• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khách sạn Walk….Phòng 0001

– Tân chủ thượng. Ngài có phải quá liều lĩnh rồi không?

Tinh Nhi trước giờ vốn trung thành nên chuyện lo cho an nguy của chủ nhân là lớn nhất.

Cô nghe câu hỏi mà không nói gì chỉ nhếch môi cười nhẹ. Ly rượu trong tay không ngừng rung lắc.

Hạ Duệ thấy tâm trạng tốt tươi của Chủ nhân thì không khỏi thắc mắc:

– Chính phủ Nhật Bản và gia tộc Thomas hợp tác, mối nguy hiểm sẽ nghiêng về Cung Hoàng chúng ta. Ngài không lo?

Đây là ý chính mà Tam Đại Sát Thủ muốn nhắc đến. Nhật Bản muốn mượn tay Thomas Jackson để diệt trừ Dương Lãnh Đế Quốc. Jackson lại muốn lợi dụng Nhật Bản cung cấp tiện nghi để báo thù Cung Hoàng Thiên Tế. Đôi bên đều có lợi…..quá tốt rồi.

– Ừmmmmm…lo sao? Các ngươi hiểu ý của cuộc hợp tác này, vậy tại sao không hiểu vấn đề sâu xa trong đó?

Tinh Nhi, Hạ Duệ và Ngụy Vũ Hà lập tức im bặt. Ba người rơi vào trạng thái suy nghĩ.

Vũ Hà thông minh liền nhận ra điều bất thường:

– Dương Lãnh Đế Quốc!

Cô nhàn nhạt gật đầu nhẹ, rồi nói ra một câu, giọng điệu vô cùng nguy hiểm:

– Chúng ta chỉ có việc diệt Thomas. Nhường phần còn lại cho Hoàng Dạ.

_________

Trở về Sân bay Berlin-Brandenburg …..

– Thấy vị trí của Phu nhân chưa.__ Người đàn ông cười nhẹ nói.

– Chủ thượng! Khách sạn Walk. Phòng 0001.__Một người đàn ông khác lại nói, giọng nghiêm túc.

Một cái nhếch môi hiện lên trên khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông. Chân không nhanh không chậm từng bước tiến tới chiếc Lamborghini, vừa đi vừa nói:

– Đi! Tìm Phu nhân.

_______

Tokyo, Nhật Bản….

Phòng hội nghị,

Nét mặt lo lắng biểu thị rõ ràng trên từng khuôn mặt của các nhà lãnh đạo Nhật Bản.

Đúng lúc này thì một đoàn người đi vào…đi đầu là Thiên hoàng Yshutashi, hình như rất vui thì phải.

Nhìn thấy tia hy vọng của mình đi vào, các nhà lãnh đạo xếp hàng ngay ngắn, chào đón một ánh sáng vừa từ nước khác về.

Yshutashi đi một mạch tới chiếc ghế cao nhất phòng hội nghị, ngồi xuống. Đảo con mắt nhìn xung quanh căn phòng. Nhận thấy sự hồi hợp của mọi người, Yshutashi càng thêm thấy hứng thú.

Đúng là cái đầu của Quý Hồng Quân rất đáng giá a. Thật sự dọa sắp chết họ rồi.

– Được rồi. Ngồi xuống, ngồi xuống.___ Ông ta đứng lên, đôi tay làm động tác ý kêu bọn họ hãy bình tĩnh ngồi xuống

Tuy rất lo lắng, nhưng họ vẫn nghe lời ngồi xuống. Thâm tâm của họ đang rất nổi loạn. Bây giờ tất cả đều có chung suy nghĩ:

” Không biết kết quả như thế nào nữa. Họ chịu giúp đỡ không. “

– Các vị, hãy bình tĩnh.

Ông ta ngập ngừng một chút rồi nói tiếp:

– Ngài Thomas Jackson đã chịu hợp tác với chúng ta. Nhưng….với một điều kiện.

– Điều kiện? Thiên hoàng, hiện tại bây giờ chúng ta đang rơi vào thế bế tắc. Họ còn muốn gì ở chúng ta chứ?____Một vị lãnh đạo không nhịn được sự lo lắng trong mình, liền gấp gáp lên tiếng.

Câu hỏi đó không làm giảm đi áp lực của bọn họ, ngược lại còn làm tăng thêm sự lo lắng, bồn chồn trong họ.

Họ biết trong đầu mình đang nghĩ điều gì.

Chẳng lẽ nhà lãnh đạo đó nói không đúng sao? Hiện tại bây giờ Nhật Bản như cái nằm trên thớt. Nếu sơ ý, một triều đại mới sẽ thay thế lên xứ sở mặt trời mọc này. Kết cục của Jaakuna Tensi sẽ tái diễn. Người dân lại một lần nữa rơi vào biển máu.

Chỉ còn có cách cầu mong điều kiện này không quá lấn nước.

Yshutashi thấy sự căng thẳng của mọi người thì cũng không có ý định trêu ngươi nữa. Liền một lời nói hết những bí mất của chuyến công tác này:

– Điều kiện không quá đáng đâu, yên tâm. Thomas chỉ muốn chúng ta hợp tác cùng họ, hạ bệ Cung Hoàng gia. Lần hợp tác này đều có lợi cho hai bên. Các vị thấy sao?

– Hả?__ Cả kháng phòng đồng thanh la lớn.

Phó tướng Date Hideyoshi liền lên tiếng chất vấn quyết định của Yshutashi:

– Ngài có thấy mình tùy tiện quá không?

– Đúng đó, đúng đó.___Bọn họ không những không trách Hideyoshi ngông cuồng mà còn cảm thấy anh ta nói rất đúng.

– To gan.___ Ông ta quát thẳng vào mặt của Phó tướng.

Vẻ mặt lúc nãy còn hớn hở đột nhiên chuyển sang tức giận. Một Phó tướng có thể lên tiếng chất vấn một vị Thiên hoàng ” vĩ đại “. Thật quá quắc đúng không?

Phó tướng lập tức phản bác lại câu quát của ông ta:

– Ngài nói tôi to gan? Vậy thì gan của ngài cũng không nhỏ rồi. Dám đem tương lai đất nước ra đặt cược. Ngài không muốn sống thì chúng tôi muốn. Một điều kiện vớ vẩn này ngài cũng đồng ý? Ha…ngông cuồng.

– Ngươi…Date Hideyoshi. Có phải ngươi chê mình sống quá lâu rồi không? Người đâu…đem hắn ta xuống xử tử đi.

Vệ sĩ lập tức đến chỗ của vị Phó tướng, chuẩn bị dắt đi thì nhận thấy những ánh mặt đáng sợ đang nhìn mình, đành ngậm ngùi lui ra chỗ khác.

Ông ta đúng là tức càng thêm tức, định mở miệng nói thì bị vị Phó tướng tranh lời:

– Chính ngài là người đã chê mình sống quá lâu đó. Cung Hoàng gia là người mà ngài nên đụng sao? Có Thomas thì sao chứ? Nếu như cho rằng một gia tộc từng bị thảm sát có thể giúp chúng ta diệt trừ được Dương Lãnh Đế Quốc thì sao? Nó có thể giúp chúng ta hạ bệ Cung Hoàng sao? Ngài nói xem!

Ông ta liền câm mồm trước những câu nói của Hideyoshi. Đúng! Tại sao ông ta lại không nghĩ tới điều này chứ? Nếu như Cung Hoàng không đánh gia tộc Thomas mà quay qua đánh Nhật Bản thì ông ta phải chống trả như thế nào? Thomas sau khi diệt mối tai họa đó thì có quay qua giúp ông ta không?

– Sao? Ngài không trả lời được chứ gì? ___ Hideyoshi hỏi dồn dập khiến Yshutashi không biết trả lời như thế nào. Nói cách khác thì ông ta đã cứng họng.

Không để ý đến vẻ mặt hiện tại của Yshutashi, Hideyoshi nói tiếp:

– Câu trả lời là không. Giờ thì vị trí này của ông nên thay rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK