Mục lục
Mãnh Long Thiên Y – Lý Cảnh Thiên (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 20: Quỳ xuống, rồi chui qua
Ba ngày sau, thọ yến của Âu Dương gia
Sáng sớm, phòng của Lý cảnh Thiên đã bị gõ cửa ‘âm lên, đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ, đầu óc rối bời mở cửa ra, Thượng Quan Nhược Hoa cùng năm sáu người đi vào.
Ngay sau đó, anh liền bị đấy vào phòng tắm để tắm, khi bước ra, anh được ấn lên ghế, chăm sóc da, trang điềm, làm tóc và cuối cùng mặc một bộ vesttinh xảo.
Thay xong một bộ trang phục Lý cảnh Thiên, đứng trước mặt Thượng Quan Nhược Hoa như một quý ông lịch lãm.
Nàng như tìm được kho báu, ánh mắt cô sáng lên khi nhìn Lý cảnh Thiên!
Cô chợt hối hận vì đã đánh cược bốn điều.
Một người đàn ông hoàn hảo như thế, nếu cô có thể độc chiếm cho riêng mình thì tuyệt vời biết bao!
“Sao lại lâu như vậy? Có phải bởi vì tư chất của Lý Cảnh Thiên quá kém, ăn mặc không…”
Hạ Hầu Thanh vẻ mặt sốt ruột đi vào, không ngừng phàn nàn, nhưng khi nhìn thấy Lý cảnh Thiên mặc quần áo, cô ấy lập tức cứng đờ người ra!
Kiểu tóc tinh xảo, áu phục phẳng phiu, vóc dáng hoàn hảo.
Không ngờ, Lý Kinh Thiên đứng ở đó, khí chất vô cùng tao nhã.
Đây có phải… chính là Lý cảnh Thiên mà cô ấy biết không?
Không đúng không đúng!
Hạ Hầu Thanh lắc lắc đầu!
Nhất định là ảo giác!
Là công sức của thợ trang điểm! Là nhờ có bộ âu phục!
“Bộ âu thủ công đặt riêng của Master Jenny, 60 vạn một bộ. Giày da sang trọng cổ điển của nước Xích Viêm có giá 25 vạn một đôi. Tỏng Văn Văn thợ trang điểm hoàng gia của gia đình Thượng Quan, tính phí 20 vạn một lần. chi phí cho bộ trang phục của anh không dưới 100 vạn đâu.”
Hạ Hầu Thanh đếm hết món này đến món khác, cuối cùng khoanh tay nói: “Anh hiếu ý tôi không?”
Lý Cảnh Thiên kìm nén cơn tức mà không có chỗ để phát tiết.
Anh giả vờ như không quan tâm và hỏi: “Trang phục của cô không hề rẻ phải không? Một tháng cô kiếm được bao nhiêu tiền?”
Lời này lập tức khiến Hạ Hầu Thanh bối rối!
“Tôi là đại tiếu thư của Hạ Hầu gia, sản nghiệp đều là của nhà tôi! cần tôi phải kiếm tiền nữa sao?”
Lý Cảnh Thiên lạnh lùng cười.
“Tôi không kiếm tiền, cô cũng không kiếm tiền. Đây không phải là như nhau sao?”
Hạ Hầu Thanh bỗng không phản bác được.
Kẻ ngốc này đang nói, tuy rằng cô ấy là đại tiểu thư của Hạ Hầu gia, cơm ăn áo mặc đều là hàng thượng hạng, biết nhiều nhưng sổ tiền tiêu lại không phải tiền mình kiếm được,
ở điếm này, cô ấy và anh giống nhau!
Hạ Hầu Thanh chỉ cảm thấy trong lòng chán nản, nhưng không thể phản bác lại được.
Thậm chí cảm thấy… Anh nói, dường như có chút hợp lý.
Cô lạnh lùng nhìn về phía Lý cảnh Thiên.
Hi vọng hôm nay ở Âu Dương gia, anh cũng có tài ăn nói này!
Khu nhà cũ của u Dương gia, đã được trang hoàng từ lâu, ngoài cửa tấp nập người qua lại và các loại xe sang đang đậu ở đó!
Âu Dương gia nắm quyền kiểm soát ngành này, ngoại trừ ngành bất động sản lớn nhất, họ còn tham gia vào các lĩnh vực công nghiệp khác. Thậm chí còn có một câu nói được lưu truyền trong thành phố Bạch rằng —
“Sống thì tìm Thượng Quan, còn sinh tồn thì dựa vào Âu Dương.”
Thọ yến của lão gia Âu Dương gia cũng là sự kiện trọng đại của toàn thế giới kinh doanh thành phố Bạch!
Nhưng ông ấy lại rất khiêm tốn, tiệc sinh nhật của mình không bao giờ hoành tráng mà chỉ mời họ hàng, bạn bè đến dự. Nhưng năm nay, họ đã làm khác với bình thường, gửi thiệp mời đến tất cả các gia đình đứng đầu ở thành phố Bạch.
Bời vì, người giàu nhất của tỉnh Giang Nam sẽ xuất hiện ở đây!
Tin tức truyền đi, không riêng gì thành phố Bạch, đến cả toàn bộ giới kinh doanh của tỉnh Giang Nam cũng náo động hết lên!
Mọi người đều có cái đầu sắc bén, nhiều gia đình hạng hai với tư duy nhanh nhạy và mối quan hệ rộng rãi đang cố gắng hết sức để nhận được lời mời đến thọ yến. Thậm chí còn được bán với giá cao trên thị trường chợ đen!
Với tư cách là chủ thọ yến và là người đứng đầu Âu Dương gia, u Dương Hồng Thái không cần phải ra ngoài chào đón khách. Nhưng không ai biết khi nào người giàu nhất tỉnh Giang Nam sẽ đến nên ông ấy chỉ có thế chuấn bị tinh thần và chờ đợi.
“Cha, cha về nghỉ ngơi một lát trước đi!” Âu Dương Thành có chút lo lắng: “Cha yên tâm, bên người giàu nhất kia, con đã cử người báo cáo hành trình suốt 24 giờ rồi. Bệnh của bố chưa khỏi, không thể làm việc quá sức được.”
Âu Dương Hoằng Thái hít sâu hai hơi, sắc mặt có chút tái nhợt.
Thật sự là ông ấy hơi mệt.
“Được rồi, trước khi người giàu nhất tới, thì cử người thông báo cho cha, đây là chuyện đại sự của Âu Dương gia, chúng ta không được phép chủ quan! Thượng Quan gia đã bắt đầu ra tay rồi, u Dương gia chúng ta có thể đứng đầu tỉnh Giang Nam hay không, là nhờ vào lần này đây.”
Âu Dương Thành cúi đầu, lề phép trả lời: “Vâng, con đã hiểu ạ!”
Trong hội trường hoa viên, u Dương Thiến được bao quanh bởi một nhóm nam nữ, cô ta mặc một chiếc váy màu xanh đậm, khiến cô ta trông càng nổi bật hơn.
” Âu Dương tiểu thư, hôm nay lê phục của cô đẹp thật đấy!” Các cô gái không giấu được sự hám mộ trong mắt.
“Đương nhiên rồi!” Âu Dương Thiến hất cằm: “Đây chính là tác phấm mới nhất của Mastrer Thu Hàn, hiện tại đến bản thiết kế cũng chưa được công bố đâu! Toàn thế giới chỉ có một bộ này đó!”
Các cô gái ngạc nhiên: “MasterThu Hàn! Là nhà thiết kế thời trang hàng đầu thế giới! Cô ấy không bao giờ ra mắt những tác phẩm mới một cách dễ dàng! Nhưng cô ấy thực sự đã thiết kế một chiếc váy cho cô! Tôi ghen tị thật đó!”
Các cô gái không ngừng khen ngợi, mấy người con trai thì vây quanh cô hỏi han ân cần, trong đó bao gồm cả Cao Đông Kiệt.
Sau khi bị gia đình Thượng Quan đánh đập, mặc dù đã uống thuốc để nhanh chóng giảm sưng tấy nhưng trên mặt anh ta vẫn có thế nhìn thây những vết bầm tím nhẹ.
Nhưng Âu Dương Thiến này lại làm như không nhìn thấy anh ta vậy, chẳng những không hỏi thăm một câu, thậm chí còn trách anh ta vô dụng!
Cao Đòng Kiệt kìm nén cơn bực bội trong lòng.
Nếu không phải vì xin thiệp mời, anh ta còn lâu mới thèm nịnh nọt!
Trong đám người, Âu Dương Thiến từ xa đã thấy Lý Cảnh Thiên.
Cô ta nhướn mày, nhấc váy lên, liền đi tới.
“Không ngờ lại dám đến thật!” Âu Dương Thiến nhìn từ trên xuống đánh gia một câu: “Xem ra ni cô giả mạo kia của Thượng Quan gia cũng biết tiêu tiền đây, nhưng một kẻ nhà quê như anh, mặc long bào cũng không giống thái tử được đâu.”
Những người đang tâng bốc Âu Dương Thiến, vừa nghe xong cảm thấy không đúng lắm, liền thi nhau bày tỏ lập trường.
“Đây là ai vậy? Sau lại quê thế?”
“Đúng vậy! Chắc không phải là người hầu nhà nào đó ăn trộm quần áo của chủ nhà rồi đến đáy đó chứ!”
Cao Đông Kiệt thấy Lý cảnh Thiên một lần, liền tức giận!
Anh ta xuyên qua đám người, đi đến chỗ trước nhất, cao giọng nói:
“Mọi người đừng nói nhảm, hắn là người của Thượng Quan gia, Thượng Quan tiếu thư rất yêu quý con chó này đấy!”
Anh ta vừa dứt lời, đám người lập tức phá lên cười!
Nhận lấy ánh mắt chán ghét, Lý cảnh Thiên nhìn thẳng Âu Dương Thiến, bình tĩnh nói:
“Cô không quê, vậy cô đừng mặc quần áo nữa! Khỏa thân thì đẹp biết mấy!”
Phốc phốc!
Không biết có ai không nhịn được mà bật cười!
Đàn ông bên cạnh Âu Dương Thiến căn bản đều là kẻ thèm muốn cô ta, ai mà chưa từng nghĩ tới cơ thể của cô ta chứ?
Bây giờ Lý cảnh Thiên nói thẳng ra như vậy, ánh mắt của một số tên đàn ông có ác ý không tự chủ được nhìn về phía Âu Dương Thiến.
Ánh mắt nóng bỏng như một con dao sắc bén, như muốn xé toạc chiếc váy của cô ta.
Âu Dương Thiến lạnh sống lưng, ánh mặt trời chiếu sáng rực rỡ, nhưng cô ta lại có cảm giác trần trụi.
Nếu theo như tính khí của cô ta, thì cô ta sẽ gọi côn đồ ngay bây giờ, đánh anh một trận rồi giẫm nát dưới chán mình!
Nhưng bây giờ không được, cô nhất định phải nhịn!
Cha đã nói rồi, hôm nay ông ấy sẽ đích thân quan sát Lý cảnh Thiên xem anh ta có giá trị lợi dụng gì không.
Cò cố gắng xoa dịu cơn tức giận trong người.
Tuy rằng không thể trực tiếp đánh anh, nhưng vẫn có thể tra tấn!
Chỉ cần không chết người là được rồi.
Cô ta nháy mắt với Cao Đông Kiệt, Cao Đông Kiệt lập tức hiếu ra, kéo ghế ra và đặt một chân lên đó.
“Làm chó, thì phải làm chó có tính tự giác. Quỳ xuốnq! chui qua hánq, để bon tôi vui tí đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK