Huyền Ly phường thị, màn đêm buông xuống, trong phường thị đèn đuốc sáng trưng, dòng người như dệt.
Một thanh niên mặc áo xanh ngũ quan bình thường bước chậm trên đường phố, đi xem một chút.
Lúc đi ngang qua một góc, thanh niên áo xanh nhướng mày, dừng bước lại.
Theo ánh mắt của hắn nhìn lại, có thể nhìn thấy một tờ cáo trạng, trên đó có một bức họa, còn có một hàng chữ.
Hơn mười tên tu sĩ đứng trước mặt cáo thị, mồm năm miệng mười nói cái gì đó.
"Tà tu Long Thanh Phong tàn hại vô tội, thân mang huyết mạch giao long, treo thưởng một trăm triệu linh thạch, truy nã Long Thanh Phong, biết chuyện không báo tội cho người cùng phạm."
"Tà tu người người có thể tru diệt. Đáng chết, nếu ta tìm được người này, không thể không trừu hồn luyện phách hắn."
"Thôi được rồi! Với tu vi Luyện Hư sơ kỳ của ngươi căn bản không phải là đối thủ của hắn, không nhìn ra sao? Người này có tu vi Luyện Hư trung kỳ, ngươi căn bản không phải đối thủ của người này."
Thanh niên áo xanh quét mắt vài lần, cũng không chú ý nữa, bước nhanh về phía trước.
Hắn đi dạo vài vòng trên đường, hơn một canh giờ sau, đi vào một tiểu viện ngói đỏ u tĩnh.
Thanh niên áo xanh chính là Long Thanh Phong, hắn lợi dụng bảo vật thay đổi dung mạo, người ngoài rất khó phát hiện ra khuôn mặt thật của hắn.
Những năm này hắn trốn đông trốn tây, một khắc cũng không được yên bình, chỉ sợ địch nhân tìm tới cửa.
"Lãnh Diễm phái đã ra mặt, xem ra không thể ngây người ở đây được."
Long Thanh Phong lẩm bẩm, y không tin Cửu Long Cung có thể mua chuộc tất cả các thế lực của đại lục Huyền Linh.
Long Thanh Phong thay đổi dung mạo, rời khỏi chỗ ở. Sau thời gian một chén trà nhỏ, y xuất hiện ở cửa vào cung điện màu trắng, trên bảng hiệu viết ba chữ to màu vàng "Huyền Ly điện".
Hắn nhanh chân đi vào, trong điện có mười mấy tòa truyền tống trận, hắn đi tới một tòa truyền tống trận, thanh toán linh thạch, đi tới.
Tần Hạo đi ngang qua cửa, ánh mắt nhìn như lơ đãng nhìn lướt qua phía trong điện.
Thủ vệ đánh vào một đạo pháp quyết, truyền tống trận lập tức đung đưa, vô số trận văn sáng rõ, sau một đạo linh quang chói mắt sáng lên, che mất thân ảnh Long Thanh Phong.
Một lát sau, Đặng Thiên Kỳ và Bạch Dao chạy tới, truyền tống rời đi, truy kích Long Thanh Phong, bốn người Vương Mạnh Sơn chậm một chút lại dùng truyền tống trận đuổi theo.
Rầm rầm
Một mảnh thảo nguyên màu xanh mênh mông bát ngát, một chiếc phi chu lấp lóe ánh sáng màu xanh nhanh chóng xẹt qua không trung. Vương Viễn Giang và Long Ngọc Phỉ đứng ở phía trên, sắc mặt ngưng trọng.
Bọn họ không biết Long Thanh Phong ở đại phường thị nào, chỉ có thể giăng lưới khắp nơi, hơn mười tu sĩ Luyện Hư đi đến nhiều tòa đại phường thị, đồng thời điều động tu sĩ Luyện Hư phụ thuộc thế lực phối hợp.
Bỏ qua Long Thanh Phong có khả năng có trọng bảo không nói, Đặng Thiên Kỳ là một tai hoạ ngầm cực lớn, Vương gia nhất định phải diệt trừ người này.
Vương Viễn Giang bấm pháp quyết, thanh sắc phi chu tăng vọt độn quang, tăng nhanh tốc độ.
Cũng không lâu lắm, phi chu màu xanh biến mất ở phía chân trời.
Rầm rầm
Một dãy núi xanh biếc mênh mông bát ngát, sâu trong dãy núi truyền ra một trận tiếng nổ đinh tai nhức óc, mơ hồ xen lẫn tiếng rồng ngâm, tựa hồ có người đang đấu pháp.
Sau tiếng nổ mạnh ầm ầm, một đoàn Cô Vân Cô to lớn màu vàng phóng lên tận trời, vô cùng dễ làm người khác chú ý.
Sâu trong dãy núi, mấy chục ngọn núi bị san thành bình địa, Vương Mạnh Sơn, Đặng Thiên Kỳ và Bạch Dao đứng ở trên không trung, sắc mặt của bọn họ tái nhợt, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.
Sáu đánh một, ưu thế ở trong tay ta, thế nhưng khi giao thủ thì bọn họ mới biết lợi hại của Long Thanh Phong, ba người Tần Hạo bị Long Thanh Phong giết chết, bọn họ cũng đánh Long Thanh Phong bị thương.
Một tiếng long ngâm đinh tai nhức óc vang lên, một con giao long màu xanh từ trong Kim sắc Cô Vân bay ra, tốc độ cực nhanh, bay lên không trung.
"Đuổi theo!"
Sắc mặt Đặng Thiên Kỳ lạnh lẽo, ông ta thực sự không cam lòng, cứ thế bị Long Thanh Phong bỏ chạy.
"Đặng đạo hữu, chúng ta không nên đuổi quá gần! Hắn đã trúng một trong thập đại kỳ độc Thất Tinh Hải đường, chạy không được bao xa, chúng ta theo phía sau là được."
Vương Mạnh Sơn đề nghị.
Thất Tinh Hải Đường là một trong thập đại kỳ độc, đan dược giải độc bình thường không có tác dụng, huyết khí người trúng độc sẽ từ từ suy yếu. Chẳng qua loại độc này chính là đối phó với tu sĩ Luyện Hư, tu sĩ Hợp Thể kỳ tốn thêm một chút thời gian là có thể loại trừ.
"Vương đạo hữu nói có lý, chúng ta không nên quá thân cận, Tần đạo hữu là thể tu đều bị hắn giết, huống chi chúng ta."
Bạch Dao lộ vẻ đồng ý.
Đặng Thiên Kỳ gật đầu đồng ý.
Hắn lấy Định Long Bàn ra, đánh một đạo pháp quyết vào, có thể nhìn thấy một dấu hiệu linh quang lập loè.
Bọn họ dùng Định Long Bàn khóa chặt vị trí của Long Thanh Phong, truy kích Long Thanh Phong.
Cũng không lâu lắm, ba người biến mất ở cuối chân trời.
Hơn hai tháng sau, bọn hắn xuất hiện trên không một mảnh sơn mạch liên miên không dứt, nơi này linh khí mỏng manh, nhìn có chút hoang vu.
Long Thanh Phong nhanh chóng lướt qua trên không trung, sắc mặt tái nhợt, thở hồng hộc, trên lưng máu me đầm đìa, lấy thân thể cường đại của hắn, chính diện giao thủ, hắn cũng không sợ đối phương, nhưng hắn trúng phải loại kỳ độc Thất Tinh Đường, thực lực suy yếu không ít.
Bạch quang lóe lên, một tiểu ấn lập loè bạch quang hiện ra trên đỉnh đầu của hắn, tiểu ấn màu trắng trong nháy mắt biến lớn, tuôn ra một cỗ hàn khí màu trắng thấu xương, đập xuống mặt hắn.
Cự ấn màu trắng còn chưa rơi xuống, hư không đã xuất hiện lượng lớn băng vụn màu trắng, giống như hư không bị đóng băng vậy.
Hai tay Long Thanh Phong mọc ra rất nhiều lân phiến màu xanh, hóa thành hai cái vuốt rồng màu xanh cực lớn, nghênh đón.
Một tiếng trầm đục vang lên, cự ấn màu trắng bay rớt ra ngoài, một đoàn hỏa vân màu vàng cực lớn mang theo nhiệt độ kinh người, nện lên trên người Long Thanh Phong.
Tiếng nổ mạnh ầm ầm, Long Thanh Phong bị một ngọn lửa màu vàng bao phủ, một đại thủ màu vàng mịt mờ trống rỗng hiển hiện, đánh về phía ngọn lửa màu vàng.
Long Thanh Phong bay ra ngoài, rơi xuống đất, bên ngoài thân cháy đen, khí tức uể oải.
Thân thể của hắn đập ầm ầm trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, nếu không phải trúng loại kỳ độc Thất Tinh Đường này, hắn căn bản không sợ đối phương.
Linh quang trên cự ấn màu trắng đại phóng, đánh về phía Long Thanh Phong.
"Mẹ, con tới tiếp người."
Long Thanh Phong lẩm bẩm, trên mặt lộ ra vẻ điên cuồng, cho dù chết, y cũng sẽ không rơi vào tay kẻ địch.
Đúng lúc này, một tiếng hét lớn của nữ tử vang lên, truyền khắp phương viên ngàn dặm.
Long Thanh Phong nhướng mày, ba người Đặng Thiên Kỳ nhíu mày, có chút không khỏe.
Một đạo hồng quang xuất hiện ở phía xa chân trời, tốc độ rất nhanh.
Một đài sen màu đỏ xuất hiện trong tầm mắt bọn họ, Vương Như Ý đứng trên đài sen màu đỏ, ánh mắt lạnh như băng.
Biết được ân nhân bị Đặng Thiên Kỳ đuổi giết, Vương Như Ý cũng tham dự tìm kiếm Long Thanh Phong.
Vương gia xuất động hơn mười tu sĩ Luyện Hư, thỉnh quan hệ thông gia đồng minh ra tay hỗ trợ, điều động hơn sáu mươi tu sĩ Luyện Hư, tìm kiếm Long Thanh Phong đương nhiên, Vương gia nói với bên ngoài là tìm kiếm một tên bán yêu Luyện Hư kỳ.
Vương Như Ý từ đó đi ngang qua, nghe được thanh âm đấu pháp, cố ý chạy tới, không nghĩ tới thật sự là Long Thanh Phong.
"Thanh Liên vương gia!"
Đặng Thiên Kỳ nhướng mày, sắc mặt trầm xuống.
Bạch Dao đầy mặt hoang mang, nàng nghĩ tới điều gì đó, truyền âm cho Đặng Thiên Kỳ: " Đặng đạo hữu ngươi đừng nói với ta, người này là con cháu Vương gia."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK