• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 8: Im Lặng Vĩnh Viễn

Bar Brutal, Phòng Vip 1 tầng 3...

Căn phòng trở nên im ắng lạ thường. Ai cũng đang suy nghĩ về câu nói của hắn.

Còn hắn thì đang ngồi trên chiếc ghế đơn. Như một đế vương thực thụ, tay đang cầm điếu cigar mâm me:

- Phong, những người chứng kiến vụ việc hôm nay đều phải....IM LẶNG VĨNH VIỄN.

Giọng nói lạnh lẽo, trong lời nói lại có ý sai khiến. Nhưng...im lặng vĩnh viễn là sao chứ? Há...há chẳng phải là giết toàn bộ những người có mặt hôm nay vì họ đã thấy mặt " Cô ấy ".

- Ây da. Đại Chủ Thượng của tôi ơi, cậu nói giỡn hả. Khi không lại đại khai sát giới giết " khách " của mình. Cho mình lý do đi...

Vũ Phong bất ngờ trước câu nói của cậu bạn. Khi không lại kêu mình đi giết người mà chẳng có lý do, ai mà không bất mãn.

- Cậu muốn lý do? Đơn giản vì mình đang cứu họ.

- Cứu? Cậu sốt hả? Ai đi cứu người kiểu đó? Còn nữa, hơn 40 mạng người đó đều là quý tử tiểu thú của những " ông trùm " thành phố S. Giết họ thì rất dễ nhưng cậu không sợ rắc rối hả.

Vũ Phong hiện tại đang hoang mang tột độ. Cứu người kiểu như hắn thì Thế Giới này không còn ai nữa quá.

Vũ Phong cũng là một sát thủ bậc S. Cậu ta hiện tại là bang chủ của Phong Thượng một trong tam bang lớn nhất Thành phố S ( Huyết Phong Dạ của Dương Lãnh Hoàng Dạ và Huyết Lệ của Tuấn Hoàng) . Các sát thủ trong bang Phong Thượng dẫu gì cũng bậc A, trên dưới bang hơn 100 ngàn người sợ gì mà không giết được một đám nhóc miệng còn hôi sữa chứ. Còn chưa tính cậu trong nằm trong Tứ Đại Tài Phiệt của Thành phố S này, ai mà dám lên tiếng khi cậu ta giết người...trừ khi họ chê mình sống trên đời này quá lâu.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại. Dù thế lực của họ không lớn bằng hắn nhưng cũng là những ông trùm của hắc đạo và bạch đạo. Giết họ chỉ mang lại rắc rối. Thử nghĩ xem: người là con trai Thị Trưởng, người là cháu của Tổng Thống, còn có người là con gái của " Sứ giả chính trị ". Nếu có chết thật thì gia đình của họ liệu có để yên?

– Hoàng Dạ, cậu phải nghĩ lại. Nếu cứ quyết giết hết chi bằng giết vài người để cảnh cáo thôi. Họ cũng chỉ vô tội, không nên sát hại.__ Lâm triệt phản bác lại ý kiến của hắn. Chính anh cũng nhận ra nguy hại của vụ

" Đại Khai Sát Giới " này.

– Cậu từ khi nào lại có tình người như thế vậy Triệt?

Tuấn Hoàng bất ngờ.

– Mình cũng là con người chứ đâu phải ác ma như hắn. Hôm nay bao nhiêu cũng đủ rồi, nếu mà còn giết nữa ngày mai sẽ loạn mất.__ Lâm Triệt tức tối.

Tại sao lại kêu Vũ Phong giết bọn họ chứ? Dù người làm việc này có là Cung Hoàng Thanh Tuyết đi nữa thì với thế lực của cô ấy họ dám làm gì sao?

Hắn nghe Lâm Triệt nói không phải là không có lý. Nhưng ở trong cái giới hắc đạo này không thể nói trước được chuyện gì cả? Dù gia thế có cao ngút trời đi chăng nữa thì cũng không qua khỏi thủ đoạn của chúng. Chưa kể...chắc gì Dragon đã giết hết người của Đông Gia. Lỡ có kẻ sống sót thì sao.

Nói gì thì nói: An toàn của vợ là trên hết.

– Tùy các cậu vậy. Nhưng đừng để cô ấy phải gặp bất cứ nguy hiểm nào. Nếu không thì.....mình sẽ lấy đầu các cậu lót lên vết thương của cô ấy. __ Hắn gằn giọng làm cho Vũ Phong, Lâm Triệt và Tuấn Hoàng lạnh toát cả sống lưng.

* Chưa gì đã như thế. Sau này nếu có cưới thật chắc ngày tháng hạnh phúc của mình không còn bao lâu...huhuhu * ....suy nghĩ hiện tại của các anh.

– Biết...biết rồi. __ Vũ Phong lắp bắp

Cuộc nói chuyện kết thúc thì các anh rời khỏi Bar, đương nhiên là ai về nhà nấy thôi.

Trên xe, hắn không có lúc nào là không nhớ đến cô cả. Nhớ bóng dáng mảnh khảnh, thân hình vừa vặn, khuôn mặt thanh tú lạnh lùng, ánh mắt sắc bén và...nụ cười ma mị. Đúng nụ cười của cô rất đẹp...đẹp đến nổi khiến hắn giây phút nào cũng nhớ tới. Đây có được gọi là yêu em từ cái nhìn đầu tiên không ta....

" Tiểu Ác Ma, em cứ đợi đó cho tôi. Dù có lật tung cả thế giới tôi cũng sẽ bắt cho bằng được em "...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK