Mục lục
Sà Vương quấn thê - Bạch Tô (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà đúng như anh ta dự liệu, cho dù Liễu Long Đình bình tĩnh hơn nữa, nhìn thấy một người đàn ông ghê tởm để tiện hèn hạ như vậy ở trước mặt mình uy hiếp mình, cuối cùng cũng không muốn làm người có nỗi khổ mà không nói được. Vì thế Liễu Long Đình lập tức gọi những tướng sĩ tới đây: “Đến đây, kéo tên quỷ sứ này xuống, chặt đầu của anh ta, treo ở cổng Tế Ti phủ, ai cũng không được nhặt xác cho anh ta.”

Lúc tôi nghe thấy Liễu Long Đình nói ra lời này, trong lòng dâng lên một nỗi kích động, lại nâng mắt nhìn về phía U Quân, mà vừa vặn U Quân cũng đang đưa mắt nhìn về phía tôi. Anh ta bị Liễu Long Đình hạ lệnh giết chết cũng không hoảng sợ, trong ánh mắt của anh ta nhìn tôi mang theo vẻ đùa cợt độc ác, giống như đã nhìn thấy tôi suy nghĩ cái gì, lại giống như để tôi chờ xem kịch hay.

Lúc này U Quân mới giúp tôi, tôi cũng không muốn để anh ta trực tiếp nhìn ra được vẻ mặt chỉ mong sao bây giờ anh ta có thể chết của tôi. Điều này có vẻ hơi không phúc hậu rồi. Có điều cho dù bây giờ U Quân chết đi, lúc này trong cơ thể của tôi đã có pháp lực mạnh như vậy rồi, U Quân đối với tôi mà nói tác dụng cũng không phải rất lớn nữa. Thông qua chuyện này anh ta đã dạy cho tôi biết một đạo lý, không thể mù quáng đi lạm dụng tình cảm của trái tim, một khi lạm dụng thì sẽ bị trái tim khống chế, đến lúc đó ngược lại bởi vì sự đồng tình tùy tiện mà mất đi mục đích ban đầu của bản thân muốn đạt được nhất. Mà tôi chỉ muốn khôi phục lại trật tự tam giới, phá hủy Quy Khư, nhưng đã là chiến tranh đều sẽ có hy sinh, tôi không thể nào băn khoăn lo lắng cho từng người được. Giống như Liễu Liệt Vân, chỉ có tôi thành công mới là biện pháp duy nhất cứu thoát được các cô ấy.

Sau khi Liễu Long Đình đưa ra mệnh lệnh, bên ngoài điện trong nháy mắt có mười mấy tướng sĩ rầm rầm chạy vào, áo cưới trên người U Quân bị xé ra, sau đó bọn họ trực tiếp kéo anh ta xuống. Bị kéo đi nhưng U Quân cũng không giãy dụa, khóe môi chảy ra một dòng máu tươi, môi khẽ cong lên, đôi mắt vẫn nhìn về phía tôi. Sau khi U Quân đi, Liễu Long Đình anh ta cõng tôi im lặng một hồi lâu, tâm trạng của anh ta hình như đang dần khôi phục, chờ đến khi tốt hơn một chút anh ta mới nói với tôi: “Em đi tắm rửa đi, chỗ nào U Quân đã chạm vào em thì tắm rửa sạch sẽ tất cả cho tôi.”

Nhìn Liễu Long Đình lúc này ghét bỏ bộ dạng của tôi, tôi giả vờ làm ra dáng vẻ rất nhát gan, vội vàng đi làm theo lời anh ta nói với tôi. Nhưng tôi vừa xoay người hỏi có thể đi ra bên ngoài điện không, Liễu Long Đình lại không mặn không nhạt nói với tôi một câu: “Lần sau tôi không cho phép em lại bước ra khỏi thần cũng nửa bước, nếu để tôi phát hiện em còn có qua lại với người đàn ông khác thì chớ có trách tôi không khách sáo với em.

Lúc Liễu Long Đình nói lời này giọng điệu cực kỳ bình tĩnh, có lẽ anh ta vẫn còn đang suy nghĩ anh ta phải chấp nhận tôi như thế nào. Chỉ là phần suy nghĩ này khiến tôi cảm thấy chán ghét, trước kia tôi vì anh ta trả giá nhiều như vậy, anh ta hoàn toàn không quan tâm tôi qua lại tốt với ai, còn tự tay đưa tôi đến bên cạnh ớ Quân. Mà bây giờ tôi chỉ mang tư thế của một người trả thù đứng ở bên cạnh anh tra, kiểm ở trong tay tôi lúc nào cũng đều nhắm ngay vào anh ta, còn anh ta lại vẫn không chấp nhận được sự thật tôi bị người ta cưỡng bức. Xem ra trên thế giới này, bất kỳ thứ gì đều chạy không thoát khỏi sự sắp đặt của vận mệnh, phong thủy luân lưu chuyển, bãi bể nương dâu.

Tôi lại nhận sai vài câu với Liễu Long Đình, lúc này mới lại rời đi, đồng thời cũng nghe lời của Liễu Long Đình. Sau khi trở về thần cung, tôi tắm rửa sạch sẽ một lần, sau đó nằm trên giường ngủ thiếp đi.

Bởi vì tôi đã thừa nhận tôi và U Quân từng có quan hệ rồi, cho nên bây giờ tôi nằm trên giường cũng yên tâm thổ nạp vận khí công. Trong cơ thể tôi có tinh khí của U Quân, đợi lát nữa cho dù là Liễu Long Đình trở về muốn kiểm tra tôi có phải thật sự bị U Quân dùng qua rồi hay không cũng có căn cứ. Bây giờ tôi chẳng thèm quan tâm anh ta có cảm giác gì, tôi chỉ quan tâm anh ta có thể giữ tôi lại bên cạnh anh ta hay không, tôi còn có thể tiếp tục làm chuyện của bản thân tôi hay không?

Tôi nằm ở trên giường một lát, Liễu Long Đình đã bình tĩnh quay trở lại rồi. Chẳng qua lúc này anh ta trở về, trong đôi mắt lại đầy vẻ chán nản sa sút. Từ khi tôi quen biết Liễu Long Đình đến bây giờ, cho dù là lúc trước anh ta bị đánh bại, bị thương sắp chết, tôi cũng chưa từng nhìn thấy qua vẻ mặt này của anh ta lúc này, giống như trong nháy mắt cả người già đi rất nhiều, sắc mặt hốc khác tiều tụy.

Bởi vì anh ta vừa mới rống lên với tôi, lúc này khi tôi nhìn thấy anh ta cởi quần áo lên giường, cũng không dám tiếp lời với anh ta. Hơn nữa bây giờ trời mới nhá nhem tối, tôi nằm ở trên giường là bởi vì không có chỗ nào để đi, mà Liễu Long Đình lại chỉ vì nhìn thấy tôi nằm trên giường cũng lên nằm theo. Sau đó anh ta muốn tôi quay lưng lại để anh ta ôm chặt tôi từ phía sau.

Tôi không biết vì sao Liễu Long Đình không chính diện ôm tôi, chẳng qua anh ta cũng chịu ôm tôi rồi, phỏng chừng cũng không cáu kỉnh với tôi nữa. Vì thế tôi cẩn thận hỏi anh ta một câu: “Long Đình, anh không tức giận với em nữa sao?” “Đừng nói chuyện” Liễu Long Đình không trả lời tôi, anh ta chỉ nhẹ giọng nói với tôi một câu.

Anh ta bảo tôi đừng nói chuyện, đương nhiên tôi sẽ không nói, nhưng hôm nay anh ta cũng quá hung dữ rồi. Thật vất vả mới gả chị gái của mình ra ngoài, lại biết được bạn gái và anh rể của mình cấu kết với nhau, hơn nữa còn có rất nhiều tà yêu của Quy Khư bị giết chết. Hôm nay tâm trạng của anh ta thật sự xem như là thay đổi lên lên xuống xuống rất nhanh.

“Em biết Bạch Tô không?” Đột nhiên Liễu Long Đình hỏi tôi.

Nghĩ đến lúc này Liễu Long Đình còn có mặt mũi nhắc đến tên của tôi, tôi cảm thấy thật buồn cười. Nhưng bây giờ nhìn thấy dáng vẻ suy sụp tinh thần này của anh ta, tôi cũng không cáu kỉnh với anh ta, muốn xoay người trả lời anh ta, nhưng Liễu Long Đình đã đè lại bả vai của tôi, không để cho tôi xoay người.

“Biết chứ, lúc trước anh từng nói qua, bạn gái trước của anh, dáng vẻ giống như em.”

“Cô ấy không phải là bạn gái trước của tôi”

Tôi đoán Liễu Long Đình sẽ không phải vào lúc này làm rõ ràng mối quan hệ giữa anh ta và Bạch Tô với tôi chứ! Bị cắm sừng rồi còn thế nào đây, muốn dạy dỗ tôi sao?

“Vậy cô ấy là cái gì của anh?” Tôi hỏi Liễu Long Đình.

Nhưng khi tôi hỏi Liễu Long Đình câu này, Liễu Long Đình rất lâu cũng không trả lời tôi, giống như không biết phải trả lời như thế nào, lại giống như không nói ra khỏi miệng được. Sau khi chậm chạp kéo dài hồi lâu, tôi nằm ở trên giường cũng cảm thấy mệt mỏi rồi, đang chuẩn bị nhắm mắt lại ngủ một giấc, Liễu Long Đình lại mở miệng nói với tôi: “Cô ấy là vợ của tôi.”

Khi tôi nghe thấy Liễu Long Đình nói ra lời này, cho dù trong lòng tôi đầy ắp nỗi oán hận với anh ta, nhưng lúc anh ta nói ra câu này, trong nháy mắt tôi vẫn không kìm được rơi nước mắt, khiến áo gối dưới mặt tôi cũng bị dính ướt hết cả.

“Tuy chúng tôi chưa từng làm đám cưới, nhưng ở trong lòng tôi cô ấy chính là bà xã của tôi. Tôi muốn bảo vệ cô ấy nhưng tôi làm không được, không phải bởi vì quá yếu đuối, mà bởi vì còn có thứ quan trọng hơn cô ấy, ép buộc tôi hoàn toàn không thể bảo vệ cô ấy. Cô ấy bị tôi hại chết, lúc tôi thấy cô ấy lần cuối cùng, cô ấy đưa đỉnh tạo vật cho tôi, muốn để tôi đưa cô ấy đi. Cô không biết lúc ấy trong lòng tôi đau khổ cỡ nào đâu, tôi trơ mắt nhìn người tôi yêu ở trước mặt tôi cầu xin tôi, muốn tôi cứu cô ấy, nhưng tôi lại không thể. Khi tôi xoay người ném cô ấy cho U Quân, tôi hận không thể giết chết chính mình. Tôi không bảo vệ được cô ấy, tôi cũng không bảo vệ được em, sống còn đau khổ hơn so với chết. Nếu không phải vì con dân trong Quy Khư này có thể an cư lạc nghiệp, tôi hoàn toàn tìm không được lý do để tiếp tục tồn tại trên thế giới này, sống so với chết càng đau khổ hơn.”

Đã cảm thấy sống đau khổ, vậy sao anh không đi chết đi.

Câu nói này vẫn luôn quanh quẩn ở trong lòng tôi, tôi hận không thể nói ra câu này với Liễu Long Đình, những lời đến bên miệng vẫn phải nhịn xuống. Lúc này nước mắt trên mặt tôi cũng khô rồi, tôi trầm giọng sau đó nói với Liễu Long Đình: “Cô ấy đã đưa đình tạo vật cho anh rồi, vậy anh đưa cô ấy đi không được sao? Tiếp tục sinh sống cùng với cô ấy.”

Nếu như lúc đầu Liễu Long Đình cầm đỉnh tạo vật của tôi, lại đưa tôi đi, mà không phải ném tôi cho U Quân, có lẽ bây giờ tôi vẫn còn vui vẻ hạnh phúc ở cùng một chỗ với anh ta. Tôi cũng không có nhiều thù sâu oán nặng như vậy, tôi của khi đó chỉ là một người phàm đầu thai chuyển thế, là Liễu Long Đình mạnh mẽ ép buộc tôi đi trở về con đường kiếp trước, biến trở về Nữ Hi, một Nữ Hi mang theo oán hận mãnh liệt với anh ta mà xuất hiện ở bên cạnh anh ta.

“Nhưng cô ấy là Nữ Hi, người phụ nữ đáng chết đó vì đối phó tôi, ngay cả chính mình cũng bị bản thân cô ta biến thành quân cờ, linh hồn chuyển thế, biến thành người phụ nữ nhân gian mê hoặc tôi, mượn cơ hội giết tôi, tôi hận cô ta hận đến tận xương tủy, tôi không có cách nào tha thứ được cho cô ta.”

“Cho nên anh hận Nữ Hi vượt qua cả sự yêu thích Bạch Tô, vì thế anh đã giết chết Bạch Tô.”

Tôi hỏi Liễu Long Đình.

Mà Liễu Long Đình trầm mặc một lúc lâu, đột nhiên xoay người tôi lại đối diện với anh ta. Lúc này nét bị thương trên khuôn mặt của anh ta cũng đã dịu đi một chút rồi, anh ta nói với tôi: “Tôi hận cô ta, nhưng tôi yêu Bạch Tô. Cô ta và Bạch Tô là cùng một người, cô ta sẽ không dễ dàng chết đi như vậy, tôi luôn tin tưởng cô ta nhất định vẫn còn lởn vởn ở nơi nào đó chuẩn bị sẵn sàng đối phó với tôi. Tôi đang đợi cô ta, mỗi ngày tôi đều chờ đợi, đợi cô ta đến tìm tôi giết tôi, tôi và cô ta nhất định sẽ còn gặp lại nhau.”

Ngay khi Liễu Long Đình nói xong những lời này, bên ngoài cửa đã vang lên mấy tiếng gõ cửa.

Nguồn Hotread

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK