơn cũng không có bao nhiêu người chú ý.
Vương Thanh Sơn cùng cự đại Khô Lâu giao đấu không thể tách rời. Thanh Liên Kiếm lung lay sắp đổ, linh quang ảm đạm, hiển nhiên linh tính đã bị tổn thương.
Ba tên khô lâu cực lớn nhào về phía Vương Thanh Sơn, chúng nó hoặc phun ra quỷ hỏa màu đen, hoặc phun ra sát ti, thẳng đến Vương Thanh Sơn.
Vương Thanh Sơn thúc giục chín thanh Thanh Ly kiếm, thả ra từng đạo kiếm khí màu xanh mênh mông, chặn lại quỷ hỏa màu đen hoặc là sát ti.
Tạm thời hắn không vận dụng Thanh Liên Nghiệp Hỏa, hoặc là không dùng, hoặc là một kích tất sát.
Đã sớm bại lộ sự tồn tại của Thanh Liên Nghiệp Hỏa, Cốt tộc có đề phòng, vậy càng khó giết chết hơn.
Bạch quang lóe lên, một tòa cốt tháp to lớn xuất hiện trên đỉnh đầu Vương Thanh Sơn.
Hư ảnh cự kiếm linh quang đại trướng, chém về phía cốt tháp to lớn.
"Leng keng" một tiếng trầm đục, cốt tháp bay rớt ra ngoài.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK