Mà Sở Vĩnh Du thì lại không có bất cứ thay đổi nào, trên mặt vẫn là nụ cười nhàn nhạt.
“Hữu Hữu đã khỏe chưa?”
Phong Thánh kích động, nhịn không được mà muốn đến ôm đồ đệ của mình, hơn nữa còn hỏi chuyện quan trọng nhất.
Cùng lúc đó, đương nhiên lão Tần cũng biết địa vị của con gái trong lòng Sở Vĩnh Du, ông ta cũng mong đợi.
“Sư phụ, đã khỏe rồi ạ, Hữu Hữu đã được chữa khỏi hoàn toàn, bởi vì phải qua trùng động cho nên đã uống một loại thuốc ngủ mê rồi.”
Nghe nói như thế, hai người già đều nhẹ nhàng thở ra, Phong Thánh đi đến vỗ vỗ vai Sở Vĩnh Du, tràn đầy yêu thương sờ lên đầu anh.
“Khỏe là tốt rồi, trở về là tốt rồi.”
Chín chữ ngắn gọn bộc lộ nỗi lòng của ông trong một năm nay.
Sở Vĩnh Du cũng cảm thấy có hơi xấu hổ, anh áy náy nói.
“Thật sự xin lỗi sư phụ, để người phải lo lắng rồi.”
Đồng thời, anh cũng cảm kích nhìn lão Tần, người kia cười nói.
“Đây mới gọi là mọi người đều vui vẻ, mọi người đều vui vẻ thật sự.”
Gật gật đầu, Sở Vĩnh Du nghĩ đến cái gì đó, lúc này mới hỏi lão Tần.
“Lão Tần, mười triệu người đến từ Huyền Hoàng Tinh không xuất hiện vấn đề gì đó chứ?”
Lão Tần lập tức trả lời.
“Hiện tại không có, nhưng mà những người đó cứ luôn khoe khoang mình là người Huyền Hoàng Tinh, xem thường người trái đất, cũng may là màu da với ngôn ngữ đều giống nhau, nếu không thì thật sự xuất hiện rất nhiều vấn đề. Chỉ cần không gây chuyện quá lớn, mọi người đều mở một mắt nhắm một con mắt cho qua, nhất là trong trò chơi truyền nhân của rồng, thiên phú của đám người Huyền Hoàng Tinh đến đây thật sự rất đáng sợ, mặc dù có thể áp chế người của quốc gia chúng ta rất nhẹ nhõm, nhưng mà cùng lúc đó cũng có thể tạo ra động lực cho bọn họ, đây cũng là một phương diện tốt.”
Không có vấn đề gì là tốt rồi, Sở Vĩnh Du đã có thể thả lỏng một hơi.
“Phần tiếp theo bên này có thể sẽ được loại bỏ, giải quyết mười triệu dân số cho Huyền Hoàng Tinh, đây chính là điều kiện mà tôi đã thương lượng với cơ cấu liên minh có quyền lực tối cao ở Huyền Hoàng Tinh, tiếp đến có thể cho chúng ta mười năm bồi dưỡng.”
Cái gì.
Lời này làm lão Tần và Phong Thánh đều kinh ngạc không ngậm được miệng, cũng chính là mười một tháng trước đó, Khổng Lưu đến truyền lời giúp cho Sở Vĩnh Du, Huyền Hoàng Tinh có mười triệu người muốn ở lại nước R, xem như là một điều kiện đã thương lượng tốt. Lúc đó cũng không nói điều kiện là cái gì, xem như bây giờ đã biết rồi.
Có điều là lúc đó, lão Tần không ngừng thuyết phục cấp trên, toàn bộ đều là dựa vào sự tin tưởng đối với Sở Vĩnh Du, dù sao thì mười triệu người Huyền Hoàng Tinh đến nước R sinh sống, một khi xảy ra bạo loạn thì hậu quả khó mà lường trước.
Cuối cùng, cấp trên đã đồng ý mà nguyên nhân không phải là vì Sở Vĩnh Du, mà là bởi vì trình độ khoa học kỹ thuật của Huyền Hoàng Tinh cùng với lực chiến đấu của Khổng Lưu xuất hiện vào lúc cuối, điều đó để quốc gia ý thức được một vấn đề, nếu như lần này không đồng ý, có khi nào sẽ chịu đựng sự tấn công chân chính của Huyền Hoàng Tinh, đến lúc đó không bù mà còn mất.
Bây giờ xem ra thật sự lựa chọn đúng rồi, thời gian bồi dưỡng mười năm rất đáng giá.
“Đồ nhi, không đơn giản như vậy đó chứ?”
Phong Thánh nhíu mày, lời nói nói ra làm Sở Vĩnh Du xấu hổ cười một tiếng.
“Haha, không có cái gì có thể gạt được người, nhưng mà sự phụ à, mọi người không cần phải lo lắng đâu, chuyện còn lại là một vài chuyện riêng con đồng ý với liên minh Huyền Hoàng Tinh. Yên tâm đi, con cũng không phải là kẻ ngốc.”
Lão Tần và Phong Thánh nhìn nhau, biết rằng chuyện này không đơn giản như thế, dù sao bây giờ trái đất đang nằm ở thế hạ phong, Huyền Hoàng Tinh người ta dựa vào cái gì mà phải đạt thành điều kiện này với các người chứ, các người có tư cách?
Trực tiếp xâm chiếm trái đất, giải quyết bao nhiêu siêu nhân khẩu còn không phải là chuyện mà người ta định đoạt à? Cho nên, chắc chắn là Sở Vĩnh Du đã trả một cái giá rất lớn.
“Đúng rồi Vĩnh Du, cậu có biết rõ không? Trùng động ở quốc gia khác cũng là Huyền Hoàng Tinh, hay là còn có tinh cầu nào khác nữa?”
Nghe thấy lời nói của lão Tần, Sở Vĩnh Du trở nên có chút im lặng.
“Cấu tạo của Huyền Hoàng Tinh cùng với trái đất của chúng ta giống nhau như đúc, phân thuộc quốc gia cũng giống nhau, nhưng mà đều nghe theo sự điều khiển của liên minh, không có thiết lập nào khác, giống nòi y hệt như chúng ta, cho nên trùng động khác cũng là của Huyền Hoàng Tinh. Nhưng mà điều kiện mà tôi bàn bạc là chỉ có nước R, không phải cá nhân tôi, là liên minh đã nói như thế, tôi chỉ có thể đại diện cho một quốc gia nước R.”
Hai người đều đã nghe rõ, cái gọi là mười năm bồi dưỡng chỉ là lệ riêng dành cho nước R, những quốc gia khác phát triển như thế nào, bên trong trùng động ấy xảy ra chuyện gì, đó đều là ẩn số.
Đột nhiên, lão Tần lại nghĩ đến một khả năng.
“Vĩnh Du, sao tôi cảm thấy đây là một cái bẫy, trùng động ở chỗ chúng ta đã đồng ý cho chúng ta thời gian mười năm, vậy thì nếu như ở trùng động khác có số người tấn công khá lớn, sau khi những quốc gia đó bị chiếm cứ, chẳng phải cũng có thể sẽ tấn công quốc gia của chúng ta?”
Sở Vĩnh Du cười nói.
“Lão Tần, về điểm này thì ông cứ yên tâm đi, cho dù thật sự xảy ra thì bọn họ cũng không dám xâm chiếm nước R đâu, đã quên rồi à? Tôi đã đạt thành điều kiện với liên minh, nói mười năm thì chính là mười năm, không thể có sơ sót.”
Ra khỏi tường cao, đã có thời hạn mười năm, vậy thì Phong Thánh không cần phải tiếp tục ở lại đây nữa, lão Tần điều động người của căn cứ đến đây thay phiên nhau canh gác trùng động cả ngày là được rồi.
“Sư phụ, đến chỗ của con ở một đoạn thời gian nha.”
Sở Vĩnh Du mời, Phong Thánh cười nói.
“Bây giờ thì không được, sư phụ phải đi xử lý một vài chuyện, chờ sau khi xử lý xong sư phụ sẽ đi tìm con.”
Cứ như vậy, hai người liền tách ra trong căn cứ, Sở Vĩnh Du không kêu lão Tần thông báo trước cho Đồng Ý Yên, là anh muốn giữ bất ngờ này để tự mình tặng cô.
Trong khu biệt thự Hồ Tâm Vân Vụ Chi Hải ở tỉnh thành, mặc dù cả nhà Đồng Ý Yên ai xem tivi thì xem tivi, ai đọc báo thì đọc báo, nhưng mà tâm tư không hề tập trung vào chuyện trước mắt.
Nhưng mà lời nói lúc nãy của Ngu Thư Di thật sự làm tâm trạng của Đồng Ý Yên thay đổi rất nhiều.
Cho nên, lúc này chuông của vang lên lần nữa, tốc độ cùng với bước chân của cô đã khôi phục lại bình thường.
Cửa nhà mở ra, trước mắt có xuất hiện mấy người xa lạ, tổng cộng có sáu người, đều là những người trẻ tuổi, có nam có nữ.
“Cô chính là chủ nhân của biệt thự Hồ Tâm?”
Đôi mi thanh tú của Đồng Ý Yên cau lại.
“Có chuyện gì không?”
Người thanh niên mở miệng chỉ chỉ ra một người thanh niên có khí tràng không giống bọn họ, đang đứng ở phía sau.
“Đường chủ của chúng tôi coi trọng ngôi biệt thự này của cô, cho cô ba trăm tỷ, trước hoàng hôn ngày mai cô phải dọn ra ngoài, nghe rõ chưa hả?”
“Bị điên à!”
Đối với chuyện này, Đồng Ý Yên chỉ phản bác lại một câu, lúc muốn đóng cửa, thế mà người thanh niên đó trực tiếp ra tay.
“Cho thể diện mà lại không cần.”
Một bàn tay đánh tới, Đồng Ý Yên động thủ sau mà lại ra trước, cô đạp người thanh niên đó bay ra ngoài.
Thấy như vậy, sắc mặt của người thanh niên đó lạnh xuống.
“Có kỹ năng à? Mẹ nó chứ, cô là người trong bang phái nào, có biết tôi là Bạch Trảm đường chủ Túy Ảnh môn?”
Đương nhiên Đồng Ý Yên biết trò chơi tên là truyền nhân của rồng, trước đó cô cũng nghe nói bang phái ở bên trong như thế nào thế nào đó, đây là lần đầu tiên mà cô gặp được.
“Mời đi cho.”
Hừ lạnh một tiếng, người thanh niên nhếch môi nói.
“Xem ra cô thật sự muốn tìm cái chết rồi.
Nói dứt lời, bước chân của người thanh niên đang muốn phóng về phía Đồng Ý Yên, đột nhiên cổ tay bị người phía sau nắm chặt, cả người của anh ta trong nháy mắt mềm nhũn, đồng thời bên tai xuất hiện một giọng nói vô cùng lạnh lẽo.
“Cậu nói là vợ của tôi đang tìm cái chết à? Vậy cậu thì sao, muốn chết có đúng không?”