Tường Vi tò mò, rốt cuộc là người như thế nào mà lại có thể để Sở Vĩnh Du ký thác hi vọng lớn như thế.
“Ừ, người này thật sự rất thú vị, là một hacker, cũng được coi như là một trạch nam kỹ thuật.”
Hacker hả? Bao Khánh Phong vẫn còn chưa mở miệng, nhưng mà người trung niên đó lại lên tiếng nói trước.
“Đội trưởng, từ cách xưng hô của mọi người đối với Sở Vĩnh Du, thân phận của cậu ta chắc chắn là không đơn giản, nhưng mà tổ điều tra sự cố đặc biệt của chúng ta nên chấp hành theo quy định, làm sao có thể cho phép người ngoài tham gia vào? Hơn nữa còn là hacker, nhân viên trong tổ kỹ thuật của chúng ta tuyệt đối ưu tú hơn gấp trăm lần so với hacker đó.”
“Xem ra ông rất nóng lòng định tội của tôi nha.”
Sở Vĩnh Du nở nụ cười nhìn về phía người đàn ông trung niên, người kia không sợ, cứ nhìn như thế.
“Chúng tôi ở tại đây, cũng sẽ không chạy, ông sợ cái gì chứ? Huống hồ gì ông lại không phát hiện ra điểm đáng ngờ bên trong, người được xem như là phạm nhân như tôi đây, ngay cả quyền lợi kháng cáo cũng không có nữa à?”
Người trung niên còn muốn nói cái gì nữa, Bao Khánh Phong lại hừ lạnh một tiếng.
“Lui xuống đi! Tổ kỹ thuật của các người hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình là được rồi, làm sao trước kia tôi lại không nhớ ông đích thân đến đây, đều là cấp dưới của ông tự mình đến, ngày hôm nay hình như là ông rất tích cực.”
Bị Bao Khánh Phong nói như vậy, sắc mặt của người đàn ông thay đổi.
“Đội trưởng, chẳng qua là tôi cảm thấy chuyện này thật sự rất ghê tởm, cho nên kìm lòng không được mà muốn đòi lại công bằng, đem phạm nhân ra công lý. Tôi sẽ không đi, tôi cũng muốn xem xem người được gọi là hacker mà Sở Vĩnh Du mời đến đây có thể có bản lĩnh gì.”
Đến lúc này, Sở Vĩnh Du lại nhận thấy có cái gì đó không đúng, chẳng lẽ là chuyện này còn phức tạp hơn so với anh nghĩ, ngay cả người của tổ điều tra sự cố đặc biệt cũng bị liên lụy vào, như thế này, hình như là...
“Bà xã, em trở về xử lý chút đi, ở bên phía của anh chắc là sẽ không chậm trễ đâu.”
Nghe nói như thế, Đồng Ý Yên do dự một chút rồi sau đó cũng đồng ý.
“Được, có chuyện gì thì kịp thời báo cho em một tiếng.”
Cô là một người phụ nữ hiểu chuyện, mình ở lại đây chắc là Sở Vĩnh Du có thứ gì đó không thể phát huy, vậy thì cô vẫn không nên ở đây làm phiền.
Sau khi Đồng Ý Yên đi không lâu, người mà Tường Vi đã ra lệnh đã đón được Vũ ở cổng đội điều tra sự cố đặc biệt, không khác gì mấy so với bộ dạng lúc gặp nhau ở tòa cao ốc bị sụp đổ, vẫn là bộ dáng đó.
“Ha ha, anh Sở, tôi đến rồi đây. Trước tiên nói tình huống một chút đi, sau đó tôi sẽ ra một cái giá.”
Nhìn Vũ trẻ tuổi như vậy, người đàn ông trung niên kia khinh thường cười một tiếng, tưởng là nhân vật gì có cấp bậc cao, chỉ là như thế này thôi à?
Nghe Sở Vĩnh Du nói xong, Vũ lập tức ngồi xuống ghế, mở laptop cá nhân ra.
“Wow, bị gài bẫy à? Nếu người của bộ phận kỹ thuật đội điều tra sự cố đặc biệt đều đã nói như vậy, chắc chắn là video không có vấn đề, nhưng mà tôi vẫn nên xem một chút.”
Bao Khánh Phong đưa cho Vũ một cái usb, ở bên trong là tất cả các video theo dõi.
Sau khi quan sát một phen, Vũ mỉm cười.
“Anh Sở, video đều không có vấn đề, chỉ có camera ở hành lang là bị động tay động chân, nhưng mà cũng không ảnh hưởng đến toàn cục. Ý của tôi là không thể có tác dụng đối với việc anh có thể thoát tội, chỉ có thể coi là một điểm đáng ngờ mà thôi.”
“Camera ở hành lang bị động tay động chân, cậu nói có là có à?”
Người đàn ông trung niên khinh thường, Vũ nhìn sang.
“Người này là?”
“Tôi là người phụ trách bộ phận kỹ thuật đội điều tra sự cố đặc biệt ở tỉnh thành, tất cả chúng tôi đều không nhận ra vấn đề, cậu vừa nhìn liền có thể phát hiện?”
Vũ ra vẻ khoa trương, khoanh tay lại.
“Ồ... hóa ra là thầy kỹ thuật đó à, có từng nghe qua nghề nghiệp bậc thầy minh họa của chúng tôi chưa, chắc là ông đã từng nghe qua rồi, có cần tôi phải nhiều lời không?”
Cái gì!
Người đàn ông trung niên quá sợ hãi, nhưng mà lập tức điên cuồng lắc đầu.
“Không thể nào, là kiệt tác của một bậc thầy minh họa, chúng tôi đã hết sức chăm chú nhưng mà lại không phát hiện hình ảnh có bất cứ chỗ nào không thích hợp.”
“Đó là do các người không làm đầy đủ, là do tốc độ của người đó quá nhanh, sang đây xem đi.”
Theo thao tác của Vũ, Sở Vĩnh Du là người ngoài nghề mà cũng có thể nhìn ra hình ảnh trong camera ở hành lang, ở một thời gian nào đó, hình ảnh của nó hơi giật một chút.
“Cái được gọi là bậc thầy minh họa là căn cứ vào góc độ của camera ở hiện trường và nhiều thứ khác, nhanh chóng mô phỏng lại hiện trường rồi vẽ ra một bức tranh, bề ngoài nhìn không ra bất cứ cái gì, nhưng mà sau khi camera được dựng ở phía trước, mặc kệ là điều chỉnh tiêu điểm hay là cái gì khác, từ trong màn hình theo dõi đều không nhìn ra bất luận điểm gì không đúng, đây cũng là lý do tại sao mà anh Sở nói lúc đó rõ ràng anh đang ở hành lang, nhưng mà lại không có ai trong camera giám sát.”
Thì ra là thế, Sở Vĩnh Du cũng nhẹ gật đầu, đúng là không thiếu cái lạ. Nếu là như vậy, đừng có nói là anh với Lý Quang Quang ở trong hành lang, cho dù có một trăm người đứng ở đó thì trong camera cũng chẳng có hình bóng của một ai, trong màn ảnh vẫn là như vậy, không hề có thay đổi.
Người đàn ông trung niên tức giận thở hổn hển, không ngờ tới là Sở Vĩnh Du thật sự tìm một cao thủ đến đây, nhưng mà ông ta vẫn mạnh miệng.
“Cho dù có vấn đề thì cậu cũng đã nói chứng cứ này không thể chứng minh Sở Vĩnh Du trong sạch.”
Vỗ tay phát ra tiếng, Vũ nhìn về phía Sở Vĩnh Du.
“Anh Sở, độ khó của chuyện này ít nhất là năm sao, thu phí 90 tỷ, không có vấn đề gì đó chứ?”
Cái gì, 90 tỷ? Tường Vi và Bao Khánh Phong đều trợn tròn cả mắt, kinh ngạc không thể ngậm miệng, tùy tiện mở miệng liền muốn 90 tỷ, bây giờ dễ kiếm tiền như vậy à?
“Có thể, chỉ cần cậu có thể chứng minh sự trong sạch của tôi.”
Sở Vĩnh Du cười đồng ý, tiền không phải là vấn đề, anh cũng muốn xem xem Vũ còn có thể có cách nào khác, đặc biệt là khi bản thân anh ta đã nói rằng video không có vấn đề gì.
“Ha ha, vậy thì không thành vấn đề, anh Sở, mời anh xem.”
Nói xong, nhìn thao tác của Vũ, anh ta mở camera ở trong phòng.
“Dựa vào độ nét của video này, theo như tôi được biết thì bất cứ một camera nào ở trong nước cũng đều không thể làm được như vậy, hơn nữa anh Sở, ở phía trái đoạn video này lại có ba dấu sao, có nhìn thấy không?”
Sở Vĩnh Du gật gật đầu, Tường Vi, Bao Khánh Phong, cho dù là người đàn ông trung niên kia cũng đều xúm lại mà xem, nói không tò mò là giả.
“Thấy rồi, sao vậy, dấu sao này có ý nghĩa gì?”
Vũ cười.
“Điều đó là cần thiết, mọi người trong chúng ta đều không ngừng kiếm tiền, ngày nào cũng đều học hỏi chạy đua với thời gian, cùng lúc đó cũng tốn rất nhiều. Ba dấu sao này đại biểu cho loại hình camera tôi có thể phá giải được nó.”
Cái gì? Tường Vi kinh ngạc.
“Ý của cậu, cậu biết đoạn video này được quay bằng camera nào?”
“Đương nhiên rồi, nửa năm trước công ty CDD nước Mỹ có sản xuất ra loại camera có lỗ kim siêu nhỏ, vô cùng nhỏ, tia sáng khúc xạ nhanh và độ nét cao, lúc nó được ra mắt, chúng tôi đã từng kiểm tra. Đúng là vô cùng lợi hại, anh có thể tưởng tượng được một cái camera lỗ kim nhỏ, một bộ thiết bị hoàn chỉnh của nó được bán với giá 1 triệu đô la mỹ không? Ha ha.”
Một triệu đô la mỹ... đúng là thật sự rất đắt.
Tường Vi vui mừng.
“Tốt quá rồi, bây giờ đã biết công ty, chờ đến lúc cậu có thể bẻ khóa mô hình tương ứng, chúng ta đã có thể trực tiếp đến công ty CDD điều tra người mua, vậy thì đã có thể điều tra ra manh mối rồi.”
Vũ đang thao tác lại trợn trắng mắt.
“Này bà chị, cô thật sự là người của đội điều tra sự cố đặc biệt hả, đầu óc của cô quá đơn giản rồi đó.”