Luyện ngục chi sư là tên của những người anh em đã xuất ngũ cùng Sở Vĩnh Du ở Bắc Vực, là Hổ Lang Chi Sư chân chính, gồm các võ giả tạo thành, kỹ thuật bắn hay các mặt khác đều xuất sắc.
Mà lần này, phải tập kết do cao ốc sập.
"Tường Vi, đuổi hết truyền thông và người vây xem đi."
Tường Vi gật đầu.
"Vâng thưa anh Sở, trụ sở đội điều tra sự cố đặc biệt cũng đã cử một nhóm tới, chắc là cũng sắp đến rồi."
Sở Vĩnh Du nhíu mày, thấp giọng nói.
"Không cần, bọn họ chẳng giúp được gì."
Việc cấp bách lúc này, trừ việc tập kết luyện ngục chi sư ra thì còn phải tìm chuyên gia uy tín nhất trong lĩnh vực này đích thân đến đo đạc, chỉ mong tìm ra một chút dấu vết.
Nếu kết quả cuối cùng vẫn là tự bản thân cao ốc có vấn đề mà sập, vậy thì hết cách xoay chuyển.
Vân Kinh, mấy người Bạch Trảm Hòa ngồi trong phòng khách, tâm trạng ai cũng rất tốt.
"Ba, bản lĩnh của Sở Vĩnh Du này không nhỏ, thế mà có khiến trụ sở đội điều tra sự cố đặc biệt hạ lệnh toàn quyền tiếp nhận."
Bạch Thanh nói xong, Bạch Trảm Hòa cười khoát tay.
"Không sao, chuyện lớn như vậy, ai ra tay cũng không thể ngăn được truyền thông đưa tin, ngăn được dư luận, ha ha, thời gian có ba ngày thôi, gấp như vậy, Sở Vĩnh Du có thể làm được gì, huống hồ, chuyện lần này đã được chuẩn bị rất kỹ càng, sẽ không có chuyện gì đâu, vợ Sở Vĩnh Du chỉ có thể ngồi tù thôi."
Nói đến đây, trong mắt Bạch Trảm Hòa đầy u ám.
"Bước tiếp theo là xử lý con gái nó, tôi muốn cho Sở Vĩnh Du và mọi người trong thiên hạ biết hậu quả của việc dám có ý đồ với nhà họ Bạch tôi, cho dù anh có là thần thánh phương nào đi nữa."
"Được! Coi như tôi Sở Vĩnh Du nợ cô một ân huệ."
Nhận được câu trả lời, Văn Khả Hân nở nụ cười, cười vô cùng vui vẻ, nhưng chú Cửu bên cạnh vẫn có chút khó hiểu, cô chủ không nói dối, năm người phía sau đều là những nhân tài có uy tín hàng đầu trong các lĩnh vực khác nhau của nước R, tìm được toàn bộ trong thời gian ngắn như vậy đúng là phải dùng rất nhiều quan hệ.
Nhưng tất cả chỉ cần một ân huệ của Sở Vĩnh Du, ông ta không hiểu được, tuy rằng Sở Vĩnh Du có thể đánh bại cậu ba, chứng minh giá trị vũ lực của anh ta rất cao, nhưng như vậy cũng không đủ, không biết rốt cuộc trong lòng cô chủ nghĩ gì.
Búng tay một cái, Văn Khả Hân hô.
"Mọi người! Khởi công thôi."
Năm người gật đầu, lần lượt đi vào trong một cái lều lớn đã được dựng lên cách đó không xa.
Trong đó một ông già mặc áo Tôn Trung Sơn mở miệng nói.
"Cậu Sở, bao lâu nữa mới đào được cột chịu lực ở tầng một ra?"
Sở Vĩnh Du chưa kịp đáp lời, Văn Khả Hân đã nói.
"Lâm Sơn, chuyên gia nổ mìn uy tín nhất của nước R."
Gật đầu, Sở Vĩnh Du nói.
"Trước khi mặt trời lặn."