*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Thần Núi lại nhắc nhở tôi rằng chỉ có cô ấy mới có thể giúp tôi.
Khi tôi đang muốn chạy trốn, anh ta đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi, nếu đây không phải một việc đã được lập kế hoạch trước rất lâu, thì sẽ không có chuyện trùng hợp như vậy, anh ta đã phí rất nhiều sức lực trên người tôi, chắc chắn không muốn tôi đột nhiên lật lọng.
Trong nháy mắt, tôi chợt cảm thấy, Thần Núi cũng không đáng sợ như tôi nghĩ trước đây, bây giờ anh ta cần tôi, mà bản thân tôi cũng chính là điểm yếu của anh ta, sớm biết anh ta để ý đến tầm quan trọng của tôi như thế, đêm qua, tôi có thể đã không phải chịu khổ nhiều như vậy.
“Tùy anh, dù sao tôi cũng chỉ là một người sắp chết, chắc chắn không quan tâm gì cả, chỉ muốn làm những gì bản thân tôi muốn làm, nhưng anh thì khác, anh muốn lợi ích, nếu anh đối xử tốt với tôi một chút, không chừng tôi sẽ hợp tác với anh đến cuối cùng. Tôi bắt chước Thần Núi cười nhạt, âm trầm nói với anh ta.
Đây là lần đầu tiên tôi nói chuyện hùng hồn như vậy với Thần Núi, tôi không biết sau này giữa chúng tôi sẽ phát triển thành tình hình thế nào, nhưng bây giờ có thể ép được thì phải ép, trước đây anh ta ném tôi vào ổ rắn, nếu anh ta đã muốn hợp tác với tôi, thì tôi cũng muốn để anh ta biết tôi cũng không dễ đối phó.
“Như thế nào mới được xem là đối xử tốt hơn với cô?” Thần Núi thấy tôi uy hiếp anh ta, vừa tức vừa buồn cười, nhưng tức giận nhiều hơn, suy cho cùng trong mắt anh ta, tôi chỉ là một kẻ thấp hèn, trước đây mỗi một câu anh ta nói đều là coi thường tôi.
“Không phải muốn đi tìm Hư sao? Dù sao tôi cũng không thể đến núi Trường Bạch, với lại trên người tôi thật sự vừa hôi vừa bẩn, một ngày không tắm rồi, tôi không thể cứ như vậy mà đi gặp Liễu Long Đình được, anh ta là người yêu cũ của tôi, nếu để anh ta nhìn thấy dáng vẻ bẩn thỉu này của tôi, anh ta càng coi thường tôi hơn.
Thần Núi nghe yêu cầu này của tôi, lập tức cười như không có chuyện gì, nói với tôi: “Việc anh ta coi thường có thì có liên quan gì đến tôi, tôi nói cho cô biết, tốt nhất là cô đừng đòi hỏi quá đáng quá, nếu không tôi thà lôi kéo Ngân Hoa còn tốt hơn lôi kéo cô
Lúc này Thần Núi cởi đại áo khoác đen ra, vóc người cao lớn, nước da trắng nõn, trong tay cầm chiếc quạt xếp, thoạt nhìn giống như một vương gia hoặc quý công tử nho nhã nào đó thời xưa, nhưng lời anh ta nói cứng nhắc chẳng hợp lòng người tí nào, chẳng trách anh ta là do chướng khí trong núi biến thành, làm gì có tình người chứ.
Chúng tôi cùng đến núi Trường Bạch, tôi cứ tưởng Thần Núi thật sự sẽ đi theo tôi từng bước, hoặc là sẽ bảo tôi ngồi xe hay gì đó, nhưng rất cuộc cảm thấy phiền phức quá, Thần Núi bèn trực tiếp dạy tôi khẩu quyết phi hành ẩn thân, nhưng chỉ dạy có một lần, nếu tôi nhớ được thì đi cùng anh ta, nếu tôi không nhớ được thì phải tự đi ra khỏi ngọn núi này, bản thân phải tự nghĩ cách, đừng cổ chạy trốn, yêu ma trong núi đều là người của anh ta, chỉ cần tôi có ý định muốn trốn, không cần đợi đến khi tôi bị trời phạt, mấy yêu ma của anh ta có thể lập tức ăn thịt tôi luôn.
Lời đe dọa của Thần Núi lập tức làm tôi cảm thấy không học không được, vì thế tôi bảo anh ta dạy tôi khẩu quyết.
“Lại đây.” Thần Núi vẫy tay với tôi, muốn tôi
đứng trước mặt anh ta, tôi lập tức đi tới chỗ anh
ta, rồi Thần Núi đọc hai câu kỳ lạ trước mặt tôi. Loại ngôn ngữ này tôi nghe rất quen thuộc, dường như đã từng đọc rất nhiều lần trước đây,
nhưng lại vô cùng xa lạ, khi tôi đang định nghiêm túc xin Thần Núi đọc lại một lần nữa cho tôi nghe, Thần Núi không đọc nữa, xoay người lập tức biến mất trước mặt tôi, nói rằng nếu bản thân tôi không hiểu được, sau này cũng vô dụng!
Nhìn nơi Thần Núi vừa biến mất, tôi tức chết đi được, anh ta có thể coi tôi là người bình thường được không vậy, tôi làm sao mà nhớ được hai câu thần chú dài dòng như thế chứ?
Nhưng khi tôi lo lắng đọc hai câu thần chú theo trí nhớ của mình, vậy mà không ngờ tôi lại phát hiện ra mấy câu thần chú này cũng không khó như vậy, hơn nữa lúc tôi đọc nó còn cảm thấy cơ thể nhẹ như chim, cả người lơ lửng bay lên trời, và tôi còn có thể thấy Thần Núi không xa trước mặt tôi.
Trước đây chưa có ai từng dạy tôi những loại pháp thuật này, bây giờ là lần đầu tiên thử nghiệm nên tôi cũng rất căng thẳng, bởi vì không nhớ rõ khẩu quyết, nên có vài lần tôi cũng từ giữa không trung rơi xuống, chẳng qua cũng khá tốt, cuối cùng cũng đuổi kịp tốc độ của Thần Núi.
Chúng tôi đến Núi Trường Bạch, cũng chỉ mất vài giờ, hơn nữa khi tôi và Thần Núi cùng tới trước Tam Lang thần phủ của Liễu Long Đình, Thần Núi hỏi tôi một câu: “Cô có muốn gặp Liễu Long Đình không?”
Tôi cho rằng anh ta đang thăm dò tình cảm của tôi với Liễu Long Đình, vì thế lập tức nói với anh ta rằng gặp hay không gặp cũng như nhau thôi.
“Vậy được, tôi với cô trao đổi thân phận đi, như thế thì họ mới không cảnh giác tôi, đợi lát nữa cô chịu trách nhiệm châm dầu vào lửa, chờ Liễu Long Đình và Ngân Hoa giáo chủ đánh nhau, sau đó tôi sẽ lấy đi thiên kính của Hư, sau khi giành được chúng ta sẽ đi ngay lập tức.
Tôi nhìn vào mắt Thần Núi, hỏi anh ta làm sao chúng tôi trao đổi thân phận được? Thần Núi trực tiếp nhổ một sợi tóc trên đầu tôi, vỗ lên trán anh ta, trong nháy mắt, anh ta lập tức thu nhỏ lại ngay trước mặt tôi, cao bằng tôi, hơn nữa khuôn mặt cũng biến thành mặt của tôi!
Lúc này tôi nhìn thấy chính khuôn mặt của mình, tiều tụy thật khó coi, mà sau khi Thần Núi biến thành tôi xong, lại trực tiếp nhổ một sợi tóc trên đầu anh ta, vỗ lên trán tôi, trong nháy mắt, cơ thể tôi lớn lên, nhìn quần áo và tay chân trên người tôi, tôi đã biến thành hình dáng của Thần Núi
Tôi sở cơ thể mình, cảm giác có chút không thể tưởng tượng được, nhưng Thần Núi đã trực tiếp đẩy tôi ra, bảo tôi dẫn anh ta vào.
Dẫu sao bây giờ tôi cũng là Thần Núi, tôi nhớ lại nét mặt lúc bình thường của Thần Núi như thế nào, tôi cũng trưng ra vẻ mặt như thế, bây giờ cũng không có ai canh gác ngoài cửa Tam Lang thần phủ cả, chúng tôi lập tức quang minh chính đại đi vào, nhưng lúc chúng tôi sắp đi đến hậu hoa viên, quả nhiên tôi nghe thấy âm thanh đao kiểm đan xen, vì thế tôi vội đi vào hoa viên, chỉ thấy trong vườn hoa rơi đầy trời, Liễu Long Đình mặc đồ màu trắng, đuôi rắn to lắc lư giữa không trung, trong tay cầm một thanh kiếm dài, mà đối diện với anh ta là Ngân Hoa giáo chủ và Hư.
Hư cầm thiên kính trong tay, trên tấm thiên kính treo sợi dây cầu bình an được Kiều Nhi tặng, mà lúc này cậu ta đang dùng mặt gương phản chiếu ánh sáng mặt trời trên bầu trời, phát ra một luồng sức mạnh to lớn, chiếu lên người Liễu Long Đình!
Toàn thân Liễu Long Đình bị ánh sáng từ gương đồng bao phủ, trong một lúc có chút khó thoát thân, mà Thần Núi đang bên cạnh tôi, trực tiếp đưa một luồng khí vào trong cơ thể tôi, nói với tôi: “Đi nhanh, giúp Liễu Long Đình làm tiêu hao pháp lực của thiên kính.
Nói xong lập tức đẩy tôi về phía Liễu Long Đình, mà lúc này Thần Núi cũng rất xảo quyệt, cổ ý chạy tới cạnh Ngân Hoa giáo chủ, giả vờ vô cùng yếu ớt gọi Liễu Long Đình, bảo họ dừng tay, đừng đánh nhau nữa!
Kỹ năng diễn xuất này, tôi chấm 100 điểm
Khi tôi bị Thần Núi đẩy về phía Liễu Long Đình, bỗng chốc không khống chế được khí trong cơ thể, lập tức lao vào lòng Liễu Long Đình, Liễu
Long Đình đưa tay đỡ lấy tôi, tôi ngước mắt nhìn anh ta, khóe miệng lộ ra một nụ cười nhạt, dùng giọng điệu của Thần Núi nói với anh ta: “Bản tôn đến giúp cậu ngăn lại một chiêu này, tốt nhất là cậu nên đánh bọn chúng tơi bời đi.”
Liễu Long Đình híp đôi mắt dài nhìn tôi chăm chăm, mà lúc này tôi cũng cố gắng hết sức tỏ ra giống Thần Núi, xoay người, trực tiếp hút tất cả luồng ánh sáng to lớn đang chiếu lên người Liễu Long Đình về phía mình!
Tức khắc, một luồng áp lực tràn vào lồng ngực tôi, lục phủ ngũ tạng trong bụng cũng bị luồng khí khổng lồ làm vỡ nát, cảm giác được vị ngọt trong cuống họng, sau đó một luồng nhiệt tràn ra bên khỏe môi.
Liễu Long Đình sau lưng tôi, anh ta thấy tôi giúp anh ta ngăn lại, đuôi rắn đang muốn quấn lấy tôi, tôi biết ánh mắt Liễu Long Đình rất độc ác, tôi sợ tôi không giấu nổi anh ta, vì thế vội vàng quát anh ta: “Cậu đi đánh bọn chúng đi, đừng quan tâm tôi! Bạch Tô vẫn còn bên chỗ bọn chúng đấy!”
Sau khi nghe lời tôi nói, Liễu Long Đình quay đầu nhìn vào mắt Bạch Tô đang đứng cạnh bọn Ngân Hoa giáo chủ, lập tức thu lại đuôi rắn đang quấn lấy tôi, xông về phía bọn Ngân Hoa giáo chủ, mà lúc này tôi chỉ là một vật hy sinh để tiêu hao pháp lực của thiên kính, sức mạnh trong cơ thể Thần Núi truyền sang cho tôi để khống chế thiên