Đến từ Vực ngoại, đến từ một chỗ khác của tinh không, đối với hắn xúc động rất lớn. Diệp Phàm một mực muốn về địa cầu, về đến quê hương. Mà hai người này có thể vượt qua tinh không, khiến hắn một mực hướng tới.
- Lão ca ngươi biết rất nhiều, có thể nói kỹ càng một chút không.
Hắn khiêm tốn thình giáo, thật sự rất khó tưởng tượng Bệnh lão nhân là như thế nào, chẳng lẽ lão từng nhìn thấy hai người kia?
Diệp Phàm không khói đánh giá cẩn thận. Lão nhân này đầu tóc thưa thớt, không quá năm mươi tuổi, thoạt nhìn bệnh ốm yếu nhưng chân chính là người thế nào thì rất khó nói.
- Ta nhìn thấy trong một quyển chếp tay của người xưa, hiểu biết có hạn.
Bệnh lão nhân nói, tuy nhiên lão vẫn nói tỉ mỉ một chút khiến Diệp Phàm có
hiểu biết thêm gần thêm một bước.
Từ Thanh đế đến Thái tộc bắt đẩu khiến lòng người rất khó bình tĩnh lại, bởi vì trong đó đề cập đến một ít bí tân.
Hóa Tiên Trì lai lịch thần dị, ai cũng không nói rõ được, từ xưa đến giờ đều chưa từng xảy ra, có tiên trân chìm trong đó khiến người ta kinh ngạc rung động, lại không thể chiếm được.
Trước thái cổ có lẽ đã phát sinh đại chiến kinh thế, còn có khả năng từng sinh ra thần linh. Đê binh vô thượng đều bị đánh nứt ra, rơi trong Hóa Tiên Trì.
Vô Thủy Đại đế ở trong Tiên trì tìm được Hỗn Độn Thạch, luyện hỏa tiên vật ẩn bên trong thành tựu Vô Thủy Đê Chung. Tiếng chuông vang lên, muôn đời đều động, uy lực tuyệt luân.
Thanh đế vốn là một cây Thanh Liên sinh ra ở đây, cắm rễ trên miếng đồng xanh, chiếm được chỗ tốt thật lớn. Tuy nhiên, trước khi hóa hình miếng đồng xanh mất đi, rời hắn mà đi.
Yêu đế tài ba trác tuyệt, cuối cùng cũng không mượn vào vật bên ngoài chứng đạo thành đế sau thời đại thái cổ, trở thành một trong những người cường đại nhất cổ kim tương lai.
Thái tộc cũng từng có người đại cơ duyên tiến vào Hóa Tiên Trì, ba vạn năm trước có người dùng bí chữ “Binh” lấy ra một miếng đồng xanh, bởi vì tu luyện bí chữ Binh mà chiếm được chỗ tốt lớn lao.
Khi nghe đến đó, trong lòng Diệp Phàm khẽ động. Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân căn bản Thanh đế tiêu diệt Thái tộc sao? Một đoạn nghi án lịch sử từ đó trồi lên mặt nước.
Nhưng Bệnh lão nhân lại lắc đầu nói:
- Đại đế cổ đều có đại khí phách, sẽ không bởi vậy mà tiêu diệt một tộc. Có nguyên nhân khác.
Diệp Phàm khó hiểu nói:
- Còn có thể có nguyên nhân khác?
- Hết thảy đều bởi vì tổ tiên Thái tộc mà ra...
Thái tộc nắm giữ bí chữ Binh, đây là bí thuật cao nhất của đạo giáo, tới từ Đông Hoang. Mà trên thực tế có người đã từng điều tra, tổ tiên bọn họ từ Đông Hoang vượt qua.
- Gia tộc này bất tường, mỗi quá một hai vạn năm đều sẽ phát sinh một ít việc quỷ dị, nguy hại thế nhân, vì thế Thanh đế ra tay.
- Thái tộc bất tường?
Diệp Phàm nghe được lời này, càng cảm thấy kinh dị, thấy được trong đó nhất định có rất nhiều bí ẩn.
- Bảy vạn năm trước, tổ tiên bọn họ khi tuổi già từ Đông Hoang đi tới Trung Châu, thẳng đến Tần Lĩnh, muốn chôn ở nơi đặc thù này.
Bệnh lão nhân chậm rãi nói.
Tần Lĩnh phạm vi trăm vạn dặm, rộng lớn khôn cùng nhưng là tương đối với Trung Châu mênh mông mà nói, đây chỉ là một góc của khu vực tây bộ.
Từ xưa đến nay Tần Lĩnh đã có vô tận truyền thuyết. Trong lòng đất nhiều lăng mộ cổ xưa, ban đêm thường có lão thi đi ra khỏi mộ cổ, phun ra nuốt vào ánh trăng. Đây là truyền lưu rộng nhất.
Trên thực tế cũng quả là như thế. Từ xưa đến này cũng không biết có bao nhiêu Hoàng chủ, Thần tăng táng ở nơi này, mọi người sớm thành thói quen.
Tương truyền, táng thân ở đây ngày sau có thể sẽ tu thành thi giải tiên, cũng không biết là loại sách cổ nào ghi lại, được một số nhân vật vô thượng tán thành, mới có hành động của đời sau.
Tổ tiên của Thái tộc lúc tuổi già từ Đông Hoang thẳng đến Tần Lĩnh, nguyên bản cũng không có gì, nhưng sau khi chọn Long Huyệt an bài hậu sự đã kinh động rất nhiều người.
Trong những ngày đó, khắp Tần Lĩnh ngày đêm đều có tiên khóc, có long khí thăng thiên, cảnh tượng cực kỳ hãi người.
Tuy nhiên lại cũng không duy trì bao lâu liền biến mất, lại khôi phục bình thường. Bởi vì tổ tiên của Thái tộc là một kỳ nhân, có thể tìm ra long mạch, có thể ổn định tiên táng huyệt.
- Tộc này thật bất tường...
Bệnh lão nhân nói.
Sau đó không lâu, người của Thái tộc Đông Hoang cử tộc di dời, tổ tiên bọn họ còn một hơi cuối cùng nhưng lại không có ai dám tới gần.
Hắn rõ ràng đã không có mệnh nguyên nhưng lại rất khó chết, thường xuyên ra vào Tần Lĩnh, nửa đêm đi về. Ở thời điểm đó Thái tộc gặp phải rất nhiều sự vật quỷ dị.
Mà vào thời kỳ đó, một Vương giả đại thành của Trung Châu tới chơi, đã xảy ra một chuyện khiến người ta kinh sợ. Hắn không ngờ lại bị tổ tiên Thái tộc bóp chết tươi.
- Một vị Vương giả đại thành, sống sắp được bốn ngàn tuổi rồi, thế gian vô địch lại bị một người sinh mệnh khô hếo, tu vi không quá cường đại, chỉ hiểu tìm Long Huyệt bóp chết. Đây quả thật giống như chuyện thần thoại hoang đường.
Bệnh lão nhân lắc đẩu.
Diệp Phàm cũng ngây dại, hắn thấy rợn cả người. Bởi vì cảm thấy được giống như đã từng quen biết, cực giống với một loại truyền thuyết có liên hệ rất lớn đối với hắn.
- Lúc tuổi già của hắn, trong thời gian cuối cùng nơi ở cả ngày trời đất âm u, lốc xoáy màu đỏó bốc lên, quỷ dị mà đáng sợ, có tiếng rống không rõ.
Tổ tiên của Thái tộc chi còn lại một hơi cuối cùng nhưng chống đỡ chừng hơn nửa năm, xảy ra các loại chuyện quái dị khiếp người, ngay cả con cháu gia tộc bọn họ đều có mấy người bị hù chết.
Cuối cùng, nơi hắn ở không người dám tới gần. Rốt cục hắn biến mất vào một ban đêm, để lại một phong thư chỉ viết một câu: Nêu hắn không thể thi giải, con cháu đều có đại họa.
Người của Thái tộc tiến vào Tần Lĩnh, tìm mấy chục năm cũng không thấy huyệt táng của hắn, bọn họ chỉ biết lão tổ lúc tuổi già rất quỷ dị.
- Tám ngàn năm sau, vào một đêm mưa gió sấm chớp, lão tổ của Thái tộc...
Bệnh lão nhân nói.
- Hắn có thể sống lâu như vậy?
Diệp Phàm rất giật mình.
- Hắn đã sớm chết rồi, trong màn mưa màu đen, mọi người kinh hồn thoáng nhìn thấy hắn, giống như đúc bức họa trong nhà, duy nhất không giống chính là trên thân hắn có lông đó...
Da đầu Diệp Phàm có chút phát lạnh, càng ngày càng cảm thấy có liên quan cùng hắn. Đây chính là loại truyền thuyết kia.
- Hắn sớm không phải là người, kinh hồng thoáng hiện, lại biến mất ở chỗ sâu trong Tần Lĩnh, nhưng Thái tộc lại trong một đêm chết một nửa số người, người sống sót cũng thường phát sinh chuyện quỷ dị, thường xuyên mất thần trí gây hại một vùng Tần Lĩnh.
Sau đó lại qua một vạn năm lại xảy ra chuyện tương tự. Mà còn đáng sợ hơn bởi vì khi đó Thái tộc rất cường đại, reo rắc tai họa tự nhiên sẽ lớn hơn.
Sau khi bình tĩnh lại, bọn họ mời kỳ nhân các nơi Trung Châu, Tây Mạc, Nam Lĩnh, Đông Hoang tới, muốn làm rõ chân tướng.
Lúc ấy một vị kim thân la hán của Tây Mạc đích thân tới, từng có lời: Tổ tiên Thái tộc tìm được Long Huyệt lớn nhất Tần Lĩnh, là tiên táng địa. Trừ khi hắn thi giải, bằng không khó thể phai mờ.
Một vị Tầm Long Thiên Sư của Trung Châu lúc ấy sợ hãi nói tổ tiên Thái tộc lúc tuổi già đã xảy ra bất tường, không thể không làm như thế, muốn dùng tiên huyệt Tần Lĩnh đối kháng với một thứ nào đó.
- Bất tường lúc tuổi già của Nguyên Thiên Sư, không ngờ đáng sợ như vậy. Chạy trốn tới Trung Châu cũng không thể may mắn thoát khỏi, ngay cả con cháu cũng đều đáp vào.
Diệp Phàm sống lưng phát lạnh.
Hắn cũng học Nguyên Thiên Thư, cũng từng cảm nhận loại quỷ dị này, tương lai hơn phân nửa sẽ có một ngày như vậy.
- Không, tổ tiên của Thái tộc chính là Nguyên Thiên Sư đời thứ ba của Đông Hoang. Sau khi hắn rời xa, đem Nguyên Thiên Thư chôn ở Đông Hoang, hai vạn năm sau bị người lấy được. Nguyên Thiên Sư đời thứ tư đích thân đến Trung Châu, ở Tần Lĩnh chỉ thở dài một tiếng liền rời đi.
Diệp Phàm trong lòng đại động. Đây là một loại số mệnh sao? Nguyên Thiên Sư lúc tuổi già vì sao lại như vậy? Đó rốt cục là cái gì tìm tới cửa, chạy tới Trung Châu xa xôi đều không thoát.
Đông Hoang tổng cộng có năm vị Nguyên Thiên Sư, lúc tuổi già đều không ngoại lệ, tất cả đều đã xảy ra chuyện đáng sợ. Nguyên Thiên Sư đời thứ ba chạy tới Trung Châu, chính là tổ tiên của Thái tộc.
Nguyên Thiên Sư đời thứ tư hao hết tâm lực, tính kế mấy chục năm trốn vào trong vùng cấm Thái Sơ, ẩn thân nơi vật cực tất phản. Địa hình nơi đó cùng một con rồng tương liên, là huyệt Chân long kếo quan tài, nhưng cuối cùng vẫn không tránh được kiếp nạn.
Nguyên Thiên Sư đời thứ năm — tổ tiên của Trương gia, lúc tuổi già biến mất trong một đêm quỷ khóc thần kêu, đem một đứa bé dọa ngốc, nghi là tiến vào nơi táng thân của Vô Thủy Đại đế - Tử Sơn.
- Không thi giải thành tiên, khó thể phai mờ. Mỗi cách một hai vạn năm, Thái tộc đều sẽ phát sinh bất tường, bất kể chạy trốn tới đâu cũng không được.
Trong này tình huống phức tạp, một vạn năm trước có người lại nhìn thấy một sinh vật hình người lông đỏ đi ra Tần Lĩnh. Lúc ấy Tần Lĩnh trăm vạn dặm không biết chết bao nhiêu sinh linh.
- Tổ tiên của Thái tộc đã chết sáu vạn năm, thi thể còn không hủy diệt, lại xuất hiện một lần nữa?
Diệp Phàm kinh ngạc.
- Đúng vậy, hơn nữa ở trong một đêm khuya, kinh hồng thoáng hiện trong gia tộc. Thế gia cổ này cường đại hơn trước không biết bao nhiêu lần, nhưng vân không thể chống lại bất tường...
- Một vạn năm Thái tộc bị diệt, nguyên nhân phức tạp...
Thanh đế từng tiến vào Tần Lĩnh tìm kiếm sinh vật hình người lông đỏ kia nhưng không thấy tung tích bằng không nhất định sẽ diệt trừ.
- Nói như vậy, hắn còn sống trên đời...
Diệp Phàm sợ hãi nói.
- Ngày nào chưa thi giải, ngày đó chưa giải thoát. Tần Lĩnh nhiều lăng mộ cổ, lời cổ nhân không phải không có đạo lý. Nơi này rất quỷ dị.
Diệp Phàm động dung. Nguyên Thiên Sư sau khi chết cũng không được yên ổn, vậy rốt cục đó là thứ gì, ngay cả Đại đế đều muốn ra tay trừ diệt.
Bệnh lão nhân nói:
- Trên đời không có tiên, nếu muốn thi giải thành tiên gần như không có khả năng. Tuy nhiên hắn cũng chưa chắc có thể trường tồn, chắc rằng vạn năm trước bị chém...
- Chuyện gì xảy ra?
Một vạn năm trước, Thanh đế trước khi chết làm rất nhiều chuyện lớn chấn động cổ kim. Xâm nhập Thần Khư đoạt Hoang Tháp, đi xa Trung Châu tìm đồng xanh.
Cuối cùng, trước khi tọa hóa hắn lại càng là một ngón tay gạt bỏ Thái tộc, với Thần thông vô lượng của Yêu đế phát ra một chém đánh hướng Tần Lĩnh.
Thanh đế không biết sinh vật hình người lông đỏ ở phương nào, chỉ là thúc giục ra một đạo Yêu đế sát niệm. Mặc dù hắn tọa hóa, ý niệm này nếu không chém trúng địch nhân cũng sẽ không phai mờ.
- Hắn ở nơi nào phát ra sát niệm?
Diệp Phàm cả kinh hỏi.
- Ngồi trên Đông Hoang, một ý niệm thiên hạ động.
Bệnh lão nhân nói.
- Cái gì?
Diệp Phàm cả kinh run lên, điều này không khỏi quá mức khó tin. Thanh đế rốt cục cường đại tới loại trình độ nào?
- Thanh đế, sâu không lường được. Có thể duy nhất chứng đạo thành đế ở sau thời đại thái cổ tự nhiên kinh diễm muôn đời, sự cường đại của hắn không thể đo lường.
Bệnh lão nhân nói.
Đại đế cổ cùng đạo tương hợp, cùng một nhịp đập với thế giới, thật sự quá cường đại, người thường không thể lý giải. Cho dù chết đi, cũng cần hơn vạn năm mới có thể đạo tiêu mà tan biến.
Đồng thời, hắn rất kinh dị. Bệnh lão nhân rốt cục lai lịch thế nào, vì sao biết nhiều bí tân như vậy. Ngay cả các đại Thần triều chưa chắc đã biết rõ những điều này.
- Mập mạp Đoạn Đức chết tiệt.
Đột nhiên Diệp Phàm kinh ngạc. Hắn nhìn thấy một bóng người quen thuộc ra vào ở dãy núi phía trước.
- Không lâu sau chỉ sợ sẽ càng nhiều người tới. Hóa Tiên Trì, Tần Lĩnh Long Huyệt. Hai nơi này đều có thiên duyên không thể tưởng tượng.
Bệnh lão nhân nói.
Diệp Phàm không nghĩ tới, sinh vật hình người lông đỏó trong Long Huyệt cũng có giá trị vô cùng, rất có khả năng ẩn chứa một viên Bất Tử Thần Đan.
- Người của Kỳ Sĩ Phủ cũng tới rồi...
Sau đó không lâu, một số bỏng người quen thuộc đập vào mắt, bao gồm Diêu Quang Thanh tử, Dao Trì Thánh nữ. Hơn hai năm không gặp, những người này đều có tiến bộ nhảy vọt.
- Vương Đằng cũng tới!
Ánh mắt hắn chớp lóe.
Một chiếc cổ chiến xa màu vàng hào quang xung thiên, Vương Đằng đứng phía trên, giống như Thiên đế vượt qua ngang trời, rồng ngâm phượng hót, bạch hổ khiếu thiên, huyền quy nâng biển, cực kỳ sáng lạn.
Bệnh lão nhân nói:
- Không lâu trước đây có người nhìn thấy một số lão thi trong Tần Lĩnh xảy ra dị đọng, phỏng chừng thứ trong Long Huyệt sắp xuất hiện. Mỗi khi Long Huyệt dị động, Hóa Tiên Trì nhất định sẽ xuất hiện.
Đây là một lần thiên duyên, gây nên phong vân Trung Châu. Có thể đoán được, sắp tới Tần Lĩnh sẽ tụ tập cường giả các nơi.
Cửu Lê Thần triều chuần bị sung túc nhất, vị Nguyệt Linh Công chúa kia sớm đã đến hơn hai năm rồi, không riêng vì Cửu Bí!