Cho nên sáng hôm sau, Sở Vĩnh Du đã xuất phát tới Tỉnh Thành.
Người lái xe là Lục Côn người cũng coi như không gì không biết ở Tỉnh Thành này, sau khi rút ra bài học, Lục Côn lần này đích thân lái xe, không có mang theo tài xế.
“Cậu Sở, nếu nói tới nhà ở Tỉnh Thành, vậy tuyệt đối là có nhiều hoa nở, nhưng có thể xứng với cậu, chắc chỉ có biệt thự ở trung tâm hồ của Vân Vụ Chi Hải thôi.”
Ổ? Sở Vĩnh Du có hứng thú, nghe tên thì có thể cảm thấy rất không tầm thường rồi.
“Vân Vụ Chi Hải? Nói cụ thể.”
Thấy Sở Vĩnh Du cảm thấy hứng thú, Lục Côn đương nhiên vui mừng, lần tước làm việc, bản thân từ chỗ Báo Đốm đã lấy được không ít hợp tác, coi như kiếm được một khoản dày.
“Tiểu khu Vân Vụ Chi Hải, sẽ chỉ xây dựng ở tỉnh và thành phố có nền kinh tế cực kỳ phát triển, mấy nơi kiểu như Thành phố Ninh này, là căn bản không có khả xuất hiện, cũng là khu biệt thự cao cấp do tập đoàn Vân Vụ ở Thiên Hải xây dựng, tuy xếp hạng trên thế giới hoặc xếp hạng trong nước thì thấy, tập đoàn Vân Vụ không thể so với tập đoàn Chúc Thị, nhưng độ xa hoa và thoải mái, tập đoàn Vân Vụ lại là cao nhất.”
Nói tới đây, Lục Côn dường như nghĩ tới cái gì đó, cười nói.
“Biệt thự trong Vân Vụ Chi Hải, giá bán của mỗi một căn đều không căn cứ theo giá nhà đất mà định giá, mà là thông qua đấu giá để thành giao, nhất là những căn biệt thự ở trung tâm hồ có độ xa hoa bậc nhất sẽ thu hút được quá quá nhiều người có tiền.”
Nhà không có giá tiêu chuẩn, chỉ đấu giá? Ngược lại cũng có chút thú vị.
“Ông tiếp tục đi.”
“Được cậu Sở, Vân Vụ Chi Hải của Tỉnh Thành, sau bốn năm xây dựng, gần như vừa hoàn thành, mà thời gian cụ thể của buổi đấu giá đã chắc định rồi, chính là bốn giờ chiều ngày mai. Vân Vụ Chi Hải không những cao cấp sang trọng trang nhã, không gian tuyệt đẹp, điểm mấu chốt hơn là duy nhất ở Tỉnh Thành, cũng là vô cùng đẹp, gần kề nhà trẻ, hàng quán, mà trường mẫu giáo và cấp một ở đây, đều là ngôi trường công lập tốt nhất ở Tỉnh Thành, đối với việc đi học sau này của con gái cậu cũng sẽ không có bất cứ vấn đề gì, đạp xe đạp, 10 phút là có thể tới, rất tiện.”
Sở Vĩnh Du gật đầu, vợ quyết định mua nhà ở Tỉnh Thành, nói trắng ra chính là vì giáo dục của con gái, anh vốn dĩ muốn cho vợ thứ tốt nhất, bây giờ vừa hay còn gần trường học, đương nhiên không thể bỏ qua.
“Được, vậy thì mua biệt thự của Vân Vụ Chi Hải đi.”
“Được được được.”
Nói xong, Lục Côn lại có hơi ngại ngùng.
“Cậu Sở, cậu khả năng phải tự mình sử dụng một chút mối quan hệ rồi, bởi vì tổng bộ của tập đoàn Vân Vụ đặt ở Thiên Hải, là nhà họ Thiệu ở Thiên Hải sáng lập, cho nên những nhà gọi được là hào môn của Tỉnh Thành này hay gì đó, ở trong mắt người ta đều là chỉ là oắt con, buổi đấu giá bình thường chỉ cần bỏ tiền, hơn nữa phòng bao VIP của buổi đấu giá lần này, đã được xác định hết rồi, tôi... tôi thật sự không có năng lực đó.”
“Phòng bao VIP hết rồi? Ngồi đại sảnh không phải là được rồi sao.”
Nghe thấy lời nói không chút để tâm của Sở Vĩnh Du, Lục Côn nhỏ giọng nói.
“Đại sảnh thì không thành vấn đề, nhưng mấu chốt là biệt thự xa hoa nhất ở trung tâm hồ, chỉ có người ngồi trong phòng bao VIP mới có tư cách cạnh tranh, người của đại sảnh, không có.”
Thì ra là vậy, Sở Vĩnh Du hiểu rồi, nếu muốn cho vợ cái tốt nhất, biệt thự ở trung tâm hồ đó anh đương nhiên phải lấy được, sau đó mua một căn nữa cho ba mẹ vợ.
“Tôi biết rồi.”
Rút điện thoại gọi cho Tân Tằng, anh ta với Đồng Hiểu Tiêm đã ra ngoài đi du lịch rồi, anh cũng không hỏi đi đâu.
“Anh rể.”
“Thông báo cho ba của cậu, nhường phòng bao VIP của buổi đấu giá Vân Vụ Chi Hải vào ngày mai cho tôi.”
Tân Tằng đương nhiên sẽ không nói gì, cúp máy không tới mấy phút, sau khi gọi lại, đã sắp xếp xong rồi, quả nhiên, nhà họ Tân là đệ nhất hào môn hiện nay của Tỉnh Thành, có sẵn một phòng VIP vẫn là không có bất cứ vấn đề gì.
Mọi chuyện đã được giải quyết, sau khi tới Tỉnh Thành, chiếc xe đã dừng ở bên ngoài một nhà hàng.
“Lục Côn, ngày mau tới khách sạn đón tôi tham gia buổi đấu giá, ông đi làm việc của mình đi.”
“Vâng cậu Sở.”
Bước vào nhà hàng, trong những chiếc bàn rải rác ở đại sảnh, một ánh mắt thì đã nhìn thấy Ngu Thư Di, nếu đã tới Tỉnh Thành, vậy đương nhiên phải liên lạc một chút với Ngu Thư Di người đã coi như là phát triển ở Tỉnh Thành.
“Vĩnh Du, he he, xem như cậu đủ thú vị, đến Tỉnh Thành còn biết chủ động thông báo với tôi.”
Ngu Thư Di cười rất vui vẻ, thấy vậy, Sở Vĩnh Du hỏi.
“Mọi thứ đều đi đúng hướng chứ?”
Khẽ gật đầu, Ngu Thư Di nói.
“Ừm, mặt bằng tìm được rồi cũng đã ký hợp đồng, ví trí không tồi, ngoài ra phương diện trang trí chú ba tôi cũng là đến công ty trang trí đích thân tham gia vào cùng, dựa theo cách nói của chú ấy, nếu đã muốn làm, vậy thì phải làm khác với mọi người, đoán chắc rất nhanh là có thể khương trương rồi.”
Nói tới đây, trong mắt Ngu Thư Di tràn ngập cảm kích.
“Vĩnh Du, thật sự cảm ơn cậu, không có khoản tiền hỗ trợ lớn của cậu, tôi nói cái gì cũng không dám thuê một mặt bằng to như vậy.”
Sau đó hai người vừa ăn vừa nói chuyện, đột nhiên một người từ bên cạnh đi tới, sau đó lại lùi trở về, nhìn chằm chằm Ngu Thư Di, hỏi.
“Cậu là Ngu Thư Di?”
Nhìn người thanh niên đó, dáng vẻ nho nhã, Ngu Thư Di đã nghi hoặc.
“Chúng ta quen biết sao?”
Nhìn thấy Ngu Thư Di thừa nhận, người thành niên mỉm cười.
“Thật là Ngu Thư Di à, tôi tưởng mình nhận nhầm, tôi là Phương Cao Hải, sao hả? Bạn học cũ đều không nhớ rồi?”
Phương Cao Hải? Không những Ngu Thư Di nghĩ ra rồi, Sở Vĩnh Du cũng như vậy, bởi vì có một bạn học cấp 3, có tên là Phương Cao Hải, nhưng so với người ở trước mặt này, hoàn toàn là hai dáng vẻ.
“Không phải chứ, cậu là Phương Cao Hải sao? Sao có thể chứ?”
Ngu Thư Di nói chuyện vốn dĩ thẳng thắn, vội lắc đầu, người khác quá khác biệt với Phương Cao Hải trong ký ức.
“Ha ha, cũng không sợ cậu chê cười, sau khi tốt nghiệp đại học, cũng là do ngẫu nhiên cứu một người, từ đó cuộc sống đã thay đổi, sau khi có tiền, đối với vẻ ngoài của mình rất không hài lòng, cho nên tới nước đó phẫu thuật thẩm mỹ, cậu không quen, cũng là điều dễ hiểu.”
Ngu Thư Di bất lực, đàn ông còn phẫu thuật thẩm mỹ.
Mấu chốt là Phương Cao Hải hồi cấp ba, là một người rất không có cảm giác tồn tại, thậm chí so với Sở Vĩnh Du còn không có cảm giác tồn tại hơn, rất ít nói chuyện, cũng rất dễ xấu hổ, cho nên mọi người trong lớp gần như không phải hiểu quá nhiều về anh ta.
“Tôi có thể ngồi xuống không?”
Phương Cao Hải vừa nói xong, hai người rảo bước đi tới.
“Quản lý Phương, xe đã tới cửa rồi.”
Nụ cười vốn có lập tức biến mất, Phương Cao Hải khoát tay nói.
“Các anh đi đi, tôi gặp được bạn học cũ, nói chuyện một lát.”
“Được.”
Một màn này, Ngu Thư Di nhìn mà rất kinh ngạc, một người trước kia có tính cách như vậy, không những phẫu thuật thẩm mỹ, bây giờ địa vị dường như cũng không giống rồi.
“Được đấy Phương Cao Hải, địa vị xã hội không thấp nha.”
Khẽ mỉm cười, Phương Cao Hải nói.
“Đâu có đâu có, đúng rồi, tôi bây giờ là quản lý của một bộ phận của tập đoàn Vân Vụ, lần này tới Tỉnh Thành, là vì muốn bán Vân Vụ Chi Hải của Tỉnh Thành, tới đây giám sát một chút, Thư Di cậu có hứng thú mua một căn không, tôi có thể sử dụng quyền nội bộ để một căn trong đó mà không cần tham gia đấu gia, hơn nữa tuyệt đối cho cậu ưu đãi lớn nhất.”
Lời này vừa dứt, Sở Vĩnh Du đã có hứng thú, anh vốn định buổi chiều đi xem nhà tại chỗ, vừa hay từ chỗ Phương Cao Hải tìm hiểu một chút.
“Phương Cao Hải, có thể nói cho tôi điểm đặc sắc của khu biệt thự Vân Vụ Chi Hải không?”
Lúc này, Phương Cao Hải mới nhìn sang Sở Vĩnh Du, nhàn nhạt nhả ra hai từ.
“Không thể.”