Mà lúc này Văn Khả Hân lại lên tiếng một lần nữa.
“Tôi có thể cố gắng điều tra một vài chuyện lén lút của Tư Đồ Yến trong vòng ba ngày, cứ như vậy, đến lúc đó, nếu anh thật sự giết chết Tư Đồ Yến rồi thì cũng có thể bàn giao lại.”
Nghe thấy nội dung giao dịch, Sở Vĩnh Du cười cười.
“Không cần đâu, Sở Vĩnh Du tôi đi thẳng ngồi thẳng, cho đến bây giờ chỉ giết những người đáng giết, không cần phải có nhiều quy trình phức tạp như vậy. Cô cũng có thể yên tâm, ân tình của Sở Vĩnh Du tôi không có phân chia nặng nhẹ.”
Thấy như vậy, Văn Khả Hân cũng không còn miễn cưỡng nữa, lúc nãy cũng chỉ là do xúc động nhất thời.
Lúc này, ở trong một phương hướng khác của khách sạn, Thượng Quan Vô Địch đang gọi điện thoại với anh cả Thượng Quan Sử Nho của anh ta.
“Anh cả, nhà chúng ta thật sự không giúp đỡ hả?”
“Vô Địch, chuyện này rất phiền phức, bởi vì mọi người đã biết hết rồi, bây giờ là thời đại thịnh hành của internet, một cuộc điện thoại đã có thể tạo ra một tin tức, chắc là em cũng biết chuyện này.”
Thượng Quan Vô Địch lòng nóng như lửa đốt, hành trình đến Vân Kinh đã chậm trễ không nói tới, nếu như chuyện này vẫn còn không xử lý tốt, thế thì chuyện đó thật sự lớn rồi.
“Anh, trước tiên anh đừng có nói đạo lý với em nữa, ông nội đều đã đồng ý hôn sự của Yến Nhi và Tiểu Mông rồi, chúng ta cũng xem như là người một nhà, không thể thấy chết mà không cứu.”
Thượng Quan Sử Nho ở bên kia vẫn rất có kiên nhẫn với Thượng Quan Vô Địch, mấy người vai vế thấp ở trong nhà tuyệt đối sẽ không dám nói chuyện với anh ta như thế này.
“Anh không biết Sở Vĩnh Du nghĩ như thế nào, nhưng mà loại chuyện này tuyệt đối không có khả năng xảy ra trong một gia tộc lớn như chúng ta, có thể nói trong nháy mắt liền có thể áp chế toàn diện, một chút tin tức cũng không thể lộ ra, nhưng mà bây giờ chuyện của công ty bất động sản Hoa Thiên đã không phải là xôn xao dư luận, ở toàn nước R đều đã biết hết rồi, cho nên cục diện hiện tại, đừng nói là gia tộc Thượng Quan của chúng ta, cho dù là gia tộc Nam Cung thì cũng không có cách nào lật ngược lại.”
Nói đến đây, Thượng Quan Sử Nho dừng lại một chút, anh ta lập tức nói chuyện như là đang cảm thán, lại giống như là đang lầm bầm.
“Được rồi, chuyện này đã có một kết thúc, tôi cũng đến Vân Kinh đây, chờ mong biểu hiện của cậu trong cuộc quyết chiến tuyển chọn cuối cùng.”
Bắt tay với Văn Khả Hân, sau đó dẫn chú Cửu trực tiếp đi khỏi.
Về đến nhà, người một nhà đều có mặt, ngay cả Thượng Quan Vô Địch cũng đến đây, mặt mũi tràn đầy vẻ lo lắng.
“Vợ ơi, tất cả đều đã được chuẩn bị thỏa đáng rồi, ngày mai sẽ có thông báo chính thức từ phía chính phủ.”
Đồng Ý Yên vui đến nỗi thiếu chút nữa đã bật khóc, cô liên tục gật đầu.
“Anh rể, anh... ý của anh là chuyện này đã được xử lý xong rồi?”
“Đúng vậy, không cần phải lo lắng nữa.”
Thượng Quan Vô Địch hít vào một ngụm khí lạnh, chuyện có thể làm cho anh cả mình nói là không thể thực hiện, thế mà Sở Vĩnh Du lại giải quyết xong rồi, cái này... thật là khó tin.
Mặt trời mọc, chín giờ đúng, có một tin tức truyền khắp nước R, là một bản tường thuật sơ lược về sự việc tòa nhà của công ty bất động sản Hoa Thiên ở Tỉnh Thành bị sụp đổ từ phía chính phủ, ai cũng không ngờ tới là lại bị người khác đặt bom làm nổ, phía chính phủ cũng đã biểu thị lo hậu sự cho những người bị tử vong đang làm việc, đồng thời, các bộ phận liên quan đã bắt đầu truy tìm kẻ sát nhân đánh bom vào tòa nhà.
Cùng lúc đó, công ty bất động sản Hoa Thiên cũng tổ chức một buổi họp báo bồi thường tiền cho những người đã chết, được xã hội hưởng ứng rất tốt. Người chết như ngọn đèn đã tắt, có thể an ủi tâm linh cho người thân cũng chỉ còn lại có tiền, cho nên số tiền bồi thường sáu tỷ đối với tình huống những người bỏ mạng dưới tòa cao ốc là đã tốt vô cùng.
Tin tức này truyền ra, các loại phản ứng đồng loạt bùng nổ.