• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những ngày tháng sau đó của Thành phố S giống như một địa ngục tăm tối. Người dân không dám ra đường, các xí nghiệp dần mất chỗ đứng, bị ép đến phá sản. Hàng loạt những vụ ám sát các quan chức chính phủ diễn ra đều đều. Hầu như ngày nào báo đài của chính phủ Mỹ cũng đưa tin.

Cảnh sát thì hay rồi! Trốn chui trốn nhủi, từ chối tất cả nhiệm vụ của cấp trên đưa xuống. Có người lại bị dọa cho tới thần kinh điên tiết, chạy ra đường la hét như sắp bị người ta giết.

Đối với gia tộc Thomas còn thảm hơn nữa! Một gia đình danh giá, tài phiệt của thành phố Berlin cao quý lại bị người khác xoay như chong chóng, tiếng tăm của họ tốn công xây dựng cũng bị phá hoại!

Con gái lớn bị đưa vào quán bar nổi tiếng của Las Vegas – Brutal, hết lần này đến lần khác bị đàn ông chà đạp, chẳng có chút thương hoa tiếc ngọc nào. Con trai thứ thì trúng 2 phát đạn, tay chân gãy vụn, sống như người thực vật ở bệnh viện nhỏ bé của Đức. Hôm qua người ta còn phát hiện một thi thể của nữ ở ngoại ô thành phố T, độ tuổi đã trung niên, thân hình chi chít vết hôn lớn nhỏ, quần áo xộc xệch, vùng kín còn đọng lại một vũng máu đã khô. Sau khi tiến hành điều tra, Cảnh sát đã đưa ra kết luận. Người phụ nữ này người Đức, là vợ sau này của ông Thomas Jackson – một người đã mất tích cách đó 4 ngày.

Dù sự việc đã đi tới mức này nhưng gia tộc Thomas vẫn không bị hủy diệt toàn bộ. Những chuyến hàng bất hợp pháp của Thomas đều bị Cảnh sát Đức tóm. Các công ty chi nhánh bị thu mua với mức giá thấp, giá cổ phiếu trụ sở chính TM của Thomas đã tuột xuống mức thấp. Người này rõ ràng là muốn chơi trò mèo vờn chuột!

____

Một tuần sau….

Hôm qua, Quốc vương Smith đã bị ám sát tại tòa lâu đài Napoleon. Lính đánh thuê, binh đoàn thực chiến, sát thủ đều bị một phát bắn ngay đầu mà chết. Do ông ta chưa kết thúc thời gian nắm quyền hành của mình ở Liên minh châu Âu nên bắt buộc, cả gia đình ông phải chết!

1 ngày sau khi Henry Smith bị ám sát, cả gia đình ông ta đều bị đưa lên đài xử tử L tại Pari để hành hình, dưới sự chứng giám của toàn bộ thành viên Liên minh châu Âu. Ngày hôm đó, máu của dòng tộc Smith đã thấm nhuộm cả đài L, kết thúc một khoảng thời gian tồn tại và cai trị của Henry Smith.

Đó chính là hậu quả của những kẻ từng có ý định giúp Thomas Jackson! Tất cả họ đều phải trả giá cho cái chết của Cung Hoàng Thanh Tuyết!

Những chuỗi ngày tăm tối của Thành phố S nói riêng và thế giới nói chung cứ như vậy mà diễn ra. Cho tới..

 

1 tháng sau…

Ông nội Thiên và Trang lão gia tử đã bàn với nhau, hôm nay chính là thời gian thích hợp để đưa Trang Mai Cầm qua Tuyết Dạ, làm một ” tình nhân ” không danh không phận của hắn.

Sau 3 tuần sửa chửa, Tuyết Dạ đã trở nên đẹp đẽ hơn, không còn là một căn biệt thử đổ nát. Những hình ảnh của cô cũng có ngày càng nhiều trong căn biệt thự này.

Phòng khách, phòng ăn, phòng ngủ của hắn, các bức tường ngang cầu thang thậm chí nó đã trở thành một căn biệt thự chỉ chứa hình ảnh của một người con gái.

Hạ quản gia và Quỳnh Lệ Chi đã được xuất viện và về lại nơi đó để phục vụ cho cậu chủ. Tố Tố và Hân Nghiên là hai nữ giúp việc thay thế cho hai người đã chết lúc trước.

Với sự thay đổi đáng kinh ngạc của Tuyết Dạ, Quỳnh Lệ Chi đã mang một nỗi uất hận trong lòng. Hận cô vì đã chiếm lấy trái tim của hắn, hận hắn vì không hiểu được tấm lòng của ả.

8 giờ tối….

Một chiếc oto đen chạy lại và đậu trước cổng. Trang Mai Cầm mang một bộ dạng quyến rũ, ưỡn ẹo, cong mông đi vào.

Người hầu trong nhà đã được ông nội Thiên thông báo nên không có gì đáng ngạc nhiên. Vừa vào tới phòng khách, cô ta đã cảm thấy không hài lòng với những tấm ảnh treo khắp tường đó, lớn tiếng gọi người:

– Người đâu hả? Điếc hết rồi sao?

Tố Tố và Quỳnh Lệ Chi liền chạy hối chạy hả ra nhà trước. Quỳnh Lệ Chi vừa thấy Trang Mai Cầm liền nhăn mày nhíu mặt, tỏ ý không hài lòng. Tố Tố là người đầu tiên phản ứng, chạy lại chỗ cô ta hỏi:

– Không biết tiểu thư đây là ai?

Nhìn vào đã biết không phải người đàng hoàng. Váy quá ngắn, phía trên muốn lòi nguyên cả ” cục thịt ” ra ngoài. Trên hở, dưới hở…một loại con gái lẳng lơ!

Trang Mai Cầm hất mặt, tỏ vẻ cao sang quý phái, lên giọng uy hiếp Tố Tố:

– Tao là nữ chủ nhân của ngôi nhà này! Cứ liệu hồn mà phục vụ chu đáo. Hừ!

Tố Tố muốn cười lớn vào cái bản mặt ảo tưởng của cô ta quá! Gì mà chủ nhân của ngôi nhà này? Mắt bị mù hay không thấy đường! Ảnh của thiếu phu nhân đã dán đầy nhà như thế? Đúng là ngu quá sinh ra ảo giác! Thông cảm! Thông cảm!

– Trang tiểu thư, tôi biết cô đến đây bằng cách nào đó. Đừng tưởng tượng quá nhiều. __ Quỳnh Lệ Chi khinh bỉ nói.

– Cô…..Đúng là cái thứ không có ăn học!__Cô ta tức tối

– Cô nói ai không ăn học?

– Tôi nói cô đó. Sau này đừng quỳ xuống van xin tôi cho ở lại ngôi nhà này!

– Ha…loại người như cô chỉ biết làm công cụ cho đàn ông phát tiết. Có gì hay ho chứ?__ Quỳnh Lệ Chi cười nhạo.

– Cô nói cái gì hả? Thứ mất dạy này!

Trang Mai Cầm xông lên nắm tóc Quỳnh Lệ Chi, hai người bổ tới đánh nhau như hai con điên. Tiếng động gây gỗ quá lớn nên Hạ Bình từ sau vườn chạy vào. Thấy cảnh trước mắt ông liền cùng Tố Tố tách họ ra:

– Lệ Chi! Cô làm cái gì vậy hả?__Hạ quản gia trừng mắt với Quỳnh Lệ Chi rồi quay qua xin lỗi cô ta quyết liệt.

– Trang tiểu thư, xin lỗi cô! Là do tôi dạy bảo cô ấy không tốt, mong cô có thể bỏ qua!

Trang Mai Cầm chỉnh lại trang phục, mắng chửi:

– Cái loại người như cô thì làm sao có thể vô cái nhà này được hả? Không biết điều!

Quỳnh Lệ Chi định chỏ mỏ cãi lại thì Hạ Bình đã kịp thời ngăn cản, kêu Tố Tố lôi cô ta ra nhà sau.

Chớp nhoáng, phòng khách chỉ còn Hạ Bình và Trang Mai Cầm. Cô ta hết lần này đến lần khác vung tay múa chân sai bảo ông, nhưng ông không nói gì chỉ biết cúi mặt làm theo.

Bỗng dưng, cô ta lại nói:

– Các bức tranh này tại sao lại dán ở đây? Kêu người tháo gỡ nó xuống cho tôi!

– Không được!__ Hạ Bình liền phản ứng gay gắt.

Cô ta trầm mặt đứng dậy quát ông:

– Tại sao không tháo xuống? Tôi mới là thiếu phu nhân của Dương Lãnh gia, trong nhà chồng tôi lại có hình người con gái khác. Không có quyền bỏ sao?

– Nếu cô muốn chết cứ tự tay mình tháo xuống!__ Hạ Bình có ý tốt nhắc nhở.

Trang Mai Cầm lại lầm tưởng ông đang trêu mình nên liền nhanh chân chạy tới cầu thang tháo gỡ bức tranh lớn của cô xuống, rồi vứt sang một bên khiến nó vỡ vụn. Các miếng kính bị văng tứ tung trên cầu thang. Cô ta ha hả nhìn sang Hạ Bình:

– Tôi nói rồi, chỉ việc tháo xuống thôi cũng làm không xong. Tôi giúp mấy người làm vậy!

Hạ Bình há hốc mồm nhìn cô ta vui vẻ. Mặt ông liền biến sắc trắng bệch. Ông biết mình đang nhìn thấy cái gì. Lần này thì xong rồi!

Cô ta không nhận thấy sự khác lạ của Hạ Bình, vô tư hỏi tiếp:

— Phòng của Hoàng Dạ ở đâu?

Trong vô thức, ông nhanh miệng đáp mà không suy nghĩ:

– Tầng 3!

Đến khi cô ta đi lên đó rồi, Hạ Bình mới biết mình đã làm ra chuyện gì. Không chậm chạp, lập tức đi đến dọn dẹp bức tranh đó.

Lúc này, tiếng xe Mercedes đã làm Hạ Bình thêm run rẩy. Hân Nghiên ở ngoài lớn tiếng kêu vào:

– Thiếu gia về rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK