• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng hôm sau,

Tòa soạn The News Spread đưa một tin, gây chấn động cả giới dư luận và tạo ra một cú sốc không hề nhẹ đối với hắc bạch lưỡng đạo.

” Kính thưa quý vị và các bạn! Chiều hôm qua, chúng tôi vừa nhận được tin bệnh viện quốc tế Tuấn Lập của thành phố S vừa mới phát nổ. Những người có mặt tại đó đều bị giết hại. “

” Vâng thưa quý vị! Sáng hôm nay, Chủ tịch Dương Tế – ngài Dương Lãnh Hoàng Dạ vừa cung cấp cho chúng tôi một thông tin. Vào 5 giờ chiều ngày hôm nay, ngài ấy sẽ tiến hành một nghi thức cổ xưa của người Trung Quốc – minh hôn.Chúng tôi còn được biết cô ấy vừa mới tử vong vào chiều hôm qua tại bệnh viện Tuấn Lập. Hiện tại, danh tính của cô gái đó chưa được công bố. Cảm ơn quý vị đã theo dõi… “

____

Trang gia…

* Ầm *

– Con không thể chấp nhận việc này được! Ông nội xem, anh ấy thà cưới một người chết chứ không thèm để ý đến con. Ông phải nghĩ cách ngăn cản buổi hôn lễ kì quái này.__ Trang Mai Cầm mới sáng sớm đã làm ầm làm ĩ. Đập phá đồ đạc, quậy tứ lung tung.

Không biết ả ta coi tin đó lúc nào mà lại phản ứng mạnh như vậy? Khóc cả một buổi trời, nhằm cầu mong sự chấp thuận của Trang lão gia tử.

Dù sao thì Trang Đồ Hãn cũng từng ra tay cứu Dương Lãnh Chấn Thiên thoát khỏi một kiếp nạn, lại còn là bạn thân của ông ấy. Nếu ông ta lên tiếng, ít nhất gì Dương Lãnh gia cũng nể mặt vài phần.

Trang Đồ Hãn trước giờ vẫn luôn thương Trang Mai Cầm. Cô ta làm gì, lão ấy cũng chiều theo. Nhưng coi bộ lần này khó à!

– Nào, Mai Cầm ngoan. Thiệp mời cũng gởi đến cho ta, chiều nay ta đi sớm một chút, gặp Dương Lãnh Mặc Hàn nói chuyện. Nhất định không để con chịu thiệt!

Cô ta mừng hơn vớ được vàng, nhảy cẫng lại ôm lấy Trang lão gia tử cười hớn hở.

– Ông đúng là ông nội của con.

– Hhahhah…ngoan …ngoan lắm.

______

4 giờ 20 phút chiều….tại Nhà chính của Dương lãnh gia – Dương Lãnh dạ trạch….

Do Tuyết Dạ bị phá hoại nặng nề, đang được cứu chữa. Nên hôm nay, buổi Minh Hôn này sẽ diễn ra tại nhà chính.

Dương Lãnh Mặc Hàn ‐ Trần Kim Hy và Cung Hoàng Danh Hạo và Phiến Gia Tuệ đã có mặt. Họ bay về từ ngày hôm qua, và tức tốc đến Dương Lãnh dạ trạch ngay.

Gia Tuệ đã khóc hết nước mắt cho đứa con gái ” bất hạnh ” này. Khóc đến ngất đi và được Kim Hy dìu vào trong. Danh Hạo thì khác. Ông không khóc, chỉ cùng với Hoàng Dạ ngồi thẫn thờ trước quan tài của cô.

Ánh mắt của hai người chứa biết bao nhiêu căm phẫn, biết bao nhiêu sự chết chóc và biết bao nhiêu sự đau đớn. Đau đớn khi người mình yêu thương phải rời khỏi mình ” vĩnh viễn “.

Thật ra những người không rơi nước mắt còn đau khổ hơn rất nhiều người khóc ròng khóc rã…!

4 giờ 30 phút….

Những vị khách quý được mời đến dự buổi hôn lễ này đã có mặt gần đầy đủ. Hoa viên của Dương Lãnh dạ trạch đã đông nghẹt người. Họ chen chúc, thay nhau cố gắng lại gần quan tài để nhìn mặt ” cô dâu chết “, nhưng rồi đều bị vệ sĩ đuổi ra xa.

Mặc dù biết đây là một đám cưới rất kì quái, rất không phù hợp với tín ngưỡng phương Tây nhưng họ không thể không đi.

Chú rể hôm nay là Dương Lãnh Hoàng Dạ, là người thừa kế của Dương Lãnh Đế Quốc và còn có một thân phận chỉ có người trong Liên minh mới biết – Vương!

Cô dâu là Cung Hoàng Thanh Tuyết. Cho dù đã ” chết ” nhưng cũng là con gái độc nhất của Cung Hoàng Danh Hạo. Cháu gái của Tổng thống Mỹ – Cung Hoàng Doãn Trạch. Dù vậy nhưng họ vẫn chưa biết được thân phânn của cô dâu! Nhưng biết chú rể là được ròi…

Thế hỏi xem, nếu họ không đi…vậy có gọi là không nể mặt không? Có thể còn có án mạng nữa!!!

Đây còn là một ” vinh dự “a!

4 giờ 40 phút…20 phút nữa buổi lễ sẽ bắt đầu, khách khứa đã tụ tập gần đông đủ. Lúc này…

Gia đình của Trang lão gia tử cùng nhau bước vào. Trang Hải nắm tay vợ mình đi chào hỏi một số khách quen. Trang Mai Cầm thì nhìn chằm chằm vào Dương Lãnh Hoàng Dạ đang ngồi u buồn kế quan tài của cô, đôi mắt ả đã nổi lửa vì tức giận. Còn Trang Đồ Hãn, chắc chắn là đi tìm Dương Lãnh Mặc Hàn rồi!

….

Phòng khách của Dương Lãnh dạ trạch…

Tâm trạng của Mặc Hàn hiện tại không tốt là bao, thấy con trai mình suy sụp như vậy, có người cha nào lại không đau lòng!

Vốn dĩ không muốn tiếp khách, nhưng với sự ” nài nỉ ” của lão già ấy thì ông chả còn cách nào khác!

Mặc Hàn đang ngồi đối diện Trang lão gia tử. Hai chân bắt chéo nhau, một cánh tay chống vào thành ghế sopha, khuôn mặt lạnh lùng không thay đổi.

Trái ngược với ông, Trang Đồ Hãn đã già nên hai tay đều để lên cây gậy, có vẻ rất hối hả, hay nhìn vào cái đồng hồ đeo trên tay.

Mặc Hàn lên tiếng phá hủy sự im lặng:

– Trang lão gia tử, ông tìm tôi có chuyện gì?

Nhận thấy sự thẳng thắn của ông, Trang Đồ Hãn không muốn vòng vo mà vô thẳng vấn đề chính:

– Mặc Hàn, ta đến đây là muốn nói về buổi Minh hôn này!

– Có chuyện gì sao?__ Ông điềm tĩnh hỏi.

– Ta chỉ thấy người đã chết rồi, không nên luyến tiếc làm chi nữa. Dù sao cũng chưa hành lễ, hay là hủy đi!

– Hủy sao? Ông có tư cách gì mà muốn hủy là hủy?__ Mặc Hàn tức giận đứng phắt dậy, quát thẳng vào mặt của ông ta.

Ông ta thấy vậy liền ngoắt tay, ý bảo Mặc Hàn ngồi xuống rồi nói một tràng dài:

— Kích động như thế làm gì? Dù sao ả ta cũng là một đứa con gái không danh không phận, gả vào chỉ làm ô uế cả một gia tộc quý báu của con. Chi bằng ta gả cháu gái ta qua làm Dương Lãnh thiếu phu nhân, môn đăng hộ đối, hơn nữa nó còn thích thằng nhóc nhà con biết bao nhiêu? Như vậy chẳng phải tốt hơn sao?

— Ông câm miệng! Dù nó có chết cũng là con dâu của Dương Lãnh Mặc Hàn này!

Sớm đã nhận định từ 23 năm trước rồi. Chỉ có điều Cung Hoàng Danh Hạo không muốn gả bảo bối đi thôi!

Hơn nữa, chỉ với một lời nói của ông ta liền muốn làm gì thì làm sao? Nếu không có cha ông ngăn cản, chắc chắn Dương Lãnh Mặc Hàn đã đánh sập Trang gia từ lâu!

* Cụp *

Trang Đồ Hãn gõ cây gậy mạnh xuống sàn nhà, khiến nó kêu một tiếng lớn. Ông ta lộm cộm đứng dậy, dùng chút sức lực yếu ớt chỉ cây gậy vào Mặc Hàn, mắng:

– Hỗn xược! Tao dù gì cũng là bạn của ba mày, đáng lí ra mày phải kêu tao một tiếng chú. Hơn nữa, tao từng cứu mạng của ba mày đó. Với một điều kiện nhỏ nhoi như vậy, chẳng lẽ mày không yêu cầu với nó được sao?

Dương Lãnh Mặc Hàn một lần nữa đứng dậy, nét mặt nhăn nheo dữ tợn, chỉ ngón trỏ vào ông ta, mở miệng chuẩn bị nói điều gì đó thì…

– Tiểu Hàn! Không được tức giận!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK