Mục lục
Mãnh Long Thiên Y – Lý Cảnh Thiên (Truyện FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 12: Hai người có quan hệ gì
Ngưu Đầu nhanh tay lẹ mắt dùng cây chĩa thép của mình khống chế Quả Nhi!
Lý Cảnh Thiên cảm giác được linh hồn của mình đang tách khỏi thân thể, cảm giác đó vô cùng đau đớn như thể từng thớ thịt đang từ từ tróc ra, đau đến mức anh hít thở không thông…
Anh tôn Thiên Đạo hành nghề y, tung hoành thiên hạ biết bao năm, chẳng lẽ bây giờ lại tùy ý đế mình rơi vào tay hai tên tiểu quỷ này sao?
Anh không cam lòng!
Ngũ đại gia tộc khốn khiếp! Làm hỏng chuyện đại sự của anh!
Ý chí của Lý cảnh Thiên tuy mạnh mẽ nhưng dù sao anh cũng là phàm nhân nên cuối cùng vẫn không thể chống lại pháp lực của Chiêu Hồn Phiên.
Trong mắt Ngưu Đầu Mã Diện dần toát lên vẻ điên cuồng!
Nhanh lên!
Linh hồn và xác thịt sắp tách nhau ra rồi!
Chờ linh hồn hoàn toàn tách khỏi thể xác, Lý Cảnh Thiên sẽ chính thức trở thành người đã chết, bọn họ mang linh hồn của cậu ta về chắc chắn sẽ lập được công lớn!
Cộc cộc cộc!
Ngay lúc này, đột nhiên có tiếng gõ cửa.
“Anh Cảnh Thiên có ở nhà không? Em là Thượng Quan Nhược Hoa, em có chuyện muốn hỏi anh.”
Sắc mặt của Ngưu Đầu Mã Diện lập tức biến đổi!
Thượng Quan?
Là người của chư hầu vương tộc!
Chết tiệt! Chẳng phải bọn họ đã hủy hôn rồi sao?
Tại sao còn tìm đến đây nữa? !
Con gái của vương tộc chính là người có thiên mệnh, mang theo số mệnh của vương tộc cùng với thuộc tính cực dương. Mỗi khi người của địa phủ gặp phải, nhẹ thì mất hết công lực, nặng thì tan thành mây khói!
Quả Nhi nhạy bén nhận ra biến đổi trên mặt Ngưu Đầu Mã Diện, cô lập tức hét to về phía cửa:
“Là Thượng Quan tiểu thư à! cửa không khóa, mời vào!”
Ị Ị Ị
Ngưu Đầu Mã Diện kinh hãi!
Mắt thấy linh hồn của Lý cảnh Thiên đã sắp rời khỏi thể xác, bọn họ quyết tâm không thể để thất bại trong gang tấc!
Nhưng ngay giây tiếp theo ngoài cửa đã vang lên tiếng mở chốt, cửa bị đẩy ra một khe hở, kế tiếp là đôi chân thon dài bước vào.
Không ổn!
Con gái của vương tộc đến rồi!
Ngưu Đầu Mã Diện hai mặt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy tức giận nhưng vẫn miễn cưỡng thu hồi Chiêu Hồn Phiên!
“Đi!”
Chỉ trong chốc lát, mọi thứ trong nhà đã trở lại trạng thái ban đầu, làm như chưa có chuyện gì xảy ra.
Quả Nhi kéo Lý cảnh Thiên sắp hôn mê bên cạnh bàn thờ ngồi lên ghế rồi bày bài vị lên chiếc bàn bên cạnh hòng ngăn ngừa Ngưu Đầu Mã Diện đánh lén.
Lúc Thượng Quan Nhược Hoa vừa đấy cửa bước vào nhà liền cảm nhận được một luồng gió lạnh thối qua khiến toàn thân cô lạnh buốt.
Cô không nhịn được mà rùng mình một cái.
Trong phòng này lạnh quá…
“Các người…”
Thượng Quan Nhược Hoa vừa ngước mắt lên đã nhìn thấy một cảnh tượng không thể giải thích được-trên bàn chính giữa nhà đang bày một bài đầy ắp thức ăn, Lý cảnh Thiên có vẻ đã say rượu, ngồi bất tỉnh trên ghế bên cạnh, còn cô gái kia…
Cô ấy đang mặc một chiếc váy ngủ trong suốt!
Một khung cảnh mập mờ như thế này… rất khó làm người ta không suy nghĩ sâu xa hơn!
“Cô gái này, tôi có thể hỏi… mối quan hệ của cô với anh cảnh Thiên là gì không?”
Không biết vì sao, trong lòng Thượng Quan Nhược Hoa đôt nhiên cảm thấy có chút khó chịu. Tuy đã nghe cô gái này gọi anh là sư huynh nhưng… có sư muội nào sẽ mặc đồ ngủ xuyên thấu như vậy trước mặt sư huynh của mình chứ?
Chuyện này rõ ràng không bình thường chút nào!
Quả Nhỉ hơi cau mày.
Vốn dĩ cô còn đang mừng khi Thượng Quan Nhược Hoa đến đây, cô vừa định hỏi đã muộn rồi cô ấy đi đến tìm sư huynh làm gì. Vì để tự cứu mạng mình nên cô mới bằng lòng cho cô ấy vào nhà.
Ai ngờ cô Thượng Quan tiểu thử này vừa mở miệng ra đã nói năng vô lề như vậy!
Cô ấy cho rằng cô ấy là ai!
Cô ấy có lập trường gì đế hỏi chuyện đó chứ?
Quả Nhi hắng giọng một cái rồi hùng hồn giới thiệu.
“Tôi tên Quả Nhi! Tôi và sư huynh ở cùng nhau từ nhỏ đến lớn, quan hệ thân thiết như anh em ruột thịt vậy! Nếu cô nhất quyết muốn biết tôi và anh ấy có quan hệ gì thì, chúng tôi chính là thanh mai trúc mã đó!”
Giọng điệu của cô tràn đầy vẻ tự hào, thậm chí còn đắc ý ưỡn ngực, vì lớp vải trên người vốn mỏng manh nên thân hình thướng tha của cô lập tức lộ rõ mồng một.
Vừa nghe vậy Thượng Quan Nhược Hoa lại thầm thở phào nhẹ nhõm.
Thì ra là hai người lớn lên cùng nhau, khó trách.
Một cô gái lớn lên ở nông thôn, từ nhỏ đã sống cùng với sư huynh, có lẽ sẽ không biết về để ý đến chuyện giữ kẽ giữa nam nữ.
Cô suy nghĩ nhiều rồi.
“Thượng Quan tiểu thư? Tại sao cô lại tới đây?” Lý Cảnh Thiên không biết đã tỉnh lại từ lúc nào.
Thật ra anh không hề ngất đi, vì thân xác và linh hồn tách ra quá đau đớn đã khiến anh nhất
thời mất đi tri giác một chút mà thôi.
Từ lúc Ngưu Đầu Mã Diện trốn thoát, anh đã tỉnh rồi. Sở dĩ anh vẫn giữ im lặng là vì anh đang hòi phục sức lực.
Nhưng không ngờ, hai cô gái này một lời không hợp liền định lao vào cãi nhau nữa.
Lý Cảnh Thiên vội vàng hỏi: “Sao cô biết chúng tôi sống ở đây?”
“Em hỏi Thanh Thanh, cô ấy nói cho em biết.” Thượng Quan Nhược Hoa đỏ mặt vì xấu hố.
“Sở dĩ làm phiền anh muộn như vậy là vì em biết hôm nay là sinh nhật của anh. Nhân dịp này em có chuấn bị một món quà muốn tặng cho anh. Ngoài ra, em còn có một thỉnh cầu quá đáng.”
“Bệnh của em có phần nhạy cảm, vì không muốn mời người khác cho nên em muốn làm phiền anh cảnh Thiên giúp em chữa khỏi hoàn toàn!”
Trong mắt Thượng Quan Nhược Hoa để lộ ra vẻ cầu xin, đáng thương nhìn Lý cảnh Thiên.
“Làm ơn… em sẽ không đế anh tốn công vô ích đâu. Em có hai nhánh Khô Đằng, một nhánh xem như quà sinh nhật, một nhánh làm phí chữa bệnh. Anh còn muốn thứ gì khác, em đều có thể đáp ứng hết!”
Vừa nghe đến Khô Đằng, Lý cảnh Thiên lại nuốt xuống lời từ chổi đã đến bên môi.
Hiện nay linh khí ở thành phố Bạch càng ngày càng mỏng manh, ngay cả các thảo dược quý hiếm một chút cũng rất khó tìm được, huống chi là Khô Đằng.
Thượng Quan Nhược Hoa vừa ra tay đã tung ra hai nhánh, thật sự làm người ta khó lòng mà từ chối.
Nhưng vẫn còn một lý do khác khiến anh do dự.
Tuy rằng bây giờ Ngưu Đầu Mã không có ở đây nhưng anh vẫn cảm giác được hai người chưa đi xa.
Bọn họ nhất định đang đợi Thượng Quan Nhược Hoa rời đi rồi tiến vào bắt mình lần nữa!
“Được! Không thành vấn đề!” Lý cảnh Thiên vui vẻ đồng ý: “Nhưng muốn chữa bệnh thì tôi phải được ở nhà của cô!”
“A? Như vậy…” Ngoài mặt Thượng Quan Nhược Hoa có chút do dự, nhưng thật sự trong lòng đã bắt đầu lóe lên sự mong đợi!
Hai mắt Lý cảnh Thiên sáng lên!
“Tôi và Quả Nhi vẫn chưa nhìn thấy nhà lớn bao giờ đâu!”
Thượng Quan Nhược Hoa “phụt” một tiếng bật cười/!
“Cái đó gọi là biệt thự! Được rồi! Dù sao thì gần đây cha và anh trai của em đều ra nước ngoài hết rồi, trong nhà chỉ có một mình em nên khá vắng vẻ, tối nay các anh có thế đến đó cùng em!”
Thượng Quan Nhược Hoa sợ Lý cảnh Thiên hối hận nên chỉ đợi Quả Nhi thay quần áo xong là ba người lập tức lên đường.
Ngưu Đầu Mã Diện đang trốn phía xa nhìn theo đuôi xe đang chạy đi, trong lòng lại dâng lên một hồi phẫn nộ!
Năm nay lại không hoàn thành nhiệm vụ được rồi!
Giữa màn đêm, chiếc Porsche màu đỏ chạy băng băng đến khu biệt thự màu trắng ở trung tâm thành phố.
Tinh cờ lúc đó còn thoáng chạm mặt một chiếc Lamborghini màu xanh ngọc.
Âu Dương Thiến lập tức phanh gấp, mở cửa số xe xuống rồi quay đầu nhìn lại.
Đó là xe của Thượng Quan Nhược Hoa.
Nhưng mà… tại sao vừa rồi cô ta còn thấy Lý Cảnh Thiên có mặt trong xe?
Âu Dương Thiên lắc đầu.
Không thể nào, không thể nào!
Hòn ước của Thượng Quan gia cũng đã hủy rồi, Thượng Quan Nhược Hoa thì tính tình như ni cô, làm sao có thể ở cùng một chỗ với Lý cảnh Thiên!
Xem ra cô ta thật sự bị Lý cảnh Thiên ám ảnh rồi.
Quên đi, giờ phải đi tìm mấy tên chó liếm* để thư giãn tâm trạng mới được! (hay còn gọi là simp, mấy người lụy tình quá mức)
Thượng Quan gia.
Lý Cảnh Thiên vừa vào cửa liền nghe thấy một tiếng thét chói tai!
“Nhược Hoa! Con dẫn nó về làm qì vây?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK