Vào thời điểm này, tôi biết tôi nói cái gì cũng vô dụng. Long Đằng và tôi phải chết, tôi có nói nhiều hơn nữa thì cũng toàn là mấy lời nói nhảm.
Long Đằng nói xong câu đó với Kiều Nhi xong, lại nói lời từ biệt với từng người chúng tôi, rồi cậu bé mới nói với chúng tôi cậu bé đã chuẩn bị xong tất cả, bảo chúng tôi dẫn cậu bé đi đến chỗ cậu bé nên đi.
Lúc Long Đằng nói xong, Liễu Liệt Vân và Kiều Nhi đã khóc òa lên, Liễu Liệt Vân ôm Long Đằng thật chặt không chịu buông tay, Kiều Nhi cũng ôm Long Đằng khóc. Thân là đàn ông trong nhà, tất nhiên là Liễu Long Đình không thể khóc thảm thiết như đàn bà, anh ấy nói với chúng tôi là bây giờ nên đi thôi.
Hiện tại, nơi chúng tôi phải đi chính là sườn núi có nguyên thân của Nữ Oa, Long Đằng muốn thả hồn phách của mình ra ngoài nơi đó, rồi lại đặt hồn phách vào trong thân thể Nữ Oa, mà tôi phụ trợ cậu bé, lúc hồn phách của cậu bé trong thân thể đi vào Nữ Oa, tôi sẽ cùng cậu bé hòa tan vào trong thân thể đại xà, hiến tế cho đại xà thì mới có thể làm cho Nữ Oa thức tỉnh.
Trên đường chúng tôi đi đến sườn núi, tuy tôi đã tính toán xong hết thảy, thế nhưng vào thời điểm này, trong lòng tôi vẫn loáng thoảng hơi khổ sở, Liễu Liệt Vân ôm Long Đằng ngồi bên cạnh tôi, tuy Long Đằng và tôi như nhau, cũng đã chuẩn bị xong tinh thần phải chết, thế nhưng với tương lai này, trong đôi mắt của cậu bé cũng thỉnh thoảng có nước mắt, nước mắt này như kìm nén đến cực điểm, cậu bé không muốn để Liễu Long Đình cùng Liệt Vân đau lòng.
Hiện tại, ánh trăng trên bầu trời sáng sủa, chiếu sáng cả ngọn núi, sáng cả những loài hoa quý, trên núi có một khóm hoa dại màu trắng không biết tên đang nở rộ, nhìn vô cùng sáng lạn trong đêm tối, giống như là đã biết chúng tôi sẽ phải hy sinh, nên những bông hoa trắng này là lễ vật được chuẩn bị để dâng tặng cho chúng tôi. . Truyện Trọng Sinh
Lúc đến vách đá vây khốn thi thể Nữ Oa, lúc này, thi thể Nữ Oa vẫn đang yên lặng mà nằm ở trong mỏm đá, Long Đằng trượt khỏi vòng ôm của Liễu Liệt Vân, chỉ vào con rắn xanh lớn ở đối diện, hỏi Liễu Liệt Vân nói: “Chị hai, đây chính là kiếp trước của em sao?”
Liễu Liệt Vân khóc một hồi, bây giờ nghe Long Đằng hỏi như vậy thì thật vất vả mãi mới nhịn nước mắt xuống được, hiện tại lại rơi nước mắt, cô ấy gật đầu với Long Đằng, nói: “Đúng, kiếp trước của em chính là đại thần Nữ Oa, em sáng tạo ra con người, cũng nhờ có em mà Tam Giới mới có trật tự, em là đại thần, em có thể dấn thân vào ở nhà họ Liễu bọn chị, là phúc khí nhà họ Liễu đã tu luyện mấy đời!”
Mặc dù lúc Liễu Liệt Vân nói mấy lời này rất bị thương nhưng trên mặt vẫn miễn cưỡng nở một nụ cười, không muốn làm cho Long Đằng thương tâm khổ sở vào lúc này, mà Long Đằng nhìn đại xà ở trong vách núi mà cái hiểu cái không gật đầu, sau đó cậu bé bắt đầu ngồi trên mặt đất, lên tiếng chào hỏi chúng tôi: “Em phải bắt đầu đây, chị hai, anh ba, chị Kiều Nhi, chị Tiểu Bạch, gặp lại sau nhé.”
Những lời nói của Long Đằng rất láu lỉnh, nhìn Long Đằng đã chuẩn bị xong, không sợ sống chết, nên vào thời điểm này, tôi cũng bị Long Đằng cảm hoá, chỉ cần có thể cứu sống những người đã chết kia, tôi bằng lòng trả giá hết thảy.
Niềm tin trong lòng tôi lúc này càng trở nên mạnh mẽ, lúc này Long Đằng đã bắt đầu niệm chú, ép hồn phách trong thân thể cậu bé đi ra, mà lúc này tôi đã lấy phần lớn tinh khí ở trong thân thể tôi ra, để chuẩn bị khi hồn phách của Long Đằng bay vào trong nguyên thân của Nữ Oa, tôi cũng đi vào theo cậu bé, làm tế phẩm để Nữ Oa sống lại, đến lúc đó, tôi thật sự có thể rời khỏi thế giới này, thật sự tự do.
Buổi tối, gió lớn trong núi thổi rất mạnh, đến mức thổi rơi những bông hoa trắng muốt trên núi, nhiều đóa trên nhánh cây bị gió lớn thổi rơi, bên dưới chúng tôi chính là vách núi, những đóa hoa này tắm ánh trăng bạc, bay múa quanh trên đầu và trên quần áo của tôi, và rơi xuống vách núi trước mặt chúng tôi, giương mắt nhìn toàn bộ ngọn núi, cả ngọn núi giống như đang có cơn mưa hoa, thưa thớt làm cho lòng người lộn xộn.
Khi Long Đằng niệm chú, vong hồn Nữ Oa bắt đầu thức tỉnh lại ở trong thân thể Long Đằng, một người phụ nữ có mái tóc đen dài gần như trong suốt chậm rãi đứng lên từ trên người Long Đằng, người của cô ấy trần như nhộng, ngực rắn chắc đầy ắp, mà phần eo bắt đầu hiện ra hình dáng của một con rắn lớn màu xanh lục, không ngừng đi ra từ trong thân thể Long Đằng.
“Hi.”
Sau khi phần lớn cơ thể của Nữ Oa ra khỏi cơ thể của Long Đằng, Nữ Oa lập lập tức nhích lại gần tôi, đồng thời lúc Nữ Oa quay đầu nhìn về phía tôi, cả nửa người đều tiến đến cánh tay của tôi, hai tay cầm chặt tay của tôi, mười ngón tay đan thật chặt với đầu ngón tay của tôi, giống như là không có đầu khớp xương vậy, cô ấy ngồi phịch ở trên người tôi, trườn dọc theo thân thể của tôi, lúc mặt của cô ấy đến trước mặt, cô ấy mới dừng động tác lại, đứng thẳng ở trước mặt của tôi, con mắt nhìn chằm chằm tôi với ánh mắt vô cùng ôn hòa, đồng thời cô ấy gọi tôi một câu, nói với tôi: “Hi”
Tôi nhìn người phụ nữ trước mặt tôi, dáng dấp của cô ấy không phải vô cùng xinh đẹp, không phải, hoặc là nói dung mạo của cô ấy đã không thể dùng từ ở phàm trần để hình dung cô ấy, ngũ quan của cô ấy xinh xắn, giữa hai lông mày lộ vẻ từ ái cùng dịu dàng, đây chính là mẹ của loài người, tổ tiên của muôn người, tất cả đều được tạo ra bởi nữ thần trước mặt tôi.
Lúc Nữ Oa gọi tôi, chúng tôi giống như là đã sớm hẹn trước, không cần tôi nói, cô ấy cũng biết tôi muốn làm cái gì, sau khi cả người cô ấy đi ra, Nữ Oa nhìn mặt của tôi, cho tới bây giờ cô ấy vẫn không hề rời mắt khỏi tôi, đồng thời thân thể của cô ấy cũng bắt đầu cuốn lấy tôi, cô ấy nói với tôi: “Hi, con dân của chúng ta đang gặp nạn, chúng phải đi cứu con dân của chúng ta”
Nói xong, Nữ Oa cuốn lấy người tôi, dùng thêm sức cuốn tôi, mắt thấy cô ấy sẽ mang tôi lên không trung, mang theo tôi bay về phía con rắn lục lớn trên vách đá đối diện, mà lúc Nữ Oa mang theo tôi bay đi, tôi nhìn vào ánh mắt của cô ấy, nhìn mặt của cô ấy, vào thời điểm này, hình như tôi nhớ tới ký ức trước đây của tôi và cô ấy, trước đó chúng tôi tu luyện cùng nhau, cùng ở trong Tam Giới, tôi và cô ấy cùng nhau tạo người, cùng làm mọi chuyện.
Loại quan hệ này giống như là hai chị em sinh đôi, đồng thời hiện tại Nữ Oa không nói với tôi bất kỳ một câu an ủi hoặc là hiên ngang lẫm liệt gì, nhưng tôi vẫn biết trong lòng của cô ấy muốn nói gì với tôi, bây giờ chúng tôi phải cùng chết, có vẻ như chúng tôi đã sớm đã ước định chuyện này.
Dưới ánh mắt của Nữ Oa, trái tim tôi dần dần trống rỗng, khi chúng tôi đã lơ lửng trên vách đá, tôi xoay người nhìn về phía Liễu Long Đình, Liễu Liệt Vân và Kiều Nhi vẫn còn đứng ở sau lưng tôi. Lúc này tôi đã sắp chết, dường như tôi không còn suy nghĩ nhiều về những mối hận thù trước đây, khi tôi sắp phải ‘ rời đi, cuối cùng ánh mắt tôi nhìn Liễu Long Đình.
Tôi quen biết anh ấy mấy ngàn năm, trong mấy ngàn năm này, quả thực anh ấy cũng dạy tôi rất nhiều thứ, cho tôi tình yêu, cho tôi hy vọng, cũng cho tôi sự hủy diệt, nhưng vào đêm nay, tất cả đã thành quá khứ, chỉ là một chuyện tầm thường đã xảy ra trên trái đất này, sẽ không ai nhớ rằng chúng tôi đã ở bên nhau, cũng sẽ không có ai hiểu được yêu hận tình thù giữa tôi và Liễu Long Đình.
Tôi nhìn Liễu Long Đình, mà lúc này Liễu Long Đình cũng ngước mắt nhìn tôi, lúc này chúng tôi bốn mắt nhìn nhau, trong mắt tôi là anh ấy, anh ấy ở trong mắt tôi trông thật bi thương, mà vẻ mặt tôi ở trong mắt anh ấy cũng giống như vẻ mặt của anh ấy ở trong mắt tôi.
Tôi không biết sao lúc này tôi lại lộ ra biểu tình bị thương, tâm trạng của tôi rất vui vẻ, tôi sẽ lập tức có được tự do, tôi rất hạnh phúc, đồng thời tôi cũng không muốn để Liễu Long Đình nhìn thấy dáng vẻ khổ sở của tôi, vì vậy tôi trực tiếp mở miệng nói câu cuối cùng: “Gặp lại sau, Liễu Long Đình”
Sau khi tôi nói xong thì lập tức xoay người, mang theo hồn phách của Nữ Oa bay vào trong cơ thể con rắn lục lớn, mà lúc này, cổ chân của tôi bỗng nhiên bị một đôi tay có lực bắt được, tôi cúi đầu nhìn, là tay của Liễu Long Đình, bàn tay của anh ấy đang dùng sức lực lớn bấu vào tay của tôi.
Vào thời điểm này, Liễu Long Đình cũng không không định muốn con thiêu thân gì đó, hiện tại hồn phách Nữ Oa đã đi ra rồi, chúng tôi phải mau sớm trở lại nguyên thân, Liễu Long Đình giữ được chân của tôi, pháp lực của anh ấy rất mạnh, nên tôi không có biện pháp nhúc nhích, vì vậy tôi lớn tiếng nói với Liễu Long Đình một câu anh ấy muốn làm gì, bảo anh ấy buông tôi ra!
“Anh đi chết thay anh, em nhất định phải sống khỏe mạnh, sống vì anh!”