• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– Đúng! Tôi không phải con người. Tôi là một ác ma khát máu. Hahahhha….

Đây chính là một trong số những nụ cười rùng rợn nhất tôi từng nghe. Muốn bao nhiêu đang sợ có bấy nhiêu đang sợ. Hắn thật sự đã phát điên rồi!

Chừng 5 phút sau….

Một nhóm sáu người kéo tới hội ngộ với năm đầu bếp nam lúc nãy. Thân hình ai cũng cao to lực lưỡng, cơ bắp cuồng cuộn. Chắc cô ta sẽ phải lên đỉnh mất thôi!

— Thiếu gia, chúng tôi dẫn đi được chưa?__ Một tên đầu bếp hỏi hắn.

Nhìn xem, 11 người đó ai cũng rơi nước vãi rồi. Hắn hình như đã bạc đãi thuộc hạ của mình? Đi theo hắn chỉ có nước ăn ” chay “, hèn chi….ưm hưm….

Trên khuôn mặt điển trai ấy đột nhiên xuất hiện một đường cong tuyệt mỹ. Dương Lãnh Hoàng Dạ lạnh lùng buông ra một câu trêu ngươi:

— Làm ở đây luôn đi! Chắc sẽ tuyệt vời lắm nhỉ, Trang đại tiểu thư?

– Anh là đồ khốn nạn! Áaaaaa….thả tôi ra….đừng chạm vào tôi…

Câu nói chưa hết thì đám người lúc nãy đã bổ nhào lại cô ta. Một tên bắt chân, một tên khống chế tay. Họ bắt đầu sờ mó trên người Trang Mai Cầm. Không ngừng buông ra mấy câu d.âm tục:

– Cô em, không ngờ em lại ngon như vậy! Chậc, chậc!

— Không biết lúc đút vào, cảm giác nó sẽ ra sao?

– Hhahahaah, chắc còn xử nữ nhở? Giữ gìn cẩn thận để dụ dỗ thiếu gia chúng ta mà!

– Phải! Cũng chỉ là một loại đàn bà không ra gì thôi!

– Vậy thì tỏ vẻ thanh cao cái gì chứ?

* Chát *

Vì Trang Mai Cầm giãy giụa liên hồi, một tên nóng quá hóa giận tặng hẳn cho cô ta một bạt tay.

Quỳnh Lệ Chi sợ muốn tè ra quần, ba chân bốn cẳng phóng đi mất. Nhát gan mà cũng đòi làm tiểu tam sao?

Bên này, mấy tên đó dần cởi khóa quần ra, miệng vẫn cứ liếm láp trên khắp người cô ta, để lại những dấu vết dơ bẩn mà cả đời này cô ta vẫn không thể ” bôi xóa “.

— Nhìn xem, chảy nước rồi!

– Tao nói đúng mà. Loại đàn bà như ả, chúng ta không thỏa mãn được đâu!__ Một tên giả bộ lắc đầu kêu khổ.

Vì câu nói ấy đã chạm đến lòng tự trọng của đám người lúc nãy, họ không kiêng dè nữa mà trực tiếp ” đâm ” thẳng vào trong cô ta. Một xí máu từ trong đó chảy ra, kèm theo nó là tiếng khóc thất thanh của Trang Mai Cầm.

– Aaaaaa….Tôi….tôi hận anh….Dương Lãnh Hoàng Dạ, tôi hận anh! Aaaaa….ưm….ư….

Không kìm chế được, tên đó đã bắt đầu luận động. Từng cú thúc muốn cướp đi sinh mạng của cô ta. Đám người còn lại không ngừng sờ mó, bú mút, có người còn ” vào ” từ phía sau nữa. Một quan cảnh mĩ miều đang diễn ra tại Tuyết Dạ!

Hắn thậm chí còn không ngước lên nhìn, tay xoay xoay chiếc nhẫn cưới của mình, lòng hắn càng thêm đau như cắt. Ông trời đúng là trêu ngươi con người mà!

Hai mươi ba năm chờ, mười mấy năm cách biệt, còn chưa đủ vừa lòng trời đất sao? Không nói tiếng nào liền mang cô đi, tại sao người nằm dưới đất không phải là hắn cơ chứ?

Lúc này, A Tam bỗng từ trên lầu nhảy xuống, xuất hiện như một vị thần. Không để ý đến quang cảnh phóng đãng đó, lại gần hắn kề sát tai nói nhỏ:

– Chủ thượng! Người chúng ta phát hiện số vũ khí tấn công Tuyết Dạ lúc trước, hoàn toàn không phải của gia tộc Thomas.

Quả nhiên là vậy! Dương Lãnh Hoàng Dạ đã sớm nghi ngờ từ lâu. Hơn nữa, Thomas sẽ không có cái gan lớn tới như vậy. Một thân một mình điều động, chỉ huy số người đó.

Hắn không tỏ ra bất ngờ trước thông báo này, đó là điều đương nhiên. Quan trọng là phải tìm kiếm ra người đứng sau giúp đỡ ông ta, chuyện này chưa thể kết thúc dễ dàng như vậy được!

— Điều tra?

– Phải. Đã có tin tức về số vũ khí đó!

A Tam đã quen với cách nói chuyện ngắn gọn của hắn rồi. Còn một người cũng quen như vậy….đáng tiếc người đó không còn nữa!

— Lên phòng!

Hai người đứng dậy lên phòng, bỏ lại phía sau là một bầu trời đầy tính kích thích. Sự rên rỉ phóng đãng của Trang Mai Cầm càng khiến đám người đó khinh bỉ hơn.

– Đúng là con điếm đội lốt người! Ông đây chơi chết mày!

– A….ưm…ưm…ư…

Trái với sự thác loạn của thân thể, ánh mắt cô ta lại trở nên khác thường. Một ánh mắt chứa đầy sự thù hận và cả bi thương!

___ Phòng làm việc ___

A Tam nhìn vào con người nguy hiểm trước mắt, nghiêm túc tường thuật lại toàn bộ hồ sơ mà bọn họ điều tra được trong suốt một tháng qua:

– Chủ thượng! Số vũ khí này là loại vũ khí hạng nặng, khác với tất cả các loại còn lại. Trên thế giới hiện nay chỉ có một nơi là có sự tồn tại của nó…

– Trung Đông!__ Hắn lạnh lùng nói tiếp.

– Đúng vậy! Đây là hồ sơ của ” ông trùm ” hiện tại.

A Tam mở điện thoại lên, đưa cho hắn. Bên trong có một tấm hình và hàng ngàn con chữ.

– Duẫn Thành sao?

— Vâng! Duẫn Thành là một ông trùm nổi tiếng bên Trung Đông. Hắn ta chuyên buôn bán giao dịch các loại vũ khí hạng nặng, hơn nữa tính cách khá độc đoán.

– Độc đoán?__ Vẫn lạnh lùng mọi người ạ.

A Tam gật đầu một cái rồi kể một tràng dài:

– Giống như chúng ta, hắn là người không thích buôn hàng cấm. Trung Đông có 2/3 là địa bàn của hắn, dưới trướng có hơn vạn người. Các bang phái lớn nhỏ ở đó ai cũng phải nể hắn vài phần. Tôi còn được nghe nói, Duẫn Thành là một người khá trẻ so với độ tuổi của một ” ông trùm “.

– Trẻ?__ Hắn lướt lướt màn hình điện thoại, miệng hỏi A Tam.

– Ừm. Theo thông tin điều tra được, 14 ngày nữa là sinh nhật lần thứ 26 của hắn. Giới hắc đạo Mỹ và Trung Quốc tất cả đều sẽ tới dự, chúng ta cũng không ngoại lệ.

— Sinh nhật sao?__ Hắn bất ngờ quăng điện thoại sang một bên khiến nó vỡ vụn. Tiếp tục động tác xoay nhẫn của mình, lần này là chiếc màu vàng có khắc hình con rồng.

A Tam đưa mắt nhìn theo cái điện thoại, khóc không ra nước mắt. Trời ơi, mới mua mấy má ơi!

– Ngài sẽ đi với một thân phận cực kì ” nhỏ bé “. Ông trùm hắc đạo – Huyết Lãnh!

Động tác trên tay dừng lại. Hắn không nói gì đi một mạch đến phía cửa sổ, hai tay vắt túi quần, nhìn trời nhìn đất suy nghĩ xa xăm.

Bữa tiệc sinh nhật này sẽ rất vui nếu có thêm một chút đặc sắc do hắn làm ra nữa!

– Vậy thì cứ đi thôi! ” Chúc mừng ” sinh nhật lần thứ 26 của ông trùm Trung Đông – Duẫn Thành!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK