U Quân thấy Liễu Long Đình ngừng lại nhìn tôi, anh ta liền cong khóe miệng, nói với Liễu Long Đình: “Anh vừa tỉnh lại, chắc có vài chuyện còn chưa biết, nhờ có anh mà bây giờ tôi đã thành chủ nhân của Tam Giới, còn cả Hi Nhi nữa, ngày hôm qua chúng tôi đã kết hôn, giờ cô ấy đã là để phi của tôi, tôi cứu anh là vì cảm ơn anh trước kia đã chăm sóc cho người phụ nữ của tôi lâu như vậy, tuy là anh cũng chẳng cho cô ấy được ngày nào tốt đẹp nhưng dù sao cũng là quá khứ rồi, những gì thiệt thòi, thiếu sót anh đem lại cho cô ấy tôi sẽ bù lại tất, anh yên tâm đi.”
Khi U Quân nói đến đây thì tôi cũng không biết nên dùng biểu cảm gì để nhìn Liễu Long Đình, tôi nghĩ rằng lúc này ắt hẳn Liễu Long Đình đang khổ sở chăng, cứ cho là anh ta không yêu tôi nhưng trước đó chúng tôi cũng đã dây dưa rối rắm với nhau quá lâu, giờ tôi đã gả cho người khác có lẽ anh ta cũng không thể không có một chút phản ứng nào.
Nhưng hóa ra tôi vẫn nghĩ sai rồi, vừa rồi lúc Liễu Long Đình nhìn tôi sắc mặt anh ta còn hơi kinh ngạc, nhưng sau khi U Quân nói xong những lời này thì thần sắc ngạc nhiên trong mắt cũng dần nhạt đi, anh ta khôi phục lại bình tĩnh, gật đầu với U Quân nói: “Cảm ơn ân nhân cứu mạng của U Đế, chúc U Để tân hôn vui vẻ, hòa hợp vạn năm.”
Khi tôi nghe thấy Liễu Long Đình nói ra lời này với U Quân trong một khoảng khắc tôi thật sự khó mà tin nổi, Liễu Long Đình biết tôi và U Quân kết hôn nhưng lại không hề có một chút khổ sở nào, ngược lại còn chúc phúc tôi và 0 Quân hòa hợp vạn năm, lẽ nào những lời yêu đương anh ta nói với tôi lúc trước toàn là lời cứt chó thôi sao?
Không chỉ có tôi mà ngay cảU Quân thấy Liễu Long Đình bình tĩnh nói ra những lời này cũng phải kinh ngạc, nhưng dù có kinh ngạc nhiều hơn nữa thì cũng chẳng còn gì để hỏi, giờ tôi đã gả cho anh ta, với U Quân mà nói thì chuyện gì của Liễu Long Đình cũng chẳng còn một chút quan hệ với anh ta.
“Ý tốt của anh tôi xin nhận, giờ anh đã khôi phục lại nguyên thân, vậy thì hãy quay về núi Trường Bạch đi thôi, chọn lấy một ngày tốt sắc phong cho chị hai anh làm Thiên Hậu.”
“Tạ long ân của U Đế” Liễu Long Đình vừa nói vừa chắp hai tay, dáng vóc tiều tụy hành lễ với U Quân, Liễu Liệt Vân đứng bên cạnh Liễu Long Đình vốn còn lo lắng sau khi anh ta biết tôi gả cho U Quân thì sẽ gây ra chuyện gì, giờ nhìn thấy Liễu Long Đình bình tĩnh như vậy thì thần sắc lo lắng cũng bớt dần, học theo anh ta hành lễ với U Quân.
Thấy Liễu Liệt Vân và Liễu Long Đình đều biểu hiện như không hề có việc gì xảy ra thì trong lòng tôi bỗng dưng cảm thấy hết sức bất bình, sở dĩ tôi phải gả cho U Quân là vì muốn cứu sống Liễu Long Đình, chính là vì muốn nhìn thấy bộ dạng anh ta đau khổ vì mất đi tôi, nhưng biểu hiện bây giờ của anh ta rõ ràng giống như không hề quan tâm tôi gả cho ai, là tôi cứu anh ta vậy mà anh ta lại cảm ơn U Quân!
Lúc này quả thực tôi đã bất mãn và tức giận tới cực điểm, nếu không phải thấy U Quân vẫn còn ở đây thì tôi thực sự đã nghĩ sẽ trực tiếp chất vấn Liễu Long Đình trong điện này, vì sao anh ta không cảm ơn tôi? Vì sao thấy tôi gả cho người khác mà anh ta lại không hề thương tâm khổ sở chút nào? Lúc trước không phải chính anh ta sẵn lòng chết thay tôi sao? Vì sao bây giờ lại thờ ơ như vậy?
Một khi phụ nữ đã nổi giận thì sẽ thấy như mọi người trong khắp thiên hạ đều phụ bạc cô ấy, lúc trước tôi không tin cách nói này nhưng bây giờ thì tôi tin, tôi nhìn thấy bộ dạng không liên quan đến mình của Liễu Long Đình thì liền muốn phát hỏa, phẫn nộ tới mức trong đầu đang nghĩ gì cũng không thể nói rõ ra khỏi miệng.
Nhưng trong điện này tôi cũng không phóng thích sự tức giận của mình ra ngoài, chỉ giả bộ cũng thờ ơ với Liễu Long Đình, tiễn bọn họ rời đi.
Sau khi Liễu Long Đình và Liễu Liệt Vân rời đi U Quân thấy trên mặt tôi không có đến một chút biểu cảm bất mãn nào thì lại hơi tò mò, hỏi tôi: “Liễu Long Đình biết em gả cho tôi mà lại bộ dạng có vẻ không hề tiếc nuối gì, em thấy vậy mà chẳng lẽ không để tâm chút nào sao?”
Giờ Liễu Long Đình đã sống lại, nếu trong lòng anh ta còn một chút lưu luyến nào với tôi thì lúc này nhất định tôi sẽ nói với U Quân chỉ cần trong lòng Liễu Long Đình còn có tôi thì tôi gả cho ai cũng không vấn đề gì, dù sao nếu không phải vì cứu Liễu Long Đình thì làm sao tôi có thể gả cho U Quân?
Nhưng thái độ của Liễu Long Đình với tôi lại lạnh nhạt đến vậy khiến cho tôi chẳng còn muốn khoe ân ái hay kiếm cớ châm chọc U Quân, vì thế tôi chỉ hừ một câu với U Quân rồi nói: “Trước đây anh ta hại tôi còn chưa đủ sao, anh ta không để ý đến tôi thì vì sao tôi lại phải để tâm đến anh ta?”
“Vậy vì sao em lại đồng ý gả cho tôi chỉ vì cứu anh ta? Em đã sẵn lòng hi sinh hạnh phúc của mình để cứu anh ta mà anh ta lại thờ ơ với em như vậy, trong lòng em không hề cảm thấy khổ sở chút nào sao?”
Câu hỏi của U Quân làm cho tôi á khẩu không trả lời nổi, trong lúc nhất thời không biết phải đáp lại anh ta thế nào, từ góc nhìn của người ngoài cuộc thì lý do tôi cứu Liễu Long Đình chỉ có một, đó là vì tôi vẫn còn tình cảm với anh ta, dù sao căn bản tôi cũng không có ý đồ giành được lợi ích gì từ U Quân, mà lúc trước trong lòng tôi rối rắm nhiều như vậy, muốn trả thù Liễu Long Đình, muốn anh ta khổ sở, đơn giản cũng chỉ vì muốn chứng minh anh ta vẫn còn tình cảm với tôi, mà trong nháy mắt khi Liễu Long Đình thờ ơ với tôi thì tôi đã biến thành một kẻ ngu ngốc.
“Không có, tôi đã gả cho anh rồi sao anh còn để ý chuyện của tôi và Liễu Long Đình làm gì, chẳng lẽ sợ tôi sẽ quay lại với Liễu Long Đình sao?”
Tôi đổi chủ đề, không muốn 0 Quân lại đầm thêm vào vết thương trong lòng mình.
“Đương nhiên là sợ, bây giờ em đã là người của tôi, trong lòng phải từ từ nghiêng về tôi, nếu không trong lòng tôi sẽ không thoải mái.”
Lời này của U Quân thoạt nghe thì có vẻ là tỏ ý cưng chiều nhưng nghĩ kỹ thì càng là ý tử cảnh cáo nhiều hơn, anh ta đang cảnh cáo tôi, nếu tôi đã gả cho anh ta thì đừng nghĩ đến chuyện trước kia nữa.
Lúc này tôi không đánh bại U Quân, cũng không tiện trực tiếp trở mặt với anh ta, tôi không ngốc đến mức vào lúc đánh không lại anh ta lại nhất quyết phải gây sự với anh ta làm gì, vì thế khi U Quân nói vậy thì tôi liền phối hợp nở nụ cười với anh ta, nói làm sao lại thế được.
Thấy tôi có vẻ thành thật, cũng không có lòng phản nghịch U Quân bỗng nhiên giơ hổ khẩu qua nắm lấy cằm tôi, gương mặt đầy ý xuân định hôn lên môi tôi, nhưng ngay khi hai cánh môi mềm mại của anh ta sắp chạm vào môi tôi thì ngoài cửa chợt có một tướng lĩnh chạy vào: “Bẩm báo Đại Đế, ngoài Thiên Môn có nhân thần đang náo loạn, pháp lực rất mạnh, đã giết mất mấy tướng sĩ Cửu Trọng Thiên của chúng ta.”
Lúc này U Quân vừa thành lập triều đình, gặp phải loại chuyện gây loạn này cũng là bình thường, tôi không để ý mấy tới Cửu Trọng Thiên của U Quân, còn anh ta khi nghe thấy tin tức này thì hai hàng lông mày nhíu chặt lại, hỏi tướng sĩ đang quỳ vị thần kia là ai?
“Là một vị Tinh quan cai quản tinh tú, thuộc hạ dưới trướng của Nhân Đế.”
Trên trời có hai mươi tám tinh tú, Tinh quan cũng có hai mươi tám vị, xem ra những vị nhân thần lưu lại từ Thiên Đình trước kia vẫn còn có chút thực lực, họ không cam lòng bị U Quân thống trị nên muốn nháo sự.
Nay quyền chính của Cửu Trọng Thiên còn chưa ổn định căn cơ, rất nhiều quyền lực trong tay U Quân chưa có biện pháp yên tâm giao cho thuộc hạ, gặp phải loại chuyện thể này anh ta đành phải tự mình ra mặt.
Vốn là U Quân còn muốn thân thiết với tôi một lúc, nhưng giờ thì tất nhiên không thể, anh ta phải đi xử lý việc này nên bảo tôi về tẩm cung trước, chờ anh ta trở về.
Tôi gật đầu đồng ý, một mình quay về.
Chỉ là khi tôi trở lại tẩm điện rộng lớn vắng vẻ này, nhìn tất cả mọi thứ xung quanh thì lại nghĩ đến sau này tôi chỉ có thể sinh hoạt ở nơi lạnh lẽo thế này, tuy rằng Cửu Trọng Thiên là cố hương của tôi, trước kia là khu vực thuộc quyền cai quản của tôi, nhưng sau khi tôi đi đến nhân gian những chuyện đời ấm lạnh ở nhân gian đã khiến cho toàn bộ trái tim tôi đều đặt lại đó, ở trong Cửu Trọng Thiên này người tôi yêu thì sống không được tự do, mà người tôi bận tâm đến lại đang ở nhân gian.
Tôi lại nghĩ nhất định Liễu Long Đình không vô tình với tôi đến vậy, anh ta đã tình nguyện chết thay tôi thì làm sao nỡ thờ ơ nhìn tôi gả cho người khác? Chắc chắn anh ta không biết tôi vì cứu anh ta mà gả cho U Quân, cho nên mới có thể lạnh nhạt với tôi như vậy.
Tôi muốn đi gặp anh ta.
Khi ý nghĩ này xuất hiện trong đầu tôi cảm thấy quả thực mình bị điên rồi, vừa rồi Liễu Long Đình đã đối xử với tôi đến mức đó mà tôi lại còn có dán lên người ta làm gì?
Nhưng mặc kệ lúc này trong lòng tôi nghĩ như thế nào thì tôi vẫn muốn gặp Liễu Long Đình một lần, nếu trong lòng anh ta có tôi thì cho dù từ nay về sau phải đi theo U Quân ở lại Cửu Trọng Thiên tôi cũng cam tâm tình nguyện.
Vừa vặn lúc này U Quân không ở đây, tôi đoán bây giờ chắc hẳn anh ta phải phát binh lực đi giải quyết vấn đề nên trong thời gian ngắn sẽ không thể trở về.
Liễu Long Đình mới vừa đi không lâu, trong thân thể tôi vẫn còn có tinh khí và pháp lực, tôi mau chóng thay một bộ quần áo của cung nữ, ẩn đi khí tức trên người, đi về phía cửa Cửu Trọng Thiên, đuổi theo Liễu Long Đình.