Chương 25: Tắm uyên ương
“Sao lại là hô’ lửa?” Âu Dương Thành sốt ruột, thần sắc lộ ra một tia bất đắc dĩ: “Nếu Thiến Thiến trở thành vợ của người giàu nhất, toàn bộ Giang Nam đếu phải theo ý con bé rồi! Khi đó, Âu Dương gia chúng ta sẽ bị có thể trở thành gia tộc đệ nhất ở Giang Nam!”
“Hơn nữa, Thiến Thiến không phải là tiểu thư vô dụng như Hạ Hầu Thanh hay Thượng Quan Nhược Hoa. Con bé đã làm giám đốc điều hành nhiều năm, trong việc kinh doanh, con bé cũng rất sáng suốt, theo người giàu nhất còn có thế giúp quản lý công việc kinh doanh của gia đình …”
“Câm miệng!” Âu Dương Hoằng Thái tức giận đến mức nổi gân xanh trên trán, chiếc nạng trong tay sắp bị bóp nát!
Làm sao ông có thể có một đứa con trai ngu ngốc như vậy?!
Phải biết rằng, Thân Bá Xương không chỉ là người giàu nhất Giang Nam mà còn là hội trưởng của thương hội.
Vị trí vợ của người giàu nhất quan trọng biết bao! Những gia tộc lớn quyền lực ở Giang Nam còn tranh giành đến mức vỡ đầu chứ đừng nói đến họ?
Tuy rằng Âu Dương gia nối danh ởthành phố Bạch nhưng tiến vào Giang Nam thì cũng chẳng là gì!
Đối với gia tộc như Âu Dương gia, tìm thông gia cũng phải mỏn đăng hộ đối huống hồ là gia tộc giàu nhất?
Thân Bá Xương tự thân trở thành người giàu nhất Giang Nam trong nhiều năm. Người đàn ông như vậy không cần một người vợ đủ mạnh mẽ để cùng mình chinh phục thế giới.
Điều anh ta cần là một người vợ hiền, một người mẹ đảm đang có thế chăm lo việc nhà và dẹp yên “hậu cung” của anh ta.
Âu Dương Thiến hiển nhiên không có những điều kiện này.
Nhìn Âu Dương Thành bị cái danh “vợ người giàu nhất” làm cho hoa mắt, trong lòng Âu Dương Hoằng Thái lắc đầu.
Một người vốn rất kiên định trước đây nay lại càng ngày càng trở nên chỉ vì cái lợi trước mắt. Không riêng gì chuyện của Thiến Thiến, nhiều quyết định sai lầm cũng được đưa ra trong tập đoàn.
Ông chợt nghĩtới Lý cảnh Thiên.
Chẳng lẽ… Âu Dương gia thật sự bắt đầu xui xẻo?
“Chuyện của Lý cảnh Thiên là như thế nào?”
Âu Dương Thành đang âm thầm nghĩ cách đưa con gái ra ngoài mà không bị ai phát hiện thì đột nhiên nghe thấy “Lý cảnh Thiên”, trong lòng ông ta không khỏi có chút bực bội.
“Cha, trước đây không phải con đã nói rồi sao! Nó là một kẻ ngốc, ngày nào cũng chỉ biết cười khúc khích. Thượng Quan gia sợ sự nguyền rủa của lão Thiên Y nên bằng lòng nuôi. Vì tương lai tươi sáng của Âu Dương gia chúng ta, không thể dây dưa với loại người này mãi được.”
Âu Dương Hoằng Thái hừ lạnh: “Thật sao? Hôm nay ‘kẻ ngốc’ đó đã cứu mạng cha! Ngay cả tiên sinh Vân Trung Sơn cũng không thế làm gì được. Nhưng Lý cảnh Thiên đã kéo cha trở lại từ cổng địa ngục chỉ trong vài giây. Đây là kẻ ngốc sao?”
Âu Dương Thành nhếch môi khinh thường.
“Vân Trung Sơn vổn có thể cứu cha, nhưng vì ông ấy có chút khấn trương, cho nên mới bị Lý Cảnh Thiên đoạt công lao này. Cho dù nó không ra tay, kiên trì một lát nữa thì cha cũng sẽ không có việc gì.”
Âu Dương Hoằng Thái bỗng nhiên cảm thấy có chút chán nản.
ỏng không thể nói cho đứa con trai này hiểu được! Chỉ có thể hạ tối hậu thư.
“Trong vòng ba ngày, nhất định phải mời Lý Cảnh Thiên tới, để cha gặp mặt! Hơn nữa, liên quan đến cuộc hôn nhân giữa Thiến Thiến và Lý Cảnh Thiên, con đi nhận lỗi với lão Thiên Y, nói rằng chúng ta bằng lòng nối lại hôn ước. Quyết định như vậy đi!”
Âu Dương Thành không hiểu tại sao cha mình lại không chọn việc tươi sáng như cơ hội trở thành vợ của người giàu nhất mà lại chọn cái thứ rác rưởi Lý cảnh Thiên!
Hình như cha ông ta đã già nên hồ đồ rồi.
Tương lai của Âu Dương gia vẫn phải phụ thuộc vào ông ta thôi!
Khách sạn Đông Duyệt.
Thân Bá Xương ngâm nga giai điệu, tâm trạng rất tốt.
Việc trong biệt thự cơ bản đã giải quyết xong, anh ta cũng đã hoàn thành xong việc do Thánh Cô bà bà giao phó.
Tuy rằng lần này anh ta tới không nhìn thấy Thiên Y đại nhân, nhưng anh ta biết, Thiên Y đại nhân đều đã nhìn thấy hết thảy những gì anh ta nói và làm.
Nghĩ đến lời khuyên của Thánh Cô bà bà, Thân Bá Xương càng vui hơn.
Không biết Thiên Y đại nhân có khen ngợi anh ta không.
Nếu có thế được thêm một lần điều trị thì càng tốt hơn!
Nhìn đồng hồ, Âu Dương Thiến hẳn là sẽ đến sớm thôi.
Nghĩ đến Âu Dương Thiến, dáng người lồi lõm rõ ràng, khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp, đôi mắt trong sáng và thông minh… Lòng anh ta ngứa ngáy như có hàng trăm con kiến bò.
Người đẹp như vậy nhất định phải tắm uyên ương!
Anh ta cởi hết quần áo ra.
Người tới!
Mắt anh ta sáng lên, bước nhanh về phía cửa. Trong lòng anh ta nở hoa nhưng ngoài miệng lại không ngừng phàn nàn.
“Cô trông rất thanh thuần nhưng không ngờ lại chủ động như vậy, nhịn không được muốn bị tôi…”
Lời nói của Thân Bá Xương đột ngột dừng lại!
Người đứng ở cửa không phải Âu Dương Thiến mà là một người đàn ông đeo mặt nạ quỷ!
Thán Bá Xương sửng sốt! Nghĩ cũng không nghĩ, bịch một tiếng! Quỳ xuống ngay lập tức!
“Tiểu nhân không biết Thiên Y đại nhân tới, cho nên không thể nghênh đón từ xa. Xin Thiên Y đại nhân tha thứ!”
Trước mặt người khác, nếu phạm một lỗi nhỏ, điều tốt nhất có thể làm chỉ là xin chuộc tội.
Nhưng ở trước mặt Thiên Y đại nhân, phạm sai lầm thì phải mất mạng cũng không đáng sợ.
Điều đáng sợ là sống không bằng chết.
Lý Cảnh Thiên đeo mặt nạ quỷ lạnh lùng nhìn anh ta, chắp tay sau lưng đi ngang qua anh ta.
“Ngươi không biết ta tới, có tội tình gì? Đứng dậy đi.”
Thân Bá Xương miền cưỡng chống hai chân rồi đứng dậy, nhanh chóng để chuông cửa im lặng. Sau đó anh ta nửa khom người, bước nhanh tới bên cạnh Lý cảnh Thiên.
“Thiên Y đại nhân, sao ngài lại tới đây?”
Lý Cảnh Thiên ngồi ở trên sô pha, dùng ngón tay gõ tay vịn, không nói một lời.
Trong phòng yên tĩnh dị thường, Thân Bá Xương đố mồ hôi.
Anh ta không biết mình đã làm sai điều gì khiến Thiên Y đại nhân không vui. Anh ta chỉ hy vọng Âu Dương Thiến sẽ đến muộn một chút, anh ta không muốn phạm thêm tội lỗi gì nữa trước mặt Thiên Y đại nhân.
Không biết qua bao lâu, đến lúc Thân Bá Xương cảm thấy hai chân cứng đờ, Lý cảnh Thiên cuối cùng cũng mở miệng.
“Nghe nói chuyện ở biệt thự đã giải quyết xong, ngày mai ta đi xem.”
“Váng vâng váng.” Thân Bá Xương vội vàng gật đầu: “Tiếu nhân nhất định sẽ sắp xếp mọi chuyện thật tốt.”
Lý Cảnh Thiên “ừ” một tiếng.
“Ta nhớ lúc ấy ngươi cầu xem bệnh, chấn bệnh là bị khiếm khuyết. Ngươi đến gặp ta vì muốn có một đứa con.”
Thân Bá Xương không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ có thể mơ hồ trả lời: “Đúng vậy.”
Lời tiếp theo của Lý cảnh Thiên khiến anh ta cảm giác như rơi vào hầm băng!
“Bây giờ ngươi đã có một đứa con, vợ ngươi ở quê chăm sóc cha mẹ, ngươi không bao giờ nhắc đến vợ con với bên ngoài mà lại đế cho những gia đình giàu có tranh nhau gả con gái cho ngươi. Vì vị trí vợ của người giàu nhất họ công khai hoặc bí mật tranh đấu, thôn tính lẫn nhau. Mà ngươi vừa vặn làm ngư ông đắc lợi, nhờ đó mà ngồi vững vị trí người giàu nhất của mình. Thân Bá Xương, ngươi rất thông minh!”
Khuôn mặt Thân Bá Xương lập tức biến đổi!
Đây là Thiên Y đại nhân đang… cảnh báo anh ta!
Đôi chân anh ta anh không còn có thế chống đỡ được nữa, lại quỳ xuống!
“Thiên Y đại nhân tha mạng! Tiểu nhân nhất thời bị dục vọng mê hoặc, không dám tái phạm nữa!”
Lý Cảnh Thiên đứng dậy, chỉnh lại mặt nạ quỷ trên mặt.
“Ngươi nên suy nghĩ rõ ràng điều gì nên làm, điều gì không nên làm. Bằng không, vị trí người giàu nhất tỉnh Giang Nam, sẽ bị thay đối.”
“Vâng! Vâng! Tiểu nhân hiếu rồi!”
Khi anh ta ngẩng đầu lên lần nữa, Lý cảnh Thiên đã biến mất.
Thời điểm trợ lý bước vào, Thân Bá Xương vẫn hồn bay phách lạc quỳ trên mặt đất.
“Lão gia, mau đứng lên! Âu Dương tiếu thư đã đến, đanq đơi nqài ở nhà hànq!”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK