• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trái ngược với khung cảnh hạnh phúc, mập mờ của Dương Lãnh Hoàng Dạ và Cung Hoàng Thanh Tuyết thì…..

Moskva, Nga…..

Nơi đây vừa chìm vào một hố sâu chứa đầy sự xúc động.

Nga hoàng Alexander II hôm qua vừa tiết lộ một bí mật khiến cho người dân nước Nga vui mừng khôn xiết, rồi cũng chính bí mật đó khiến họ thất vọng không thôi.

Vui mừng vì dòng tộc Alexander có thêm một người được sống sót. Thất vọng vì tòa soạn The News Spread đưa tin các sĩ quan cấp cao của bộ quân sự Nhật Bản đều bị treo đầu thị chúng, trong đó có gián điệp được nước Nga cài vào – Đại tướng Yamamoto hay gọi một cách chính xác là Hoàng tử Alexander Lucass của triều đại Alexander I.

Đau lòng nhất vẫn là vị Nga hoàng của bọn họ. Đứa em trai trải qua bao sinh ly tử biệt mới được hội ngộ, nay lại phải chia xa.

– Trước 33 vong linh của dòng tộc Alexander. Tôi tuyên thệ! Không đội trời chung với Nhật Bản. Vương sẽ phải trả giá!

Ngày hôm đó, Nga hoàng Alexander Havard đã chính thức tuyên bố với toàn thế giới rút khỏi Liên minh Quốc Chủ. Nước Nga tiến hành một đợt huấn luyện quân sự khắc nghiệt nhất từ trước đến nay!

_______

Tại một công ty lớn nhất nước Mỹ ở thành phố S…..

– ‘ Vương! 3 ngày nữa sẽ có cuộc gặp với Henry. Ngài cảm thấy thế nào? ‘

– Cứ gặp. Ba ngày sau, 7 giờ tối, Luân Đôn – Anh!

* Tút *

* Tút *

* Tút *

______

9 giờ 12 phút sáng, Biệt thự Tuyết Dạ…..

* Cốc *

* Cốc *

* Cốc *

– Phu nhân! Cô đã tỉnh chưa vậy?

– Ưm…

– Chúng tôi đã chuẩn bị đồ ăn sáng, mời cô xuống ăn.

– Tôi biết rồi! Oáp….

Vừa rồi là màn đối thoại giữa Tú Tú và Cung Hoàng Thanh Tuyết.

Chả hiểu làm sao mà hôm nay mặt trời sắp lên tới đỉnh núi Everest mà cô vẫn còn ngủ như chết vậy? Chắc có lẽ hôm qua ” vận động ” hơi mất sức!!!

Trong căn phòng hỗn loạn tối hôm qua, dường như đã có người dọn dẹp sạch sẽ nhưng vẫn còn vương lại một chút mùi vị của cuộc kích tình nóng bỏng.

Trên cái giường lớn, một thân ảnh lười biếng ưỡn qua ẹo lại trong chiếc chăn ấm. Không bước đi được chăng?

Cô biết ” người đó ” đã đi đâu. Dù có là Chủ tịch thì vẫn không nên nghỉ nhiều như vậy!

Cô nhẹ nhàng bước từng bước khó khăn đi về phía nhà tắm, miệng lầm bầm chửi rủa:

” Cung Hoàng Thanh Tuyết này xin thề. Sẽ không để cho cái tên dê già chết tiệt đó ‘ nhịn đói ‘ lâu như vậy. “

_____ Dương Tế _____

Phòng Chủ tịch:

– Hắt xì!

” Bảo bối ở nhà mắng mình thậm tệ đến thế sao? “

_____

– Ui daaaa! Đau chết tôi rồi!!!!

Không hiểu sao cứ mỗi lần ” vận động ” với hắn là người cô như rả rời. Hông, eo nhứt nhói khó chịu. Đặt biệt là ” chỗ đó “, đau rát đến bước đi cũng khó khăn.

Sau hơn nửa tiếng đồng hồ vất vả trong nhà tắm, cuối cùng cô vẫn phải cẩn thận bước ra khỏi phòng. Tỏ vẻ là mình ổn cho mọi người không nghi ngờ!

Nhưng cô đâu biết, chính cái áo cổ dài đã tố giác hết mọi hành vi xấu xa của ai kia….

Sắp bước hết cái bậc thang thì….

– Phu nhân, cô sao vậy? Lạnh lắm hả?___Hạ quản gia lo lắng hỏi.

Cô chột dạ, đỏ mặt, cười hì hì giải thích:

– Không…không sao? Đúng…đúng, hơi lạnh, hơi lạnh. Bác không phải lo!

Hạ quản gia là người chưa trải ” sự đời ” nên không chút nghi ngờ, đáp lại:

– Cũng phải! Trời dần chuyển đông, cô mặc ấm vào, kẻo cậu chủ lại lo lắng.

– Vâng! Vâng….Cảm ơn bác.

Hạ Bình và cô không biết đang có một cặp mắt đầy nộ khí đang nhìn chằm chằm vào bọn họ. Sự rối rít của cô cũng đủ hiểu vì sao cô lại chọn mặc loại áo này!

Bàn ăn….

– Quản gia, anh ấy đi từ khi nào?__ Cô vừa gấp thức ăn bỏ lên miệng, vừa hỏi Hạ Bình.

Hạ Bình cung kính trả lời:

– Phu nhân, cậu chủ đã đi vào lúc 6 giờ sáng rồi ạ.

– Vậy tại sao tới giờ mọi người mới kêu con?___Cô bỏ đũa xuống, nhìn Hạ Bình, ngạc nhiên.

Hạ Bình run rẩy trả lời:

— Dạ…dạ…cậu chủ không cho!

Nhớ lại thật là một trận cuồng phong…..

 

5 giờ 54 phút sáng….cũng tại biệt thự đó….

Hắn âu phục chỉnh tề bước xuống cầu thang. Đảo con mắt lạnh lùng qua nhìn tất cả người hầu trong nhà, lạnh giọng căn dặn:

– Đừng gọi bảo bối của tôi thức dậy. Sau 9 giờ sáng hãy lên kêu cô ấy. Thức ăn phải là những đồ bổ.

Bước chân hắn đi tới cửa thì tự dưng khựng lại, không quay đầu nhìn ai mà gằn giọng cảnh cáo:

– Tốt nhất đừng để Tuyết nhi bị thương. Một vết xước nhỏ….sẽ đổi lại cái đầu của tất cả mọi người trong căn biệt thự này!

 

Thái độ sợ sệt của Hạ Bình khiến cho cô nghi ngờ, muốn hỏi nhưng rồi lại thôi. Tự nhiên ngồi suy nghĩ một hồi, cô vẫn quyết định mở miệng:

– Có vẻ tất cả mọi người rất sợ anh ấy?

Đây không còn là câu hỏi, mà là một câu khẳng định.

Thái độ run rẩy, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi chảy ròng, chữ nói ra bị lấp bấp….tất cả điều chứng minh câu nói của cô đúng!

Chưa đợi Hạ Bình nói, Quỳnh Lệ Chi đã lên tiếng thay ông:

– Đúng thì sao? Chúng tôi sợ chủ nhân của mình thì có gì sai? Bất quá cô chỉ là một người ngoài, có quyền gì mà hỏi về cậu chủ!

* Lạch cạch *

Cô thả tay cho hai chiếc đũa tự nhiên rơi xuống, vẻ mặt chuyển sang lạnh lùng, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào cô ta rồi nhếch môi một cái. Không nói câu nào, đứng dậy bỏ đi ra khỏi phòng ăn.

Hạ Bình thấy vậy liền vẫy tay cho người lên dọn, liếc con mắt sang lườm Quỳnh Lệ Chi. Cô ta nhận thức được, theo bản năng run nhẹ một cái, không nói câu nào tiếp tục công việc của mình.

Dù những người giúp việc từ nam đến nữ trong căn biệt thự này không mấy ai thích Quỳnh Lệ Chi, nhưng không ai dám nói ra nói vào một câu nào về cô ta. Kẻo lại rước họa vào thân!

3 năm hống hách trong căn nhà này, sớm muộn gì cô ta cũng phải trả giá.

…..

– ‘ Tân Chủ Thượng thiên tế! ‘

– Được rồi. Tinh Nhi, điều tra cho tôi về vụ việc xảy ra ngày hôm qua. Sẵn tiện…moi chút thông tin về Trang gia!

– ‘ Rõ. ‘

” Muốn đấu với tôi sao? Ừmmm…..một năm, sẽ là thời gian của cô – Trang Mai Cầm! “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK