Oành!
Một âm thanh cực lớn vang lên, thảm cỏ dưới chân nứt ra từng tấc, bùn đất không ngừng bay ra.
Trong mắt Ma Tôn lóe lên một tia bất ngờ, chiếc lưng còng từ từ thẳng dậy, chiếc gậy cũng ném sang một bên.
“Nhóc con, tôi đã nói cậu sẽ chết sau Sở Vĩnh Du thì sẽ không nuốt lời, con người của tôi tuân thủ nhất lời hứa giết người.”
Vạn Tâm bên đó dường như căn bản không có để ý, da mặt cũng trở lên run rẩy, hai tay nhấc đao, lập tức cách không chém một đao về phía Ma Tôn.
“Diệt Thế Tam Đao.”
Sở Vĩnh Du ngồi trên ghế, tay phải vung lên, đánh tan đao khí cuồng bạo ập tới, trong mắt vụt qua một tia sáng.
Ba đao lúc này Vạn Tam dùng tốc độ cực nhanh chém ra, sức sát thương đã gần tới Hóa Long Cảnh, giống như những gì anh ta nói, Cuồng Mãnh Đao Pháp khiến nhà họ Vạn có thể có một chỗ đứng ở Lương Nhân Cốc, quả thật không phải tầm thường.
Đối mặt với ba đạo đao mang màu đỏ, giống như che nấp bầu trời, mặt đất trong sân đã sụt lún xuống, đã không thể gánh được lực lượng cỡ này.
Mà Ma Tôn đột nhiên hít sâu một hơi, sau đó há miệng quát một tiếng.
“Ma hống!”
Gừ!
Tiếng gầm này thật sự không giống tiếng người, giống như tiếng gầm của loài dã thú nào đó phát ra.
Điều càng khủng khiếp hơn là tiếng sóng lan ra, ba đạo đao mang màu đỏ mà Vạn Tâm chém ra, vậy mà đều bị đánh tan, không cầm chống nổi đến 0,01 giây.
Sắc mặt của Vạn Tâm biến đổi, nhưng đã không kịp đưa ra phản ứng gì nữa, cơ thể bị tiếng sóng trực tiếp đánh trúng, bay ngược ra ngoài mười mấy mét, đập vào một bức tượng trong sân của nhà họ Tân, không động đậy, sống chết không rõ.
“Ha ha, tuổi còn trẻ đã có thể có thành tựu như này, ép ta dùng chiêu thức, đã đủ để tự hào rồi.”
Ma Tôn cười lạnh một tiếng, sau đó nhìn sang Sở Vĩnh Du.
“Tới đi, giờ chỉ cò hai người chúng ta.”
Trên thác nước nào đó ở phía xa, Bao Khánh Phong và Tường Vi đều cầm ống nhòm, trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc, càng cảm thấy có hơi miệng khô lưỡi khát.
Vạn Tâm Vạn đại sư, cao thủ siêu cấp tới từ Lương Nhân Cốc, vậy mà không phải là đối thủ của Ma Tôn, hơn nữa bọn họ nhìn từ xa thì thấy Ma Tôn giống như chỉ nói đã làm được, chỉ hơi há miệng, Vạn Tâm lập tức thua, còn sống chết không rõ.
“Hỏng rồi! Vạn đại sư cũng tiêu rồi, vậy Sở đại nhân một mình đối mặt với Ma Tôn, há không phải...”
Tuy Bao Khánh Phong không muốn thừa nhận, nhưng loại lo lắng này vẫn lan ra từ đáy lòng.
Tường Vi ở bên vốn muốn nói gì đó, nhưng giọng nói cuối cùng vẫn không phát ra được, Ma Tôn thật sự quá đáng sợ rồi, mặc kệ là danh tiếng hay sức chiến đấu vừa biểu hiện ra, thật sự đều khủng khiếp tới mức khiến người ta không thể tưởng tượng.
Anh Sở, thật sự có thể ứng phó sao?
Trong sân lớn của nhà họ Tân, Sở Vĩnh Du cuối cùng đã đứng dậy, nhìn Ma Tôn nói.
“Tôi thật sự không ngờ, tứ tôn vang danh cùng với tam thánh, vậy mà xuất hiện một kẻ bại loại giống như ông.”
Ma Tôn cười lạnh.
“Bại hoại sao? Tôi không cho rằng như vậy, chỉ là muốn làm gì thì làm thôi.”
Nói đến đây, Ma Tôn đánh giá Sở Vĩnh Du một phen.
“Quả nhiên không hổ là đồ đệ mà Vô Phong Tử thu nhận, thiên phú của cậu quả thật đáng sợ, cho cậu thêm một chút thời gian, tôi có thể giết cậu không, thật là hai chuyện rồi, bây giờ cậu và tôi đều ở cảnh giới Hóa Long, cậu cho rằng như vậy có thể giết tôi sao?”
“Lời thừa thãi của ông, thật sự rất nhiều!”
Bước chân của Sở Vĩnh Du khẽ động, người lao tới, quyền cước vung lên, kình phong từng trận.
Hai người anh tới tôi né, tốc độ nhanh tới mức Bao Khánh Phong và Tường Vi ở bên kia từ trong ống nhòm nhìn không ra bất cứ cái gì.
Nhưng đừng tưởng đây chỉ là chiêu thức tùy tiện, phải biết Sở Vĩnh Du và Ma Tôn đều là người có thực lực Hóa Long Cảnh, Sở Vĩnh Du là Hóa Long Cảnh nhất biến, mà thực lực của Ma Tôn, tuy cụ thể không rõ, nhưng chắc chắn cao hơn Sở Vĩnh Du.
“Cậu thật sự vượt ngoài tưởng tượng của tôi.”
Trong đánh, cả cái sân đã không còn diện mạo ban đầu, chiến đấu sinh tử kịch liệt như này, Ma Tôn vậy mà còn có sức mở miệng nói chuyện.
Câu nói này của Ma Tôn quả thật xuất phát từ đáy lòng, với thực lực Hóa Long Cảnh nhất biến cỏn con của Sở Vĩnh Du, vậy mà có thể đánh ngang tay với ông ở trong trạng thái bây giờ, thật sự đã đủ khiến người ta kinh ngạc.
“Chơi vậy đã đủ rồi, tiễn cậu lên đường.”
“Ma Thể tầng thứ nhất!”
Oành!
Một cỗ khí thế tỏa ra, trên mặt của Ma Tôn nhúc nhích một cách quỷ dị, trông như không có bất kỳ thay đổi, nhưng Sở Vĩnh Du vẫn có thể cảm nhận được, trên gương mặt đó, giống như lại xuất hiện một gương mặt khác, thật sự là có loại cảm giác đó.
Vào cùng lúc đó, sức mạnh và tốc độ của Ma Tôn mạnh hơn rất nhiều.
Chỉ kình khí tỏa ra thôi cũng khiến biệt thự gần đó bắt đầu trở nên chấn động.
Tuy nhiên sau mấy chiêu, trong mắt Ma Tôn lại lộ ra vẻ khó tin.
“Ma Tôn Quyền!”
Hai quyền tung ra, lực lượng điên cuồng tỏa ra, Ma Tôn vậy mà sử dụng chiêu thức rất đột ngột.
Sở Vĩnh Du cũng tung ra hai quyền, bốn quyền va chạm, sau một âm thanh cực lớn, căn biệt thự chính của nhà họ Vạn cách đó 50m, sau khi sóng xung kích quét qua thì đã hoàn toàn sụp đổ.
“Cậu! Sao có thể!”
Hai người đều lùi lại mười mấy bước, Ma Tôn đã suýt nữa phát điên.
“Với thực lực Hóa Long Cảnh nhất biến nhỏ nhoi của cậu sao có thể đánh ngang tay với Ma Thể tầng thứ nhất sau khi tôi thi triển công pháp chứ?”
Ông ta thật sự không dám tin, bản thân có cảnh giới Hóa Long Cảnh tam biến, đánh với Sở Vĩnh Du, ông ta không nghĩ là có thể giết chết một cách dễ dàng.
Dù sao là đồ đệ của Vô Phong Tử, nếu như trước đó không có vào Long Chi Động, ông ta thuận tay cũng có thể bóp chết, nhưng Sở Vĩnh Du dù sao cũng ở trong Long Chi Động chín ngày chín đêm, ông ta bây giờ đã đánh giá cao Sở Vĩnh Du rồi, nhưng khi đánh thật lại phát hiện vậy mà vẫn đánh giá thấp.
“Ma Thể tầng thứ nhất sao? Đây chính là công pháp ông có được ở Long Chi Động sao?”
Sở Vĩnh Du có hơi phấn khích, đây là lần đánh đã nhất sau khi anh trở thành võ giả, Ma Tôn quả nhiên không có khiến anh ta thất vọng.
“Sở Vĩnh Du! Cậu dù chết, cũng đủ để tự hào rồi.”
Rắc!
Phát ra một tiếng gầm, hai cánh tay của Ma Tôn phình ra, quần áo quanh người xé toạc ra rơi lả tả trên mặt đất.
“Ma Thể tầng thứ hai!”
Lúc này, Sở Vĩnh Du lại xuất hiện một loại ảo giác, giống như trên ngực của Ma Tôn xuất hiện thêm một mặt người khác, nhưng Bao Khánh Phong và Tường Vi thông qua ống nhòm thì ở trong tầm nhìn của bọn họ, quần áo của Ma Tôn quả thật xé toạc ra, nhưng trên ngực vẫn bình thường như cũ.
“Tôi ngược lại muốn xem thử, trình độ thiên tài của cậu có thể đáng sợ tới mức nào?”
Ma Tôn bước một bước, mặt đất sụt xuống, giống như bên dưới có một con dã thú, từ dưới đất nhanh chóng chui lên, lao về phía Sở Vĩnh Du, tất cả đất đá dọc đó bị hất tung lên trời, thanh thế cực kỳ kinh hãi.
Một tia chiến ý xuất hiện, Sở Vĩnh Du cũng học theo, một cước giẫm trên đất, cùng lúc một cỗ lực lượng từ mặt đất bay ra.
Oành!
Hai bên va chạm, ngoài âm thanh cực lớn, mặt đất đầu chấn động.
Trên thác nước bên ngoài, Tường Vi và Bao Khánh Phong đều nghiêng người, hai ngươi đưa mắt nhìn nhau, đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Đây... chỉ là hai người đánh nhau mà thôi, quá khoa trương rồi, chấn động vậy mà truyền đến nơi cách 1km.”