Trước khi MC gõ bàn chốt giá thì Âu Dương Thành đã run run rẩy rẩy giơ tấm bảng lên.
"Bốn trăm triệu... Bốn trăm mười triệu!"
MC ngừng một lát rồi nói: "Vị khách VIP này ra giá bốn trăm năm mươi triệu!"
Oanh!
Trong đầu Âu Dương Thành như vang lên một tiếng sấm!
Bốn trăm triệu là cực hạn mà ông ta có thể đưa ra.
Cho dù Âu Dương Thành rất có lòng tin với những dự án trên tay, nhưng dù sao tiền vẫn chưa vào túi và đang giấu lão gia để làm nên nếu có sai lầm gì thì ông ta sẽ chịu không nổi.
Lúc này mọi người ở hiện trường đều đưa mắt nhìn về hướng Âu Dương Thành.
Người đàn ông hai phút trước còn tươi cười đầy mặt, tràn đầy tự tin, lúc này đã xanh xao mặt mày.
Lý trí nói cho Âu Dương Thành nên buông bỏ khô đằng năm mươi năm này.
Cho dù mua được với giá cao thì Âu Dương gia cũng không đắc tội nổi với người có thể một lần bỏ ra nhiều tiền như vậy.
Bỏ đi thôi...
Rốt cục Âu Dương Thành cũng từ bỏ.
Dù sao mục đích lần này là bảo vật Tư Nam, tuy khô đằng quý giá nhưng không đáng phải hao phí nhiều như thế.
Ông ta nhìn thấy MC liên tục hô hào:
"Bốn trăm năm mươi triệu lần một!"
"Bốn trăm năm mươi triệu lần một hai!"
Hạ Hầu Thanh trợn mắt nhìn Âu Dương Thành một cái, nhỏ giọng thì thầm nói với Thượng Quan Nhược Hoa bên cạnh:
"Còn tưởng rằng ông ta ghê gớm lắm. Thì ra chỉ ngoài mạnh trong yếu, cũng may vừa rồi anh Nhược Minh buông tay sớm. Xem ra Âu Dương gia cũng chả có gì đặc biệt, làm ra vẻ như sói già vẫy đuôi cái gì? Thật là hà hiếp kẻ yếu lại sợ hãi người mạnh!"
Lời này trùng hợp bị Âu Dương Thành nghe thấy.
Sắc mặt ông ta thay đổi, đầu óc nóng lên nên đột nhiên run rẩy giơ tấm bảng lên lần nữa trước khi búa chốt giá đập xuống.
"Năm trăm triệu!"
Cả sảnh lập tức yên tĩnh lại, cả MC cũng không dám tin mà nhìn ông ta.
Lúc này hội đấu giá đã lên đến cao trào, thậm chí có người quên mất bảo vật Tư Nam quan trọng nhất sắp ra sàn, chỉ muốn biết rốt cuộc khô đằng năm mươi năm này sẽ thuộc về nhà nào!
Một lát sau, MC bắt đầu đếm ngược với vẻ mặt kích động, đây là lần đầu tiên trong kiếp sống nghề nghiệp anh ta gặp được cuộc đấu giá kích thích như thế!
"Năm trăm triệu lần một!"
"Năm trăm triệu lần hai!"
Tay Âu Dương Thành run rẩy siết chặt tấm bảng rồi căng cứng cả người.
"Năm trăm triệu... Lần ba!"
Cả sảnh sôi trào.
Cuối cùng khô đằng năm mươi năm giá trị cực cao này cũng rơi vào tay Âu Dương gia!
Nhưng giờ khắc này Âu Dương Thành lại không thả lỏng và mừng rỡ như trong dự đoán, hơn nữa còn cảm thấy khủng hoảng và sợ hãi.
Quy tắc của sàn đấm bốc ngầm là nếu giá cả của vật phẩm đấu giá vượt qua ba trăm triệu thì nhất định phải trả một trăm triệu tiền đặt cọc trong ngày, trong vòng ba ngày phải trả hết số tiền đó.
Nếu không họ phải để lại vật phẩm và bồi thường gấp đôi giá trị của món hàng.
Nói cách khác, nếu trong vòng ba ngày Âu Dương Thành không thể giao tiền thì ông ta phải bồi thường cho sàn đấm bốc một trăm triệu!
Nhưng ván đã đóng thuyền, Âu Dương Thành đã không còn đường để đổi ý nên chỉ có thể trông cậy vào dự án của mình kiếm được càng nhiều lợi nhuận trong thời gian ngắn.
Nếu không được thì ông ta cũng có thể bán khô đằng năm mươi năm này ra thị trường với giá cao hơn năm trăm triệu.
Dù sao đối với những gia tộc lớn, nhất là gia tộc ở tỉnh Giang Nam thì bỏ ra năm trăm triệu mua một cái mạng cũng rất đáng giá.
Ngay sau đó, bảo vật Tư Nam quan trọng nhất đã lên sàn.
"Bốn trăm triệu... Bốn trăm mười triệu!"
MC ngừng một lát rồi nói: "Vị khách VIP này ra giá bốn trăm năm mươi triệu!"
Oanh!
Trong đầu Âu Dương Thành như vang lên một tiếng sấm!
Bốn trăm triệu là cực hạn mà ông ta có thể đưa ra.
Cho dù Âu Dương Thành rất có lòng tin với những dự án trên tay, nhưng dù sao tiền vẫn chưa vào túi và đang giấu lão gia để làm nên nếu có sai lầm gì thì ông ta sẽ chịu không nổi.
Lúc này mọi người ở hiện trường đều đưa mắt nhìn về hướng Âu Dương Thành.
Người đàn ông hai phút trước còn tươi cười đầy mặt, tràn đầy tự tin, lúc này đã xanh xao mặt mày.
Lý trí nói cho Âu Dương Thành nên buông bỏ khô đằng năm mươi năm này.
Cho dù mua được với giá cao thì Âu Dương gia cũng không đắc tội nổi với người có thể một lần bỏ ra nhiều tiền như vậy.
Bỏ đi thôi...
Rốt cục Âu Dương Thành cũng từ bỏ.
Dù sao mục đích lần này là bảo vật Tư Nam, tuy khô đằng quý giá nhưng không đáng phải hao phí nhiều như thế.
Ông ta nhìn thấy MC liên tục hô hào:
"Bốn trăm năm mươi triệu lần một!"
"Bốn trăm năm mươi triệu lần một hai!"
Hạ Hầu Thanh trợn mắt nhìn Âu Dương Thành một cái, nhỏ giọng thì thầm nói với Thượng Quan Nhược Hoa bên cạnh:
"Còn tưởng rằng ông ta ghê gớm lắm. Thì ra chỉ ngoài mạnh trong yếu, cũng may vừa rồi anh Nhược Minh buông tay sớm. Xem ra Âu Dương gia cũng chả có gì đặc biệt, làm ra vẻ như sói già vẫy đuôi cái gì? Thật là hà hiếp kẻ yếu lại sợ hãi người mạnh!"
Lời này trùng hợp bị Âu Dương Thành nghe thấy.
Sắc mặt ông ta thay đổi, đầu óc nóng lên nên đột nhiên run rẩy giơ tấm bảng lên lần nữa trước khi búa chốt giá đập xuống.
"Năm trăm triệu!"
Cả sảnh lập tức yên tĩnh lại, cả MC cũng không dám tin mà nhìn ông ta.
Lúc này hội đấu giá đã lên đến cao trào, thậm chí có người quên mất bảo vật Tư Nam quan trọng nhất sắp ra sàn, chỉ muốn biết rốt cuộc khô đằng năm mươi năm này sẽ thuộc về nhà nào!
Một lát sau, MC bắt đầu đếm ngược với vẻ mặt kích động, đây là lần đầu tiên trong kiếp sống nghề nghiệp anh ta gặp được cuộc đấu giá kích thích như thế!
"Năm trăm triệu lần một!"
"Năm trăm triệu lần hai!"
Tay Âu Dương Thành run rẩy siết chặt tấm bảng rồi căng cứng cả người.
"Năm trăm triệu... Lần ba!"
Cả sảnh sôi trào.
Cuối cùng khô đằng năm mươi năm giá trị cực cao này cũng rơi vào tay Âu Dương gia!
Nhưng giờ khắc này Âu Dương Thành lại không thả lỏng và mừng rỡ như trong dự đoán, hơn nữa còn cảm thấy khủng hoảng và sợ hãi.
Quy tắc của sàn đấm bốc ngầm là nếu giá cả của vật phẩm đấu giá vượt qua ba trăm triệu thì nhất định phải trả một trăm triệu tiền đặt cọc trong ngày, trong vòng ba ngày phải trả hết số tiền đó.
Nếu không họ phải để lại vật phẩm và bồi thường gấp đôi giá trị của món hàng.
Nói cách khác, nếu trong vòng ba ngày Âu Dương Thành không thể giao tiền thì ông ta phải bồi thường cho sàn đấm bốc một trăm triệu!
Nhưng ván đã đóng thuyền, Âu Dương Thành đã không còn đường để đổi ý nên chỉ có thể trông cậy vào dự án của mình kiếm được càng nhiều lợi nhuận trong thời gian ngắn.
Nếu không được thì ông ta cũng có thể bán khô đằng năm mươi năm này ra thị trường với giá cao hơn năm trăm triệu.
Dù sao đối với những gia tộc lớn, nhất là gia tộc ở tỉnh Giang Nam thì bỏ ra năm trăm triệu mua một cái mạng cũng rất đáng giá.
Ngay sau đó, bảo vật Tư Nam quan trọng nhất đã lên sàn.