Mục lục
[Dịch] Thanh Liên Chi Đỉnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngọn lửa màu đen va chạm cùng lôi cầu cực lớn, lôi cầu khổng lồ trong nháy mắt nổ bể ra, hóa thành một đoàn lôi quang màu lam chói mắt, bao phủ phương viên vài dặm.

Cũng không lâu lắm, lôi quang tán đi, một mảnh hỏa diễm màu đen bảo vệ thiếu phụ váy đỏ cùng thanh niên áo vàng.

Một tiếng vang thật lớn, hang đá dưới mặt đất nổ bể ra, đại lượng nước biển màu lam vọt ra, mang theo tư thế vạn mã lao nhanh, thẳng đến bọn hắn.

Vương Trường Sinh đứng ở trên mặt nước biển, thần sắc lạnh lùng.

Đồng thời trên không trung xuất hiện một đám mây màu lam lớn hơn mười dặm, đám mây màu lam kịch liệt quay cuồng, nước mưa to như hạt đậu rơi xuống, mơ hồ một cái, hóa thành từng quyền ảnh màu lam, như mưa đá, đập xuống trước mặt.

Khí tức Phệ hồn hạt Kim Dực suy yếu, bên ngoài thân cháy đen, cánh mỏng màu vàng có nhiều lỗ hổng, bộ dáng nguyên khí đại thương.

Nó đang muốn tránh đi, bỗng nhiên vô số bụi gai màu xanh chui ra khỏi lòng đất, quấn lấy thân thể Phệ Hồn Hạt.

Nó vội vàng phun ra một cỗ độc hỏa màu tím, tuỳ tiện thiêu đốt bụi gai màu xanh dày đặc.

Lúc này, quyền ảnh màu lam dày đặc cũng đập xuống, lần lượt nện lên người Kim Dực Phệ Hồn Hạt.

Tiếng nổ mạnh ầm ầm, Kim Dực Phệ Hồn Hạt rơi xuống mặt đất, một đôi cánh mỏng màu vàng trực tiếp bị đập đứt, thân thể xuất hiện từng vết rách thô to, máu chảy không ngừng.

Một quả lôi cầu màu lam đường kính trăm trượng từ trên trời giáng xuống, nện lên người Kim Dực Phệ Hồn Hạt.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa qua đi, phương viên vài dặm đều bị lôi quang bao phủ.

Ánh chớp tán đi, trên mặt đất xuất hiện một cái hố to, Phệ Hồn Hạt Kim Dực biến mất không thấy đâu, chỉ còn lại một mảnh tro bụi.

Những nơi nước biển màu lam đi qua, mặt đất kịch liệt lắc lư.

Ô Phượng vội vàng phun ra một cỗ hỏa diễm màu đen, hóa thành một đoàn hỏa vân màu đen, nghênh đón.

Thanh niên áo vàng nhấc tay phải lên, một tiểu ấn màu vàng linh quang lập lòe bỗng nhiên bay ra, mơ hồ một cái, hình thể tăng vọt, đập tới phía đối diện.

Thiếu phụ váy đỏ thì tế ra một cái quạt lông màu đỏ lấp lóe không ngừng, nhẹ nhàng vỗ một cái, một cỗ hỏa diễm màu đỏ quét ra, hóa thành một đầu Hỏa Mãng màu đỏ dài hơn trăm trượng, thẳng đến Vương Trường Sinh.

Hỏa vân màu đen va chạm cùng biển lớn màu lam, giống như giấy mỏng, bị lam sắc đại kích đánh tan.

Biển rộng màu lam đâm vào phía trên ánh sáng màu xanh, ánh sáng màu xanh chợt hiện lên một cái rồi đột nhiên vỡ vụn.

Thiếu phụ váy đỏ vội vàng tế ra một viên bảo châu màu đỏ to bằng trứng bồ câu, thả ra một mảnh hào quang màu đỏ, bao lại nước biển.

Nước biển phảng phất như bị cố định, không thể động đậy.

Hỏa Mãng màu đỏ vừa tới gần Vương Trường Sinh trăm trượng. Tay phải Vương Trường Sinh đập vào hư không một cái. Vô số hàn khí màu lam tuôn ra, hóa thành một đầu Hàn Giao màu lam dài hơn trăm trượng, nghênh đón.

Hàn Giao màu lam va chạm với Hỏa Mãng màu đỏ, sau mấy hiệp, Hỏa Mãng màu đỏ đã bị Hàn Giao nuốt mất.

Đỉnh đầu Vương Trường Sinh bỗng nhiên sáng lên một đạo hoàng quang, một con dấu màu vàng to lớn bỗng nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, con dấu màu vàng thả ra một cỗ hào quang màu vàng, đập xuống trước mặt.

Vương Trường Sinh không chút hoang mang, tế ra Huyết Thiềm Hồ, bấm pháp quyết, hình thể Huyết Thiềm Hồ tăng vọt, một cỗ chất lỏng màu máu tanh hôi gay mũi cuốn ra, hóa thành một đoàn huyết vân to lớn, nâng con dấu màu vàng lên.

Linh quang của con dấu màu vàng lấp lóe không ngừng, hiển nhiên linh tính bị ô uế.

Huyết Thiềm hồ dùng nhiều loại tài liệu âm độc luyện chế thành, sau khi luyện vào Huyết Uế Khí, thần thông ô uế bảo vật tăng lên nhiều.

Huyết vân bỗng nhiên lăn một vòng, linh quang bao bọc hơn phân nửa con dấu màu vàng óng ảm đạm xuống.

Thanh niên áo vàng nhướng mày, thúc giục pháp quyết, ấn màu vàng sáng lên một trận hoàng quang chói mắt, tốc độ rơi xuống đột nhiên tăng nhanh.

Vương Trường Sinh cười nhạt một tiếng, tay phải nhấc lên, nước biển dâng lên, hóa thành một cự quyền màu lam, đánh về phía con dấu màu vàng.

Ầm ầm nổ mạnh, con dấu màu vàng bay ngược ra ngoài, linh quang lờ mờ, ở trên cao lắc trái lắc phải, tựa hồ tùy thời đều muốn rơi xuống, một bộ dạng mất đi linh tính.

Một tiếng phượng gáy bén nhọn vang lên, quanh thân Ô Phượng hiện ra một ngọn lửa màu đen, hai cánh hung hăng vỗ một cái, hàng ngàn hỏa cầu màu đen bắn ra, đánh tới Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh không cho là đúng, tay phải vung lên hư không. Nước biển cuồn cuộn kịch liệt, nhấc lên một đạo sóng lớn kình thiên cao mấy trăm trượng, ngăn lại tất cả hỏa cầu màu đen.

Hàn Giao màu lam lao thẳng đến Ô Phượng, nơi nó đi qua, hư không xuất hiện lượng lớn băng vụn.

Ô Phượng phun ra một cỗ hắc sắc hỏa diễm thô to, đánh lên người Hàn Giao màu lam, lam sắc hàn giao trong nháy mắt hóa thành một cỗ lam sắc hàn khí, phiêu tán giữa không trung.

Bảy đạo lam quang bỗng nhiên từ trong hàn khí màu lam bay ra, thẳng đến Ô Phượng.

"Không tốt, là bảo vật phi châm."

Thiếu phụ váy đỏ biến sắc, vội vàng để cho Ô Phượng tránh đi, đúng lúc này, một tiếng hét to đinh tai nhức óc vang lên.

Đầu thiếu phụ váy đỏ ông ông ông vang, đứng cũng không vững.

Thân thể Ô Phượng run lên, phản ứng chậm lại.

Đỉnh đầu truyền đến một trận tiếng xé gió to lớn, dày đặc quyền ảnh màu lam đập xuống.

Tiếng nổ ầm ầm, Ô Phượng ngã xuống mặt đất, máu tươi đầm đìa, máu tươi không ngừng, đại lượn linh vũ rơi xuống, bảy đạo lam quang bay vụt tới, xuyên thủng thân thể nó, trong đó một đạo lam quang xuyên thủng đầu nó.

Ô Phượng ngã trên mặt đất, bảy đạo lam quang thẳng đến thiếu phụ váy hồng cùng thanh niên áo vàng.

Cùng lúc đó, biển lớn màu lam trước người bọn họ bỗng nhiên sáng lên lam quang chói mắt, có thể nhìn thấy chín viên châu lam quang lập lòe.

Hào quang màu đỏ đứt gãy từng khúc, đại dương màu lam mơ hồ một cái, hóa thành một cự nhân màu lam to lớn, hai tay cự nhân màu lam khảm nạm hai viên châu lam quang lóng lánh, hai chân, ngực và đầu mỗi cái có một viên châu màu lam, chính là Định Hải Châu.

Hai tay cự nhân màu lam khẽ động, đánh về phía hào quang màu vàng.

Một tiếng vang thật lớn, hào quang màu vàng trong nháy mắt bị nghiền nát, đầu thiếu phụ váy đỏ bị quyền phải lam sắc cự nhân đập trúng, trong nháy mắt nổ bể ra, máu chảy đầy đất, một Nguyên Anh nhỏ bé bay ra khỏi cơ thể.

Nguyên Anh vừa mới ly thể, một đầu Hàn Giao hình thể cực lớn màu lam từ trên trời giáng xuống, một ngụm nuốt mất.

Đóa hoa khổng lồ màu xanh nở rộ ra, lộ ra một cái miệng khổng lồ dữ tợn, có thể thấy rõ một loạt răng nanh sắc bén, răng nanh dính đầy dịch nhờn, nhìn thập phần buồn nôn.

Một tiếng trầm đục vang lên, đóa hoa màu xanh bị quyền của lam sắc cự nhân đập trúng, trong nháy mắt nổ tung, hóa thành từng điểm thanh quang biến mất, hiển nhiên là độn thuật.

Thanh niên áo vàng bấm pháp quyết, bên ngoài thân đại phóng hoàng quang, một kiện áo giáp màu vàng dày đặc nổi lên, bảo vệ toàn thân.

Nắm đấm cự nhân màu lam nện vào trên người thanh niên áo vàng, thanh niên áo vàng lập tức nổ tung, hóa thành vô số bùn cát màu vàng, hiển nhiên đây là một loại độn thuật cao minh.

"Muốn chạy!"

Vương Trường Sinh cười lạnh một tiếng, hắn lấy ra một cây trường cung lam quang lưu chuyển không ngừng, tay phải nhấc một cái, hư không sáng lên cửu sắc hồ quang, ma tiễn bỗng nhiên xuất hiện trên tay.

Cánh tay cung khắc một con giao long nhỏ, có thể nhìn thấy ba chữ nhỏ "Phục Giao Cung".

"Vèo" một tiếng, Tịch Ma Tiễn bắn ra, hóa thành một đạo cửu sắc lôi mâu biến mất không thấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK