Mục lục
Già Thiên - tác giả Thần Đồng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vô tận năm tháng trước có người từ Thanh Đồng Tiên Điện cõng ra một nửa cỗ Tiên thi, bị mấy Thánh địa cường đại nhất Đông Hoang chia đều, Cơ gia từ trong chiếm được một kiện tiên trân, săn sóc tẩm bổ trong cơ thể Cơ Tử Nguyệt.

Lúc trước, khi ở Đông Hoang “Tiểu bé” từng lộ ra vẻ kỳ dị, nói trong cơ thể Cơ Tử Nguyệt có bảo bối, chính là vật ấy.

Âm Dương Sinh Tử Chú rất đặc biệt, không chỗ nào không vào, không phải các loại bí thuật có khả năng ngăn cản. Một khi nó tập trung một người sẽ thẳng đến căn nguyên.

Ầm!

Thân thể Diệp Phàm chấn động mành liệt, Âm Dương Tử Chú tiến vào cơ thể, sinh cơ đều diệt, tử khí bừng bừng, gần như muốn phá hủy hết thảy.

- Trấn áp!

Hắn quát khẽ một tiếng, chín chữ cổ hiện ra chìm sâu vào trong cơ thể. Chín cái Đế tự trong Đạo Kinh như viết bằng thủy ngân, trong khoảnh khắc chảy vào, muốn trấn áp Âm Dương Sinh Tử Chú.

- Không được. Cảnh giới của hắn quá thấp, dù có trận văn của Đại đế cũng căn bản không thể chân chính vận chuyển, không thể phát huy tác dụng chân chính.

Xa xa, một vị đại năng Cơ gia tới.

Âm Dương Tử Chú thiêu đốt thần lực của Diệp Phàm, phá hủy sinh cơ, ở trong cơ thể hắn tàn sát bừa bài, muốn cắn nuốt hắn hoàn toàn chuyển hóa thành một cỗ tử thi.

Đây cũng không phải là công kích bình thường mà là một loại nguyền rủa phi thường quỷ dị, khó lòng phòng bị. Một khi bị khí cơ tập trung, cho đến khi không chết không biến mất.

- Cấm Tiên Lục Phong!

Trong mắt Diệp Phàm lóe lên một mảnh phù văn, tinh tú vô ngần lấp lánh, dùng thần niệm ở trong cơ thể khắc chữ, rậm rạp chi chít, mênh mông vô ngần.

Ầm!

Thần diễm bừng bừng thiêu đốt nhưng vẫn vô dụng, Âm Dương Tử Chú không thể xóa mờ. Nó tuân theo một loại căn nguyên trong thiên địa mà thành, là một loại vô hình vô chất.

- A...

Diệp Phàm kêu to, máu hoàng kim toàn thân chảy rất nhanh, trái tim như tiếng sấm rền, phát ra dao động chấn màng tai kêu ong ong.

Âm Dương Tử Chú có thể làm Thánh chủ chết ngay lập tức, hắn dựa vào thể chất cường đại mới chống chọi đến hiện tại. Bên ngoài thân Diệp Phàm xuất hiện những phù văn âm nối tiếp nhau, tràn ngập tử khí.

- Tiểu Diệp Tử.

Đám người Lý Hắc Thủy kêu to, lo lắng nhưng lại không giúp được gì.

Diệp Phàm gian nan giơ nanh sói đại bổng trong tay. Đây là Đông Phương Dã cho hắn mượn, có thể phát ra một đạo thần uy của binh khí Thánh nhân viễn cổ nhưng lúc này lại không tác dụng gì.

Trừ khi hắn đem chính mình cũng tiêu diệt, nếu không căn bản không có biện pháp. Nguyền rủa vô hình, sớm hợp nhất với hắn.

Toàn thân Diệp Phàm run rẩy, ngồi xếp bằng trong hư không. Trong bốn đại Bí Cảnh Luân Hải, Đạo Cung, Tứ Cực, Hóa Long đều có tiếng tụng kinh vang lên, vang vọng vòm trời.

Hắn tu luyện bốn bộ cổ kinh cường đại, tuy rằng đều là tànkhuyết nhưng là hợp cùng một chỗ cũng là trên đời vô song, có được vô thượng đại đạo áo nghĩa.

Tiếng động như sấm, như rồng, như hoàng, như lân vang vọng chín tầng trời mười tầng đất, xôn xao biến hóa, thiên địa thất sắc nhưng vẫn khó thể xóa được nguyền rủa.

- Thánh thể khiến lòng người kinh sợ, nắm giữ đủ loại bí pháp. Nếu hắn đạt tới cảnh giới Thánh chủ, gần như có thể vô địch thiênhạ, phá giải Âm Dương Tử Chú đều không thành vấn đề. Nhưng lúc này cảnh giới hắn quá thấp.

Vài vị đại năng Cơ gia khiếp sợ.

- Tử Chú do cấp hóa thạch sống dùng mạng hóa thành lại không thể lập tức tiêu diệt hắn, thật sự khiến người ta kinh sợ.

Trong lòng người thế lực đối địch cũng đều ứa khí lạnh, Thánh thể như vậy thật sự khiến người ta kiêng kị, tương lai trưởng thành còn ai có thể đối địch?

- Phá cho ta!



Diệp Phàm rống to nhưng lại vẫn không thể làm gì được. Tử Chú vô hình vô chất, cùng căn nguyên của hắn giằng co cùng một chỗ. Một kích trí mạng của một hóa thạch sống, với cảnh giới hiện tại của hắn căn bản không thể phá giải.

Nếm thử mọi cách, mọi nỗ lực cố gắng đều phí công. Diệp Phàm nổi khùng, không chống cự nữa dẫn động Tử Chú xông đến nơi sâu trong căn nguyên Luân Hải.

Hiện nay ở đó có hai miếng đồng xanh, tất cả đều yên lặng không phản ứng gì, hắn muốn dùng nó tấn công chí bảo của Trung Châu.

Ầm!

Hào quang vô tận từ trong cơ thể hắn bắn ra, tử khí sôi trào giống như nước sôi, bắn ra bốn phương tám hướng.

- Thánh thể còn có thể kiên trì.

Mọi người đều gần như không dám tin.

Âm Dương Tử Chú xông vào Luân Hải, đánh lên hai miếng đồng xnah. lập tức bị đánh ra ngoài, xơ xác hơn phân nửa, bức ra khỏi mắt của Luân Hải Thần Tuyền.

- Khốn kiếp!

Diệp Phàm nguyền rủa. Hai miếng đồng này lù lù bất động, đẩy lui Tử Chú lại yên tĩnh giống như bàn thạch, không chút cử động.

Cuối cùng, hắn biến sắc. Nguyền rủa xông vào thức hải hắn, muốn diệt thần thức.

Thân thể tan vỡ còn có thể chữa trị, nếu thần thức bị diệt, cả người liên tương đương không còn tồn tại. Diệp Phàm thét dài một tiếng, bất đắc dĩ chuẩn bị bỏ thân thể, trước đem thần niệm chạy trốn.

Ở mi tâm hắn, cái hồ nhỏ màu vàng nhảy lên, người tí hon màu vàng giống hắn như đúc cất bước đi ra, sắp sửa phóng lên cao.

Nhưng mà tử khí như vực sâu ngăn cách con đường phía trước, mạnh mẽ giam cầm hắn ở trước mi tâm, khó thể bỏ chạy.

- Hỏng rồi. Mặt đáng sợ nhất của Âm Dương Tử Chú thể hiện ra, không có gì không đốt, không gì không hủy.

Phàm là người hiểu biết đều rút lui, kinh hài run sợ. Tử Chú đáng sợ toàn diện phát tác, đã không có cách nào hóa giải.

- Thiên địa làm lò, âm dương làm lửa, nung khô thần minh, hủy diệt vạn linh.

Đây là Âm Dương Tử Chú, là một vị Thánh nhân viễn cổ cường đại nhất lúc đó khai sáng ra. Tương truyền hắn vô địch thiênhạ. lúc tuổi già gặp một thần linh Vực ngoại, tự hủy khí lực xóa bỏ thần linh.

Thiên địa như lò, Tử Chú làm lửa hừng hực thiêu đốt, đốt nướng thân thể Diệp Phàm, luyện hóa thần thức của hắn.

Roạt!

Thần niệm Diệp Phàm hóa thành người tí hon màu vàng há mồm hút một cái, đem một tấm cổ đồ trong đỉnh Vạn Vật Mau Khí ra che ở trên người.

Phía trên có tinh tú lóe lên, giống như một tấm Tinh Không Đồ, lưu động sắc thái giống như mộng ảo. Chính là tấm tiên trân mang ra từ trong hỗn độn Vạn Long sào, trước sau từng bị Đấu Chiến Thánh Hoàng, Độc Nhân Đại đế cầm giữ.

Ầm!

Tử Chú toàn diện bùng nổ, nhưng lại không thể lập tức hủy diệt Diệp Phàm, chỉ đốt hắn gần như vỡ vụn.

- Còn chưa chết!

Xa xa, thế lực đối địch đều trong lòng phát lạnh. Sinh mệnh lực của Thánh thể quá cường đại, ngay cả có bí bảo bảo vệ cũng không thể kiên trì lâu dài như vậy mới đúng.

- Tiểu Diệp Tử cố kiên trì, không thể phá giải thì hao hết lực lượng của Tử Chú.

Cơ Tử Nguyệt hô.

- Đúng, đã hao chết Âm Dương Giáo chủ, lại hao hết Tử Chú của hắn, khiến hắn chết phí công vô ích, ôm hận muôn đời.

Đám người Bàng Bác cũng kêu to.



- Hắn nhiều nhất có thể kiên trì nửa canh giờ.

- Có lẽ có thể kiên trì một ngày cũng không biết chừng!

Địch thủ trong bóng tối đều cười lạnh, không ít người chuẩn bị nhặt xác.

Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ...

Một ngày, hai ngày, ba ngày...

Diệp Phàm thật sự kiên trì được, tiêu hao chừng tám ngày vẫn còn chưa chết, đang đau khổ chống đỡ.

- Con bà nó, mèo chín mạng chuyển thế sao?

- Chết tiệt, vẫn còn sống!

Người đối địch ngồi không yên nhưng không có biện pháp gì. Tám ngày rồi, sớm kinh động đến Kỳ Sĩ Phủ, mấy vị Phó chủ phủ cường đại tới, bày ra thập phương đại trận thủ hộ nơi này.

Mười ngày, hai mươi ngày, ba mươi ngày...

Một tháng, xương cốt Diệp Phàm đều bị đốt, máu thịt đều khô héo nhưng vẫn còn sống.

- Còn không chết?

- Tiểu Diệp Tử kiên trì, lực lượng Tử Chú sắp hao hết!

Phản ứng của người đối dịch cùng người thân hoàn toàn bất đồng, nhưng có một điểm chung đó chính là tâm tình kích động khó thể bình tĩnh.

Lần này Âm Dương Tử Chú hiện tốn một tháng cũng không luyện hóa được Diệp Phàm, kinh động các thế lực lớn Trung Châu, rất nhiều đại nhân vật đều tới quan sát càngko nói tới anh tài trong Kỳ Sĩ Phủ cùng với rất nhiều cao thủ trẻ tuổi của Trung Châu. Tất cả đều chạy đến, mỗi ngày đều có người nhìn vào trung tâm.

Nhoáng một cái bảy bảy bốn mươi chín ngày, thân thể Diệp Phàm sắp bị đốt hỏng, xương cốt trồi ra, máu thịt rách nát, máu màu vàng gần như khô cạn.

Đây là tra tấn giống như Luyện Ngục, mà thần thức hắn cũng mơ hồ không chừng, người tí hon màu vàng vẫn không nhúc nhích ngồi xếp bằng ở trước mi tâm, lửa Tử Chú bao phủ chung quanh.

Diệp Phàm biết hắn có thể kiên trì được không chỉ vì sinh mênh lực của Thánh thể vượt qua những người khác mà còn vì miếng đồng xanh cùng tấm Tinh Không Đồ, tuy rằng đều không làm gì nhưng lại có tác dụng rất lớn.

Thiên địa làm lò, âm dương làm lửa hóa thành một cái lò thần đáng sợ, chân thực hiển hóa ra vây khốn Diệp Phàm ở bên trong nung đốt.

Ầm!

Ngày thứ 49, bầu trời đột nhiên sấm rền chớp giật, cuồng phong gào thét, điện quang mãnh liệt trút xuống như cửu thiên ngân hà rơi xuống.

- Biến thái, vào lúc này độ kiếp!

- Bảy bảy bốn mươi chín ngày tra tấn cũng không thể luyện chết hắn, lại đột phá vào lúc này!


- Không có khả năng, Thánh thể quá đáng sợ. Chẳng lẽ Âm Dương Giáo chủ chết vô ích sao? Hắn lại vào lúc sắp chết dẫn động thiên kiếp, muốn mượn vào đó để sống lại tăng tiến một tầng.


Mọi người đều cảm thấy khó tin. Diệp Phàm quá ngoan cường, bị luyện hóa 49 ngày cũng không chết, còn đột phá vào loại thời điểm này. Thật sự biến thái.


Ầm!


Vạn trượng lôi điện từ trên trời giáng xuống, đáng sợ hơn mọi thiên kiếp trong dĩ vãng. Bởi vì lần này là đột phá Bí Cảnh mà không phải là một cảnh giới nhỏ.


Hóa Long đại viên mãn, rồng nhảy vượt Tiên Thai, gây ra thiên kiếp cảnh tượng khủng bố dọa người.


Trong thân thể khô héo của Diệp Phàm, xương sống như một con rồng lớn ngẩng đầu mà lên thẳng hướng Tiên Thai, trở thành một đạo thần quang vĩnh hằng, bễ nghễ thiên hạ.


Con rồng này thật sự sống lại, hiện nay còn muốn tiến quân vào cảnh giới cao hơn. Phun ra một viên tiên châu, điểm hóa thành một tòa Tiên Thai vô thượng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK