Lúc này, U Quân đã đưa pháp lực cho tôi, điều đó khiến tôi rất ngạc nhiên. Tôi muốn dừng việc đó lại, tôi không muốn bất cứ thứ
gì liên quan đến U Quân, ngoại trừ cuộc đối đầu trực diện với Liễu Long Đình. Nhưng trước lúc tôi kịp thu hồi pháp lực, U Quân đã lập tức rót vào máu thịt tôi, khống chế cơ thể tôi. Sức mạnh của U Quân tăng lên trong cơ thể tôi, anh ta dựa theo cách làm của tôi, trực tiếp tiêu tán tất cả tinh khí của mình!
Trên thực tế, thêm một chút tinh khí này hoàn toàn không có quá nhiều tác dụng.
Thay vào đó, nó sẽ khiến cả hai chúng tôi rơi vào trạng thái không còn một chút pháp lực. Nếu muốn nghĩ đến việc đối phó với Liễu Long Đình, thì trước hết về mặt pháp lực, chúng tôi đã không phải là đối thủ của Liễu Long Đình.
Khi tinh khí của tôi và tinh khí của U Quân đã bị bay hơi không còn dấu vết. U Quân không thể bám vào cơ thể tôi nữa, trực tiếp biến thành một con nhện khổng lồ với cái đầu của mình, rơi xuống khỏi người tôi. Lúc Phượng Tố Thiên nhìn thấy một con nhện đầu người bất ngờ rơi ra khỏi cơ thể tôi, thì lập tức bàng hoàng. Cho rằng con nhện này là một tên tà yêu nào đó, lập tức giơ chân định giẫm lên nó. Còn U Quân đang kéo lê cái đầu với mái tóc dài như giẻ rách của mình, lúc nhìn thấy chân của Phượng Tố Thiên giẫm lên mặt mình, anh ta không hề trốn tránh, mà khóe miệng đỏ tươi giống như uống máu lại đột nhiên nhếch lên, cười với Phượng Tố Thiên.
Con nhện kinh tởm với mái tóc bẩn thỉu cùng nụ cười xấu xa của U Quân, khiến anh ta lúc này giống như một con quỷ. Anh ta lúc này và Thần Núi trước kia giống như hai người khác nhau một trời một vực, dường như muốn kéo tất cả mọi người chết chung.
Phượng Tố Thiên vốn dĩ muốn giẫm lên U Quân, nhưng khi nhìn thấy nụ cười kỳ quái trên mặt U Quân, rồi lại nhìn kỹ khuôn mặt của anh ta, ngửi khí tức trên người anh ta, thì nhận ra được anh ta là U Quân!
Vốn chỉ ngạc nhiên không biết thế này là gì, nhưng sau khi nhìn thấy khuôn mặt của U Quân, vẻ mặt của Phượng Tố Thiên đột nhiên trở nên tức giận. Anh ta đưa tay biến ra một luồng khí trắng để tấn công U Quân. Tôi hận không thể bảo Phượng Tố Thiên cứ tiếp tục đánh anh ta như vậy. Thế nhưng lúc này Lạc lại duỗi tay kéo Phượng Tố Thiên lại, ngẩng đầu lên nhìn tôi và hỏi nên xử lý U Quân thế nào?
Giết anh ta, giết anh ta……
Câu nói này cứ lặp đi lặp lại trong đầu tôi, U Quân lúc này không còn tinh khí, chỉ còn lại hình dạng quái vật đầu người, lúc này muốn giết anh ta thật dễ dàng. Bây giờ Lạc và Phượng Tố Thiên đều đang chờ đợi ý kiến của tôi.
Nghĩ đến nỗi nhục nhã mà U Quân mang lại cho mình lúc còn sống, trong lòng tôi rất muốn giải quyết anh ta sớm một chút, nhưng nhìn cách U Quân cười kỳ lạ với tôi lúc này, tôi biết mình không thể giết anh ta. Vì anh ta đang ở bên cạnh tôi, chỉ là một cái phân thân. Cái phần thân này của anh ta chết đi, anh ta còn có chủ thể. Hơn nữa, nếu tôi giết anh ta vào lúc này, anh ta sẽ nói cho Liễu Long Đình biết thân phận của tôi. Hiện này thời cơ của chúng tôi vẫn chưa chín muồi, tôi vẫn không thể đối đầu với Liễu Long Đình.
Tôi cúi người đưa tay, ôm lấy cái đầu của U Quân. Mái tóc dài của U Quân lập tức quân vào cổ tôi giống như một con rắn. Phượng Tố Thiên thấy tôi hận thù U Quân sâu sắc như vậy, thế nhưng lúc này tôi lại ôm U Quân
lên, thì lập tức tức giận, chất vấn tối tại sao lại không giết anh ta?
Tôi không trả lời Phượng Tố Thiên, không muốn trả lời cũng không nghĩ sẽ trả lời. Lạc đưa tay giữ Phượng Tố Thiên lại, nói tôi làm như vậy đương nhiên có lý do của tôi, anh ta tự lo cho mình là được……
Nhưng không đợi Lạc nói xong, Phượng Tố Thiên đã hất tay Lạc ra, nói với Lạc: “Cậu không quan tâm Hi Nhi, nhưng tôi thì có. Hi Nhi là chủ nhân của tôi, tôi không thể trơ mắt nhìn cô ấy bị bắt nạt, còn nhận kẻ địch làm cha! Cậu quên mất lúc trước Hi Nhi đã bị tên súc sinh này giết chết như thế nào sao?”
“Được rồi, đừng nói nữa!” Tôi ngắt lời Phượng Tố Thiên. Phương Tử Thiên thấy anh ta đang nói giúp tôi, nhưng tôi lại ngắt lời anh ta, thì lập tức mở to mắt nhìn tôi. Trong lúc nhất thời, tôi không biết nên nói gì với anh ta, nhưng tôi cũng biết mình như vậy là không đúng, thế nên bình tĩnh nói với anh ta: “Quên chuyện đó đi, chúng ta trở về trước.”
“Tôi không về, muốn về thì mấy người về trước đi.” Phượng Tố Thiên có lẽ đã tức giận vì không hiểu tại sao tôi lại làm như vậy. Anh ta quay người hóa thành phượng hoàng, bay về phía bầu trời bao la.
Tôi ngẩng đầu nhìn Phượng Tố Thiên bay xa, Lạc nói với tôi rằng Phượng Tố Thiên trước đây cũng có tính tình như vậy, bảo tôi đừng quá lo lắng, chúng ta vẫn nên trở về trước, nhờ chú Hoàng lái xe đến, chúng ta về nhà trước.
Về đến nhà, bởi vì U Quân lúc này đã mất hết tinh khí, hoàn toàn không thể khôi phục lại dáng vẻ con người của mình, nên chỉ có thể đặt anh ta trong nhà với dáng vẻ xấu xí như vậy. Nhưng nếu như đã đặt anh ta trong nhà, ngày nào cũng nhìn thấy dáng vẻ ma quỷ này của anh ta thì thật khó chịu. Vì thế, tôi không cần sự đồng ý của anh ta đã đi gội đầu và rửa mặt cho anh ta, đồng thời cắt ngắn mái tóc dài của anh ta. Mái tóc dài của anh ta khiến tôi chán ghét.
“Nữ Hi, em chưa bao giờ yêu tôi sao?”
U Quân hỏi tôi câu này khiến tôi cảm thấy buồn cười, anh ta ăn no rửng mỡ không có việc gì làm, nên cố tình gây sự sao?
“Không” Tôi trả lời dứt khoát.
Đúng lúc này, trong miệng U Quân nhổ ra một miếng ngọc bội có vẻ rất quen thuộc với tôi, khóe miệng U Quân nhếch lên: “Nếu đã không có, sao em còn giữ khối ngọc bội tôi tặng cho em.”
Nhìn khối ngọc bội này, không phải nó đã bị Liễu Long Đình ném đi từ lâu rồi sao, sao nó lại trở về chỗ U Quân?
Trong lòng tôi có chút nghi hoặc, nhưng cũng không quan tâm mấy về vấn đề này lắm: “Có thể là do sức mạnh của khối ngọc bội này khá lớn, tôi không nỡ ném đi.”
Có những chuyện cho dù bạn có ký ức, nhưng cũng không thể nhớ nổi những suy nghĩ trong đầu bạn lúc đó. Ký ức lúc trước giống như những cuộn băng ghi hình. Tôi chỉ có thể nhìn thấy những cảnh đã xảy ra ở phần đầu, nhưng không thể nghĩ ra ý nghĩa bên trong vào thời điểm đó. Hơn nữa kiếp trước tôi không có trái tim, thì sao có thể thích tên yêu quái y Quân dơ bẩn này được chứ?
“Em luôn luôn khinh thường tôi, cho rằng thân phận của tôi không xứng với em. Nhưng có bao giờ em nghĩ, chúng ta đều là sinh linh được tu luyện thành, tại sao chúng tôi có tim nhưng em lại không có. Đương nhiên em là vật mà đại thần Bàn Cổ nuôi dưỡng nên không giống với tôi, nhưng nếu em không có trái tim, em chính là một con rối, con rối thì cần được điều khiển. Nếu Liễu Long Đình điều khiển em ngay từ đầu, tại sao em vẫn có thể phản bội anh ta?”
Lúc U Quân nói câu này, tôi thực sự rất sốc. Dường như tôi chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này, nhưng nếu tôi có trái tim, tại sao tôi vẫn phải đi đầu thai chuyển kiếp, chỉ để lấy một trái tim con người.
U Quân quỷ kế đa đoan, lúc này cho dù anh ta có nói những điều này với tôi, tôi cũng không tin cho lắm. Vì vậy, tôi cũng không để những lời anh ta nói vào trong lòng, đáp lại anh ta một câu: “Tôi bây giờ cũng được xem là có trái tim, nhưng vẫn bị anh điều khiển. đấy thôi. Tôi có tim hay không cũng có khác gì đâu?”
“Tất nhiên là khác, khác ở chỗ em đã từng yêu tôi hay không. Tôi nói rồi, tôi không muốn bất cứ thứ gì của em, tôi chỉ muốn trái tim của em.”
Không muốn bất cứ thứ gì của tôi, nhưng lại cướp đi mọi thứ của tôi. Bây giờ lại nói với tôi một câu quang minh chính đại như vậy, còn nói kiểu khiến người ta nói hết da gà.
“Vậy anh sẽ không bao giờ lấy được đâu.” Tôi nói với U Quân bằng giọng điệu hung hăng.
Nhưng U Quân nghe tôi nói vậy, cũng không tức giận mà còn cười với tôi: “Vậy thì tôi sẽ hủy hoại em.”
Câu nói này giống như đang đùa, nhưng cũng giống như đang nói thật. Trong cơ thể tôi lúc này không còn chút tinh khí nào nữa, bây giờ U Quân lại nói ra câu này, khiến bàn tay đang cắt tóc cho U Quân của tôi bất chợt run lên, cắt cả mái tóc của U Quân thành một mớ hỗn độn.
“Thế nào? Sợ tôi à?” U Quân hỏi tôi với một nụ cười giễu cợt và độc ác.
Nhìn dáng vẻ ngang ngược của anh ta lúc này, từ nay về sau ai thắng ai thua vẫn còn chưa biết, vì vậy tôi cũng tiếp lời U Quân, nói với anh ta: “Không, tôi nghĩ sau khi giết chết Liễu Long Đình, chúng ta sẽ trải qua cuộc sống hạnh phúc như thế nào.”
“Hừ.” U Quân lập tức hừ lạnh một tiếng.” Tôi không phải là Liễu Long Đình, chiêu này của em không có tác dụng với tôi. Em đã phun ra thân phận của mình rồi, tôi đoán Liễu Long Đình cũng sắp đến thế gian rồi, em định dùng thân phận gì để gặp anh ta? Mục tiêu lần này của chúng ta là khóa cái đỉnh Tạo Vật của anh ta, chỉ cần lấy lại cái đỉnh Tạo Vật của anh ta, thì cả thiên hạ này sẽ là của tôi và em.”
Nguồn Hotread