Mục lục
Mãnh Long Thiên Y – Lý Cảnh Thiên (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 37: Đến phòng của em đi!
Thượng Quan Nhược Minh không hề tức giận mà chỉ cười lạnh nói:
“Được rồi, nếu anh đã nói dự án này nhất định sẽ lỗ, vậy tôi sẽ đầu tư thêm năm mươi triệu nữa!”
Thượng Quan Nhược Hoa sửng sốt!
“Anh! Anh điên rồi sao?! Anh cảnh Thiên đã nói dự án này sẽ thua lỗ, anh còn đầu tư nhiều hơn là sao? Hơn nữa, đầu tư 100 triệu… Đây không phải là số tiền nhỏ, cần phải có sự chấp thuận của ban giám đốc công ty.”
Trong mắt Thượng Quan Nhược Minh dần dần lộ ra vẻ điên cuồng.
“Những lão già trong ban giám đốc đó thì biết cái gì?! Bọn họ có tư tưởng cứng nhắc, đáng ra nên bị thời thế đào thải! Anh vẫn giữ lại cho họ có việc làm, không sa thải đã tốt lắm rồi!”
Thượng Quan Nhược Hoa kinh ngạc nhìn anh trai mình giống như đang nhìn một người xa lạ.
Anh trai cô trước đây không như vậy, sao vừa ra nước ngoài một chuyến trở về lại như thành một người khác?
Mặc dù Thượng Quan Nhược Hoa bình thường không tham gia vào việc kinh doanh của công ty nhưng không có nghĩa là cô không hiểu gì.
Ánh mắt cô nhìn Thượng Quan Nhược Minh dần dần lấy lại sự sáng suốt và lý trí, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng hơn rất nhiều:
“Em cũng là cổ đông của công ty, đề xuất đầu tư thêm, em không đồng ý.”
Lúc này Thượng Quan Nhược Hoa đã hoàn toàn mất đi sự ngượng ngùng khi đối mặt với Lý Cảnh Thiên, hoàn toàn là một nữ cường nhân đầy quyền lực!
“Em…!!!”Thượng Quan Nhược Minh tức giận đến không nói nên lời.
Mặc dù em gái không có quyền quyết định nhưng với tư cách là người của Thượng Quan gia, trong tay cô nắm giữ 20% cổ phần nên cũng có một phiếu phủ quyết đối với đề xuất của anh ta!
“Được! Được, được lắm!” Anh ta chỉ vào Thượng Quan Nhược Hoa, nghiến răng nghiến lợi!
“Em sẵn sàng hy sinh tiền đồ của Thượng Quan gia chỉ vì tên ngốc này. uống công anh và cha quan tâm đến cảm xúc của em, muốn em bồi dưỡng tình cảm với Tề công tử rồi mới đính hôn. Bây giờ xem ra không cần thiết nữa rồi!”
Anh ta vội vàng đứng dậy, lạnh lùng nhìn Thượng Quan Nhược Hoa.
“Chúng ta sẽ đẩy nhanh hôn ước với Tề gia, không thể vì sự cảm tính của em mà hủy hoại Thượng Quan gia!” Nói xong anh ta bỏ đi không thèm ngoảnh lại.
Thượng Quan Nhược Hoa bị câu nói cuối cùng của anh trai làm cho sửng sốt tại chỗ, hồi lâu chưa có phản ứng, không biết mất bao lâu, nhưng cuối cùng cô đã bật khóc vì ấm ức.
Người đẹp rơi lệ luôn đáng yêu nhất. Hơn nữa, cô gái trước mặt còn khóc lóc thảm thiết là vì cố gắng bảo vệ anh nên mới chịu ấm ức. Trong lòng Lý cảnh Thiên bỗng nhiên cảm thấy có trách nhiệm lớn lao.
Anh phải dỗ dành cô gái này nhưng Thiên Y đại nhân tối cao luôn chỉ biết làm khó người khác. Chỉ có người khác dỗ dành anh, anh đâu từng dỗ dành con gái?
Khi anh đang rơi vào bế tắc, tiếng nức nở của Thượng Quan Nhược Hoa càng ngày càng nhỏ, thút thít nói:
“Anh Cảnh Thiên, xin lỗi anh, em thật sự không nhịn được, em không làm anh sợ chứ…”
Ị Ị Ị
Lý Cảnh Thiên sững sờ!
Đây là cô gái thần tiên gì vậy?!
Vì anh mà bị giận lây, chịu buồn bã ấm ức, buồn mà cô lại còn quay lại an ủi anh? !
Lý Cảnh Thiên cảm thấy thân phận kẻ ngốc của mình lại một lần nữa có ích. Anh mỉm cười, cũng không biết móc từ đâu ra một viên kẹo.
“Ăn kẹo đi! Đừng khóc nữa.”
Trên mặt vẫn còn đọng lại những giọt nước mắt long lanh, khi nhìn thấy viên kẹo, Thượng Quan Nhược Hoa nhất thời quên khóc, nhìn viên kẹo với vẻ vừa mừng vừa lo.
Đó là loại kẹo rẻ nhất, giấy gói hơi nhăn nheo, vừa nhìn biết ngay là đã để rất lâu nên có thể đã hết hạn sử dụng.
Thượng Quan Nhược Hoa không thích ăn nhất là kẹo, bình thường những viên kẹo đắt tiền cô cũng chưa bao giờ thèm liếc nhìn. Nhưng nhìn viên kẹo trong tay Lý cảnh Thiên giống như nhìn thấy ngôi sao, đôi mắt vốn u ám lập tức sáng lên!
Cô đưa tay ra, chậm rãi nhận lấy viên kẹo từ tay Lý cảnh Thiên, do dự một lát, sau đó…
Chụt một tiếng!
Một nụ hôn ngọt ngào chạm vào má trái của Lý Cảnh Thiên.
Thượng Quan Nhược Hoa… lại chủ động hôn anh?!
Tuy Lý Cảnh Thiên không có kinh nghiệm nhưng những năm qua anh đã tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm quý báu từ các nữ bệnh nhân đến chữa bệnh, còn cả Quả Nhi nên đã quen với việc thỉnh thoảng được hôn và ôm.
Nhưng sự chủ động của Thượng Quan Nhược Hoa vẫn khiến anh đỏ mặt. cảm giác này… dường như khác với những người phụ nữ khác.
Môi cô mỏng, mát lạnh, mềm như kẹo bông vô tình chạm vào má anh, vô cùng dịu dàng và mềm mại. Dù chỉ thoáng qua nhưng thậm chí anh còn ngửi được mùi thơm tươi mát của cỏ xanh.
Mùi thơm nhàn nhạt nhưng lại rất khiến người ta nghẹt thở, đọng lại trên chóp mũi, cuối cùng xuyên vào trái tim anh.
Nhất thời, Lý Cảnh Thiên cảm thấy đầu óc trống rỗng, trong lòng anh nảy ra một suy nghĩ hoang đường—
Anh muốn lập tức đè cô xuống, điên cuồng bắt nạt cô!
“Anh Cảnh Thiên? Anh bị sao vậy?” Một giọng nói trong trẻo vang lên khiến anh tỉnh táo lại.
Anh ngơ ngác nhìn cô gái trước mặt, tuy đã ngừng khóc nhưng đôi mắt cô lại đỏ hoe và sưng lên giống như quả óc chó. Nhưng thay vì làm mất đi vẻ đẹp của cô, nó lại khiến cô trông đáng yêu hơn.
“Em hèm, chuyện đó…” Anh cổ gắng kìm nén những suy nghĩ và hình ảnh không lành mạnh trong đầu mình xuống. Tự nhủ rằng chỉ coi cô như em gái, không được có bất kỳ ý nghĩ xấu xa nào.
“Đừng khóc nữa, mắt cô sưng lên rồi.”
Thượng Quan Nhược Hoa “á” một tiếng, ngượng ngùng quay người lại, soi gương, thầm hối hận tại sao mình lại tự hủy hoại hình ảnh của bản thân trước mặt anh cảnh Thiên.
“Em đi lấy túi nước đá chườm lên một chút… Không biết ngày mai có đỡ hơn không.”
“Không cần đâu.” Lý cảnh Thiên kéo cô lại: “Tôi có cách này có lập tức giúp cô giảm sưng.”
Nghĩ đến cảnh Lý cảnh Thiên chữa trị cho mình, Thượng Quan Nhược Hoa lập tức đỏ mặt nói: “Có phải… là anh lại muốn châm cứu không? Đến phòng em đi! Có cần người ta cởi quần áo không?”
“Không, không, không, chỉ cần một quả trứng thôi.” Lý cảnh Thiên vội vàng từ chối.
Nếu anh thực sự vào phòng cô, một nam một nữ ở trong một phòng, anh không thế đảm bảo sẽ kiềm chế được bản thân và làm chuyện gì đó.
Thượng Quan Nhược Hoa sửng sốt, sau đó mỉm cười thư thái.
Nhất định là anh cảnh thiên không biết sự khác biệt giữa chườm lạnh và chườm nóng.
Nhưng điều cô không biết là việc Lý cảnh Thiên nói cần một quả trứng chỉ là cái cớ. Trên thực tế, anh cầm quả trứng trong tay, âm thầm truyền vào đó một chút chân khí.
Bằng cách này, chân khí đó có thể thông qua quả trứng truyền tới mặt cô.
“Thật sự có tác dụng!” Thượng Quan Nhược Hoa kinh ngạc mở to mắt!
Anh Cảnh Thiên quả thực là phúc tinh của cô! Ngay cả khi sử dụng không đúng cách, vẫn có thể làm giảm sưng một cách thần kỳ.
Thấy cô đã khỏi hoàn toàn, Lý cảnh Thiên lại an ủi vài câu rồi đứng dậy rời đi.
Khu dân cư Hạch Tâm.
Khi Lý Cảnh Thiên trở về phòng, Quả Nhi đã nằm trên giường ngủ say.
Trong căn phòng tối, ánh trăng từ cửa số chiếu vào, chiếu lên người Quả Nhi làm tăng thêm cảm giác yên ả và nhẹ nhàng.
Dưới ánh trăng mờ ảo, Lý cảnh Thiên nhìn
Quả Nhi, hít thở đầv khó khăn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK