Chương 4: Tôi muốn cưới cô ta, tối nay sẽ động phòng
LÚC này ánh mắt của Lý cảnh Thiên không nhìn vào năm người trung niên mập mạp này mà nhìn cô gái đi theo phía sau gia chủ Âu Dương gia.
Cô gái tên là Âu Dương Thiến, là con cháu của quân vương thời Xuân Thu.
Âu Dương Thiến có mái tóc dài như thác nước, dáng người cao gầy, khí chất lạnh lùng, khuôn mặt tuyệt sắc khuynh thành.
Hôm nay cô ta mặc một chiếc váy ôm sát hông màu đen, làm nổi bật thân hình ngực tấn công mông phòng thủ, nhìn từ xa như nữ thần của những tên trạch nam, khiến Lý cảnh Thiên trợn mắt!
Lão già! Được, thú vị đó! Không lừa tôi! Cô vợ này ngầu thật!
Âu Dương Thiên từ lúc bước vào cửa đã bắt đầu quan sát Lý cảnh Thiên
Nhìn thấy anh cuộn tròn trong góc, bộ dạng thê thảm, khẽ cau mày.
Hai người nhìn nhau, trong phòng nhất thời rơi vào tình huống khó xử, người đứng đầu của năm đại gia tộc đều cảm thấy cảm thấy xấu hổ khi mở miệng từ hôn trước.
Âu Dương Thiến là người lên tiếng trước.
“Anh là Lý cảnh Thiên?”
“Anh có biết y thuật của Thiên Y không?”
Lý Cảnh Thiên không trả lời Âu Dương Thiến mà cười lớn, loạng choạng đứng dậy, nhìn chung quanh rồi chạy ra khỏi cửa.
“Hả? Những người vợ khác của tôi đâu?”
u Dương Thiến thấy vậy thở dài một hơi.
“Được rồi, dừng ở đây đi, đế tôi nói.”
“Lý Cảnh Thiên, hôm nay tôi đến tìm anh để hủy bỏ hôn ước, Âu Dương Thiến tôi sẽ không gả cho một kẻ vô dụng như anh đâu.”
Âu Dương Thiến nhìn vẻ mặt ngốc nghếch của Lý Cảnh Thiên, có tiếp tục dây dưa cũng vô ích, nên trực tiếp nói rõ mục đích lần này mình đến.
Tuy mới hai mươi ba tuối nhưng cô ta đã cùng cha mình chìm nổi trong thương giới nhiều năm, lúc này cô ta đã là giám đốc điều hành một công ty niêm yết của Âu Dương gia, cách làm việc mạnh mẽ vang dội.
Nghe được những lời này, lông mày thanh tú của Quả Nhi nhíu lại, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
Có người mở lời trước, các đại gia tộc khác cũng làm theo, bày tỏ lập trường của mình.
“Thượng Quan gia cũng vậy!”
“Hoàng Phủ gia cũng vậy!”
Khi mọi người bày tỏ ý định hủy bỏ hôn ước, Lý Cảnh Thiên vẫn tỏ ra ngu dại như trước, nhưng ánh mắt anh lại im lặng quan sát những người này.
Can đảm thật đó.
Huyết hôn ước của Thiên Y, làm sao có thể tự tiện hủy bỏ?
Gia tộc vi phạm huyết minh, phải chịu sự trừng phạt của trời đất.
“Tư Mã gia…”
Gia chủ Tư Mã gia là Tư Mã chấn Tư có hơi do dự khi giơ tay.
Lý Cảnh Thiên nghĩ.
Vừa nghĩ người của Tư Mã gia vẫn còn sót lại một chút tình người, thì Tư Mã Chấn Tư đã chậm rãi giơ tay lên.
“Tư Mã gia, cũng huỷ hỏn! Tôi không thể để kẻ ngốc hủy hoại thanh danh của Tư Mã gia chúng tôi được, càng không thể đế hắn hủy hoại cuộc đời con gái mình được.”
Lý Cảnh Thiên cười bất lực.
Ngu xuấn.
Hành động vừa rồi của Tư Mã chấn Tư mới thực sự hủy hoại cuộc đời con gái mình.
Hơn nữa, thanh danh của Tư Mã gia…
Ha hả.
Ông ta không biết bản thân đã bỏ lỡ cơ hội nào đâu.
Nếu ông ta không phản bội hôn ước này, cho dù cuối cùng Lý cảnh Thiên không chọn con gái của Tư Mã gia, dựa theo di ngôn của sư phụ, Lý Cảnh Thiên cũng sẽ giúp gia tộc Tư Mã gia đông sơn tái khởi, thậm chí khôi phục lại thân phận vương tộc, đó là những khả năng mà người giàu nhất thành phố khó có thế làm được.
Nhưng điều đó không quan trọng.
Theo những gì sư phụ dặn dò, đối phương phải tình nguyện loan phượng cùng mình mới có thế phá giải quỷ giới tàn ác.
Không muốn tuân thủ hôn ước, cũng không sao, không bắt ép.
“Các người! Sao các người có thể làm thế!”
Quả Nhi nắm chặt hai tay, trên mặt tràn đầy phẫn nộ.
“Nếu cha tôi không dùng chính mạng sống của mình để giúp các người nghịch thiên cải mệnh, các người làm sao có được như ngày hôm nay? Bây giờ cha tôi mất rồi, các người lại qua cầu rút váng, làm trái với ước định năm đó! Các người quá đáng lắm!”
Gia chủ năm đại gia tộc tôi nhìn ông ông nhìn tôi, đồng loạt quay mặt đi, không đáng để ý tới.
Chỉ có duy nhất gia chủ Hạ Hầu gia có vẻ mặt khó xử, giống như cảm thấy áy náy vì đã hủy bỏ hôn ước, chậm chạp không muốn mở miệng.
Thấy Hạ Hầu Thần chậm chạp không nói, Thượng Quan Nam không khỏi cười lớn nói: “Sao vậy, Hạ Hầu huynh không chịu mở miệng, là không muốn làm chuyện ác trước linh bài lão thiên gia như bốn huynh đệ chúng tôi sao? Hay là anh coi trọng vị con rể tài đức này, muốn kéo hắn về quản lý công ty phụ mình à?”
Hạ Hầu Thần thở dài, nhìn Lý cảnh Thiên như nhìn thấy một tên ăn xin.
“Thượng Quan huynh nói đùa, nếu có thể, ai lại muốn gả con gái mình cho một kẻ vô dụng như vậy!”
“Nhưng mà, như cô gái này nói, năm đó Thiên Y đối xử với chúng ta rất tốt, nhưng bây giờ ngài đã qua đời, chúng ta vi phạm hôn ước với ngài thì đúng là không có tình người chút nào.”
“Hơn nữa ”
Hạ Hầu Thần nói xong, cau mày: “Các anh đều quên lời mình đã thề trước mặt Thiên Y sao? Nếu vi phạm huyết ước, sẽ bị trời trừng phạt! Vận thế khó lường!”
Nghe xong lời này, sắc mặt của của bọn họ trở nên nghiêm túc hon một chút.
Bọn họ đều biết rất rõ ràng năng lực và thủ đoạn của Thiên Y, thực ra đây mới chính là điều bọn họ sợ nhất khi đến hủy hôn hôm nay.
Âu Dương Thiến nhìn cha mình: “Cha, lời bác Hạ Hầu nói là thật sao?”
Âu Dương Thành, gia chủ Âu Dương gia hừ lạnh.
“Xin chư vị cứ yên tâm!”
“Âu Dương gia tôi đã mời cao nhân đến phả lời nguyền, Âu Dương Thành hủy hôn!”
Vừa nói, Âu Dương Thành vừa dần đầu lấy từ trong ngực ra một phong thư ố vàng, bên trong là tờ hôn thư đã định trước mặt lão Thiên Y hai mươi năm trước.
Âu Dương Thành cầm tờ hôn thư đi đến trước mặt linh vị lão Thiên Y.
“Lão Thiên Y chớ trách, chẳng qua tôi thực sự không muốn con gái mình ở cùng tên vô dụng này, mong lão Thiên Y tha thứ! Hơn nữa, tôi nghĩ đây cũng là suy nghĩ của Lý hiền chất.”
Dùng nhang và nến thơm đốt lên, sau đó
ném vào chậu đồng.
“Rõ ràng đây không phải là suy nghĩ của sư huynh, ông…!”
Quả Nhi muốn tiến lên ngăn cản, lại bị Lý Cảnh Thiên giả vờ chạy tới chơi đùa ngăn cản, sau đó âm thầm điểm huyệt Quả Nhi.
Sau khi Âu Dương Thành đốt tờ hôn thư, trên trán Âu Dương Thành và Âu Dương Thiến đều bao phủ những vệt đen, chỉ có Lý cảnh Thiên có thể nhìn thây.
Đây là biếu tượng của sự xui xẻo.
Tuy nhiên, vạch đen này không sâu như Lý Cảnh Thiên tưởng tượng, xem ra Âu Dương gia thật sự đã thuê được người có năng lực, mới có lá gan nói lời này.
Nhìn thấy Âu Dương Thành đốt tờ hôn thư, những người đứng đầu các gia tộc đều tin tưởng ngoại trừ Hạ Hầu gia.
Âu Dương gia thỉnh cao nhân trấn thạch, chuyện này bọn họ đã sớm nghe tới, hôm nay Âu Dương Thành dám đốt tờ hôn thư trước bài vị lão Thiên Y, chứng tỏ ông ta đã có kế hoạch từ trước, mới có thế đem hôn thư tới đây đốt.
Sau đó, trong mắt Lý cảnh Thiên thấy rõ trên trán của những người này đều xuất hiện những vạch đen nông sau khác nhau.
“Hạ Hầu huynh, anh không đốt sao? Anh bằng lòng đế con gái mình gả cho tên vô dụng này, hủy hoại cả đời con bé sao?”
Âu Dương Thành hỏi.
Hạ Hầu Thần cau mày, do dự hồi lâu, nhưng cuối cùng cũng không ném tờ hôn thư vào chậu đồng.
“Tôi, tôi cần phải suy nghĩ lại ”
“Tôi vẫn chưa nói cho Thanh nhi nghe, tôi định trở về sẽ hỏi ý kiến con bé, rồi lên kế hoạch.”
Âu Dương Thiến thở dài lắc đầu.
“Thế bá, con và Thanh nhi lớn lên cùng nhau, hiểu rõ tính tình của cậu ây, tuy rằng tính cách của cậu ấy có hơi cẩu thả, nhưng luôn có suy nghĩ riêng, cậu ấy chỉ khám phục những người có bản lĩnh, tuyệt đối sẽ không coi trọng một tên vô dụng như Lý cảnh Thiên đâu.”
Âu Dương Thành có chút không vui khi Hạ Hậu Thần không nói gì.
Làm trò trước linh vị lão Thần Y, có họa cùng chịu, năm đại gia tộc, đâu thế để bốn gia tộc bọn họ chịu tiếng xấu, đế Hạ Hầu gia bọn họ làm người tốt? Hơn nữa ông ta cũng đã mời cao nhân ‘o ! II rồi.
“Chẳng lẽ Hạ hầu huynh không tin tôi sao?”
“Được rồi, hôm nay tòi sẽ khiến chính miệng tên ngốc này nói từ hôn.”
Nói xong, ông ta lấy từ trong túi ra một khối linh phù, đi tới trước mặt Lý cảnh Thiên.
“Thế chắt, đắc tội rồi, muốn trách thì trách cậu chỉ là một tên vô dụng không được mọi người kính ngưỡng.”
Nói xong, ông ta dán phù chú lên trán Lý Cảnh Thiên.
“Tới đây nào thế chất, nói cho các bá bá biết, có phải cậu muốn từ hôn hay không? Nói đi, chỉ cần hôm nay cậu nói ra, cho dù cậu muốn hủy hôn hay muốn kết hôn với ai, các bá bá đều đồng ý với cậu.”
“Quyền lựa chọn là ở cậu, được chứ?”
Hô
Lúc này, hình ảnh một vị lão đạo sĩ đột nhiên hiện lên trong đầu Lý cảnh Thiên, đạo sĩ lạnh lùng dùng roi quất vào cố Lý cảnh Thiên, dùng giọng uy hiếp khiển trách: Đồ ngu, nói cậu muốn từ hôn, nói!
Lý Cảnh Thiên cười lạnh.
Có vẻ như Âu Dương gia đã chi rất nhiều tiền để tìm cao nhân thực hiện.
Có thể dựa vào tấm bừa phù phép hình ảnh, thậm chí không chế suy nghĩ người xác, hoàn toàn không phải là một chuyện nhỏ.
Nhưng vấn đề là, người mà đạo sĩ này đang đối mặt lại chính là vị Thiên y nắm giữ mạch máu thiên hạ trong tay.
“Ông đây nhìn ông thôi là thấy bực rồi, cút xa một chút!”
Trong đầu, Lý cảnh Thiên không kiên nhẫn búng ngón út.
Bùm-Ị
Thân hình đạo sĩ trong nháy mắt hóa thành một làn sương trắng, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc rồi biến mất không dấu vết.
Lúc này, dưới ánh mắt mong đợi của mọi người, Lý cảnh Thiên chậm rãi giơ tay chỉ Âu Dương Thiến.
“Thật sao? Vậy thì tôi muốn cưới vị tiếu thư này làm vơ, tối nay sẽ đônq phònq!”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK