“Trước khi bắt đầu, chỉ có một yêu cầu, nếu như mình thật sự muốn, có thể cạnh tranh giá, nhưng nếu như có người muốn mượn cơ hội này âm thầm quấy rối, tôi sẽ nói chuyện đàng hoàng với người đó.”
Lời nói bất ngờ của Sở Vĩnh Du khiến những tâm tư nhỏ của những người này lập tức thu liễm lại.
Quả thật bởi vì ba của Ngô Tiêu Tiêu, gia chủ của nhà họ Tiêu đến, vậy tất nhiên là muốn xông lên vị trí đệ nhất hào môn, bọn họ đương nhiên biết nhà họ Ngô cần mấy công ty nào, cho dù không có tiền lực cạnh tranh, cũng có thể giả vờ mua nâng cao giá giao dịch lên mức cao nhất, nói khó nghe một chút, cuối cùng khiến người mua tốn thêm vài chục nghìn tỷ cũng có khả năng, nhưng bây giờ Sở Vĩnh Du nói như vậy, ai còn dám, có quỷ mới biết Sở Vĩnh Du có thủ đoạn gì, ngộ nhỡ bị nhận ra thì sao? Vậy thật sự chính là được không bù nổi mất.
Sau khi ra hiệu Tân Tằng có thể bắt đầu, Sở Vĩnh Du dựa vào lưng ghế.
“Công ty đứng đầu, kiến trúc Trung Hoành, giá ước chừng 6000 tỷ, ai có nhã ý, đều có thể báo giá.”
Khi mấy người chuẩn bị giơ tay, đột nhiên Sở Vĩnh Du mở miệng.
“Ta trả 8100 tỷ.”
Chuyện này...
Mọi người đều ngây ra, không dám tin mà nhìn sang Sở Vĩnh Du, là thật sự không ngờ vị đại gia này vậy mà cũng tham gia vào, còn tưởng là vì đến trợ uy cho Tân Tằng chứ.
Nhưng sau đó cũng nghĩ ra, vợ của Sở Vĩnh Du mở một công ty bất động sản, làm như vậy cũng không có gì lạ cả.
Sở Vĩnh Du ra giá, ai dám tranh, đó không phải là tìm chết sao? Cho dù có muốn nữa cũng không thể vì nhỏ mất lớn như thế được.
Tân Tằng cũng sững người, anh ta không ngờ Sở Vĩnh Du lại muốn, nếu như biết sớm, anh ta chắc chắn trực tiếp tặng luôn, đều là người nhà mình, nói gì đến tiền bạc chứ.
“Anh rể, là em sơ suất, nếu chị muốn, em chuyển thẳng cho chị ấy là được rồi.”
Mỉm cười, Sở Vĩnh Du xua tay nói.
“Không, làm theo trình tự bình thường đi, cậu và Hiểu Tiêm sống tốt mới là điều tôi và Ý Yên hy vọng nhìn thấy.”
Thời gian một tiếng, cuộc mua bán sản nghiệp đã kết thúc, đương nhiên, nhà họ Ngô trở thành nhà thắng cuối cùng.
Lúc rời khỏi, Ngô Tiêu Tiêu đuổi theo ra khỏi phòng bao.
“Anh Sở, cảm ơn anh, đây là chiếc xe việt dã Brabus G800 được đặt làm ở nước ngoài, sau khi trải qua cải tiến tinh vi nhất, cả xe chống đạn, tổng giá trị là 36 tỷ, hy vọng anh có thể nhận lấy, nhà họ Ngô chúng tôi nhờ sự chiếu cố của anh Sở, cũng cảm ơn một anh không có để trong lòng một chút hiểu lầm trước kia.”
Nhìn chiếc chìa khóa xe trong tay Ngô Tiêu Tiêu, Sở Vĩnh Du không có do dự, trực tiếp cầm lấy, anh ở Tỉnh Thành, quả thật thiếu một chiếc xe của riêng mình, chiếc xe Brabus G800 này, trên thực tế vẻ ngoài không khác chiếc Mercedes G63 lắm, nhưng sự khác biệt thực tế cũng rất lớn, vừa hay hợp với anh.
“Ừ, vậy tôi nhận, ngoài ra bảo Ngô Siêu trưa mai đến Thiên Hi Các một chuyến.”
Ngô Siêu sao? Ngô Tiêu Tiêu sững người, cắn răng và tăng thêm lòng dũng cảm hỏi.
“Anh Sở, không biết em ba của tôi lại làm...”
“Đừng nghĩ nhiều như vậy, tôi tìm cậu là chuyện tốt.”
Nghe thấy lời này, Ngô Tiêu Tiêu mới thở phào, anh ta tưởng em ba lại gây ra chuyện gì rồi, tới lúc này, những người của Tỉnh Thành như bọn họ đã hoàn toàn bị Sở Vĩnh Du khuất phục, có loại cảm giác dù là Ngọc Hoàng Đại Đế xuống trần gian, muốn giết Sở Vĩnh Du, bọn họ cũng sẽ cho rằng, người cuối cùng chết chắc chắn là Ngọc Hoàng Đại Đế.
“Anh rể, tôi sắp xếp lại chút, ba ngay sau trở về Thiên Hải.”
Đến chỗ thang máy, Tân Tằng mở miệng, Sở Vĩnh Du liếc nhìn rồi nói.
“Tuy chuyện này quả thật nghiêm trọng, nhưng cậu nên nói một tiếng với Hiểu Tiêm, em ấy thật sự rất lo lắng, đến nhà tôi đi, Hiểu Tiêm đã đợi cậu rồi.”
Cái gì? Hiểu Tiêm đến rồi sao?
Trong mắt Tân Tằng vụt qua một tia phức tạp, gia tộc bị diệt môn, mấy ngày nay anh ta thật sự là mất hết ý chí, cái gì cũng không có nghĩ, Hiểu Tiêm gọi điện, gửi tin nhắn zalo, anh ta cũng không có hồi đáp.
Bây giờ nghĩ lại, chuyện mình làm cũng rất không đúng, đã nói phải cùng chung hoạn nạn, có lúc lại chỉ muốn khiến đối phương đừng lo lắng mà thôi.
Đến hầm để xe của khách sạn, Ngô Tiêu Tiêu nói rồi, xe đỗ ở vị trí số 36 khu A.
Sau khi quẹo qua, trong tầm mắt, nhiều xe dừng như vậy, nhưng căn bản không thể che được khí thế khủng khiếp của chiếc Brabus G800 màu đen tuyền đó, thật sự là đang không kích thích vào mắt của mọi người, bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy chiếc xe này, đoán chắc đều không rời được mắt.
Cộng thêm ba của Ngô Tiêu Tiêu đặc biệt cải tạo từ ở nước ngoài đưa về, cho nên nó càng không thể so sánh được.
Lúc này, một người trẻ tuổi đứng ở đầu xe, đang tạo dáng chụp ảnh tự sướng.
Sở Vĩnh Du bật cười, cũng không nói gì, chỉ là ấn nút của chiếc điều khiển, khi âm thanh vang lên, đèn xe nhấp nháy, người trẻ tuổi đó bị dọa giật mình.
Quay đầu nhìn thì lập tức nhìn chằm chằm Sở Vĩnh Du, do dự một chút thì đi tới.
“Người anh em, anh lái chiếc xe này sao?”
Sở Vĩnh Du gật đầu, không có nói gì nhiều.
“Người anh em, anh xem hay là như này, tôi cho anh 30 triệu, anh giúp tôi đi ra vẻ, 30 triệu này chính là của anh.”
Rất rõ ràng, lời này của anh ta là xem Sở Vĩnh Du thành tài xế, chứ không phải là chủ nhân của chiếc xe này, dù sao chiếc việt dã Brabus G800 phiên bản thường cũng phải gần 30 tỷ mới mua được, người có thể mua được loại xe này là phải có tiền, ít nhất Sở Vĩnh Du ở trong lòng của người trẻ tuổi này tuyệt đối không phải.
Nhìn thấy Sở Vĩnh Du vẫn không đếm xỉa, người trẻ tuổi vội vàng đuổi theo, nhân lúc mở cửa xe thì rút điện thoại chọn một bức ảnh. truyện teen hay
“Người anh em đừng mà, anh nhìn bức ảnh này, chỉ cần anh đồng ý, 30 triệu là của anh, người anh em tôi còn có thể giúp anh nói khoác, sau đó cô gái trong này, chắc chắn sẽ bằng lòng đi theo anh, anh chỉ cần nói anh là chủ nhân của chiếc xe này, không phải là tài xế là được rồi.”
Dư quanh thật sự liếc nhìn bức ảnh, Sở Vĩnh Du từ từ xoay người lại, khá có hứng thú nhìn người trẻ tuổi nói.
“Tôi có thể kéo cậu qua, chỉ là những cô gái này đều ở trong đó sao?”
Nghe vậy, người trẻ tuổi đã phấn khích.
“Đương nhiên rồi người anh em! Mấy cô gái này, tôi để ý hai ngày rồi, như thế nào? Xinh không, mỗi tối đều đến hộp đêm, tôi đã coi như quen biết với bọn họ rồi, chỉ thiếu một chiếc xe trấn áp cái xe sang của bọn họ, dù sao xe người ta cũng lái cũng là Porsche Cayenne.”
“Được, vậy chúng ta đi thôi.”
Cười ha ha, người trẻ tuổi vội vàng leo lên vị trí ghế lái phụ, vừa lên thì đã cảm thán.
“Hừm hừm! Chiếc Brabus này chỉ từng thấy trên TV, vẫn là lần đầu tiên ngồi vào, xịn, đù, thật là quá oách, với độ tuổi này của anh có thể lái xe cho nhân vật trâu bò như này, sau này cũng là tiền độ vô lượng.”
Sở Vĩnh Du mỉm cười không nói, anh bằng lòng đi là vì hai cô gái trên ảnh đều là người anh biết, nếu có thể dùng cách thức này gặp mặt lại, vậy anh thật sự cần phải đi một chuyến, xác nhận vài thứ.
Bọn họ chính là mục tiêu trước kia của Tỉnh Vu Dịch, Hồ Hân Hân của Tỉnh Thành và Bạch Hinh Vũ của Kim Cảng.