Sau khi trải qua một buổi tối náo nhiệt, rốt cuộc huyện thành cũng trở lại yên tĩnh.
Huyện thành tuy không lớn, nhưng người có quan hệ mật thiết với Đại Sa Bang cũng không phải là ít. Bởi vì lúc trước Tôn Dương đã thành công lấy được danh sách, nên sau một đêm hành động, trừ một số người đã kịp thời trốn thoát. Còn lại, toàn bộ người của Đại Sa Bang đều bị bắt quy án.
Sau một ngày nghĩ ngơi và hồi phục, Dương Vũ cùng với Tôn Dương đi ô-tô đến thành phố Dương. Thành phố Dương thuộc phía Nam Hoa Hạ, đồng thời cũng là một trong mấy thành phố lớn nhất cả nước.
Thành phố Dương kinh tế phồn vinh, là một thành phố hiện đại. Ngoài đại học Hoa Hạ nổi danh lừng lẫy trên thế giới, tổng bộ Cục An Ninh Quốc Gia cũng được thiết lập tại nơi này.
Đồng hành với Dương Vũ còn có hai người Phương Tuấn và Phùng Chí. Cho tới bây giời, Dương Vũ rốt cuộc đã hiểu rõ. Trừ Tôn Dương, Phương Tuấn và Phùng Chí là người đến từ tổng bộ của Cục An Ninh Quốc Gia ra, những người còn lại cùng tham gia hành động đêm đó cũng không phải tinh anh của tổng bộ.
Mà là thành viên của phân bộ, chi nhánh của Cục An Ninh Quốc Gia tại thành phố Triệu. Tôn Dương tạm thời điều động bọn họ đi để tiểu trừ người Đại Sa Bang. Lợi dụng một ngày thời gian, Tôn Dương đã bàn giao mọi chuyện còn lại cho nhân viên Cục An Ninh Quốc Gia tại thành phố Triệu quản lý. Còn Tôn Dương thì lái ô – tô chở Dương Vũ đi thành phố Dương.
Thành phố Dương cách thành phố Triệu một thành phố. Nhưng đối với đường cao tốc Hoa Hạ bây giờ mà nói, họ chỉ cần bốn giờ là có thể đi từ huyện Cẩm Tú trở lại thành phố Dương.
Trên đường đi, xe chạy nhanh như bay. Dương Vũ nhìn ra cửa sổ thấy ngoài các cao ốc, trên đường toàn xe là xe, cách đó không xa, khắp nơi trên đường phố đều người là người. Trước các cửa hàng thương mại người lại càng đông, thật là náo nhiệt.
“Đây là thành phố lớn được quốc tế hoá, cao ốc thì nhiều, người xe nườm nợp. So với trước kia vẫn không có gì thay đổi.” Trước lúc sống lại, Dương Vũ cũng đã ở nơi này học hết ba năm đại học. Mặc dù bình thường Dương Vũ không đi dạo trên đường, nhưng đối với thành phố Dương, hắn cũng không có cảm giác xa lạ. Dù sao hắn cũng đã ở đây sinh sống hết mấy năm.
“Ta trở lại rồi!” Nhìn ra ngoài, trong lòng Dương Vũ có một loại cảm giác đặc biệt. Hắn không biết đây là cảm giác gì, nhưng hắn biết hắn có một chút xúc động.
“Thành phố Dương.”
Dương Vũ thu hồi ánh mắt, quay người tựa đầu vào ghế ngồi. Trong đầu hắn hiện lên hình ảnh của một cô gái.
“Lúc này chắc nàng đang học lớp mười hai?” Dương Vũ nhắm hai mắt lại, những hình ảnh trong kiếp trước trong nhất thời như tái hiện lại trong đầu Dương Vũ.
Nàng chính là Tiêu Ngọc. Kiếp trước Dương Vũ đã dùng tánh mạng yêu say đắm hai người con gái. Thật đáng tiếc, bất luận là Chung Lâm hay Tiêu Ngọc, hai người con gái mà hắn dung tánh mạng để yêu đó cuối cùng cũng bỏ hắn mà đi, chỉ để lại trong lòng Dương Vũ những hoài niệm và tiếc nuối.
“Trong chớp mắt mà đã đến lớp mười hai rồi, lớp mười hai.” Hình ảnh Chung Lâm lẫn Tiêu Ngọc không ngừng xuất hiện trong đầu Dương Vũ. Trong tâm trí của Dương Vũ, hai nàng là hai người đẹp nhất. Nhưng cũng chính vì điều đó mà Dương Vũ cũng không được thoải mái. Bởi vì hai nàng quá đẹp, nên lúc nào bên cạnh hai nàng cũng luôn có một số người theo đuổi.
Làm cho Dương Vũ khó chịu nhất là những tình địch tài giỏi. Nghĩ tới đây, Dương Vũ đang nhắm mắt bổng mở ra, một lần nữa nhìn ra phía ngoài cửa xe.
Không có ai biết Dương Vũ đang nghĩ gì, thậm chí Tôn Dương đang ngồi bên cạnh Dương Vũ lúc này cũng không phát hiện hai luồng thần quang lạnh như băng từ mắt Dương Vũ.
Xinh đẹp vốn luôn làm cho người ta yêu thích. Tiêu Ngọc cũng không phải là người ngoại lệ. Mặc dù Dương Vũ không biết giờ phút này có bao nhiêu người đang theo đuổi nàng, nhưng theo trí nhớ của Dương Vũ. Trong thời gian học trung học, Tiêu Ngọc có mấy người theo đuổi.
Trong có không thiếu con nhà giàu có. Dương Vũ bây giờ có chút lo lắng Tiêu Ngọc sẽ bị người khác cướp đi trước. Mặc dù Dương Vũ có lòng tin là sẽ đoạt lại được từ trong tay người khác, nhưng Dương Vũ bây giờ tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
Là nữ nhân thuộc về hắn, hắn tuyệt đối không để cho người khác đụng tới, ngay cả liếc mắt cũng không được. Ánh mắt Dương Vũ có chút lạnh, khí tức trên người cũng bắt đầu thay đổi.
“Dương Vũ, làm sao vậy?” Tôn Dương ở bên cạnh rốt cuộc cũng cảm giác được Dương Vũ có cái gì đó không đúng, nên liền nhìn về phía Dương Vũ hỏi.
“Không có chuyện gì.” Dương Vũ quay đầu lại, cười một chút rồi lại lắc đầu. Tạm thời dẹp bỏ những ý niệm trong đầu, bởi vì hắn đã hạ một quyết định.
“Có chuyện thì cứ nói.” Nhìn thấy được sự do dự trên mặt Dương Vũ, Tôn Dương cười nói.
“Thật ra…” Dương Vũ không biết làm sao mở miệng. Hắn biết ngoài việc hắn sống lại ra, tất cả chuyện khác về hắn Tôn Dương đã rõ như lòng bàn tay. Nếu như Tôn Dương biết hắn có chuyện tình cảm ở nơi này, Tôn Dương có tin hay không, bởi vì Dương Vũ chưa từng đến thành phố Dương.
“Thật ra em muốn hỏi là em cần ở lại trong cục khoảng bao lâu? Khi nào thủ tục mới làm xong?” Dương Vũ cuối cùng cũng mở miệng hỏi.
“Mấy thứ này làm cũng nhanh. Chỉ là chúng ta cần phải huấn luyện cho em, bước đầu là một tháng để coi năng lực phản ứng của em.”
Nghe Tôn Dương nói như vậy, Dương Vũ cau mày. Nếu nói như vậy, thời gian sẽ còn rất dài. Nếu đã đi tới thành phố Dương, Dương Vũ cũng không muốn chậm trễ nữa, hắn phải xuống tay trước.
“Sao vậy, em có chuyện gì sao?” Tôn Dương cười một tiếng.
“Nhưng mà cũng khó trách, em trước giờ chưa từng tới nơi này. Đối với thành phố lớn này nhất định phải cảm thấy tò mò. Nếu như em muốn đi tham quan một chút, chúng ta có thể đem thời gian huấn luyện dời lại.”
“Có thể được hả anh?” Dương Vũ vui mừng ra mặt. Nếu là như vậy, hắn có đủ thời gian đi thực hiện kế hoạch của mình.
“Hoàn toàn có thể.” Tôn Dương gật đầu cười.
Ghi chú:
Dương thành là Thành phố Quảng Châu! Quảng Châu là không nhưng một thành phố quốc tế, với 2.000 năm lịch sử cũng là một thành phố văn hóa, được cho là mang lại những thung lũng cổ của năm cổ tích ...
Triệu thị là thành phố Triệu Khánh có con đường xanh du lịch nổi tiếng Trung Quốc, cũng như có hệ thống đường sắt cao tốc nối liền với Quảng Châu! Triệu Khánh thành phố ở tỉnh Quảng Đông, miền Trung Tây, Đông Bắc và Thanh Viễn City, liền kề ở phía tây bắc của tỉnh Quảng Tây Wuzhou, Hezhou các thành phố khác ở ngã ba của phía nam . ..