Mục lục
Sà Vương quấn thê - Bạch Tô (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bóng dáng của cô gái này cũng chỉ là một tầng sương mù, chỉ có thể từ dáng người mảnh khảnh của cô ta và làn váy trắng bồng bềnh như sương, mới có thể nhìn ra được cô ta là phụ nữ, lúc này trong tay của cô gái này đang cầm cái roi mà tôi đánh về phía người U Quân, cũng không nhúc nhích, cứ như vậy đứng lẳng lặng ở bên cạnh U Quân.

Tôi đã giam Liễu Liệt Vân và U Quân cùng một chỗ, cô gái này không phải chính là Liễu Liệt Vân đó chứ?

Ý nghĩ này chỉ vừa mới hiện lên trong đầu không quá ba giây, lập tức bị tôi bác bỏ, Liễu Liệt Vân dù sao cũng là Đế Hậu, nhưng pháp lực của cô ta cũng không có vì năng lực của cô ta mà tăng lên, một roi này của tôi cô ta sẽ không có cách nào tiếp nhận nổi.

Trong lúc tôi vẫn đang nghĩ cô gái này là ai thì lúc này U Quân đã nâng mặt lên nhìn về phía tôi, đôi mắt mang vẻ điềm tĩnh đến khinh thường nhìn tôi chằm chằm, thần sắc vẫn như ban nãy, khóe miệng còn nở một nụ cười. Đồng thời vào lúc này, vết thương trên người anh ta vừa bị đánh cũng khép lại với tốc độ kinh người, những vết máu chảy ra ngoài kia cũng theo miệng vết thương của anh ta chảy ngược vào trong, căn bản không tới một phút thì U Quân đã khôi phục lại là được dáng vẻ ban đầu, khuôn mặt trắng nõn, cánh môi gợi cảm, mái tóc đen nhánh như thác nước rũ xuống trên vai của anh ta, đen bóng lại vô cùng co giãn, cũng vì mái tóc đen dài tới hông còn hơi xoăn này mà khí chất của U Quân cũng trở nên vô cùng tà mị.

Tôi nhìn những biến hóa này của U Quân, tôi nhịn không được mà cau mày, bây giờ ở Thiên Giới, cho dù dùng bất kỳ pháp lực để hình phạt hay công kích thì cũng gây nên tổn thương giống như cách con người ở nhân gian có thể bị thương, mặc dù đại đa số thần thánh đều có thể dùng pháp thuật để chữa trị, nhưng việc này vô cùng hao tổn pháp lực, đồng thời với năng lực tự chữa thương kinh người này của U Quân khiến tôi nhìn mà quên cả thở, thậm chí còn cảm thấy hơi quỷ dị.

Thấy tôi vẫn luôn nhìn anh ta, hai tay của U Quân khẽ động, hai cánh tay kèm theo xích sắt hơi tránh thoát hướng tới chỗ tôi, tới hỏi tôi: “Hôm nay, sao Hi Nhi lại có thời gian tới xem tôi vậy, chẳng lẽ là em nhớ tôi sao?”

Lúc U Quân nói những lời này, nhanh chóng hôn xuống bên gáy của tôi, rồi hít thật sâu một hơi đồng thời còn để tôi nghe được âm thanh khi anh ta hôn xuống người mình.

Lúc này tôi vô cùng phản cảm với U Quân, anh ta làm như vậy với tôi khiến cả người tôi theo bản năng vừa né vừa trốn, bảo anh ta đừng tiến gần tới tôi, thế mà tôi lại tới gần cô gái quanh thân phủ đầy sương mù vừa tiếp nhận roi dài trong tay tôi khi tôi đánh U Quân, mặc dù cô gái này không phải hình người, nhưng trên người cô gái này phát ra một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ. Luồng sức mạnh mạnh mẽ này tôi chưa từng cảm nhận đã lâu lắm rồi, đồng thời nguồn khí tức này phát ra từ trong người cô gái kia chứ không phải là loại khí tức của một thần khí hay từ một loại bảo vật nào đó phát ra.

“Cô ta là ai?” Tôi lười biếng phải tiếp lời U Quân, nên trực tiếp hỏi anh ta: “Liễu Liệt Vân sao?”

Khi tôi nói lên cái tên Liễu Liệt Vân này, U Quân lập tức cười với tôi một tiếng, nâng tay áo phất một cái về phía bóng dáng cô gái kia, nói: “Thừa Thiên Hiệu Pháp Hậu Thổ Địa Hoàng, nhìn thấy người quen cũ mà còn không chịu hiện thân sao?”

U Quân vừa nói xong, làn sương mù dày đặc trên người cô gái này bắt đầu lui tán, một tua cờ màu đỏ đính kim sắc từ từ xuất hiện trong màn sương mù, sau đó lại là gương mặt không hề thay đổi thần sắc của cô gái kia, ngay sau đó một chiếc áo bào hoa lệ xuất hiện, cô ta choàng một tấm vải gấm màu tím trên vai, dáng vẻ vô cùng lộng lẫy.

Thừa Thiên Hiệu Pháp Hậu Thổ Địa Hoàng, chính là tên đầy đủ của Hậu Thổ cơ mà. Trong lúc nhất thời tôi có hơi kinh ngạc, cái này sao có thể? Sao cô ta lại ở cùng một chỗ với U Quân?

Chỉ là tôi nhìn cô gái này khá quen thuộc. Như thể đã từng nhìn thấy ở chỗ nào đó, tưởng tượng cẩn thận một chút, cô ta chính là Hậu Thổ trong trí nhớ của tôi, khoảng chừng mấy ngàn năm trước, tôi đã gặp cô ta, ngay cả ký ức đó cũng đã hết sức lâu đời rồi.

“Hậu Thổ sao?” Tôi hô lên một tiếng Hậu Thổ, nhưng cô ta không đáp lại tôi. U Quân đi về phía trước mặt của tôi rồi nhìn tôi một chút, rồi nhìn về phía mặt của Hậu Thổ một chút. Chắp tay sau lưng đi tới, mặt ngó về phía Hậu Thổ: “Hậu Thổ, cô còn nhớ rõ cô ấy không? Lúc trước, cô vì lấy lòng của cô ấy mà sắc phong tôi làm Thần Núi, phần đại ân đại đức này của cô, tôi mãi mãi cũng sẽ ghi tạc trong lòng.’’

Mặc dù anh ta nói cảm ơn, nhưng tôi không hề nghe được chút ý tứ cảm ơn nào từ trong miệng của U Quân. Mà khi Hậu Thổ nghe được U Quân nói tới thì giống như không nghe thấy, không nói câu nào, cũng không hề nhúc nhích.

Tôi nhìn dáng vẻ này của Hậu Thổ, đây chính là dáng vẻ lúc cô ấy còn trẻ, gương mặt tuy không thể nói là khuynh quốc khuynh thành, nhưng cũng vô cùng mạnh mẽ, xán lạn tươi trẻ giống như đại địa, khiến cho người ta nhìn cảm thấy vô cùng an ổn, lại có sự dịu dàng, cho nên tuy trên người cô ta phát ra khí lực vô cùng mạnh mẽ nhưng vẫn làm cho người ta vô cùng thư thái. Thế nhưng bây giờ dáng vẻ cô ta như một tấm gỗ vậy, như thể bị khống chế, hoặc chỉ là một con rối vậy.

Tôi không có suy nghĩ tiếp nữa mà quay lại nhìn về phía U Quân, hỏi anh ta: “Anh đã biến Hậu Thổ thành cái gì vậy?”

U Quân xem thường nhìn qua tôi một chút, đưa tay khoác lên vai của tôi, nói với tôi: “Em không nhìn ra được sao? Bây giờ Hậu Thổ chỉ nghe lệnh của tôi mà thôi, chồng của em cho dù không có đỉnh Tạo Vật thì cũng sẽ là yêu quái mạnh mẽ nhất thế gian này.

U Quân nắm tay khoác vai lên trên người tôi, tôi rất rõ ràng mình cảm nhận được khí tức trên người của anh ta, nó đã trở nên vô cùng mạnh mẽ, tôi không biết phần khí tức này của anh ta là tới từ nơi nào nhưng bất chợt anh ta có biến hóa như vậy lại khiến cho tôi kinh hãi vô cùng.

Theo như Liễu Long Đình nói, mấy nghìn năm trước Hậu Thổ cũng đã đem tinh hồn của mình hóa thành lục đạo, làm cho sinh tử của vạn vật trở nên có thứ tự, có luân hồi, loại thời điểm này chắc chắn Liễu Long Đình cũng không gạt tôi, nhưng nếu đã đem tinh hồn hóa thành lục đạo, vậy không đợi lục đạo luân hãm vào trong suy tàn thì vong hồn của Hậu Thổ cũng khó mà thoát ra được, nhưng bây giờ Hậu Thổ cứ thế mà đứng trước mặt của tôi, chẳng lẽ lục đạo đã sụp đổ rồi sao? Hậu Thổ mới tiếp tục hiện thế như vậy chứ?

Ngay lúc ý nghĩ này của tôi xuất hiện thi tôi đúng là khó mà tin được, mà dáng vẻ của U Quân khi nhìn thấy tôi khó tin như vậy cũng tốt bụng giải thích với tôi: “Vạn vật ở thế gian có sinh ra cũng sẽ có chết đi, khởi tử hoàn sinh, là chuyện rất bình thường, tôi vì tương lại của chúng ta mà làm cho Hậu Thổ sống lại, bây giờ trong thân thể của Hậu Thổ có một nguồn sức mạnh khổng lồ, đồng thời cũng chỉ nghe lệnh của tôi, sau này bất kể là ai đều không có cách nào bắt nạt chúng ta được.”

Lúc trước Hậu Thổ và Ngọc Hoàng đại đế hay Thiên Đế là thần quan cùng một đẳng cấp, mặc dù quản lý U Minh và Đại Địa, nhưng pháp lực cũng không phải quá lớn mạnh, trong cơ thể tôi đỉnh Tạo Vật chính là pháp khí mạnh nhất tam giới, ngay cả Thượng Đế cũng không thể làm gì được nó, mà chỉ mấy ngàn năm ngắn ngủi này, Hậu Thổ Nương Nương lại có có quan hệ thế nào với U Quân?

Bây giờ tôi hoàn toàn không có tâm trạng gì để nghe U Quân nói chuyện giữa chúng tôi cả, nếu U Quân nói anh ta khống chế Hậu Thổ vậy tôi sẽ hỏi thử xem anh ta làm cách nào khống chế? Sức mạnh của anh ta không phải hoàn toàn bắt nguồn từ đỉnh Tạo Vật sao? Vì cái gì đỉnh Tạo Vật đã giao cho tôi mà trên người anh ta lại có một luồng sức mạnh lớn như vậy?

“Tôi chỉ nói là nguyên nhân của nguồn sức mạnh lớn này chính là xuất phát từ cô.’’

U Quân bình thản nói, giống như đang nói tới một chuyện cực kỳ nhỏ không đáng kể: “Tôi có được đỉnh Tạo Vật cũng đã đem vong hồn của Hậu Thổ từ trong Lục Đạo Luân Hồi ra, chờ tới khi thời khi chín muỗi, tôi lại thả cô ta ra. Lúc đầu khi thoát ly khỏi đỉnh Tạo Vật, đừng nói tới việc tôi là U Đế mà chỉ riêng việc ở lại trên trời thôi mà tôi cũng khó làm được, nhưng em đã giúp tôi thoát khỏi loại đồ vật hút tinh khí của tôi mỗi ngày. Do ngày đó em bất chợt cho tôi uống máu của em, công lực của tôi đột nhiên tăng mạnh, lần đầu tiên tôi không tin đó là do máu của em nhưng tới lần thứ hai thì tôi tin rồi, em không chỉ khiến cho pháp lực của tôi trở nên mạnh mẽ hơn mà còn giúp cho Hậu Thổ sống lại, đơn giản em chính là phúc tinh của tôi, thật sự là khiến cho tôi ngày càng càng thích em tới mức không muốn buông tay.’’

Nói tới phần sau, U Quân nhịn không được mà tỏ ra vô cùng vui vẻ, khi anh ta nhìn tôi, ánh mắt chan chứa sự cưng chiều, yêu thương lại mang theo vài phần âm trầm, anh ta đưa tay qua chỗ của tôi, muốn vuốt ve mặt của tôi.

Tôi không nghĩ tới chỉ là lòng nhân ái trong lúc nhất thời của mình, đã khiến cho U Quân trở nên mạnh mẽ như thế, mà chính tôi cũng không biết máu của mình có sức mạnh lớn tới như thế? Bạch tiên chỉ nói với tôi là có thể tăng tinh khí lên, nhưng cũng không có nói cho tôi còn có thể phục sinh vong linh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK