– Giúp người?
Dương Lãnh Mặc Hàn phải nói là rất ngạc nhiên với câu trả lời này. Giúp người có nghĩa là gì? Giúp ai chứ?
– Này! Cái lão già chết tiệt nhà ông, nói rõ đi, có muốn gì ở tôi thì cứ nói. Dương Lãnh Đế Quốc không lớn nhưng có thể chu cấp mọi thứ cho ông. Ông…
– Hahahah
Dương Lãnh Mặc Hàn chưa nói hết thì Cung Hoàng Danh Hạo đã cười rộ lên. Vẻ mặt khó hiểu hiện lên trên khuôn mặt trung niên:
– Ông cười cái gì chứ?
Cung Hoàng Danh Hạo vỗ vai Dương Lãnh Mặc Hàn vài cái, rồi nói:
– Này lão Hàn, ông nói xem, nếu như Dương Lãnh Đế Quốc không lớn vậy ở cái giới này ai lớn? Còn nữa, Cung Hoàng Danh Hạo tôi nhất định sẽ nhờ sự giúp đỡ của ông khi cần, yên tâm, còn nhiều thời gian cho ông làm việc tốt. Không vội, không vội!
– Ừa, ông nói cũng có lý. Nào, cạn!
Hai ông cùng nhau nói chuyện vui vẻ, khiến cho hai bà cũng vui lây.
Thật lòng mà nói, hai lão già này đã sắp 50 rồi mà vẫn giữ phong độ như ngày nào. Chững chạc, mưu trí, khỏe mạnh….và cả lạnh lùng nữa.
Thời gian qua càng nhanh tình bạn của họ càng tăng chứ không hề giảm.
Sở dĩ giới hắc đạo tôn Dương Lãnh Đế Quốc và Cung Hoàng Thiên Tế lên nắm trùm, một phần cũng liên quan tới lý do này.
Nhớ năm nào, khoảng 30 năm về trước. Hai gia tộc này tiếng tăm lừng lẫy, vang rộng trên khắp năm châu lục.
Một ngày, Đằng Cư Tam Lang của Tam Cư vì mối thù riêng mà đem người qua gây chuyện với Dương Lãnh Đế Quốc. Ngày hôm đó phải nói làm máu đổ như sông, chảy ròng chảy rã. Hai bên chiến cho tới khi Cung Hoàng Danh Hạo đem hơn 10.000 người sang ứng cứu.
Tới khoảng chiều tà, cuộc chiến mới có hồi kết. Kể từ đó, giới hắc đạo không còn nghe tới bang phái Tam Cư nữa. Hai anh em họ người dìu người dắt trên người bê bết máu, vết thương chi chít đi về nhà. Làm cho người ăn kẻ ở hoảng sợ một phen. Đúng là chiến hữu…!!
Cũng chính vì sự kiện cứu bạn lúc nguy cấp đó, mà Thế giới ngầm được lập lại trật tự. Họ có châm ngôn như vầy:
” Muốn sống thì không nên đụng tới một trong hai gia tộc Dương Lãnh và Cung Hoàng “
Và tiếc rằng, có kẻ vốn không nghe lời!!!
______
Tại một ngôi biệt thự ở Las Vegas, Mỹ….
Một người đàn ông đang ngồi trên tay mân mê điếu Cigar Cuba, vẻ mặt thư thái yêu nghiệt sai khiến tên thuộc hạ đang đứng gần đó:
– Tối nay, cậu bay qua Nga, ” chăm sóc ” cho ngài Nguyên soái Oku Yoshida đi. Lấy danh phận của Shadow, đừng làm tôi thất vọng!
– Vương, vậy có cần…?
– Không, đừng cho cô ấy biết! Giờ thì đi đi.
– Rõ, Vương!
Tên thuộc hạ rời đi trong bóng đêm tĩnh mịch.
Người đàn ông nở một nụ cười quái dị trên môi rồi cũng rời khỏi.
______
Bar Brutal….
Phòng Vip 1, tầng 3,
Ba người đàn ông quyền lực của thành phố S đang ngồi bàn chính sự. Sở dĩ là bốn người, nhưng cái thằng ông cố nội nào đó vừa bay về Mỹ liền đi đâu mất tiêu, không thấy bóng dáng.
Lâm Triệt, Vũ Phong, Tuấn Hoàng người nào người nấy mặt mài ủ rũ, dường như có chuyện gì đó rất nghiêm trọng thì phải.
Lâm Triệt cầm ly rượu đưa cho Vũ Phong, rồi nhướn mày nói:
– Phong, cậu định ăn nói như thế nào với nó?
Vũ Phong đón nhận ly rượu từ tay Lâm Triệt, vẻ mặt lộ rõ suy tư trước câu hỏi khó khăn này.
Tuấn Hoàng thấy vậy liền lên tiếng nói đỡ thay:
– Cứ mặt nó, dẫu sao cũng anh em, nó không nhẫn tâm tới vậy đâu.
Nhìn thái độ bình tĩnh của Tuấn Hoàng càng làm cho Vũ Phong thêm khó xử. Cậu lên tiếng phản bác:
– Không nhẫn tâm sao? Nó chính là không có bộ mặt đó. Thế nào nó về mình cũng bị ăn mắng hoặc ăn đánh. Có khi bị đày qua Trung Đông ở vài ngày không chừng!
Sự bi quan của Vũ Phong càng làm cho hai người kia thêm lo lắng. Không nói thì thôi, nếu nói rồi càng khiếp sợ.
Chuyện là vầy. Hôm qua khi Dương Lãnh Hoàng Dạ bay sang Đức. Thì có một người con gái tự xưng là Chu Tịnh, nói đã có con với hắn, kêu hắn chịu trách nhiệm. Vũ Phong vì không tin nên đã có người đánh ả khiến ả sảy thai, chuyện này thì không có gì đáng nói đi.
Ả lại lấy ra một xấp hình chứng tỏ mình ngủ với Dương Lãnh Hoàng Dạ, khiến cho Vũ Phong xanh mặt.
Cậu ta cho rằng mình đã giết một đứa con của hắn rồi nên mới ủ rũ như một thằng mất hồn từ hôm qua tới giờ.
Chu Tịnh là đứa con gái thứ hai của Chu Tử Liêm. Chu thị là một trong số 10 tập đoàn có tiếng nhất ở Thành phố S. Cách đây một tháng trước, hắn uống say bị hạ dược và xảy ra quan hệ với ả. Chuyện sau đó thì….từ từ kể.
Đột nhiên lúc này, dưới tầng một xôn xao hết lên. Hình như có khách quý. Đúng lúc này, Đường Bảo – thuộc hạ thân tín của Lâm Triệt mở cửa phòng chạy vào báo cáo:
– Thiếu gia, Thiếu chủ về rồi!
– Cái gì?___ Ba người hốt hoảng đứng dậy la hét.
Vừa mới nhắc đã về tới sao? Linh dữ thần ôn vậy ông nội. À mà thôi chết, biết giải thích làm sao?????
Tiếng bước chân lộp cộp lộp cộp dần tiến gần hơn. Lúc này, họ nhìn ra mới thấy là mình quên đóng cửa. Nghe tiếng chân hồi hộp chết mẹ!!!
Vóc dáng của người đàn ông dần hiện rõ hơn, sau đó thì….