Đã qua một đêm kể từ lúc Thiên hoàng Okinawa Yshutashi bị sát hại.
Hôm qua, chính vào lúc 23 cái đầu của các nhà lãnh đạo được treo lên cây sắt bắc ngang thành phố Tokyo, nó thật sự làm cho lòng dân Nhật Bản càng thêm rối loạn.
Sự việc được dân chúng ” xứ sở hoa anh đào ” trình báo lên Hội đồng Thẩm phán Quốc tế JTR, kết quả nhận lại là chỉ là con số 0 và một lời từ chối vô lương tâm của vị Thẩm phán:
” Đây là nhiệm vụ được đích thân người đứng đầu Liên minh Quốc Chủ ban xuống. Chúng tôi không thể can thiệp, đây sẽ được duyệt vào một vụ tự sát có nguyên do. “
Tự sát? Ha…thật là một chuyện đáng để cười. Có vụ tự sát nào mà hơn 20 thi thể được phát hiện cùng lúc không? Còn là các quan chức cấp cao của Đế quốc Nhật Bản? Thật không có tình người mà!
Sáng hôm sau…..
Tin tức được lan truyền trên khắp thế giới thông qua toàn soạn The News Spread của nước Mỹ:
” Kính thưa quý vị. Tối hôm qua, người dân nước Nhật vừa phát hiện một vụ chết người hàng loạt, gây chấn động cả thế giới. Thiên hoàng Okinawa Yshutashi đã chết tại phòng họp chính của tòa nhà cao nhất thành phố Tokyo. Chúng tôi còn nhận được thông tin, đầu của các nhà lãnh đạo cấp cao trong bộ máy chính trị Nhật Bản đều bị treo giữa Thủ đô. Hiện tại, người dân Nhật Bản đang rơi vào tình thế khủng hoảng giữa một quốc gia không có người cai trị. “
” Quý vị và các bạn thân mến! Vào lúc 7 giờ sáng hôm nay, Chủ tịch Hội đồng Thẩm phán Quốc tế JTR – ông Justin Albert đã lên tiếng trước vụ án này. Thẩm phán đưa ra giải thuyết và kết luận rằng đây là một vụ ” tự sát ” có lý do. Chúng tôi sẽ thu thập thêm thông tin về vụ việc này….”
______
Paris, Pháp…..
Pháp là một nước nổi tiếng với ngành trồng nho làm rượu. Có thể nói, rượu của nước này không chê vào đâu được. Phong cảnh hữu tình, thiên nhiên tốt tươi….và là một trong những đầu sỏ có thế lực nhất Liên minh châu Âu.
Liên minh này được thành lập cách đây khoảng 50 năm, với mục đích chính là đưa nền kinh tế của các nước trong liên minh lên một tầm cao mới.
Trái ngược với sự thần bí của Liên minh Quốc Chủ, Liên minh châu Âu luôn minh bạch, rõ ràng. Người đứng đầu một Đế chế hùng mạnh này là Quốc vương nước Bỉ – Henry Smith. Trụ sở chính được chuyển từ Brussels sang Paris. Ý kiến này không tồi nhỉ?
46 năm trước, khi Liên minh dần được củng cố địa vị, họ đã lấn áp vào luật pháp của các nước thành viên. Vụ tham nhũng của Thủ tướng Đức – Thomas Alan chính là một trong những vụ nghiêm trọng nhất họ từng nhúng tay vào.
Luật pháp về mặt làm chủ Liên minh rất nghiêm ngặt. Người được chọn sẽ lên nắm quyền trong vòng 6 năm 3 tháng. Nếu như người đó gặp chuyện trước thời hạn cai trị, cả dòng tộc đều sẽ bị giết. Vì vậy, người đứng đầu luôn được bảo vệ rất nghiêm ngặt.
…
Liên minh châu Âu.
Tại cứ điểm A…Tòa lâu đài Napoleon, phía nam thành phố Paris….
( Sở dĩ tòa lâu đài này tên Napoleon là do Quốc vương Smith rất mến mộ nhà lãnh đạo quân sự này. )
Là một cứ điểm bí mật của Henry Smith nên việc thắt chặt an ninh là một nhiệm vụ bắt buộc.
Xung quanh biệt thự được canh phòng nghiêm ngặt với hơn 50 lính đánh thuê người Mỹ. Bên trong hoa viên cũng được sắp xếp vệ sĩ canh phòng cẩn mật. Đi sâu vào tòa lâu đài nữa sẽ thấy một binh đoàn thực chiến được đào tạo từ những sĩ quan cấp cao của Pháp. Tất cả đều mang theo súng. Tính từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, chắc chắn một điều: Số người bảo vệ tòa lâu đài Napoleon không dưới 500!
Không chỉ có người, còn có bẫy! Các chiếc bẫy sẽ được thiết lập khi có người lạ đột nhập một cách bất chính. Không những vậy, bên trong tòa lâu đài này có một căn phòng đựng toàn các loại vũ khí hạn nặng, đủ chi viện nếu bên ngoài gặp trục trặc.
Sau khi xem xét lại tình hình. Đây là một nơi rất khó để xâm nhập. Trừ khi…..có nội gián!
—– Căn phòng làm việc của Quốc vương Smith —–
– Quốc vương! Ngài nghĩ cứ cho Liên minh Quốc Chủ lộng hành như thế sao? Đó là một đất nước lớn mạnh ở châu Á!
Người vừa lên tiếng là Hoàng tử của Xứ Wales – Michiel Simon. Ông ta là một phần sức lực của Smith.
Michiel Simon – Patrick Steven – Brian Donald là bộ ba quyền lực nhất sau ” tay chắn ” của Quốc vương Smith.
Sau khi nghe thấy tin tức được phóng viên quay hình trực tiếp sáng nay, Simon đã tức tốc từ Xứ Wales bay qua Pháp để gặp Smith trong bí mật.
Trong phòng làm việc hiện giờ chỉ có hai người họ. Không khí căng thẳng bao trùm lên không gian rộng rãi này.
Quốc vương Smith trầm ngâm suy nghĩ trước câu hỏi của Simon. Nếu không cho thì họ làm gì được bây giờ?
Henry bình thản cầm quyển sách nói về Napoleon lên, lật ra, coi sơ qua rồi đóng sách lại, không nhìn Simon mà nói:
– Thủ đoạn như vậy đã là quá nhân nhượng với Nhật Bản rồi!
– Nhưng hiện tại Nhật Bản là một nước không có vua! Ngài nên….
Simon muốn nói điều gì đó nhưng đã bị bàn tay của Smith ngăn lại:
– Được rồi! Tôi biết cậu đang nghĩ gì đó, Michiel! Đây, coi đi.
Ông ấy kéo ngăn tủ dưới bàn ra, lấy một tờ giấy nhỏ đưa cho Simon. Ông ta nhận lấy rồi từ từ mở ra đọc. Không rõ nội dung như thế nào, nhưng sau khi đọc xong, sắc mặt của Simon chuyển sang lo lắng.
* Cốc *
* Cốc *
* Cốc *
Tiếng gõ cửa phá tan sự im lắng trong phòng. Simon lấy lại tâm trạng bước ra mở cửa. Sau khi bước vào, trong tay đột nhiên lại có thêm một lá thư.
Smith không nhìn lấy một cái, bình thản lật tới lật lui quyển sách lúc nảy, nói:
– Tới rồi à? Mở ra đi.
– Vâng.
Simon để bức thư trước xuống bàn, nhẹ nhàng mở bức thư mới ra. Nội dung lần này có vẻ….nghiêm trọng hơn!
– Quốc vương! Đây….
– Ừm. Cậu thấy rồi đó. Theo cậu….nên làm thế nào?
Simon buâng khuâng trước câu hỏi đó. Nhất thời kích động, lớn tiếng:
– Thomas rõ ràng là có thù với Liên minh châu Âu, tại sao lại quay sang nhờ vả chúng ta?