Người đưa ông ta tới đây bảo rằng bất kể giá nào cũng phải nhận được sự tha thứ của Thượng Quan Nhược Hoa mới tha mạng cho ông ta. Bây giờ mất chút tiền có thể giữ được tôn nghiêm, vậy thì còn gì bằng.
Nếu thật sự để đám người ở thành phố Bạch này nhìn thấy mình khỏa thân, sau này ông ta sẽ không còn chỗ đứng nữa!
Ông ta lập tức đồng ý với yêu cầu của Thượng Quan Nam.
Thượng Quan Nam cũng hành động rất nhanh, lập tức soạn thảo hợp đồng chuyển nhượng cổ phần. Vương Quang ký tên rồi lập tức rời đi, không quan tâm tới lời mời và thuyết phục ở lại của Thượng Quan Nam.
Trong mắt mọi người, trò chơi của Vương Quang là cuộc chiến giữa Thượng Quan gia và Âu Dương gia. Cuối cùng, Thượng Quan gia đại thắng! Không chỉ giữ được thể diện với nhà họ Vương mà còn được 5% cổ phần.
Đây chắc chắn là một bước quan trọng để Thượng Quan gia đặt chân đến tỉnh Giang Nam!
…
Sau bữa tiệc sinh nhật, Lý Cảnh Thiên định tạm biệt nhưng lại bị Thượng Quan Nam giữ lại.
Đây là lần đầu tiên Lý Cảnh Thiên tiếp xúc với Thượng Quan Nam kể từ khi hủy hôn.
Trong thư phòng, Thượng Quan Nam thấy thanh niên này nhìn có vẻ ngốc nghếch nhưng cũng không hề ngốc, vô cùng cảm khái. Đôi mắt ông ta như đại bàng, nhìn chằm chằm vào Lý Cảnh Thiên.
“Nói cho tôi biết, tại sao cậu lại giả điên giả khùng?”
Lý Cảnh Thiên hừng hực khí thế, ngẩng đầu lên, hỏi thẳng ông ta: “Giả điên giả khùng là ý gì?”
Thượng Quan Nam nhìn anh với ánh mắt khinh thường: “Bây giờ cậu đang giả điên giả khùng với tôi đấy. Quả thật cậu đã nhận truyền thừa của Lão Thiên Y, y thuật không tệ, nhưng lại không chịu liên hôn với năm nhà chúng tôi. Cậu cũng không thể chủ động hủy hôn cho nên mới giả điên giả khùng muốn năm nhà chúng tôi chủ động hủy hôn để mình có thể lấy lại tự do, muốn cưới ai thì cưới, đúng không??!"
Lý Cảnh Thiên thầm nghĩ!
Tôi muốn liên hôn với năm nhà các người nhưng chỉ cần một nhà không từ hôn, tôi sẽ không rơi vào bước đường này, phải tự mình tu luyện rắc rối như vậy!
Có lẽ ông đây đã sớm đột phá Nguyên Dương rồi, sẽ không phải ngày ngày lo sợ Diêm Vương?!
Nhưng Lý Cảnh Thiên chỉ cười thản nhiên.
"Đúng vậy! Đã bị ông nhìn ra rồi! Tôi không liên hôn với bất kỳ nhà nào trong số năm nhà, tôi chỉ muốn tự do, muốn cưới ai thì cưới!"
Thượng Quan Nam cho rằng mình đã nắm được điểm yếu của Lý Cảnh Thiên, hỏi ép thêm một câu nữa:
"Rốt cuộc cậu muốn cưới ai? Có phải trong bốn nhà đó đã có lão hồ ly nào thỏa thuận với cậu rồi không? Bọn họ hứa hẹn với cậu những lợi ích gì? Mau nói đi!"
Lý Cảnh Thiên không thích giọng điệu hỏi ép của Thượng Quan Nam.
Ông ta nghĩ mình là ai chứ?
Nếu không phải nể mặt Thượng Quan Nhược Hoa, anh đã sớm bỏ đi rồi!
Lý Cảnh Thiên đảo mắt, cười hê hê.
"Đã như vậy, tôi sẽ thành thật nói cho ông biết, tôi muốn cưới Thượng Quan Nhược Minh!"
Thượng Quan Nam sửng sốt, tưởng rằng anh kích động nên gọi nhầm tên.
"Cậu muốn cưới Nhược Hoa sao?! Vậy tại sao cậu lại giả điên giả khùng yêu cầu tôi từ hôn?"
Lý Cảnh Thiên lắc đầu, duỗi ngón tay phải ra lắc lắc.
"Ông nghe nhầm rồi, tôi nói tôi muốn cưới Thượng Quan Nhược Minh!"
Nếu thật sự để đám người ở thành phố Bạch này nhìn thấy mình khỏa thân, sau này ông ta sẽ không còn chỗ đứng nữa!
Ông ta lập tức đồng ý với yêu cầu của Thượng Quan Nam.
Thượng Quan Nam cũng hành động rất nhanh, lập tức soạn thảo hợp đồng chuyển nhượng cổ phần. Vương Quang ký tên rồi lập tức rời đi, không quan tâm tới lời mời và thuyết phục ở lại của Thượng Quan Nam.
Trong mắt mọi người, trò chơi của Vương Quang là cuộc chiến giữa Thượng Quan gia và Âu Dương gia. Cuối cùng, Thượng Quan gia đại thắng! Không chỉ giữ được thể diện với nhà họ Vương mà còn được 5% cổ phần.
Đây chắc chắn là một bước quan trọng để Thượng Quan gia đặt chân đến tỉnh Giang Nam!
…
Sau bữa tiệc sinh nhật, Lý Cảnh Thiên định tạm biệt nhưng lại bị Thượng Quan Nam giữ lại.
Đây là lần đầu tiên Lý Cảnh Thiên tiếp xúc với Thượng Quan Nam kể từ khi hủy hôn.
Trong thư phòng, Thượng Quan Nam thấy thanh niên này nhìn có vẻ ngốc nghếch nhưng cũng không hề ngốc, vô cùng cảm khái. Đôi mắt ông ta như đại bàng, nhìn chằm chằm vào Lý Cảnh Thiên.
“Nói cho tôi biết, tại sao cậu lại giả điên giả khùng?”
Lý Cảnh Thiên hừng hực khí thế, ngẩng đầu lên, hỏi thẳng ông ta: “Giả điên giả khùng là ý gì?”
Thượng Quan Nam nhìn anh với ánh mắt khinh thường: “Bây giờ cậu đang giả điên giả khùng với tôi đấy. Quả thật cậu đã nhận truyền thừa của Lão Thiên Y, y thuật không tệ, nhưng lại không chịu liên hôn với năm nhà chúng tôi. Cậu cũng không thể chủ động hủy hôn cho nên mới giả điên giả khùng muốn năm nhà chúng tôi chủ động hủy hôn để mình có thể lấy lại tự do, muốn cưới ai thì cưới, đúng không??!"
Lý Cảnh Thiên thầm nghĩ!
Tôi muốn liên hôn với năm nhà các người nhưng chỉ cần một nhà không từ hôn, tôi sẽ không rơi vào bước đường này, phải tự mình tu luyện rắc rối như vậy!
Có lẽ ông đây đã sớm đột phá Nguyên Dương rồi, sẽ không phải ngày ngày lo sợ Diêm Vương?!
Nhưng Lý Cảnh Thiên chỉ cười thản nhiên.
"Đúng vậy! Đã bị ông nhìn ra rồi! Tôi không liên hôn với bất kỳ nhà nào trong số năm nhà, tôi chỉ muốn tự do, muốn cưới ai thì cưới!"
Thượng Quan Nam cho rằng mình đã nắm được điểm yếu của Lý Cảnh Thiên, hỏi ép thêm một câu nữa:
"Rốt cuộc cậu muốn cưới ai? Có phải trong bốn nhà đó đã có lão hồ ly nào thỏa thuận với cậu rồi không? Bọn họ hứa hẹn với cậu những lợi ích gì? Mau nói đi!"
Lý Cảnh Thiên không thích giọng điệu hỏi ép của Thượng Quan Nam.
Ông ta nghĩ mình là ai chứ?
Nếu không phải nể mặt Thượng Quan Nhược Hoa, anh đã sớm bỏ đi rồi!
Lý Cảnh Thiên đảo mắt, cười hê hê.
"Đã như vậy, tôi sẽ thành thật nói cho ông biết, tôi muốn cưới Thượng Quan Nhược Minh!"
Thượng Quan Nam sửng sốt, tưởng rằng anh kích động nên gọi nhầm tên.
"Cậu muốn cưới Nhược Hoa sao?! Vậy tại sao cậu lại giả điên giả khùng yêu cầu tôi từ hôn?"
Lý Cảnh Thiên lắc đầu, duỗi ngón tay phải ra lắc lắc.
"Ông nghe nhầm rồi, tôi nói tôi muốn cưới Thượng Quan Nhược Minh!"