• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– Chủ thượng!

Havard đột nhiên quỳ xuống, nét mặt lo âu cúi gầm xuống sàn nhà lạnh lẽo.

– Nói!__ Cung Hoàng Danh Hạo lớn tiếng.

– Chủ thượng! Oku Yoshida qua đây để….. nhờ tôi giúp ông ta thuyết phục.. Dương Lãnh Hoàng Dạ….cho…cho cậu ta bán lô vũ khí đó.___ Havard lắp bắp.

– Đứng lên đi.___Danh Hạo ra lệnh.

Havard nhận được lệnh liền đứng lên, đầu vẫn không dám ngước thẳng mà cứ cậm cụi xuống đất. Ơ…nhưng mà vì sao anh ta lại nghe lời Cung Hoàng Danh Hạo thế chứ? Có nguyên do!

– Cậu định làm gì tiếp theo!__ Cung Hoàng Danh Hạo trực tiếp hỏi Havard mà không một chút vòng vo.

Lô hàng này của Dương Lãnh nếu cứ thế mà bán cho chính phủ Nhật Bản thì e rằng giới hắc đạo sẽ gặp bất lợi….và đương nhiên không ngoại trừ nước Mỹ…đặc biệt là Cung Hoàng Doãn Trạch.

Giới chính trị quân sự Nhật Bản và Mỹ trước giờ đều không hòa thuận.

Điều đó có lẽ không cần phải nói nhiều như thế. Cả một tên ngốc cũng nhìn ra được mối quan hệ của 2 nhà lãnh đạo tối cao của Nhật Bản và Mỹ là Thiên hoàng Yshutashi và Tổng thống Cung Hoàng Doãn Trạch đang gay gắt chứ. Nếu một trong 2 bên châm ngòi nổ, e rằng sẽ có một Thế chiến lớn nữa xảy ra.

Cho nên, tốt nhất là lô vũ khí này phải lọt vào tay Cung Hoàng Thiên Tế…nếu không…cục diện của Tensi nhất định sẽ tái xuất.

– Tôi sẽ từ chối. Còn về lô hàng, chắc phải nhờ Chủ thượng cao quý đây ra tay!__Havard giỡn cợt.

Mà tính ra cũng lạ thiệt he. Mới giây trước còn quỳ tôn tôn kính kính, tỏ ra sợ hãi các thứ….vậy mà, giây sau lại đùa đùa giỡn giỡn. Rốt cục, họ có quan hệ như thế nào?

Danh Hạo đột nhiên nhếch môi trước câu nói của Havard. Nhờ? Nga hoàng của một Đế quốc cũng phải có lúc lên tiếng nhờ vả sao? Chắc hẳn ông đây rất vinh dự nhỉ!!

– Được được. Nếu ngài đây đã nhờ thì tôi cũng nên thể hiện chút thành ý. Tuyết nhi sẽ làm tốt việc này…trong vòng 1 tuần.___Danh Hạo ra vẻ giương giương tự đắc, cố ý nhấn mạnh…..1 TUẦN

– Ha. Vậy giờ, ngài Chủ thượng đây có muốn gặp Nguyên soái không nhỉ? Người ta chắc….rất muốn gặp ngài!___Havard cười gian

Cung Hoàng Danh Hạo chẳng quan tâm đến câu hỏi của Havard mà trực tiếp chuyển sang một chủ đề khác.

– Charles! 3 ngày nữa con gái tôi sẽ qua Đức. Cậu muốn qua đó ” du lịch ” không?__ Ông vừa mân mê ngón tay của vợ, vừa hỏi Havard.

Havard khá bất ngờ với câu hỏi này của ông:

– Không phải đã có Jay rồi sao? Cậu lại suy tính chuyện gì nữa à?

Suy tính? Ha…đúng là một vị lãnh đạo ngốc.

Cung Hoàng Danh Hạo đột nhiên thay đổi thái độ. Từ thoải mái đến bực dộc. Ông đứng phắt dậy, khuôn mặt thoáng qua tia khinh bỉ:

– Chính vì có cậu ta nên tôi mới kêu cậu đi cùng. Cậu nên nhớ, tôi đang rất đề phòng đối với em trai cậu, Alexander Havard!

Đây chính là lần thứ 2 ông gọi thẳng họ tên của Havard. Lần thứ nhất, chắc là cách đây khoảng 13 năm, khi anh ta tham gia vào tổ chức Dragon.

Hai anh em dòng tộc này đã lấn chân vào một thế giới đầy rẫy tội ác và máu me. Không những thế, chính họ cũng là một trong những sát thủ phải khiến giới hắc đạo run sợ khi nhắc đến tên. Nhưng chỉ trả thù thôi mà. Thù trả xong rồi cũng nên rút lui đi chứ?…

Chính vì họ không thể rút lui được nữa rồi. Họ nghĩ Dragon là cái chợ, muốn vào là vào, muốn ra là ra sao?

Thật nực cười với những suy nghĩ ngớ ngẩn của chúng.

Havard cũng cảm thấy ấm ức thay em trai mình. Mười mấy năm….đã mười mấy năm Lucass tận tình bảo vệ, che chở cho cô công chúa của Cung Hoàng gia nhưng tại sao chứ…tại sao Danh Hạo lại phản đối? Chính người bạn này của anh cũng biết được thứ tình cảm này mà. Thật quá đáng!

Quá đỗi tức giận, Havard lớn tiếng trách móc Cung Hoàng Danh Hạo:

– Chính cậu là người cho Lucass tiếp cận Thanh Tuyết, bây giờ cậu lại nói đề phòng. Ha…dù sao em ấy cũng là người trong Hoàng thất đất nước Nga, cậu không thể chấp nhận Lucass sao?

Hoàng thất? Nga? Một đứa con hoang rẻ rách lại đòi trèo cao sao? Quả là một chuyện buồn cười.

Nếu ông không nhận cậu ta vào Dragon, liệu cậu ta có như bây giờ? Chưa giết cậu ta đã là một sự nhân nhượng khá lớn cho nước Nga rồi.

Biểu cảm của Cung Hoàng Danh Hạo không một chút nào gọi là lay động trước sự lớn tiếng của Havard, ngược lại còn càng thêm kiên quyết:

– Chấp nhận? Ngươi nói ta làm sao có thể chấp nhận một đứa con rể ngoài dã thú, không được Paulla công nhận đây, Charles?

Biết mình đã tỏ thái độ không đúng với Cung Hoàng Danh Hạo, Havard đành cúi đầu.

Biết làm sao được giờ? Ông ấy nói đâu có sai. Đúng là Alexander Lucass chưa được sự chấp nhận là thành viên của Hoàng thất. Thậm chí còn tỏ ý không muốn nhập tịch cậu ta vào ” sổ Thái Tử “. Chỉ bấy nhiêu lý do là đủ để hiểu được địa vị thấp kém của cậu ta trước Cung Hoàng Thanh Tuyết….

– Là do thái độ tôi không tốt. Tôi sẽ cùng Tân Chủ thượng và Jay qua Đức. Xin lỗi, thưa ngài.

Phiến Gia Tuệ vội kéo tay chồng bà ngồi xuống ghế. Bà biết vị trí của đứa con gái này quan trọng như thế nào đối với Danh Hạo.

Từ nhỏ, khi Cung Hoàng Thanh Tuyết được sinh ra đã nhận vô số tình thương của Cung Hoàng gia, nhất là Cung Hoàng Danh Hạo!

Cô được coi như một công chúa thực thụ, muốn gì được nấy, kể cả khi ăn cũng không cần động tay chân vào bát đĩa. Quyết định đưa cô vào Cung Hoàng Bảo là sai lầm của Cung Hoàng Danh Hạo. Nhìn thấy đứa con gái bảo bối của mình bị thương ông đã vô cùng đau nhói và tức giận. Nhưng ông không thể ngăn cản cô Công chúa bé bỏng này. Sự lạnh lùng và quyết tâm của cô đã đánh gục sự phản đối của ông, đành phải cho cô vào Cung Hoàng Bảo tập luyện. May mắn thay cô không bị gì quá nghiêm trọng..Nếu thật sự bị thương, chắc Cung Hoàng Bảo này sẽ được chính tay ông ” chăm sóc ” quá.

– Ông xã, bình tĩnh nào. Havard cũng không phải cố ý, anh bớt nóng lại đi.___Phiến Gia Tuệ khuyên nhủ.

Nghe thấy tiếng nói ngọt ngào của vợ mình, sự tức giận cũng được nguôi ngoai, vẻ mặt phút chốc trở nên biến đổi, dịu dàng vỗ nhẹ nhẹ lên tay vợ:

– Bà xã, không sao. Em còn muốn ngủ không? Chúng ta đi ngủ.

Thiệt tình mà nói, chính sự cũng xử lí xong rồi, nên an tâm hưởng thụ đêm nay, ngày mai còn rất nhiều việc.

Dìu vợ đứng dậy, ông bỏ lại một câu nhắc nhở đầy sự lạnh lẽo:

– Đừng để tôi phải giết em cậu!

– Tôi biết…mình phải làm gì. Tôi ra ngoài trước.

Havard nói xong thì bước nhanh đi ra ngoài, thâm tâm chứa đựng sự sợ hãi, lo lắng đan xen nhau.

” Lucass thật ngu ngốc! “

Trong phòng chỉ còn lại hai vợ chồng của Cung Hoàng Danh Hạo. Ông hết sức nhẹ nhàng dìu vợ mình về phía chiếc giường lớn, đặt bà nằm xuống, rồi vòng qua bên kia nằm xuống kế bên bà. Cánh tay rắn chắc bao phủ lên chiếc eo thon gọn. Hai vợ chồng cứ thế chìm vào giấc ngủ say sưa….chờ ngày ” đẫm máu ” đến với Moskva…….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK