Lúc này, nhưng người kia vì thuốc phát tác nên ôm lấy nhau, quấn quýt với nhau, cảnh tượng vô cùng hỗn loạn, không nỡ nhìn thẳng.
Lý Cảnh Thiên bảo Quả Nhi quay người đi, đừng để cảnh tượng cay mắt này tạo thành ám ảnh tâm lý. Hai người nhanh chóng bước ra khỏi phòng, gọi điện thoại cho Tê Thiên, nói rõ chuyện bên trong.
Tê Thiên vừa nghe thấy chuyện này thì tức đến bốc khói!
Anh ta đang buồn lòng vì không có cơ hội báo đáp Lý Cảnh Thiên, ai ngờ ân nhân của anh ta lại suýt chút nữa xảy ra chuyện ở chính địa bàn của anh ta!
Vừa hay anh ta đang bàn chuyện hợp tác với người đứng đầu thành phố Bạch, liền mang người cùng đi qua.
Nhìn thấy cảnh tượng trong phòng bao, người đứng đầu thành phố Bạch cảm thấy thể diện của mình mất sạch rồi! Để có được sự đầu tư của nhà họ Tề, ông ta đã nói không biết bao nhiêu lời hay ý đẹp về thành phố Bạch.
Người nhà họ Tề khó khăn lắm mới đầu tư một quán bar ở thành phố Bạch, dự định thử thị trường. Không ngờ vừa khai trương có mấy hôm, lại bị đám người khốn nạn này làm bẩn!
Người đứng đầu thành phố tức giận, đem bỏ tù đám người này với tội danh làm loạn trật tự an ninh.
Triệu Hữu Tài là kẻ cầm đầu, bị trục xuất khỏi thành phố Bạch.
Cõng trên lưng một tội danh như vậy, bị đích thân thủ trưởng thành phố đuổi ra khỏi thành phố Bạch. Cho dù hẳn ta đi tới nơi khác, cũng không ai dám làm ăn với hắn ta.
Sau đó, ngày thứ hai sau khi đám người kia bị bắt vào tù, người nhà bọn họ tức giận, cùng nhau tìm tới Triệu Hữu Tài, đánh gãy chân của hắn ta.
Lại sau đó nữa, Triệu Hữu Tài bị què chân, lại không có năng lực sinh hoạt, cuối cùng trở thành ăn mày. Mỗi khi hắn đi xin ăn khắp nơi trong cái lạnh giá, hẳn đều sẽ nhớ tới cái ngày ở quán bar của Tê Thiên.
Nếu như hẳn không tham lam, thành thực mà làm ăn, bây giờ cũng vẫn là một ông chủ Triệu mà người người kính nể.
Những chuyện này, Lý Cảnh Thiên và Quả Nhi đương nhiên là không biết. Trên xe trở về, trời cũng đã dần tối, Quả Nhi vẫn luôn cúi thấp đầu, buồn bực không vui, cũng không. muốn nói chuyện.
Lý Cảnh Thiên cười nói: “Sao vậy cô bé? Vẫn đang nghĩ về chuyện kia sao?”
Quả Nhi tủi thân, ngẩng đầu, trong mắt đầy tự trách và hối hận.
“Xin lỗi sư huynh, em sớm đã biết Triệu Hữu Tài có chút không ổn, nhưng em không ngờ hẳn ta lại là loại người như: vậy. Ngay cả ân cứu mạnh năm xưa cũng là âm mưu được sắp đặt từ trước. Nếu như em sớm nhìn rõ..”
“Ngốc ạ” Lý Cảnh Thiên xoa đầu cô, “Người sai là Triệu Hữu Tài, không phải em, là hẳn ta lừa gạt em. Nhưng mà ~
biết nhận lỗi là một đứa trẻ ngoan....”
Lý Cảnh Thiên đột ngột đạp phanh, tấp vào bên đường, lại ấn nút.
Ngay sau đó, ghế trong xe được hạ xuống hoàn toàn, biến thành một cái giường rộng, rèm cửa xe được kéo ra, che kín
mít, không một tia sáng lọt vào.
Quả Nhi vừa rồi còn đang ngồi trong xe, trong nháy mắt liền bị sư huynh đè xuống dưới thân.
Sự thay đổi đột ngột này khiến cô nhất thời không kịp. phản ứng, nhưng lại có chút kích động và chờ mong.
Sư huynh chủ động! Đây là lần đầu tiên!
Trái tim nhỏ của Quả Nhi đập thình thịch, vô cùng dữ dội, gương mặt đỏ ửng ngượng ngùng.
“Sư huynh...ở đây...không được đâu...đây là trên đường
mà... Nói thì nói vậy, trong lòng cô càng thêm phấn khích!
Lúc “học tập” ở trên mạng, cũng thấy người ta làm ở trên đường. Bởi vì bên ngoài lúc nào cũng có người đi qua đi lại, cho nên cũng tuyệt đối là kích thích!
Cô chưa từng nghĩ tới, mình cũng sẽ có trải nghiệp kích thích mà điên cuồng như vậy!
“Đã nhận sai thì phải thưởng”
Giọng của Lý Cảnh Thiên trầm thấp gợi cảm vang lên bên †ai cô.
“Yên tâm, ven đường có chỗ đậu xe, cho phép đậu xe. Xe anh còn lắp đặt hệ thống chống rung và cách âm. Cho nên... cho dù em có gào khản tiếng cũng sẽ không có ai tới cứu em đâu...
Câu cuối cùng như một cái búa, gõ mạnh vào trái tim Quả Nhi!
Sư huynh thật bá đạo! Cô thích lắm!
“Sư huynh...em...” Cô nỗ lực nhớ lại những kiến thức học được trên mạng, nhưng lúc này lại chẳng nhớ ra được gì.
“Suyt..” Lý Cảnh Thiên nói dịu dàng bên tai cô, “Đừng nói chuyện, chuyên tâm kêu đi.”
Quả Nhi sao mà chịu nổi lợi dụ dỗ như vậy, cả người năm dưới thân Lý Cảnh Thiên bỗng chốc hóa thành vũng nước.
Lý Cảnh Thiên không hề vội vàng, động tác của hẳn dịu dàng, hôn lên môi Quả Nhi, đồng thời, một tay sờ lên vị trí cao ngất kia, cảm giác mềm mại và trơn trượt, khiến hẳn muốn chết chìm trên cơ thể này.
Một tay khác ôm lấy vòng eo nhỏ, ngón tay còn không ngừng vuốt ve quanh vòng eo...
Sự kích thích cả bên trên và bên dưới khiến Quả Nhi hô hấp dồn dập.
Lý Cảnh Thiên kéo áo Quả Nhi lên tới cổ, hôn một đường thẳng xuống cơ thể cô, tận hưởng hương vị của thiếu nữ...
Mà Quả Nhi đang vô cùng thoải mái, lúc đầu còn ngại vì đang ở trên đường, không dám kêu. Lúc này không kìm được sự kích thích của cơ thể, cũng kêu càng lúc càng lớn....
Nếu không phải không gian trên xe quá nhỏ, cô thậm chỉ không cần sư huynh động tay, tự mình cũng sẽ chủ động cởi
hết, dâng hiến toàn bộ cho sư huynh!
“Ah...” Dường như bị chạm vào điểm mẫn cảm, cả người Quả Nhi như bị điện giật, giật nảy lên!
“Sư huynh...đừng...”
Lời còn chưa nói xong, thân xe đột nhiên bị một trận gió thổi mạnh khiến xe lắc lư!
Lý Cảnh Thiên đột ngột dừng động tác, hai mắt nhìn ra phía cửa xel
Cơ thể Quả Nhi khựng lại, mở đôi mắt quyến rũ: “Sư huynh, sao vậy?”
Lý Cảnh Thiên chau mày. Cơn gió này không đúng.
Xe của hẳn có hệ thống bảo hộ cao cấp nhất, chống rung, cách âm, chắn gió, chống đạn, kháng chân khí.
Cơn gió bình thường cho dù là cấp bảy cấp tám cũng không mảy may tác động được tới xe.
Nhưng vừa rồi lắc mạnh như vậy... Là người của địa phủ đến! Đệt!
Lý Cảnh Thiên có chút không nỡ từ bỏ cảnh tượng tuyệt diễm trong xe, trong lòng chửi rủa một câu!
Diêm Vương chết tiệt, lúc nào cũng làm hỏng chuyện tốt của hẳn!
Quả Nhi cũng phát giác được điểm không đúng, lập tức ngồi dậy, vừa chỉnh đốn quần áo, vừa hỏi xem xảy ra chuyện gì.
Lý Cảnh Thiên chỉ nói một câu, “Âm sai đến rồi”, rồi lập tức khởi động xe định rời đi.
Nhưng ngay lúc xe khởi động, phía sau có hai luồng khí tức nguy hiểm!
Gần như ngay tức khäc, Lý Cảnh Thiên biết người tới lần này không phải đầu trâu mặt ngựa!
Âm khí trên người bọn họ, hiển nhiên là yếu hơn nhiều. Nếu như người của địa phủ tới bắt hắn, nhất định sẽ không phái người như vậy đến.
Nghĩ rõ được điểm này, tốc độ lái xe của hän chậm lại, trong lòng cũng yên tâm hơn.
Ngay sau đó, hai âm sai kia đuổi kịp hản. Nhìn thấy hắn, không khỏi chau mày.
“Sao lại là một người đàn ông? Anh là ai? Sao trên người lại có hơi thở của cô ta?”
Lý Cảnh Thiên bảo Quả Nhi quay người đi, đừng để cảnh tượng cay mắt này tạo thành ám ảnh tâm lý. Hai người nhanh chóng bước ra khỏi phòng, gọi điện thoại cho Tê Thiên, nói rõ chuyện bên trong.
Tê Thiên vừa nghe thấy chuyện này thì tức đến bốc khói!
Anh ta đang buồn lòng vì không có cơ hội báo đáp Lý Cảnh Thiên, ai ngờ ân nhân của anh ta lại suýt chút nữa xảy ra chuyện ở chính địa bàn của anh ta!
Vừa hay anh ta đang bàn chuyện hợp tác với người đứng đầu thành phố Bạch, liền mang người cùng đi qua.
Nhìn thấy cảnh tượng trong phòng bao, người đứng đầu thành phố Bạch cảm thấy thể diện của mình mất sạch rồi! Để có được sự đầu tư của nhà họ Tề, ông ta đã nói không biết bao nhiêu lời hay ý đẹp về thành phố Bạch.
Người nhà họ Tề khó khăn lắm mới đầu tư một quán bar ở thành phố Bạch, dự định thử thị trường. Không ngờ vừa khai trương có mấy hôm, lại bị đám người khốn nạn này làm bẩn!
Người đứng đầu thành phố tức giận, đem bỏ tù đám người này với tội danh làm loạn trật tự an ninh.
Triệu Hữu Tài là kẻ cầm đầu, bị trục xuất khỏi thành phố Bạch.
Cõng trên lưng một tội danh như vậy, bị đích thân thủ trưởng thành phố đuổi ra khỏi thành phố Bạch. Cho dù hẳn ta đi tới nơi khác, cũng không ai dám làm ăn với hắn ta.
Sau đó, ngày thứ hai sau khi đám người kia bị bắt vào tù, người nhà bọn họ tức giận, cùng nhau tìm tới Triệu Hữu Tài, đánh gãy chân của hắn ta.
Lại sau đó nữa, Triệu Hữu Tài bị què chân, lại không có năng lực sinh hoạt, cuối cùng trở thành ăn mày. Mỗi khi hắn đi xin ăn khắp nơi trong cái lạnh giá, hẳn đều sẽ nhớ tới cái ngày ở quán bar của Tê Thiên.
Nếu như hẳn không tham lam, thành thực mà làm ăn, bây giờ cũng vẫn là một ông chủ Triệu mà người người kính nể.
Những chuyện này, Lý Cảnh Thiên và Quả Nhi đương nhiên là không biết. Trên xe trở về, trời cũng đã dần tối, Quả Nhi vẫn luôn cúi thấp đầu, buồn bực không vui, cũng không. muốn nói chuyện.
Lý Cảnh Thiên cười nói: “Sao vậy cô bé? Vẫn đang nghĩ về chuyện kia sao?”
Quả Nhi tủi thân, ngẩng đầu, trong mắt đầy tự trách và hối hận.
“Xin lỗi sư huynh, em sớm đã biết Triệu Hữu Tài có chút không ổn, nhưng em không ngờ hẳn ta lại là loại người như: vậy. Ngay cả ân cứu mạnh năm xưa cũng là âm mưu được sắp đặt từ trước. Nếu như em sớm nhìn rõ..”
“Ngốc ạ” Lý Cảnh Thiên xoa đầu cô, “Người sai là Triệu Hữu Tài, không phải em, là hẳn ta lừa gạt em. Nhưng mà ~
biết nhận lỗi là một đứa trẻ ngoan....”
Lý Cảnh Thiên đột ngột đạp phanh, tấp vào bên đường, lại ấn nút.
Ngay sau đó, ghế trong xe được hạ xuống hoàn toàn, biến thành một cái giường rộng, rèm cửa xe được kéo ra, che kín
mít, không một tia sáng lọt vào.
Quả Nhi vừa rồi còn đang ngồi trong xe, trong nháy mắt liền bị sư huynh đè xuống dưới thân.
Sự thay đổi đột ngột này khiến cô nhất thời không kịp. phản ứng, nhưng lại có chút kích động và chờ mong.
Sư huynh chủ động! Đây là lần đầu tiên!
Trái tim nhỏ của Quả Nhi đập thình thịch, vô cùng dữ dội, gương mặt đỏ ửng ngượng ngùng.
“Sư huynh...ở đây...không được đâu...đây là trên đường
mà... Nói thì nói vậy, trong lòng cô càng thêm phấn khích!
Lúc “học tập” ở trên mạng, cũng thấy người ta làm ở trên đường. Bởi vì bên ngoài lúc nào cũng có người đi qua đi lại, cho nên cũng tuyệt đối là kích thích!
Cô chưa từng nghĩ tới, mình cũng sẽ có trải nghiệp kích thích mà điên cuồng như vậy!
“Đã nhận sai thì phải thưởng”
Giọng của Lý Cảnh Thiên trầm thấp gợi cảm vang lên bên †ai cô.
“Yên tâm, ven đường có chỗ đậu xe, cho phép đậu xe. Xe anh còn lắp đặt hệ thống chống rung và cách âm. Cho nên... cho dù em có gào khản tiếng cũng sẽ không có ai tới cứu em đâu...
Câu cuối cùng như một cái búa, gõ mạnh vào trái tim Quả Nhi!
Sư huynh thật bá đạo! Cô thích lắm!
“Sư huynh...em...” Cô nỗ lực nhớ lại những kiến thức học được trên mạng, nhưng lúc này lại chẳng nhớ ra được gì.
“Suyt..” Lý Cảnh Thiên nói dịu dàng bên tai cô, “Đừng nói chuyện, chuyên tâm kêu đi.”
Quả Nhi sao mà chịu nổi lợi dụ dỗ như vậy, cả người năm dưới thân Lý Cảnh Thiên bỗng chốc hóa thành vũng nước.
Lý Cảnh Thiên không hề vội vàng, động tác của hẳn dịu dàng, hôn lên môi Quả Nhi, đồng thời, một tay sờ lên vị trí cao ngất kia, cảm giác mềm mại và trơn trượt, khiến hẳn muốn chết chìm trên cơ thể này.
Một tay khác ôm lấy vòng eo nhỏ, ngón tay còn không ngừng vuốt ve quanh vòng eo...
Sự kích thích cả bên trên và bên dưới khiến Quả Nhi hô hấp dồn dập.
Lý Cảnh Thiên kéo áo Quả Nhi lên tới cổ, hôn một đường thẳng xuống cơ thể cô, tận hưởng hương vị của thiếu nữ...
Mà Quả Nhi đang vô cùng thoải mái, lúc đầu còn ngại vì đang ở trên đường, không dám kêu. Lúc này không kìm được sự kích thích của cơ thể, cũng kêu càng lúc càng lớn....
Nếu không phải không gian trên xe quá nhỏ, cô thậm chỉ không cần sư huynh động tay, tự mình cũng sẽ chủ động cởi
hết, dâng hiến toàn bộ cho sư huynh!
“Ah...” Dường như bị chạm vào điểm mẫn cảm, cả người Quả Nhi như bị điện giật, giật nảy lên!
“Sư huynh...đừng...”
Lời còn chưa nói xong, thân xe đột nhiên bị một trận gió thổi mạnh khiến xe lắc lư!
Lý Cảnh Thiên đột ngột dừng động tác, hai mắt nhìn ra phía cửa xel
Cơ thể Quả Nhi khựng lại, mở đôi mắt quyến rũ: “Sư huynh, sao vậy?”
Lý Cảnh Thiên chau mày. Cơn gió này không đúng.
Xe của hẳn có hệ thống bảo hộ cao cấp nhất, chống rung, cách âm, chắn gió, chống đạn, kháng chân khí.
Cơn gió bình thường cho dù là cấp bảy cấp tám cũng không mảy may tác động được tới xe.
Nhưng vừa rồi lắc mạnh như vậy... Là người của địa phủ đến! Đệt!
Lý Cảnh Thiên có chút không nỡ từ bỏ cảnh tượng tuyệt diễm trong xe, trong lòng chửi rủa một câu!
Diêm Vương chết tiệt, lúc nào cũng làm hỏng chuyện tốt của hẳn!
Quả Nhi cũng phát giác được điểm không đúng, lập tức ngồi dậy, vừa chỉnh đốn quần áo, vừa hỏi xem xảy ra chuyện gì.
Lý Cảnh Thiên chỉ nói một câu, “Âm sai đến rồi”, rồi lập tức khởi động xe định rời đi.
Nhưng ngay lúc xe khởi động, phía sau có hai luồng khí tức nguy hiểm!
Gần như ngay tức khäc, Lý Cảnh Thiên biết người tới lần này không phải đầu trâu mặt ngựa!
Âm khí trên người bọn họ, hiển nhiên là yếu hơn nhiều. Nếu như người của địa phủ tới bắt hắn, nhất định sẽ không phái người như vậy đến.
Nghĩ rõ được điểm này, tốc độ lái xe của hän chậm lại, trong lòng cũng yên tâm hơn.
Ngay sau đó, hai âm sai kia đuổi kịp hản. Nhìn thấy hắn, không khỏi chau mày.
“Sao lại là một người đàn ông? Anh là ai? Sao trên người lại có hơi thở của cô ta?”