Mục lục
Sà Vương quấn thê - Bạch Tô (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nóng vội, thế là sao?

Tôi mang giày xuống giường, muốn nghe xem Liễu Long Đình và Liễu Liệt Vân đang nói gì. Có lẽ Liễu Liệt Vân nghe thấy tiếng đi đường của tôi nên không tiếp tục nói chuyện nữa. Một lát sau, Liễu Long Đình và Liễu Liệt Vân đi vào phòng. Thấy tôi có thể đi đường, Liễu Liệt Vân cười hỏi tôi hôm qua em ba của cô ấy không làm tôi đau chứ, bên ngoài đồn rằng kỹ thuật của em ba cô ấy xưng thứ hai thì không ai dám xưng hạng nhất, cách xa hạng ba vạn dặm, em nhặt được bảo rồi đấy.

Liễu Liệt Vân hứng thú nói với tôi rằng Liễu Long Đình lợi hại cỡ nào, còn bảng xếp hạng gì gì đó. Liễu Long Đình quay lại cau mày nhìn Liễu Liệt Vân. Liễu Liệt Vân nhất thời hiểu được Liễu Long Đình không cho mình nói chuyện này, thế là thức thời dừng miệng, cười hì hì kêu Liễu Long Đình dẫn tôi đi rửa mặt, cô ấy đi kêu người hầu nấu bữa sáng, lát nữa nấu xong sẽ kêu chúng tôi ăn cơm.

Thấy Liễu Liệt Vân đã đi ra ngoài, Liễu Long Đình đi về phía tôi, cầm cánh tay tôi lên bóp một chút, lại cúi người sờ đầu gối của tôi, ngẩng đầu hỏi tôi: “Bây giờ em còn đau không?”

Để chứng minh mình không đau, tôi nhảy nhót trước mặt Liễu Long Đình mấy cái, nói mình không đau chút nào. Thấy tôi đã khỏe lại, Liễu Long Đình xoay người đi lấy quần áo trong tủ, nói với tôi là đi chơi với Kiều Nhi và Long Đằng trước, anh ấy đi tắm rửa một cái.

Tôi đi theo sau lưng Liễu Long Đình, bóng dáng cao lớn của anh ấy chặn tầm mắt của tôi. Tôi nghiêng người bên cạnh anh ấy, hỏi: “Sáng sớm anh tắm cái gì?”

Liễu Long Đình nở nụ cười, dừng động tác trong tay lại, vỗ nhẹ lên trán tôi cứ như trừng phạt, nói: “Tổi qua em cứ như bình nước vỡ, uống cũng không hết, còn liên tục trèo lên người tôi, làm tôi bị ướt hết cả người.”

Tối qua chính Liễu Long Đình nói muốn báo đáp tôi, tôi lại không ép anh ấy. Có điều nhắc tới kỹ thuật làm chuyện ấy, tôi lại ôm cánh tay Liễu Long Đình, hỏi anh ấy: “Vậy trước kia anh từng ngủ với bao nhiêu người phụ nữ?”

Liễu Long Đình nhìn tôi, quay đầu đi không quan tâm tôi, vừa tiếp tục lấy quần áo vừa kêu tôi mau ra ngoài đi, đừng quấy rầy anh ấy nữa. Trong lòng tôi vô cùng khó chịu, tôi lại không ghen, hỏi Liễu Long Đình mà anh ấy không nói, nếu là người đàn ông khác, từng ngủ bao người phụ nữ chắc chắn sẽ chém gió thành nơi nào trong nước cũng có bạn gái của anh ta.

Tôi ra khỏi phòng, Kiều Nhi với Long Đằng đang đuổi theo bươm bướm. Tôi cũng muốn đi qua, nhưng ngẫm lại mình đã lớn to đầu rồi mà còn chơi bươm bướm với con nít thì hơi mất mặt, cho nên tôi đi tìm Liễu Long Đình. Không chừng sau này tôi sẽ kết hôn với Liễu Long Đình, Liễu Liệt Vân sẽ là chị của tôi, tôi phải làm tốt quan hệ với cô ấy.

Liễu Liệt Vân đang ở trong bếp chỉ huy người hầu nấu cháo nấu đồ ăn, thấy tôi lại đây thì cho rằng tôi để ý tới những lời cô ấy vừa nói, bèn nói với tôi: “Bé Bạch, vừa rồi em đừng để bụng những lời chị nói nhé. Mặc dù trước kia Long Đình phóng đãng, nhưng cũng không còn cách nào khác, hơn nữa chuyện này đối với loài rắn bọn chị thì không phải là chuyện đáng xấu hổ. Em cũng thấy con người trước kia đều cúng tế đồng loại của chị để xin được sinh sôi nảy nở, thực ra em ba cũng không muốn như thế đâu, có trách thì trách cậu ta ngốc quá.”

Tôi không hề hay biết gì về chuyện trước kia của Liễu Long Đình, bây giờ thấy Liễu Liệt Vân nói chuyện, tôi lại nổi hứng hỏi: “Lúc trước Liễu Long Đình ngốc như thế nào?”

Chung quy trong lòng tôi, từ “ngốc” này hoàn toàn không liên quan gì tới Liễu Long Đình. Anh ấy vừa xấu bụng vừa lạnh lùng, mặc dù đôi lúc cũng sẽ dịu dàng với tôi. Bây giờ Liễu Liệt Vân đã thu xếp xong, lại thêm tôi đã cứu Liễu Long Đình nên cô ấy có thiện cảm với tôi, bèn lấy một nắm hạt dưa, trò chuyện với tôi y hệt như mấy người phụ nữ Đông Bắc thường tán gẫu: “Chị thấy bé Bạch yêu em ba của chị như vậy, trong lòng chị vẫn rất vui mừng. Trước khi quen biết với em, em ba thích phải một người phụ nữ có chồng, người phụ nữ đó quả thực đã hủy hoại cuộc đời của em ba.”

Nhắc tới người phụ nữ đó, Liễu Liệt Vân lộ rõ vẻ phẫn nộ, ngay cả vỏ hạt dưa cũng ném mạnh vào khay đựng vỏ, tỏ vẻ tới bây giờ cô ấy vẫn tức giận.

Lúc trước Liễu Long Đình từng nói kiếp trước anh ấy đã thích tôi, chẳng lẽ người phụ nữ làm hại Liễu Long Đình chính là tôi? Nhưng Liễu Liệt Vân đối xử với tôi rất tốt, trông không giống chút nào, chẳng lẽ trước kia Liễu Long Đình còn từng thích người khác? Mẹ nó, Liễu Long Đình đúng là đa tình!

“Người phụ nữ đó hủy hoại Liễu Long Đình thế nào?” Tôi hỏi Liễu Liệt Vân.

“Người phụ nữ đó có địa vị rất cao, chị cũng không biết Long Đình coi trọng cô ta từ khi nào, chẳng qua là vừa thấy mặt cô ta, trở về đã bắt đầu mất hồn mất vía, thường xuyên gặp mặt cô ta. Nhưng người phụ nữ đó địa vị cao nên chướng mắt em ba, lúc nào cũng lạnh lùng với em ba. Nếu chướng mắt đã đành, nhưng người phụ nữ kia để có thể gả cho một người đàn ông có thân phận địa vị cao hơn lại lén lút làm thân với em ba, kêu em ba hạ phàm hút tinh khí cho cô ta, để cô ta tu luyện được lợi hại hơn, có thể xứng đôi với người đàn ông mà cô ta muốn gả.”

Nói tới đây, đừng nói là Liễu Liệt Vân, ngay cả tôi cũng tức giận, thầm

“Sau này thì sao?” Tôi lại hỏi Liễu Liệt Vân.

Liễu Liệt Vân cũng đang nói hăng say, không kiêng nể gì mà nói thẳng: “Không ngờ người phụ nữ kia lại càng ngày càng tham lam, sau khi gả được người chồng như ý thì lại kêu em ba đi hút tinh khí để chữa bệnh cho chồng cô ta. Nếu em ba hút tinh khí không đạt đủ mức cô ta yêu cầu thì sẽ mắng em ba là phế vật, chút việc nhỏ đó cũng không làm được. Có một lần người phụ nữ kia tới nhà tìm em ba của chị, chị đứng ở ngoài nghe em ba nói muốn ở bên cô ta, em đoán xem con đàn bà đó nói gì?”

“Nói gì?”

“Cô ta nói em ba bẩn, không xứng với cô ta, nói em ba là lợn giống, chỉ cần là phụ nữ thì có thể ngủ! Bạch Tô, em biết không, lúc chị nghe vậy thì suýt nữa muốn vào nhà giết người phụ nữ đó.

Nhưng chị không dám. Người phụ nữ đó chưởng quản Liễu Tiên bọn chị, nếu chị dám đụng vào cô ta thì cả gia tộc đều sẽ chết.”

Lúc này, tôi thật sự không nói được bất cứ ngôn ngữ nào nữa. Người đàn ông mà tôi yêu đến vậy, người đàn ông mà tôi kính ngưỡng như vậy lại từng bị một người phụ nữ khác mắng cho chật vật như thế.

“Người phụ nữ kia là ai?” Tôi không nhịn được hỏi.

“Còn ai nữa, trừ Ngân Hoa giáo chủ, còn ai có thể áp chế nhà họ Liễu bọn chị.” Liễu Liệt Vân thở hổn hển nói.

“Thật sự là Ngân Hoa giáo chủ sao?” Tôi hơi nghi ngờ, bởi vì Liễu Long Đình từng nói với tôi rằng kiếp trước tôi chính là Ngân Hoa giáo chủ, kiếp trước anh ấy cũng thích tôi, chẳng lẽ kiếp

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK