Sao Tang Hạ lại muốn tôi đưa cái này cho Liễu Long Đình, giống y như Thần Núi vậy? Cái đỉnh Thiên Sinh này có thể tạo ra trời đất, lẽ nào bọn họ đều muốn thông qua nó để xây dựng lên một thế giới mới?
“Vậy có thể nói cho tôi biết, cái đỉnh này hình dạng thế nào không?”
Nghe nói đỉnh Thiên Sinh này cũng là do Liễu Long Đình kiếp trước đã giao nó cho tôi, nếu như tôi thật sự có thể đưa cho Liễu Long Đình, giúp đỡ được anh, tôi đương nhiên sẽ nhận lời, nhưng nếu ngay cả đỉnh Thiên Sinh hình dạng thế nào tôi cũng không biết, cho dù có muốn đưa cho Liễu Long Đình, cũng không biết phải đưa như thế nào!
Tang Hạ thấy tôi đến cái hình dáng của đỉnh Thiên Sinh cũng không biết, nhất thời cảm thấy có chút tức cười, hỏi ngược lại tôi: “Đây là thần khí mạnh nhất tam giới mà bệ hạ đã giao cho cô cất giữ, cô lại không biết nó trông như thế nào? Trước đây cô đã dùng đỉnh Thiên Sinh để tạo ra thiên đình, khiến cho người phàm và thần tiên có thể tiếp tục tồn tại, mà sau đó, cũng chính là cô đã cho thần linh bọn họ có chỗ dung thân, thay thế vị trí của những yêu thần chính tông, cô nói bọn họ có nên hận cô không? Cô cũng đừng có quên trước kia bản thân cũng là yêu thần, cũng từng thuộc cùng một giới với chúng tôi, vị trí của chúng tôi bị đám người thần linh chiếm giữ, nên đứng về phía nào bản thân cô rõ nhất!
Dường như Tang Hạ có rất nhiều điều muốn nói với tôi nhưng sau khi nói xong một hồi, cô ấy đột nhiên ý thức được bản thân. không nhất quán nên đã đợi mình bình tĩnh lại một chút cô ta mới tiếp tục: “Cái đỉnh lân Thiên Sinh này, tôi cũng chỉ nghe nói qua, chưa từng tận mắt nhìn thấy nó, suy cho cùng người nhìn thấy nó chỉ có cô và bệ hạ thôi, tương truyền rằng nó có thể biến thành bất kỳ thứ gì nó muốn, kể từ khi cô chết đi ở kiếp trước, nó cũng biến mất theo, lúc đầu còn tưởng rằng đỉnh Thiên Sinh đã bị cô giao cho thiên đình hay gì đó, nhưng tai mắt của chúng tôi ở đó nói không có, người của thiên đình cũng đang tìm kiếm nó, chỉ là cô vẫn còn có giá trị lợi dụng, bọn họ sẽ không nói thẳng với cô là giao cái đỉnh đó cho bọn họ. Nếu không phải ngoài bệ hạ ra chỉ có cô biết được hình dáng cái đỉnh, cô cho rằng cô vẫn còn là tây vương mẫu đã từng giúp đỡ loài người, vì để cảm ơn cô nên họ mới tôn cô làm vương mẫu ư, chẳng qua cô chỉ cho bọn họ một chỗ trú thân mà thôi, cô chẳng giúp gì họ cả, với thân phận thần yêu của cô, lại là thủ hạ dưới trướng bệ hạ, cô cho rằng mình có thể gia nhập thế giới của bọn họ sao?”
Tang Hạ đem yêu thần và nhân thần phân ranh giới rất rõ ràng, lúc thế giới này mới hình thành, con người còn chưa xuất hiện thì yêu thần chúng ta đã tồn tại rồi, yêu thần đơn giản chính là động vật thượng cổ, giống như rồng, rắn, còn có những loại côn trùng khác nữa. Những thứ này sau khi hấp thụ linh khí của trời đất, dần dần tiến hóa lên có trí thông minh rồi theo dòng chảy của thời gian, bản thân đã có pháp lực hoặc năng lực của riêng mình, người có năng lực đó chính là yêu, mà những người có năng lực mạnh thì sẽ trở thành yêu thần, yêu thần xuất hiện trước con người từ rất sớm, ví dụ như Nữ Oa, bà ấy chính là rắn biến hóa thành, yêu lực vô biên của bà ấy đã tạo ra nhóm con người đầu tiên, vì bà ấy đã hao tâm khổ tứ tạo ra con người nên đã trở thành một trong những lời nhân thần đầu tiên, sau đó con người ngày càng phát triển, có không ít yêu thần bắt đầu thống lĩnh con người, dẫn dắt họ tu luyện, cũng chính là tây vương mẫu, cũng chính là vương mẫu nương nương trên trời, trước đây cô cũng chỉ là một yêu quái đầu hổ đuôi báo ở Thanh Tân thống lĩnh cả một bộ tộc người, hướng dẫn họ tu luyện, vậy nên tất cả những người được cô dẫn dắt đều trở thành nhân thần.
Theo thời gian, nhân thần và con người, xuất hiện ngày càng nhiều, vậy nên nhân thần cần một nơi tách biệt ra khỏi con người để quản lý mới có thể giữ vững được hòa lộc bình của thế giới này, vậy nên tôi mới tạo ra thiên đình, Nữ Oa mới nhào nặn nên con người và cùng với một số những yêu thần khác tu luyện hình thành nên nhân thần liền lại sinh sống trên thiên đình. Mà những nhân thần đó, sau khi xây dựng nên được một thế lực hùng mạnh, ngoại trừ những yêu thần đã từng giúp đỡ bọn họ được tôn trọng ra, những yêu thần không liên quan đều bị giáng chức làm thần thú, có lúc làm vật cưỡi cho bọn họ, có lúc dùng để trấn thủ thiên đình, những người không phục sẽ bị giết hết, hoặc là bị trục xuất. Liễu Long Đình có thể quay về nơi mà anh thuộc về là vì có thể tiếp nhận những yêu thần bị truy sát đó, tuy rằng đến bây giờ, tôn ti trật tự đã bị đảo ngược, con người thấp kém trước đây trở thành những vị thần cao quý, còn những yêu thần giờ đây đã bị coi thành những kẻ hạ tiện. Có điều những nhân thần bọn họ còn nhớ đến việc tôi đã từng đối tốt với bọn họ, sẽ không làm phiền tôi, hơn nữa còn coi tôi vẫn như thân phận ở kiếp trước, chủ trì luật pháp cho họ.
“Nếu như vậy, tôi đem đỉnh Thiên Sinh cho Liễu Long Đình, vậy anh ấy có thể dùng nó để tạo ra một thế giới rộng lớn hơn sao?” Tôi hỏi Tang Hạ…
Tang Hạ nghe xong, khuôn mặt ngay lập tức hiện lên tia đắc ý, ngay cả trong giọng nói cũng mang theo lòng tin thấm đẫm: “Đúng vậy, chúng tôi có thể xây dựng nên một khung trời mới, lấn át nhân giới và thiên giới, bệ hạ sẽ trở thành người có quyền lực nhất thế gian, đám người chúng tôi sẽ được trở về với thân phận vốn có của chính mình, một ngày nào đó sẽ được nở mày nở mặt, báo thù rửa hận.”
Tang Hạ nói xong, tôi bỗng nhiên không biết tiếp lời cô ta như thế nào, tôi không tán thành việc Liễu Long Đình muốn sử dụng sức mạnh của đỉnh Thiên Sinh để thôn tính tam giới, mặc dù tôi biết kiếp trước mình từng là yêu thần, sau khi Liễu Long Đình vì muốn chứng minh thân phận của tôi mà đã chà sạch lớp da ngoài của tôi, nhìn thấy được hồn yêu của tôi, vì thế anh ấy mới khẳng định được thân phận tôi, nhưng kiếp này tôi là con người, nếu tam giới bị thôn tính, con người cũng sẽ chết đi, sau khi chết, họ sẽ trở thành những vong hồn, trở về vị trí nô lệ lúc trước của yêu thần, những yêu thần đó hận con người bao nhiêu năm nay, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho bọn họ. Nhưng bà nội, ba, mẹ tôi là con người, tôi không muốn sau khi họ chết đi, linh hồn họ vẫn còn phải chịu sự ức hiếp không ngừng từ người khác.
Có nên thôn tính tam giới hay không, quyền quyết định này nằm ở Liễu Long Đình, nếu như bây giờ tôi có phản bác Tang Hạ thì cô ta nhất định sẽ làm loạn lên với tôi, tôi là muốn sau khi Liễu Long Đình tỉnh dậy, có thể cùng anh ấy thảo luận vấn đề này, thế nên tôi đã chào Tang Hạ nói với cô ta tôi trở về phòng mình trước.
Tang Hạ không hề để ý tới tôi, nhưng khi tôi vừa bước chân vào phòng bếp, cô ta đột nhiên gọi tôi lại: “Bạch Tô, tôi khuyên cô, hoặc là đừng có xen vào chuyện này hoặc là hãy giúp chúng tôi, bởi vì cô vốn dĩ không thể nào biết được những tà yêu bị ép trở về với vị trí cũ là một chuyện đau khổ đến nhường nào, người thân của họ đều bị người của thiên đình và con người giết hại, cô biết mà, ai giết, ai hại cô, cô đều muốn trả thù người đó, chúng tôi cũng thế thôi, chúng tôi chỉ muốn lấy lại những thứ thuộc về mình thôi. Tốt nhất cô đừng có xúi bậy bệ hạ, khiến bệ hạ bỏ lại chúng tôi, nếu không thôn tính tam giới, không chỉ bệ hạ sẽ bị Nữ Hi giết chết mà tất cả chúng tôi cũng đều sẽ biến mất, vô số Quy Khư cũng sẽ không được yên thân. Bệ hạ và Quy Khư chúng tôi cùng sống cùng chết. Vì vậy, mong cô không nhìn vào những khuôn mặt Quy Khư đáng thương ở đây mà hãy nhìn vào sinh mệnh của Liễu Long Đình, đừng có dùng cái tấm lòng thánh mẫu ngu xuẩn đó của cô làm tổn thương chúng tôi, đẩy chúng tôi vào con đường chết.”
Tôi vốn định đời sau khi Liễu Long Đình tỉnh lại, tôi sẽ hỏi xem anh ấy có thể từ bỏ việc này không, nhưng Tang Hạ nói như thế khiến trong lòng tôi bất giác run lên, quay đầu nhìn cô ta, mà lúc này Tang Hạ cũng nhìn chằm chằm tôi, trong đôi mắt ấy, ngoại trừ khinh thường ra, còn mang theo chút khẩn cầu, có thể cô ấy hiểu được tình mà mà Liễu Long Đình dành cho tôi, sợ tôi sẽ ở bên cạnh anh ăn nói lung tung, dẫn đến sự diệt vong của đám Quy Khư bọn họ.
Nhiệm vụ ban đầu của tôi chính là tới giết Liễu Long Đình, ngăn cản anh ấy làm ra những chuyện này, nếu thực sự làm như vậy, người gặp nạn chính là thiên đình và con người ở trần gian, thế giới nhất định sẽ xảy ra đại loạn một lần nữa, nhưng nếu Liễu Long Đình không làm như thế, toàn bộ đám quỷ yêu ở Quy Như này sẽ đều bị giết sạch. Bọn họ từng bị đuổi ra khỏi nhà của chính mình, giờ đây ngay cả cơ hội sống sót cũng không có.
“Vậy Quy Khư và Thiên Đình không thể giảng hòa sao? Mỗi người cai quản một phương, ai cũng không xâm lấn đến ai?” Tôi hỏi Tang Hạ, nếu có thể hòa hoãn được, thế giới này sẽ giảm bớt đi những sinh mệnh vô tội bị sát hại.
Tang Hạ còn chưa kịp trả lời thì lúc này đột nhiên có một đám sương mù màu đen từ trên trời bay xuống, một quỷ yêu quỳ trước mặt Tang Hạ, dáng vẻ vô cùng khẩn trương, căng thẳng nói: “Khởi bẩm Đại Tế Ti, Nữ Hi cùng với U Quân đã đến thiên đình mượn một triệu thiên binh kéo về Quy Khư Chi Hải để đuổi cùng giết tận chúng ta rồi!”