**********
Trước đó tôi đã nghe qua giọng nói của Thị Thành Hoàng, tuyệt đối là ông ta, không thể sai được. Nhưng sao Thị Thành Hoàng lại đến đây?
Vốn Thần Núi khinh địch nên bị giết chết làm cho tôi cảm thấy khó có thể tin được, hiện tại Thị Thành Hoàng lại đúng lúc tôi giết Liễu Long Đình đi ra.
Tôi nhìn về phía không trung, chỉ thấy trên không trung trống trải bỗng hiện một trận ánh sáng trắng. Sau đó một cái thần điện xuất hiện trên bầu trời, hơn nữa ngay bên trên tiệc sinh nhật của chúng tôi. Thị Thành Hoàng chậm rãi đi từ trong thần điện ra, hơn nữa còn đang bay về phía tôi và Liễu Long Đình.
Thành Hoàng là phân theo khu vực để quản lý, Thị Thành Hoàng và Phượng Tổ Thiên đều là Thành Hoàng, nhưng mà tính chất khu vực không giống nhau, cho nên Phượng Tổ Thiên cũng không coi Thị Thành Hoàng là thượng thần mà đối xử. Đối với việc ông ta đến thăm tôi cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, tôi quay đầu hỏi Liễu Long Đình bên người tôi, hỏi có phải trước đó anh giết người bị Thành Hoàng tra được.
Hiện tại chỉ cần tôi nhớ về xác của những người phụ nữ đầy phòng cùng mùi hư thối lúc ấy, cả người tôi đều thấy không thoải mái, trong dạ dày sẽ cuồn cuộn lại như sóng cuộn biển gầm, vô cùng khó chịu. Liều Long Đình không kiêng nể gì giết nhiều người phụ nữ như vậy, báo ứng của anh ta nên đến rồi.
Khi Thị Thành Hoàng bay từ trên trời xuống rồi dừng lại trước người tôi, hơi gật đầu với Phượng Tổ Thiên bên cạnh tôi xem như chào hỏi, sau đó mới nói chuyện với chúng tôi. “Nghiệt súc này ở trong khu vực của ta giết hơn một trăm người, tạo ra tai họa khiến dân chúng trong thành lầm than. Mấy ngày trước ta đã tìm được tất cả bằng chứng hãn giết người, vốn định trực tiếp truy nã hắn để tróc nã quy án, nhưng nghiệt súc này nói cho ta biết hắn còn có một nguyện vọng chưa thực hiện xong, bảo ta có hẳn một chút thời gian. Chờ hần hoàn thành xong tâm nguyện của mình sẽ nguyện ý theo ta trở về nhận hình.” Thị Thành Hoàng nói xong, lại quay đầu nhìn về phía Liễu Long Đình: “Hiện giờ Bạch Tô đã đạt được thần khí, cũng chém giết Thần Núi đoạt lại trái tim, người cũng không cần phải vì cô ấy mà vướng bận, cho nên mời người thực hiện hứa hẹn của ngươi.”
Liễu Long Đình nghe thấy lời nói của Thị Thành Hoàng, trên mặt cũng không có cảm xúc bi thương hay khổ sở gì, mà đảo mắt nhìn về phía tôi. Anh ta thấy trong bàn tay tôi còn nằm trái tim đầy máu của mình, vì thế liền đưa tay lấy trái tim của tôi từ lòng bàn tay tôi qua. Không hề có trở ngại gì, anh ta cắm tay vào như cắm vào đậu phụ, trực tiếp nằm tim của tôi cho vào trong ngực tôi. Chuyển động hai lần với cường độ rất nhỏ, anh ta rút bàn tay đầy máu từ trên người tôi ra, sau đó nâng mắt nhìn về phía tôi, nói với tôi: “Em vừa hỏi tôi có muốn chết hay không? Tôi làm bậy nhiều lắm, đã không còn cơ hội để sống nữa rồi. Vào lúc Ngân Hoa giáo chủ sinh ra chính là lúc tôi phải chết, tôi lo lắng cho em nên lại cố gắng sống lâu thêm mấy ngày. Tôi biết em sẽ nghi ngờ vì sao em khinh địch như vậy mà lại có thể đánh bại được Thần Núi. Sở dĩ em khinh địch nhưng vẫn có thể giết được Thần Núi là bởi vì trong mấy ngày em đi, tôi đã hút hơn phân nửa tinh khí trong người Sơn Thần, cho nên anh ta đã không phải là đối thủ của em nữa rồi Nhưng mà cơ thể chính của anh ta đã chết rồi, trước khi tôi hút tinh khí của anh, một cái phân thân của anh ta đã trốn thoát. Nhưng em cũng không cần lo lắng, phân thân của anh ta không có nhiều lực lượng, em không cần phải e ngại anh ta. Hiện tại em có sáo Phượng Minh, lại ở cùng với Phượng Tổ Thiên, tôi cũng an tâm. Hy vọng sau này em ở bên cạnh Phượng Tổ Thiên, mỗi ngày trôi qua thật tốt.
Khi Liễu Long Đình nói những lời này cực kỳ bình tĩnh, giống như đã sớm chuẩn bị đến ngày để buông xuống tất cả. Nhìn thấy người người tấp nập xung quanh, tiếng cười nói vui đùa, lại nhìn Liễu Long Đình sắp chết đứng trong đám người, vốn tôi không còn ý nghĩ gì về anh ta, thậm chí còn muốn giết anh. Nhưng hiện tại, khi anh ta thật sự phải nhận trừng phạt là cái chết, trái tim ấm áp vừa trở lại trong ngực tôi lập tức hơi khó chịu.
Nhưng mà đây cũng là trừng phạt Liễu Long Đình nên nhận. Anh ta đã giết nhiều người như vậy, không chết chính là có lỗi với sinh linh trong thiên hạ. Nhìn biểu cảm thấy chết không sợ hãi của anh ta, tôi cũng không đồng cảm với anh ta. Thị Thành Hoàng đã nói là tới bắt người, người ngay tại đây, liền dẫn anh ta đi đi. “Bao giờ Liễu Long Đình bị xử trảm?” Phượng Tổ Thiên hỏi Thị Thành Hoàng. “Buổi trưa ba ngày sau, ở trước cửa miếu của ta, chặt đầu trước mặt mọi người để an ủi linh hồn đã khuất.” Thị Thành Hoàng nói đến đây, liếc mắt với mấy tùy tùng của ông ta. Tùy tùng của ông lấy mấy cái xích sắt trực tiếp đeo lên cổ Liễu Long Đình. Khi xích sắt đen thùi đeo lên trên người Liễu Long Đình rung lên từng tiếng leng keng, nghe vậy trong lòng tôi cũng rung động theo những chiếc xích sắt này. Vốn tôi nghĩ vào giây phút này là lần cuối cùng tôi gặp mặt Liễu Long Đình, Liễu Long Đình sẽ nói một chút lời nói thâm tình, nếu không sau này cũng chẳng thể gặp được nhau. Dù sao vạn vật trên đời đều có lục đạo luân hồi, đời này Liễu Long Đình tiến vào súc đạo thành động vật, hơn nữa đời này lại phạm phải tội nghiệt như vậy, sau khi anh ta chết tuyệt đối không được siêu sinh.
Nhưng mà ngoài ý muốn, Liễu Long Đình vậy mà không nói gì cả. Sau khi mấy quỷ nhỏ Thị Thành Hoàng mang đến đeo xích cho anh ta xong, anh ta bình tĩnh nói lời tạm biệt với tôi, sau đó liền đi theo Thị Thành Hoàng.
Tôi không biết rốt cuộc Liễu Long Đình có ý gì với tôi? Nếu anh ta thật sự thích tôi, vào thời điểm sinh ly tử biệt này không phải nên ôm tôi khóc sao? Nhưng nếu anh ta thật sự không thích tôi, vì sao trước khi chết còn giúp tôi làm nhiều chuyện như vậy, hơn nữa trước khi rời đi còn nói một ít lời nói tình cảm buồn nôn đó? Anh ta hoàn toàn không cần phải nói, căn bản là không cần phải nói với người phụ nữ cam tâm tình nguyện bám lấy anh ta lâu như vậy.
Anh ta giả vờ như thâm tình với tôi, lại bình tĩnh vào thời điểm sinh ly tử biệt, anh ta rốt cuộc có ý gì? Anh ta đang muốn đùa giỡn tôi sao?
Thần Núi đã chết, Liễu Long Đình cũng đã phải nhận báo ứng. Cũng không biết vì sao, tôi lại cảm thấy không vui vẻ như trước đó đã nghĩ, ngược lại còn hơi tức giận. Tôi cũng không biết tôi tức giận vì cái gì? Tức giận Liễu Long Đình vào lúc rời đi còn bình thản như vậy? Không nói được vài lời tốt đẹp với tôi?
Không có khả năng, anh ta có nói lời tốt đẹp với tôi hay không thì cũng đầu liên quan gì đến tôi nữa. Chết thì chết, từ nay về sau không cần gặp lại anh ta nữa. Rốt cuộc cũng có thể thoát khỏi anh ta, tôi vui còn không kịp.
Liễu Long Đình sẽ chết, Phượng Tổ Thiên thật ra rất vui vẻ, trên đường trở về từ tiệc sinh nhật hỏi tôi về sau có tính làm cái gì không? Nếu chưa tính được cái gì thì ở lại trong miếu Thành Hoàng của anh ta đi. Nếu tôi nguyện ý còn có thể đưa bà nội đến. Dù sao cũng không xa nhà tôi lầm trong miếu cũng tràn đầy hương khỏi, nuôi tôi và bà nội là dư dả. Hơn nữa chỉ cần anh ta ở bên cạnh tôi, về sau cũng không ai dám bắt nạt tôi.
Tôi biết hiện tại tôi ở cùng với Phượng Tổ Thiên là lựa chọn tốt nhất. Cuộc sống yên bình như vậy, tôi không thể không thỏa mãn, đây cũng là thứ trước đó tôi theo đuổi. Nhưng mà cứ nghĩ đến việc đó thì trong lòng tôi lại nôn nóng, giống như kiến bò xung quanh chảo nóng. Tôi không biết tôi gấp vì cái gì? Nhưng mà trong lòng lại hoảng hốt đến cùng cực, nghĩ tới nghĩ lui, trong đầu vẫn chỉ là Liễu Long Đình. Hiện tại có phải anh ta đang bị giam giữ không, Liễu Liệt Vân có đến cứu anh ta không? Thị Thành Hoàng là người có thể trực tiếp liên lạc với thượng tiên trên trời, cho dù Liễu Liệt Vân có muốn cứu anh ta cũng phải tìm đến anh của anh ta.
Ban ngày vội cả một ngày, ngày hôm nay lại rất nóng, trên người bị mồ hôi thấm ướt sũng, hơn trong lòng tôi cũng không vui lắm. Phượng Tố Thiên thấy tôi nghẹn đến khó chịu, nói tôi đi tắm rửa trước. Tôi gật đầu với anh ta, nhớ tới tôi còn chưa đưa cho Phượng Tổ Thiên bánh kem sinh nhật và quà tặng, tôi liền nói với anh ta chờ tôi tắm rửa xong thì anh ta gọi quỷ nhỏ trong miếu và Cô Hoạch Điều đến đây cùng đón sinh nhật với anh ta.
Đuôi mắt Phượng Tổ Thiên ánh lên tia vui mừng, đáp ứng tôi. Lâu như vậy tới nay, đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ta vui vẻ như vậy, mi dài trắng noãn, đôi mắt trong suốt đều hiện ý cười. Mà quỷ nhỏ trong miêu cũng là lần đầu tiên đón sinh nhật với Thành Hoàng, vui vẻ chạy ra chạy vào trong nhà, chơi đùa vui vẻ truy đuổi không ngừng.
Tầm rửa bằng nước lạnh một lúc, nội tâm tôi cũng đã bình tĩnh trở lại một ít. Khi tôi mặc quần áo đi ra ngoài, Phượng Tổ Thiên đã đốt nến xong rồi. Chim chín dầu có lẽ là lần đầu tiên thấy bánh kem, hỏi Phượng Tổ Thiên rằng cậu ta có chín cái miệng, có thể cho cậu ta ăn chín miếng không?
Phượng Tổ Thiên lập tức phất tay cho Cô Hoạch Điều né sang một bên. Mà vào lúc chúng ta cùng nhau thổi nến ước nguyện, Cô Hoạch Điểu đứng bên cạnh tôi, có vẻ nghe nghe thấy ước nguyện trong lòng của Phượng Tổ Thiên, vì thế cũng không nhìn xem đây là tình huống gì, trực tiếp nói với Phượng
Tổ Thiên: “Nguyện vọng này của cậu không thực hiện được. Bạch Tô không thích cậu, căn bản không có khả năng ở bên cạnh cậu. Trong lòng cô ấy vẫn luôn là Liễu Long Đình, cho dù Liễu Long Đình đã chết, cậu cũng không phải Liễu Long Đình. Cậu đổi ước nguyện đi.”