• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chẳng những không hốt hoảng với lời báo cáo của Tú Tú mà ngược lại còn thản nhiên bóc vỏ tôm cho cô.

Cô vẫn cứ tự nhiên há miệng ăn tôm hắn thôi, chả để ý đến những người xung quanh. Cái miệng nhai nhồm nhoạm, tỏ vẻ khinh bỉ trong lời nói:

— Trang lão gia tử có lòng như thế thì nhận đi anh.

Động tác trên tay hắn ngưng lại khoảng 2 giây, nhưng rồi vẫn tiếp tục. Không nhìn lấy Tú Tú một cái, lạnh lùng ” mời khách ” :

– Khách đã đến tới nhà rồi thì mời vào đi, chậm trễ kẻo họ không hài lòng.

– Nhưng…..

Tú Tú thật không thể nào hiểu nổi vị thiếu gia ác ma này. Mỗi lần cái cô Trang Mai Cầm đó đến thì thẳng thừng đuổi khách, khiến cho người ta không có một chút xíu nào gọi là mặt mũi. Vậy mà lần này….

– Không nghe phu nhân nói sao? Kêu mời vào thì mời vào đi, lôi thôi cái gì?___ Hắn tức giận quát Tú Tú.

Dương Lãnh Hoàng Dạ rất ghét những người lôi thôi như thế này. Huống chi đây còn là mệnh lệnh của bà xã hắn. Thật ngu ngốc khi cô Tú Tú đó nhưng nhị quá nhiều…!

Tú Tú sợ hãi, vội vã cúi đầu:

– Vâng, vâng. Tôi đi mời cô ấy vào liền.

Trong cái biệt thự rộng lớn này, trên trên dưới dưới đều là nam nhân. Duy chỉ có ba cô gái được mẹ hắn đặt cách mới chui vào đây chót lọt như vậy.

Người thứ nhất là Trương Tú Tú. Cô ấy hiền lành chăm chỉ, nói trước nói sau chỉ có quan tâm đến lợi ích của chủ nhân. Gọi gì nghe đó, không dám cãi lại.

Người thứ hai là bác Châu. Bà ấy là một người phụ nữ đã lớn tuổi, từ nhỏ đã đi theo hầu hạ Trần Kim Hy. Sau này nhận được lệnh của bà chủ mới qua đây để săn sóc cậu chủ. Tính cách thân thiện, hòa nhã. Chỉ biết lắng nghe những lời nói nặng của cậu chủ quái lạ này.

Người thứ ba là Quỳnh Lệ Chi. Ả này gian xảo, mưu mô hơn hai người kia nhiều. Ba năm trước được người của hắn nhặt ở ven đường. Hạ quản gia lầm tưởng, cứ thế mà van xin hắn cho ả tá túc lại nơi này. Ai ngờ ả không biết thân phận, lại mơ tưởng đến tình yên vĩnh cửu với cậu chủ của mình. Thích lên làm bà nội của người khác, quơ tay múa chân thường xuyên bắt nạt Tú Tú.

___

Tú Tú cuốn quít chạy ra ngoài mời Trang tiểu thư vào. Trang Mai Cầm lần đầu tiên được mời vào thì vô cùng phấn khích, thầm nghĩ rằng Dương Lãnh thiếu gia nhà chúng ta đã rung động trước tấm chân tình của ả. Bộ mặt vênh váo, hất cằm sang một bên, điệu bộ dõng dạc, chảnh chọe nghênh ngang bước vào.

Cô ta trố con mắt ngưỡng mộ nhìn xung quanh ngôi biệt thự, quay sang hỏi Tú Tú:

– Ta nghe nói biệt thự này tên Tuyết Dạ. Dạ là tên của anh ấy, còn Tuyết là tên của ai vậy?

Bị đưa vào thế khó, Tú Tú chỉ biết lắc đầu:

– Thưa tiểu thư, tôi không biết.

– Thôi. Không cần quan tâm nữa. Nói xem, anh ấy ở đâu?

– Thưa tiểu thư, thiếu gia đang ở phòng ăn với….

– Phòng ăn ở đâu?

Tú Tú chưa kịp nói xong thì Trang Mai Cầm đã xen vào, nhanh nhẹn hỏi.

Từ ” phu nhân ” bị nuốt ngược lại. Không muốn làm phật lòng vị khách quý, Tú Tú đã dẫn đường cho cô ta đi vào nhà ăn. Mỏi chân thật a!

Tới nhà ăn, Tú Tú biết điều nên gấp gáp lui ra trước để cô ta tự vào đó. Dù sao lúc nãy bị thiếu gia quát một tiếng rồi, lại còn được chiêm ngưỡng cơm tró. Có chết Tú Tú này cũng không dám vào lần nữa!

Trang Mai Cầm lại hiểu lầm ý của Tú Tú. Tưởng rằng cô ấy đi ra ngoài để lại không gian riêng cho cô ta và hắn. Thầm cười trong lòng vì sắp đạt được mục đích.

Chưa vào sâu bên trong, ả đã la hét kêu gọi um sùm:

– Hoàng Dạ! Hoàng Dạ, em tới để…..

* Ầm *

Vừa vào tới bếp đã thấy một cảnh tượng hú hồn trước mắt cô ta. Nam thanh nữ tú đang âu âu yếm yếm nhau. Anh đút em ăn, em ăn anh lại đút. Một bầu trời đầy cơm tró. Nhìn họ cười đùa vui vẻ trong rất hạnh phúc a!

Trang Mai Cầm nghiến răng ken két, khuôn mặt tối sầm vì tức giận. Nhưng lại nghĩ tới hình tượng thục nữ của mình, dồn nén cơn giận xuống, dịu dàng lên tiếng:

– Hoàng Dạ, em vừa mới tới.

……Hahahaa…..

– Này Dạ, anh nói xem, anh còn dám lén em ăn vụng bên ngoài à.!

– Anh hoàn toàn không có. Bà xã, em là đang hiểu lầm. Trinh tiết của anh vừa mới trao em hồi hôm qua rồi còn gì.

– Nói láo!

– Nói thật, là nói thật.

Cứ thế mà hai người cười đùa, giỡn hớt, thậm chí chẳng thèm đếm xỉa đến câu chào hỏi của người đàn bà kia.

” Bà xã sao? Người phụ nữ này đúng thật ghê gớm. Tiện nhân! “

Trang Mai Cầm nhẫn nhịn, lên tiếng chào hỏi một lần nữa:

– Hoàng Dạ, em vừa mới đến.

Lúc này, bốn con mắt mới quay sang chú ý đến cô ta. Nhưng vẫn không ai nói tới ai. Dương Lãnh Hoàng Dạ lấy khăn giấy chùi sạch sẽ đôi tay vừa mới bóc tôm, xong quăng thẳng vào thùng rác. Nhẹ nhàng bế cô lên, tiến vào nhà tắm gần đó. Đi rửa tay cho cô đó!

Hai vừa mới bước vào nhà tắm thì bên ngoài, một toán người hầu đã chạy vào dọn dẹp sạch sẽ bàn ăn. Lúc họ vừa bước ra thì nó đã bóng loáng như vừa mới mua.

Vẫn không ai để ý đến Trang Mai Cầm đang đứng giữa phòng ăn. Ai cũng hớp hải chạy qua chạy lại xung quanh cô mà không chào tiếng nào.

Hắn dìu cô đi ngang qua ả, cô mới ” thân thiện ” chào hỏi:

– Ồ…không phải là Trang tiểu thư sao?

– Cô là…?

– Là vợ tôi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK