*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thần Núi thấy tôi nói vậy, ngay lập tức xoay đầu lại nhìn tôi cười giễu cợt: “Xem ra cô cũng thật đúng là tự biết mình, biết rõ bản thân mình làm liên lụy người khác.”
Phượng Tổ Thiên thấy Thần Núi giễu cợt tôi, cũng cảm thấy hơi không được vui vẻ thoải mái lắm, mắng Thần Núi rằng xưa kia cái mạng này của anh ta cũng là nhờ tôi thả ra, kêu anh ta đừng có mà vong ân bội nghĩa!
Phượng Tổ Thiên vừa nhắc nhở như thế, dường như đã khiến cho Thần Núi nhớ lại đoạn chuyện cũ trước đây, sau đó hừ lạnh một tiếng, nét mặt liền lạnh xuống ngay: “Cô ta có thả tôi ra hay không thì liên quan gì đến tôi?”
Thấy Thần Núi nói ra lời vô tình vô nghĩa như vậy, Phượng Tổ Thiên ngay lập tức cảm thấy hơi sốt ruột, tôi thấy hai người bọn họ mới chỉ vừa vừa gặp mặt không lâu mà đã sắp muốn cãi nhau đến nơi, thế là vội vàng bụm chặt miệng Phượng Tổ Thiên, kêu anh ta đừng có nói nữa, sau đó hỏi
Thần Núi, hiện tại liệu chúng tôi có thể đi đối phó với Ngân Hoa giáo chủ trước hay không, trước tiên lấy lại đôi mắt của tôi, rồi mới làm tiếp những chuyện khác.
Lúc trước Thần Núi đã từng nói là muốn lấy lại đôi mắt của tôi hơi bị khó, nhưng bây giờ Phượng Tổ Thiên đã tới, tôi đã có thể dùng cây sáo Phượng Minh của tôi rồi, tôi muốn kiểm tra thử xem như vậy thì tỷ lệ chiến thắng của chúng tôi có lớn thêm chút nào hay không.
Ánh mắt của Thần Núi dừng lại trên người tôi mấy giây, rồi phân tích cho tôi nghe: “Từ sau khi chúng ta đoạt lại Thiên Kính, hành tung của Ngân Hoa vô cùng kỳ lạ, Thiên Kính cũng tìm cô ta không ra, mặc dù hiện tại cô ta đã không còn là giáo chủ, nhưng cô ta lại được thai nghén ở trong cơ thể của cô mà lớn lên, hút đi phần lớn tinh nguyên bị phong tỏa ở bên trong cơ thể cô, năng lực hoàn toàn không có yếu như chúng ta đã từng thấy, hơn nữa, ở phía sau cô ta, thế lực ủng hộ cho cô ta lại chính là Thiên Đình, chúng ta muốn đánh bại cô ta để cầm lại mắt của cô, căn cứ vào thực lực hiện giờ của chúng ta, cơ hội là vô cùng mong mạnh, có điều, có thể thử xem sao.”
Thần Núi nói có thể thử xem, đó chính là đã đồng ý, nghĩ đến chuyện lúc trước Ngân Hoa giáo chủ kết hợp với Liễu Long Đình cùng nhau đối phó tôi, trong lòng tôi hận cô ta đến mức ê ẩm cả răng, thế là quay qua hỏi Thần Núi, chúng tôi nên thử như thế nào đây?
“Vào ngày mười lăm hằng tháng, cô ta đều phải về trời bẩm báo tin tức ở dưới mặt đất, chúng ta hãy thừa dịp thời gian này đến ngăn cô ta lại, tất nhiên, tỷ lệ thành công của chúng ta chỉ có một phần trăm thôi, nếu mà thất bại, nhất định sẽ có thương tổn rất lớn, cô nên suy nghĩ cho kỹ.”
Tôi lại không biết được Ngân Hoa giáo chủ rốt cuộc có bản lãnh lợi hại đến đâu, sẽ khiến cho chúng tôi bị thương nhiều đến mấy, Thần Núi lại kêu tôi tự mình suy xét cho kỹ càng, ngay lập tức khiến tôi hơi luống cuống, có điều coi như là Ngân Hoa giáo chủ thật sự lợi hại đi, Phượng Tố Thiên cũng là người ở trên trời, cô ta không thể nào gây thương tổn cho Phượng Tố Thiên được, mà tôi và Thần Núi, nếu mà thật sự không đánh lại cô ta, có chết cũng chả sao, đối với cái chết của bản thân mình và Thần Núi, trong lòng tôi không có một chút cảm giác áy náy nào cả, vì lợi ích của bản thân mỗi người mà chúng tôi tụ chung một chỗ, có chết cũng cùng nhau chết không thiếu một ai.
“Tôi không sợ bị thương đâu, tôi muốn đi thử xem sao.” Tôi khẳng định với Thần Núi như vậy.
Mà Thần Núi nhìn thấy bộ dáng quyết tâm của tôi, khóe miệng hơi hơi nhếch lên khó mà thấy rõ, bỏ đi thẳng xuống núi, không nói thêm gì nữa, còn tôi thì đỡ Phượng Tổ Thiên đi theo sau lưng anh ta, hôm nay mới có mồng năm, còn mười ngày nữa mới tới ngày mười lăm, vừa hay trong vòng mười ngày này tôi cũng có thể học thêm một ít kỹ năng, còn Phượng Tố Thiên cũng có thể dưỡng thương.
Trong thời gian mười ngày, tôi ở tại nhà của Phượng Tổ Thiên, còn Thần Núi thì không biết đã đi đâu rồi, dù sao thì lúc anh ta quay trở lại vào ngày thứ mười, sắc mặt không được tốt lắm, nhưng mà tâm trạng không tốt của anh ta cũng hoàn toàn chẳng ảnh hưởng đến kế hoạch chúng tôi, bình thường Ngân Hoa giáo chủ trốn tránh chúng tôi, chúng tôi không tìm ra cô ta, nhưng người ở dưới mặt đất mà muốn lên trời, kiểu gì cũng phải hiện thân để bay lên, mà chúng tôi thì có thể đợi tới lúc Ngân Hoa giáo chủ hiện thân, dùng Thiên Kính tìm cô ta.
Đúng như dự đoán, lúc mà chúng tôi đã canh giữ ở bên cạnh Thiên Kính gần cả buổi sáng thì Ngân Hoa giáo chủ xuất hiện ở trước mặt chúng tôi, còn có Hư đi theo bên cạnh Ngân Hoa giáo chủ nữa, lúc này hai người bọn họ đều mặc đồ trắng, ở trong một cánh rừng, hình như là đang cử hành nghi thức nào đó, mà sau khi Thần Núi nhìn thấy Ngân Hoa giáo chủ, cả người đi thật nhanh mấy bước về phía cửa sổ, tôi cũng vội vàng cầm Thiên Kính lên, Phượng Tổ Thiên thì cực kỳ nhanh chóng biến thành một con phượng hoàng, tôi leo ngay lên lưng anh ta, bên tai tôi vang lên một tiếng thét thật dài, chúng tôi theo Thần Núi bay về phía nơi mà Ngân Hoa giáo chủ đang có mặt
Theo như mới vừa nãy thấy trong Thiên Kính, Ngân Hoa giáo chủ và Hư chắc hẳn đang cử hành nghi thức về trời, nghi thức cử hành xong cũng là lúc bọn họ đi mất, vậy nên chúng tôi muốn tranh thủ lúc bọn họ vẫn chưa làm xong nghi thức mà chạy tới, tôi đoán là Ngân Hoa giáo chủ cũng muốn tránh né tất cả mọi người, nên mới cử hành nghi thức về trời ở trên núi cao, lại không ngờ được rằng ngọn núi đó thuộc địa bàn của Thần Núi, bọn họ ở trên núi cử hành nghi thức, Thần Núi đều không cần tra xét cũng lập tức tìm ra được bọn họ đang ở đâu.
Ngay khi Thần Núi dẫn tôi và Phượng Tố Thiên bay xuống mảnh rừng cây, Thần Núi không hề chậm trễ giơ hai tay lên xuất ra một luồng tinh khí, đột ngột bổ thẳng xuống một điểm trong cánh rừng bên dưới, tức khắc làm cháy bùng lên, cả một biển lửa hừng hực thiêu đốt, đợi đến khi tôi và Phượng Tổ Thiên bay tới gần, mới nhìn thấy nơi mà Thần Núi vừa đốt cháy chính là chỗ mà mấy người Ngân Hoa giáo chủ đang làm phép, toàn bộ mấy thứ như tế đàn của Ngân Hoa giáo chủ đều đã bị Thần Núi phóng hỏa đốt sạch sành sanh, lúc bấy giờ Ngân Hoa giáo chủ và Hư cũng lập tức nhảy ra khỏi đám lửa, Thần Núi cực kỳ tàn nhẫn, hoàn toàn không để cho bọn họ có cơ hội thở dốc, bọn họ vừa chạy ra tới, Thần Núi đang lơ lửng giữa mấy ngọn cây lập tức tập trung các luồng linh khí của núi rừng tiến hành tấn công, mà tôi cũng lấy sáo Phượng Minh ra, để sát bên môi, thổi hơi thở của mình vào các lỗ sáo, trong nháy mắt từng tiếng sáo du dương phối hợp với Phượng Minh của Liễu Long Đình, mang theo khí tức mạnh mẽ, cực kỳ hung hãn xông thẳng vào trong cơ thể của Ngân Hoa giáo chủ đang chạy trốn ở dưới đất!
Lúc trước nghe Thần Núi nói, tôi cứ tưởng là Ngân Hoa giáo chủ cực kỳ khó đối phó, nhưng bây giờ nhìn thấy Ngân Hoa giáo chủ và Hư bị tôi và Thần Núi đánh cho không thể nào chống đỡ được, tôi bèn nghi ngờ có phải Thần Núi đã lừa tôi cho vui hay không?
Khi một luồng khí tức cuối cùng từ trong lỗ sáo bay ra đâm vào trong cơ thể của Ngân Hoa giáo chủ, Ngân Hoa giáo chủ ngay tức khắc bị khí tức mạnh mẽ từ trong tiếng sáo này của tôi hất bay xa mười mấy mét theo hướng cô ta đang bỏ chạy, chớp mắt té rớt thẳng xuống sườn núi, trong chốc lát ngay cả muốn bò dậy cũng vô cùng khó khăn.
Hư chạy về phía Ngân Hoa giáo chủ, chạy đến bên cạnh cô ta rồi đỡ cô ta đứng lên, tôi và Thần Núi còn có Phượng Tổ Thiên, đáp xuống trước mặt Ngân Hoa giáo chủ, lúc này đây khắp người
Ngân Hoa giáo chủ đều là các vết thương do bụi cậy trên núi quét trúng, trông cực kỳ chật vật, mà bấy giờ Ngân Hoa giáo chủ cũng giả bộ vô cùng đáng thương nhìn tôi và Thần Núi mà nói: “Tô Tô, Thần Quân, tha cho tôi đi, thật không dễ dàng gì tôi mới trùng sinh sống lại được, tôi không muốn lại chết đi đâu, cầu xin mấy người tha cho tôi đi mà!”
Nhìn Ngân Hoa giáo chủ dùng gương mặt giống tôi mà tỏ ra đáng thương, khiến cho tôi cũng thấy hơi chán ghét gương mặt của chính mình, lúc trước cô ta làm ra nhiều chuyện ác với tôi như vậy, hiện tại tôi cũng không cảm thấy đồng tình với cô ta một chút nào hết, vì vậy bèn nói với Ngân Hoa giáo chủ: “Cô trả đôi mắt lại cho tôi, tôi có thể tha cho cô một mạng.”
Đôi mắt chính là tượng trưng của thân phận, đối với loại người xem việc theo đuổi danh lợi địa vị lớn hơn hết thảy như Ngân Hoa giáo chủ, tôi biết rõ cô ta không thể nào cam tâm tình nguyện trả đôi mắt lại cho tôi, tuy nhiên tôi vẫn muốn cho cô ta được lựa chọn, đối với cái mạng mà cô ta giữ lại được đến nay, cô ta muốn tự tay mình lấy xuống, hay là để tôi thay cô ta lấy xuống.
Thần Núi đứng ở bên cạnh tôi, trong tay cầm chiếc roi Cản Sơn mà lúc trước anh ta đã từng tặng tôi, nhếch mép nở nụ cười cực kỳ nham hiểm nhìn Ngân Hoa giáo chủ đang nằm dưới đất và
Hư, dường như nhìn thấy người khác đau đớn chính là điều vui vẻ to lớn nhất của anh ta vậy.
Sau khi Ngân Hoa giáo chủ nghe tôi nói xong câu đó, liếc nhìn phượng hoàng ở bên dưới tôi đang không ngừng vỗ cánh, lại nhìn mắt Thần Núi, sau đó hỏi tôi: “Cô muốn đôi mắt của tôi hả? Bây giờ tôi đưa cho cô.”
Trong chốc lát tôi không dám tin tưởng xíu nào là câu nói này lại được nói ra từ miệng của Ngân Hoa giáo chủ, không ngờ cô ta lại đồng ý nhanh chóng đến vậy!
Ngân Hoa giáo chủ nói xong, cô ta liền nhằm hai mắt lại, giống như là đang vận khí, tôi cứ tưởng là chỉ cần mí mắt cô ta mở ra, con ngươi sẽ bay ra ngoài, nhưng mà lúc toàn bộ mí mắt của Ngân Hoa giáo chủ bỗng nhiên mở ra, trong nháy mắt, tròng mắt của cô ta biến thành màu xanh lam thăm thẳm, trong tròng mắt là những ngôi sao nhỏ trắng tinh, ánh sáng rực rỡ, tuy là xem thì thấy vẫn chưa có bất kỳ đặc trưng nào của sinh mệnh, nhưng mà lại cực kỳ đẹp để không gì sánh bằng, bởi vì đôi tròng mắt màu xanh lam thăm thẳm này, khiến cho cả người cô ta trong nháy mắt trở nên xinh đẹp hơn gấp mấy lần, hơn nữa từ đối tròng mắt này truyền ra một thứ dường như có thể mê hoặc linh hồn con người, khiến cho trong lòng tôi không kìm được mà bị đôi mắt của cô ta và gương mặt xinh đẹp này mê hoặc không kìm