Nhìn thoáng qua Hỏa Phượng Hoàng đang nằm hôn mê trong lòng, Dương Vũ trên mặt lộ vẽ buồn bực. Tốt rồi, Hỏa Phượng Hoàng thì hôn mê, mình lại không biết nhà nàng ở đâu. Hơn nữa ý của Hỏa Phượng Hoàng lại không muốn tới bệnh viện.
Nhưng không đi bệnh viện thì làm gì bây giờ? Hỏa Phượng Hoàng tình hình bây giờ được lạc quan, toàn thân nàng máu tươi đầm đìa, khắp nơi đều là vết thương đang rỉ máu.
Việc cấp bách đó là mau chóng cầm máu vết thương cho Hỏa Phượng Hoàng, nếu không Hỏa Phượng Hoàng thật sự có thể mất máu mà chết. Nhưng hiện tại Dương Vũ lại không có cách nào cầm máu cho nàng.
Nếu như Dương Vũ chính mình bị thương, hắn còn có thể lợi dụng dị năng chửa lành vết thương. Nhưng hắn hiện tại không thể đem dị năng của mình tiến nhập vào trong cơ thể Hỏa Phượng Hoàng trợ giúp nàng cầm máu.
Dương Vũ chưa từng thử làm qua như vậy. Tuy rằng Hỏa Phượng Hoàng có hỏa thuộc tính giống mình nhưng Dương Vũ lại không dám mạo hiểm, chỉ cần vô ý Hỏa Phượng Hoàng sẽ trực tiếp nổ tan xác mà chết, hương tiêu ngọc vẫn. Đến lúc đó chỉ sợ Dương Vũ bởi vì cứu người mà biến thành giết người.
Triển khai thân pháp, Dương Vũ chạy như điên vào thành phố. Lúc mới bắt đầu, ôm Hỏa Phượng Hoàng, Dương Vũ còn cảm giác trên người Hỏa Phượng hoàng không ngừng chảy máu tươi. Nhưng sau khi chạy một lúc loại cảm giác này dần dần tiêu thất. Tựa hồ Hỏa trên người Phượng Hoàng đã không còn chảy máu.
Không lâu sau, Dương Vũ ôm Hỏa Phượng hoàng tiến vào trong thành phố. Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, Dương Vũ nhìn thấy Hỏa Phượng Hoàng trên người đã không còn chảy máu. Không, phải nói là máu đã bớt chảy.(Cha TG này thật là dài dòng)
Đây là tác dụng của dị năng trong cơ thể Hỏa Phượng Hoàng. Dương Vũ nghĩ dị năng trong cơ thể Hỏa Phượng Hoàng thật sự đã tiêu hao rất nhiều, Cho nên đến tận bây giờ miệng vết thương mới bắt đầu cầm máu. Nhưng tác dụng cũng không rõ ràng.
"Bây giờ đi đâu? Đi bệnh viện thì Hỏa Phượng Hoàng lại thật sự không muốn. Nếu không đi bệnh viện vết thương trên người Hỏa Phượng Hoàng sẽ không ngừng chảy máu, có thể nguy hiểm tánh mạng. Nhà Hỏa Phượng Hoàng rốt cuộc ở nơi nào?" Dương vũ vừa đi đường vừa suy nghĩ.
"Đúng rồi." Dương vũ chợt nhớ tới một người, hắn có thể gặp gỡ Hỏa Phượng Hoàng nguyên nhân cũng do người kia - Trần lập.
Lấy điện thoại ra, Dương Vũ gọi cho Trần Lập. Trong chốc lát Trần lập liền nhận được, "Dương Vũ?"
"Trần đội trưởng, Anh có biết nhà Hỏa Phượng Hoàng ở đâu không?" Dương Vũ thanh âm dồn dập hỏi.
"Biết a, chuyện gì vậy? Em muốn tới nhà của cô ta làm gì?" Trần Lập phi thường kinh ngạc hỏi ngược lại.
"Không phải, em vừa cứu Hỏa Phượng Hoàng trong tay gã thanh niên kia, nhưng cô ta hiện giờ bị thương rất nghiêm trọng, Bây giờ em muốn đưa cô ta về nhà." Dương Vũ hơi có vẻ sốt ruột nói.
"Uhm, địa chỉ nhà hả?" Nghe giọng của Dương Vũ có vẽ sốt ruột, Trần Lập tuy rằng không biết Hỏa Phượng Hoàng rốt cuộc bị thương thành như thế nào, cũng không biết Dương Vũ vì sao sốt ruột như vậy, nhưng cũng không dám chậm trễ, vội vàng đem vị trí nhà Hỏa Phượng Hoàng nói cho Dương Vũ.
"Cám ơn nhiều." Cúp điện thoại, Dương Vũ ôm Hỏa Phượng Hoàng vọt tới bên đường, cản một chiếc xe taxi. Nhưng một màn kỳ quái xuất hiện. Lúc người lái xe thấy Dương Vũ ôm Hỏa Phượng Hoàng quần áo rách tả tơi, cả người đầy máu, không đợi Dương Vũ lên xe, hắn đã nhấn ga, chạy trốn nhanh như chớp.
"Mẹ kiếp!" Nhìn chiếc xe taxi chạy mất hút, Dương Vũ hung hăng mắng một tiếng. Bất quá rất nhanh lại có một chiếc taxi khác chạy tới. Nhưng chiếc taxi này cũng thế, không đợi Dương Vũ lên xe lại chạy mất.
Tiếp theo, Dương Vũ lại đón mấy chiếc, không ngờ một chiếc cũng không dừng lại! Đứng ở ven đường, Dương Vũ cực kỳ khó chịu. Không phải Hỏa Phượng Hoàng bị thương nằm trước ngực mình có điểm dọa người chứ? Chết tiệt mấy chiếc taxi này!
Cũng vì cả nước có phần lớn loại taxi như thế này tồn tại mà các trường hợp bị thương cũng không chí tử nhưng bởi vì đến trễ thời cơ trị liệu mà chết.
Cũng bởi vì mấy tên tài xế là nguyên nhân! Dương Vũ trong lòng tức giận bất bình. Dương Vũ ôm Hỏa Phượng hoàng đi vào một hẻm nhỏ tối tăm bên cạnh. Hắn bây giờ cũng không muốn đón taxi nữa. Đợi đến khi gọi được xe phỏng chừng hắn cũng đã chạy đến được nhà Hỏa Phượng hoàng rồi. Tuy khoảng cách có hơi xa.
Hiện tại bọn họ đang ở phái nam Tân trấn, mà nhà Hỏa Phượng Hoàng lại ở phía bắc Tân trấn gần vùng ngoại thành. Muốn đi tới nhà Hỏa Phượng Hoàng phải chạy qua toàn bộ Tân trấn.
"May mắn là hiện tại mình đã khác trước kia, nếu không e rằng sẽ mệt đến chết." Dương Vũ nói không sai. Sau khi có được dị năng, thể chất của hắn như lột xác chuyển biến. Bằng không với thân thể của hắn trước kia, đừng nói muốn ôm Hỏa Phượng Hoàng, cho dù là chậm rãi chạy một mình qua hết Tân trấn cũng không được. Chớ đừng nói chi là ôm Hỏa Phượng Hoàng. Tuy rằng Hỏa Phượng Hoàng không phải rất nặng, nhưng cũng có mấy chục cân, ôm nàng mà chạy cũng không phải là chuyện đùa.
Nhưng hiện tại Dương Vũ ôm Hỏa Phượng hoàng đi ngang qua toàn bộ Tân trấn cũng có chút ăn không tiêu. Dương vũ thực lực chung quy còn chưa tới đạt tới tình trạng lợi hại phi thường. Ôm Hỏa Phượng Hoàng lại không giống với chuyện mang theo vật chết. Dương Vũ dọc theo đường đi đều rất cẩn thận, chỉ sợ làm vết thương Hỏa Phượng Hoàng càng thêm nặng. Hơn nữa, Dương Vũ còn phải liên tục chú ý người qua đường.
Tuy nói hiện tại đã gần đến nửa đêm, nhưng trên đường cũng còn có người đi lại. Tinh thần Dương vũ tăng lên tới cực hạn, nếu có người xuất hiện lập tức tránh đi.
Bằng không, trong đêm vắng người, hắn lại ôm một người toàn thân đầy máu chạy như điên, làm cho người ta gặp mà không báo cảnh sát mới là lạ.
Cuối cùng, sau khi một hồi chạy như điên, nhà Hỏa Phượng Hoàng đã hiện ra trước mặt.