Sát Thánh Tề La nói, đầu mày giãn ra, thủ hộ dài đến mấy tháng hôm nay rốt cục có thể thở ra một hơi.
Thứ này chứa hy vọng tương lai của Thiên Đình có thể khiến hậu bối trẻ tuổi thoát thai hoán cốt, chiến lực tăng vọt, làm cho thực lực bọn họ tăng lên một đoạn lớn, hắn đã thấy được cảnh tượng Thiên Đình trùng hưng.
Đỉnh đang phập phồng, tiên khí bao bọc quanh nó, các loại dị tượng lộ ra, muôn hình vạn trạng, gần như nghịch thiên, đều là sinh linh như thần thoại đang vờn quanh nó.
Long phượng hòa minh, bạch hổ dược thiên, huyền vũ xuất hải, thần cao trên chín tầng trời, sinh vật hình người cưỡi mây phi thăng… tường quang từng mảng từng mảng, thụy thải từng đạo hoàn toàn bao phủ đỉnh, vây ở chính giữa.
Chỉ cần hai ngày cuối cùng là có thể mở dược lô, lấy ra tiến hóa bảo dịch.
Thiên Chi Thôn có một số lão nhân niên kỉ rất lớn, nhưng lại giống như cổ kinh còn sống, lúc này trên mặt đầy nếp nhăn lộ ra nụ cười, miệng lẩm bẩm như là đang cầu nguyện.
Bọn họ đợi rất nhiều năm, chờ mong Thiên Đình trở nên mạnh mẽ, khôi phục vinh quang ngày xưa, một đời đều sắp trôi qua, thân thể đều không chịu nổi, ngày nay rốt cục thấy được ánh rạng đông.
- Thiên Khải gia gia, trong mắt người có lệ.
Tiểu Tước nhi nói, lau nước mắt cho lão nhân.
- Gia gia rất cao hứng, rốt cục nhìn thấy ngày này.
Thiên Khải lão nhân nói.
Mấy lão nhân khác cũng là như vậy, bọn họ còn chưa thành thánh như Tề La, sớm là gần đất xa trời, tóc đều sắp rụng hết.
Yến Nhất Tịch cũng có mặt, nâng đỡ hai vị lão nhân, rất tôn kính với bọn họ. Sau khi hắn tới Thiên Chi Thôn thường cùng mấy lão nhân chơi cờ, được chỉ điểm, được lợi rất nhiều.
- Thiên Đình tái lập chắc chắn hưng thịnh. Cho dù hiện tại chết đi chúng ta cũng nhắm mắt.
Mấy vị lão nhân run rẩy giọng nói kích động, lão lệ tung hoành.
- Hắc, vậy sao. Ta xem các ngươi vẫn là chết không nhắm mắt. Bổn tọa đưa các ngươi lên đường!
Sát khí đột nhiên phủ xuống, thổi quét khắp Thiên Chi Thôn. Cổ Thánh uy thế ngập trời buông xuống.
Mấy vị lão nhân, Tiểu Tước nhi, Yến Nhất Tịch lập tức phun ra một ngụm máu lớn, ngũ tạng đều nứt ra, thân thể sắp vỡ nát, không ngừng rút lui.
Ầm!
Nhanh như tia chớp, Sát Thánh Tề La chân đạp bí chữ Hành, thời gian như quay ngược, hóa thành một đạo điện quang chắn ngang phía trước ngăn cản uy áp của Cổ Thánh.
- Thật là một hồi tạo hóa lớn. Các ngươi bận rộn lâu như vậy rốt cục luyện thành tiến hóa dịch, chúng ta đặc biệt đến thu. Các ngươi có thể ra đi!
Một vị Sát Thánh khác xuất hiện, cười ác nghiệt, thanh âm lạnh băng tận xương, vươn một bàn tay chộp về phía Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh.
Sát Thánh Tề La hé lớn, há mồm phun ra một đạo căn nguyên tinh khí, hóa thành một cái thần hồn vọt qua, ngăn cản bàn tay kia, quyết không thể để dược đỉnh rơi vào trong tay đối phương.
- Hắc hắc, vô dụng. Các ngươi chỉ “cốc mò cò xơi” thôi. Dư nghiệt Thiên Đình đều phải chết, không thể sống sót một ai!
Sát Thánh của Địa Ngục pháp lực như tinh hải, sát khí như đại dương mênh mông, khí huyết đáng sợ ngập trời, nhìn như da bọc xương hình thể tiều tụy nhưng là thực lực tuyệt đỉnh.
Trong tay hắn cầm Thánh khí truyền đời, một thanh chủy thủ âm u lạnh lẽo xẹt qua, đem thần hồn do Tề La dùng tiên thiên căn nguyên tinh khí luyện chế thành cắt xé, bẻ gãy nghiền nát.
Đây là một trận đại họa!
Đều là Sát Thánh, hắn còn lâu đời hơn Tề La rất nhiều, kinh nghiệm phong phú, sát khí càng đậm. Chỉ ra tay với một đạo tinh hồn tự nhiên có thể dẹp bằng trong nháy mắt.
Xích!
Hắn vung chủy thủ màu đen, một đạo ô quang hiện lên, mấy cái đầu người rơi xuống. Mấy người ở phía trước chết không nhắm mắt, rồi sau đó thân thể lại càng khoảnh khắc nổ tung hóa thành sương máu.
Đây là sáu người của Thiên Chi Thôn chuyên để ý lửa dưới dược đỉnh, lúc này ngay cả hừ một tiếng cũng không kịp liền hóa thành xương vỡ và máu mủ dưới thánh uy.
Hắn hắc hắc cười lạnh, như đao lạnh cạo xương nói:
- Vất vả các ngươi, luyện thành một lò dược tốt như vậy, ta sẽ nhớ kỹ các ngươi. Đều yên tâm lên đường đi.
Bên kia, Tề La rống giận, nhưng là không cách nào thoát khỏi đối thủ. Đều là Sát Thánh, các loại thủ đoạn đều xuất ra, sát khí cuốn non sông, cỏ cây đều gãy rạp.
Huyết quang từng đạo, hắn để lại trên người Sát Thánh của Nhân Thế Gian mấy vết thương, máu tươi chảy đầm đìa nhưng lại khó thể chân chính giải quyết dứt điểm đối phương.
- Hậu sinh khả úy. Có thể làm sát khí xuyên qua sát trận viễn cổ thương đến bổn tọa. Thật là không đơn giản.
Sát Thánh của Nhân Thế Gian dùng một ngón tay khô héo dính máu của mình đặt lên miệng nếm. Ở bên cạnh hắn các loại cổ vật lơ lửng, hóa ra là một tòa sát trận thượng cổ có thể di chuyển, vừa có thể hộ thể lại có thể diệt địch. Hắn âm trầm nở nụ cười nói:
- Nhổ cỏ tận gốc, một người không để lịa. Thiên Đình hủ diệt đi!
Bên cạnh hắn các loại cổ vật ánh sáng mãnh liệt, toàn diện sống lại, hơn nữa trên đầu xuất hiện một cái chuông xương, xương trắng trong suốt. “Boong” một tiếng vang lớn khiến tiểu thế giới này chấn động mãnh liệt không thôi, khủng bố khôn cùng.
- Ha ha…
Một bên khác, Sát Thánh của Địa Ngục tàn nhẫn cười to, nhìn xuống Thiên Chi Thôn, cơ thể khô quắt có vẻ yêu tà mà ma tính. Hắn nói:
- Địa Ngục, Nhân Thế Gian sẽ hưng thịnh, đa tạ các ngươi tặng hồi tạo hóa lớn này!
Hắn nhấc tay chộp tới đại đỉnh, chí đắc ý mãn, đồng thời trong mắt xuất hiện sát ý điên cuồng, bễ nghễ mọi người Thiên Chi Thôn.
Một chiếc cơ giáp Cổ Thánh im hơi lặng tiếng xuất hiện, lóe ra sáng bóng màu u lam. Cơ Tử ra tay, bổ ra một chiêu Hư Không Đại Liệt trảm, tập kích sau lưng hắn.
Vút!
Sát Thánh của Địa Ngục mang theo một tia cười tàn khốc, bàn tay gầy trơ xương bổ về phía sau. Nếu nói tập sát, ai có thể so sánh với hắn, mặc dù Cơ Tử có Hư Không đại đạo cũng không được.
Ầm!
Trên cơ giáp Cổ Thánh xuất hiện dấu trảo đáng sợ, bay ngang ra ngoài. Trong công cụ chiến tranh, Cơ Tử ánh mắt lạnh lẽo. Hắn liên tục lướt ngang, xé mở hư không, không ngừng hư ảo.
Sát Thánh quá mức đáng sợ, là Vương giả sát phạt, thủ đoạn khiến người khiếp sợ, gần như có thể đem Cơ Tử nắm giữ bí thuật của Hư Không Đại đế mạnh mẽ chộp ra.
Rống…
Một tiếng thét dài, Thánh Hoàng tử tới, ở trong một công cụ chiến tranh màu vàng, tay cầm một cây chiến mâu màu vàng sử dụng như đại côn, quét ngang tới khí thế như biển.
“Đinh” – một tiếng âm rung phát ra, chủy thủ của Sát Thánh Địa Ngục chợt nhoáng lên, chặt đứt chiến mâu. Sau vài cái đâm thẳng lại biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lại suýt nữa cắt mở cơ giáp màu vàng ra!
Hắn làm cho Thánh Hoàng tử nhanh chóng rút lui, chiến lực không kịp, suýt nữa bị thương.
- Thiên Đình sớm đã mục nát, dư nghiệt đều sẽ bị gạt bỏ vào hôm nay, hoàn toàn hủy diệt đi!
Sát Thánh đại chiến cùng Tề La lạnh lùng nói.
Sát Thánh của Địa Ngục bức lui Thánh Hoàng tử, cũng cười lạnh gật đầu nói:
- Không sai. Đều sắp chết đi, sớm nên quét sạch. Như tổ tiên các ngươi vậy, máu chảy cạn mới thôi!
Hắn lại chộp tới Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh, tuy nhiên động tác rất chậm, liếc xéo Thánh Hoàng tử cùng Cơ Tử, chờ bọn họ tới cướp đoạt.
- Ngăn hắn lại!
Một đám sát thủ của Thiên Chi Thôn đều giận dữ trợn trừng mắt, muôn vàn gian khổ chế thuốc đến nay sắp thành công liền có người đến hái quả. Trong lòng bọn họ phẫn nộ và không cam lòng.
Thánh Hoàng tử cùng Cơ Tử lại vọt tới trước nhưng chung quy không là Thánh nhân. Mà người này lại là Sát Thánh, hiểu được phương pháp sát phạt, bọn họ không thể có hiệu quả, bản thân suýt bị thương.
Xích!
Chủy thủ đen nhánh xẹt qua, một người trung niên của Thiên Chi Thôn ở xa xa đầu lăn lông lốc, máu tươi chảy đầm đìa, nguyên thần mai một, tử trạng rất thảm.
Sát Thánh của Địa Ngục tự nhiên là cố ý, hết thảy nắm giữ trong tay. Đây là muốn hành hạ đến chết từng người của Thiên Chi Thôn.
Hắn lại chộp tới đại đỉnh, động tác thong thả, vẫn nhìn về phía Cơ Tử và Thánh Hoàng tử, ánh mắt lạnh lùng, như là chờ bọn họ ra tay.
Đột nhiên đại đỉnh nổ vang hóa thành một đạo tiên quang, đạo lực kinh thiên nhanh chóng đánh lên bàn tay hắn.
Cùng lúc đó, Diệp Phàm ẩn trong hư vô mở mắt, ánh mắt khiếp người, hào quang lạnh lẽo như điện bắn ra, tự thân tất cả dị thượng hợp nhất đem hắn bao phủ bên trong.
Phốc!
Huyết quang chợt lóe. Nửa người Sát Thánh máu thịt bầy nhầy, bị dị thượng suýt nữa nghiến nát.
Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh khí tức khủng bố, dập nát chân không, phát ra một loại lực lớn đánh lên cánh tay Sát Thánh của Địa Ngục, khiến thân thể hắn mất cân bằng giây lát.
Cũng chín hvì vậy khiến cho dị tượng của Diệp Phàm một kích có hiệu qủa, đánh cho người này máu tươi chảy đầm đìa.
Diệp Phàm với bí thuật vô thượng của Thiên Đình đánh lén, nếu là những người khác không chết cũng lột một lớp da, khẳng định sẽ bị thương nặng mà vị Sát Thánh này lại không có việc gì.
Xích!
Huyết quang thoáng hiện, Cơ Tử cùng Thánh Hoàng tử lợi dụng thời cơ này tìm được cơ giáp chiến đấu, phân biệt để lại hai vết thương đáng sợ trên thân thể khô héo suy nhược của Sát Thánh kia.
Nhưng mà hắn ta vẫn không việc gì. Đây là sự đáng sợ của Sát Thánh, chiến kỹ vô song, sát thuật vô cùng, có thể đem thương tổn bản thân hạ tới thấp nhất.
Ba người Diệp Phàm kinh sợ, rất nhanh rút lui bởi vì trong khoảnh khắc bọn họ cảm thấy được khí tức khủng bố tập kích thân thể. Vị Sát Thánh này khá ngoan độc, hủy diệt một kiện Thánh khí, muốn dùng nó để dập nát cơ giáp, muốn làm cho bọn họ hình thần đều diệt.
Ba người lướt ngang ra rất xa, nơi đó không ngờ gió êm sóng lặng. Sát Thánh của Địa Ngục âm trầm cười, Thánh khí trong tay không tổn hao gì, vừa rồi chỉ là ảo thuật mà thôi.
Diệp Phàm, Thánh Hoàng tử, Cơ Tử đều trầm mặt. Sát Thánh này kinh nghiệm chiến đấu phong phú, cực kỳ khó dây.
Mấu chốt nhất chính là đối phương là Thánh nhân, cộng thêm chiến lực khủng bố kia nữa, hôm nay nếu xông lên hơn phân nửa sẽ ngã xuống.
Ông!
Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh nổ vang, bị Diệp Phàm mạnh mẽ triệu hoán trở về. Hào quang chợt lóe, nó chìm sâu vào trong mi tâm hắn.
- Lui!
Tề La thấy dược đỉnh an toàn thu về thở phào một hơi, trên người hắn không ít vết thương, chắn ở phía trước nhất cho mọi người phía sau rút đi.
- Hôm nay không ai có thể chạy trốn, đều phải chết ở chỗ này. Sự hưng thịnh của Địa Ngục và Nhân Thế Gian chính là muốn thành lập trên phế tích Thiên Đình.
Các loại cổ vật trước người Sát Thánh giao thủ cùng Tề La chìm nổi đều là trận kỳ, hắn bày ra sát trận thượng cổ, bản thân không tổn hao gì.
Đồng thời trước người Sát Thánh của Địa Ngục cũng hiện ra các loại cổ vật, sáng bóng lưu chuyển. Hắn cũng bày ra một tòa sát trận thượng cổ nhỏ, có thể tùy thân di chuyển, muốn tàn sát mọi người.
Ở thời thượng cổ, hai đại Thần triều không tổn hao gì, nội tình phần lớn được giữ lại, cường thịnh hơn Thiên Đình hiện tại rất nhiều.
- Tiền bối nhanh đến!
Diệp Phàm bày ra một tòa trận đài, mở ra hư không kêu gọi lão Thánh nhân của Thiên Tuyền thạch phường.
Nhưng mà lại không được đáp lại, trong hư không một mảnh u ám, giống như bị phong tỏa.
- Không tốt!
Cơ Tử biến sắc, cho người thử vượt qua hư không kết quả phát hiện tất cả trận đài đều mất hiệu lực.
Thiên Chi Thôn có các loại thủ đoạn phòng bị, khắp nơi đều là trận văn, có thể từ nơi này xuyên qua Trung Châu, Nam Lĩnh nhưng lúc này lại không có tác dụng.
- Bọn họ có bí bảo giam cầm hư không, phong tỏa cả tiểu thế giới!
Đại hắc cẩu là trận pháp chuyên nghiệp, lập tức làm ra phán đoán, dự cảm đại sự không ổn.
Sát Thánh của Nhân Thế Gian ánh mắt lạnh lẽo âm trầm:
- Ta biết nơi này các ngươi có kẻ rất hiểu trận pháp, chúng ta vì ổn thỏa dùng thủ đoạn nguyên thủy nhất trước khi tiến vào liền cắt xé hư không đem tiểu thế giới này kéo vào trong một mảnh thần thổ do Đại Thánh thượng cổ khai sáng.
Giống như một cái bóng khí bị một con cá sấu nuốt, bị ngăn cách ở trong một lồng giam khác.