Mục lục
Nông Kiều Có Phúc - Trần Yến Yến (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh_dd.lequydon


Bởi vì bọn người Nhị lão gia cùng Lý thị ở đây, Sở Lệnh Tuyên nói đại khái một ít này, không dám nói kỹ, chỉ nói Tam lão gia nỗ lực từ chức (lực từ), Sở Hầu gia cũng giúp đệ đệ lực từ, Hoàng thượng mặc dù ngoài miệng không đáp ứng, nhưng hình như có buông lỏng. Sau bữa cơm chiều, Sở Lệnh Tuyên liền về nhà trước, mà Sở Hầu gia cùng Tam lão gia lại bị Hoàng thượng tiếp tục lưu lại.

Mấy lời nói này ngày hôm qua hắn đã nói qua với lão hầu gia, hôm nay cường điệu nói một lần cùng tam phu nhân. Tam phu nhân có nhìn xa trông rộng, cũng cảm thấy trượng phu cùng đại bá làm rất đúng. Đương kim hoàng thượng cơ trí, quả cảm, khẳng định sẽ nhớ kỹ nhà mình tốt, đặc biệt là đối với đại bá, có tình cảm sâu đậm. Nhưng tiên đế đối với đại bá có nghi kỵ, trước khi băng hà chắc chắn có chỗ giao phó cho đương kim. Hoàng thượng như vậy, khả năng là thăm dò. Khi hắn biết rõ Sở gia xác thực không có không lòng thần phục, bỏ xuống tất cả khúc mắc, ngày tốt lành Sở gia liền đến rồi.

Chỉ nghe lão hầu gia cười nói với tam phu nhân: "Nếu như lão Tam từ thực thiếu, nó không đến bốn mươi tuổi, liền sẽ nhàn phú ở nhà rồi."

Tam phu nhân cười nói: "Lão gia nhà con lúc còn trẻ ở biên quan, khi đó biên quan không thái bình, lão gia thường xuyên mang người ra trận giết địch. Trở lại kinh thành mấy năm nay, đầu tiên là bận rộn đến không ở nhà, về sau lại đi phía nam bình định. Lòng con ấy, vẫn lien tục treo cao. Về sau chàng ấy có thể rảnh rỗi, là chuyện tốt, con cũng vui vẻ."

Lão hầu gia vuốt râu bạc gật gật đầu, người con dâu này tìm được thật tốt, biết đại thế, lại đại khí.

Lý thị mặt đầu tiên là cười, về sau lại càng lúc càng trầm. Sở gia hai người quản gia đều từ đại quan, nhi tử của bà về sau chẳng phải là ít người dìu dắt rồi? Mặc dù Sở Lệnh Tuyên quan không nhỏ, lại còn chưa tới trình độ thông thiên. Huống chi hắn khả năng đi làm tổng binh, vậy lại phải ra kinh, bà cũng không hy vọng con trai độc nhất đi vùng khác.

Bà ta biết rõ lão hầu gia cùng tam phu nhân đều chán ghét mình, mình cũng không nên nói chuyện ở trường hợp này. Bà nháy nháy mắt cho Nhị lão gia, ý tứ là kêu ông vội vàng thỉnh cầu lão hầu gia, thừa dịp hiện tại mưu cho nhi tử một tiền đồ tốt.

Nhị lão gia không lên tiếng, còn trừng bà ta vài lần, ý tứ là kêu bà ta thành thật một chút, không nên nói lung tung.

Tất cả mọi người chứng kiến vẻ mặt hai vợ chồng bọn họ, Thẩm thị thẹn thùng cúi đầu xuống, lão hầu gia thầm hừ không để ý đến bọn họ.

Trước khi ăn cơm, Sở Hầu gia cùng Tam lão gia cuối cùng trở về.

Trừ lão hầu gia ra, tất cả mọi người đứng dậy hành lễ cho bọn họ, tam phu nhân lại lấy khăn ra lau nước mắt.

Sở Hầu gia ngồi đến bên cạnh lão hầu gia, Tam lão gia ngồi ở dưới tay Sở Hầu gia, trên tay Nhị lão gia.


Sở Hầu gia lại nói Hoàng thượng chỉ thu hồi chức vụ Binh bộ Thượng thư, như cũ phong Tam lão gia làm Thiếu Bảo, tiến phong ông làm Tây Tiến Hầu, cũng thừa kế ba đời. Còn nói, về sau nếu như triều đình cần Tam lão gia rời núi một lần nữa, không được sai sót.


Cái này giải thích rõ, Hoàng thượng vẫn là nguyện ý dùng ông.


Mặt khác, sẽ phong


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK