Bước vào nhà ăn, Đồng Ý Yên vừa mới bưng mấy chén cháo lên, Sở Vĩnh Du đã kéo qua một bên, biểu cảm không thay đổi gì nhiều. Chuyện anh đã làm thì anh sẽ nhận, chuyện nào anh không làm, ai cũng không có khả năng đổ oan cho anh.
“Bà xã, lúc nãy đội điều tra đặc biệt có gọi điện thoại tới, nói là có một cô gái tới đó cáo trạng anh hãm hiếp cô ta.”
Đồng Ý Yên trợn trắng mắt.
“Vĩnh Du, lại là kẻ thù gì của anh nữa vậy, lại là tiết mục cũ, còn tới đó hả? Có hết không đây.”
Nói xong, Đồng Ý Yên cởi tạp dề ra, tức giận nói.
“Đi, em đi cùng với anh, đúng là đầu óc có bệnh mà, cứ mãi dùng mấy cái chiêu cũ như thế, lại còn cho rằng em là người phụ nữ không hiểu gì giống như trước kia?”
Mặc dù bây giờ cô không biết rõ chồng của mình có thân phận gì, nhưng mà không nói tới những chuyện khác, chỉ là cảnh giới võ vương, lại cộng thêm mạng lưới quan hệ của anh, nói một câu không dễ nghe, nếu như Sở Vĩnh Du muốn ngoại tình, muốn phụ nữ như thế nào mà không có, sẽ làm ra loại chuyện này à?
Cho dù có làm thật, người chơi có thể nâng mông đến đội điều tra sự cố đặc biệt, đây đúng là một trò cười quốc tế.
Sau khi chào nhau với tư phu và đồng thế tân, hai người đi ra ngoài, trực tiếp lái xe đến đội điều tra sự cố đặc biệt, bởi vì mưa quá lớn, cho nên thời gian lâu hơn bình thường một chút.
Tường Vi và Bao Khánh Phong đều đang đứng đợi ở cửa ra vào, nét mặt của bọn họ rất bất lực. Dù sao thì người bị tố cáo lần này là chiến thần nước R, một khi điều tra được là vu oan, đây chính là bị tội chết trăm phần trăm, cái này không phải liên quan đến một mình Sở Vĩnh Du nữa, mà là một chuyện mất thể diện và danh dự.
Nếu không, đất nước lại trao vinh dự này cho một kẻ hãm hiếp, khái niệm gì vậy?
“Thưa ngài, Dương Miêu và Dương Kỳ đã dựa theo dặn dò của ngài, tối hôm qua đã được chuyên cơ đưa đến đội điều tra sự cố đặc biệt ở thiên hải.”
Bao Khánh Phong không nhắc tới chuyện tố cáo, ngược lại báo cáo chuyện khác.
“Tôi biết rồi, Bao Khánh Phong, không cần phải có gánh nặng trong lòng đâu, đi vào trong đi, cứ dựa theo quy trình là được rồi, để tôi xem cô gái tố cáo tôi là ai.”
“Vâng.”
Lúc này, Bao Khánh Phong thật sự thở phào một hơi, cũng là do Sở Vĩnh Du hiểu rõ lí lẽ, nếu như là những chiến thần khác bị đổ oan với tội danh như thế này thì đã sớm nổi giận rồi.
Đi vào trong một căn phòng, xuyên thấu qua cửa kính pha lê, Sở Vĩnh Du nhìn thấy một người phụ nữ đang ngồi ở bên trong căn phòng khác.
Anh thật sự không nghĩ tới đó lại là Nghiêm Tuyết Nhi.
“Vĩnh Du, anh có biết người này không?”
Sở Vĩnh Du gật đầu.
“Biết, cô ta tên là Nghiêm Tuyết Nhi, là bạn tiểu học của tôi, vừa mới gặp nhau không được mấy ngày, giữa chúng tôi có xảy ra một vài chuyện. Chắc có lẽ là có oán hận với tôi, cho nên mới đến đây tố cáo lung tung một phen. Đi thôi, chúng ta đi cùng nhau.”
Mọi người đi vào trong căn phòng đó, trong nháy mắt nhìn thấy Sở Vĩnh Du, Nghiêm Tuyết Nhi liền trở nên điên cuồng, nếu như không phải bị Tường Vi lôi kéo, hình như là còn dự định cào ra mấy đường máu ở trên mặt của Sở Vĩnh Du.
“Sở Vĩnh Du, cái tên súc sinh này! Cậu quả thật không bằng bò chó, tôi... tôi tin tưởng cậu như vậy, thế mà cậu lại... thế mà cậu lại thừa dịp lúc tôi uống say rồi cưỡng hiếp tôi, tôi liều mạng với cậu.”
Sở Vĩnh Du còn chưa mở miệng, Đồng Ý Yên đột nhiên bước lên phía trước một bước, có vẻ như là bởi vì vừa mới bắt đầu học võ, khí tràng của cô mạnh hơn rất nhiều so với trước kia.
“Câm miệng!”
“Tôi là Đồng Ý Yên, vợ của Sở Vĩnh Du. Cô tên là Nghiêm Tuyết Nhi có đúng không, tôi tin tưởng là chồng của tôi không làm cái gì hết, cô cũng đừng có trách tôi, cho dù là luận về vóc dáng hay là nhan sắc, cô có thể so sánh với tôi được à? Cô nói cho tôi biết đi, chồng tôi dựa vào cái gì mà lại làm ra loại chuyện này với cô?”
Nghiêm Tuyết Nhi ngây ngẩn cả người, loại chuyện như vậy xảy ra, người gây ầm ĩ nhất ngoại trừ người trong cuộc là cô ta ra, không phải nên là vợ à? Tại sao Đồng Ý Yên chẳng những bình tĩnh tự nhiên, ngược lại còn nói giúp cho Sở Vĩnh Du.
Tỉnh táo lại, Nghiêm Tuyết Nhi khóc lóc kể lể.
“Cô nói chuyện dễ nghe quá chứ, đến lúc mà đàn ông đã xúc động rồi thì sẽ quan tâm cái gì là vóc dáng và nhan sắc à, có lẽ là do bình thường cô ở nhà không hầu hạ tốt cho cậu ta thì sao đây?”
Lời nói này làm Đồng Ý Yên hoàn toàn nổi giận, nhưng mà cô lập tức bình tĩnh lại.
“Được lắm, nếu như cô đã dám trực tiếp tố cáo với đội điều tra sự cố đặc biệt, đã nói rõ là cô có chứng cứ, lấy ra đây đi, chúng ta lấy sự thật ra mà nói chuyện.”
“Coi như cô còn biết lí lẽ, tôi đã đưa chứng cứ cho bọn họ rồi, cô có thể hỏi bọn họ.”
Sở Vĩnh Du nhìn Bao Khánh Phong, người kia vội vàng nói.
“Chứng cứ là một đoạn video, nhân viên chuyên nghiệp của chúng tôi đang tiến hành giám định, chúng tôi cũng đã lấy video từ khách sạn Đức Giang, nhân chứng cũng đã đến nơi, còn đang đối chiếu sự thật.”
Đúng lúc này, điện thoại di động của Sở Vĩnh Du vang lên, sau khi đi qua một bên nhấn nghe, bên trong truyền đến giọng nói của Ngu Thư Di.
“Vĩnh Du, cậu dậy rồi hả?”
“Ừm, có việc gì vậy? À đúng rồi, ngày hôm qua cậu không gửi địa chỉ bệnh viện cho tôi, tôi cũng quên mất, hiện tại Quan Phấn như thế nào rồi?”
Ngu Thư Di ở bên kia dường như có chút xoắn xuýt.
“Tôi suy nghĩ cả một đêm mà cảm thấy có chỗ không thích hợp, không gửi cho cậu là bởi vì căn bản không có chuyện này. Tôi chạy đến bệnh viện thì không có chuyện gì hết, gọi điện thoại cho Quan Phấn, anh ấy còn đang ở nhà xem tivi, xong rồi tôi lại đến hỏi ông nội của tôi, ông ấy cho tôi xem lịch sử trò chuyện, căn bản không có gọi điện thoại cho tôi, cậu cảm thấy chuyện này có điểm kỳ quặc không?”
Sở Vĩnh Du hiểu rõ, nếu nhìn như vậy, Nghiêm Tuyết Nhi có gì đó quái lạ, cuộc điện thoại lúc đó rõ ràng là có ý định muốn đưa Nghiêm Tuyết Nhi đến phòng của Ngu Thư Di.
Với kỹ năng khoa học kỹ thuật hiện đại, làm giả số điện thoại và âm thanh là chuyện rất đơn giản, xem ra là đã có âm mưu từ trước.
“Tôi biết rồi Thư Di.”
Cúp điện thoại, dường như Nghiêm Tuyết Nhi nhận ra cái gì đó, nước mắt lại rơi xuống, cô ta nhìn Sở Vĩnh Du, ánh mắt vô cùng phức tạp.
“Sở Vĩnh Du, uổng công tôi xem cậu là người tốt, cậu có biết không hả, tối ngày hôm qua tôi đã cố ý tạo ra cục diện, camera ở trong phòng là do tôi đã lắp đặt, nếu như cậu thật sự là một người chính nghĩa, vậy thì chắc chắn sẽ không làm ra chuyện gì đối với người say rượu không có tính để phòng như tôi. Nếu như vậy, tôi sẽ rời khỏi tỉnh thành, tha thứ cho tất cả các hành vi của cậu đối với Dương Miêu bạn trai của tôi, nhưng mà tôi xin lỗi, cậu đã không thông qua cuộc kiểm tra. Mặc dù tôi phải trả giá bằng thân thể của mình, nhưng mà ít nhất có thể nhìn thấy rõ bộ mặt thật của cậu. Cho nên, nếu như bạn trai của tôi có tội, vậy thì cậu hãy đi cùng với anh ấy luôn đi.”
Lười phải tiếp tục nghe Nghiêm Tuyết Nhi nói cái gì, bởi vì thông qua cuộc điện thoại với Ngu Thư Di, rõ ràng không phải là chuyện mà một mình Nghiêm Tuyết Nhi có thể làm được.
“Bao Khánh Phong, video đâu, lấy đến đây cho tôi xem một chút đi.”
Lúc này, Tường Vi lấy một cái máy tính bảng ra, mở một đoạn video.
Sở Vĩnh Du và Đồng Ý Yên nghiêm túc nhìn xem, nhất là anh, sau khi nhìn thấy mình rời khỏi màn hình, sau đó lại xuất hiện một người giống y như là mình, lông mày của anh nhíu chặt lại.
Sau khi tất cả kết thúc, Sở Vĩnh Du trong màn hình còn mặc quần áo vào cho Nghiêm Tuyết Nhi, có thể nói là vô cùng hoàn mỹ.
Nhưng mà Đồng Ý Yên lại đột nhiên cười haha.
“Tôi xin các người có thể tìm diễn viên chuyên nghiệp một chút có được không hả? Thời gian của chồng tôi chỉ có 3 phút thôi á, nói đùa cái gì vậy.”